Phong Hỏa Hỏa lần thứ hai trong mắt Từ tổng thấy được lửa giận, bề ngoài nàng tỏ vẻ kinh sợ nhưng nội tâm đã sớm cười nở hoa rồi. Nàng chính là muốn hiệu quả thế này, Từ tổng càng tức giận ấn tượng đối với nàng sẽ càng không tốt, như vậy nàng cũng có thể lập tức trở lại bộ phận của mình, bớp đi áp lực như núi mỗi ngày.
Hỗn huyết tỷ tỷ vô cùng kinh ngạc nhìn Phong Hỏa Hỏa một chút, ngay sau đó nàng nở nụ cười, nàng một tay ôm thắt lưng Từ tổng đem nàng ấy tựa ở trong lòng mình, hướng vành tai của nàng thổi một ngụm hương khí: "Nhìn không ra, cô cứu binh lần này người mời đến còn rất lợi hại."
Từ tổng muốn đẩy hỗn huyết tỷ tỷ ra, thế nhưng khí lực không bằng nàng ấy, nàng tức giận đến đỏ mặt, trên trán tóc dài tán loạn, dáng vẻ đó nào còn có phong phạm của lão bản cường thế.
Phong Hỏa Hỏa ở một bên nhìn dáng vẻ của hai người ân ái khó tránh có chút xuân tâm nhộn nhạo, vẫn là chân nhân xinh đẹp hơn. Nàng lại nhìn khuôn mặt trắng nõn của Từ tổng xấu hổ đến đỏ bừng, suy nghĩ nàng ấy hiện tại nhất định rất hưởng thụ, nếu như nàng phá hủy chuyện tốt của nàng ấy, có phải sẽ có thể trực tiếp mang theo hành lý mà rời đi hay không.
Phong Hỏa Hỏa nghĩ đến là làm, nàng đi đến trước mặt hai người, cười với hỗn huyết tỷ tỷ, sau đó không khách khí mà đưa tay kéo Từ tổng ra.
"Từ tổng, khá hơn chút nào không? Tôi thấy trên máy bay cô khó chịu như vậy, cô hiện tại không thích hợp với không gian bịt kín."
.....
Sắc mặt của Từ tổng tốt hơn một ít, nàng nhìn Phong Hỏa Hỏa: "Đây là Linda, tổng phụ trách khu vực Đông Nam."
Oa!
Đôi mắt Phong Hỏa Hỏa nhìn Linda toát ra quang mang sùng bái, xem ra không chỉ là có giá trị nhan sắc, cư nhiên còn là một tổng tài bá đạo!
Linda vốn dĩ nhìn động tác của Phong Hỏa Hỏa còn tưởng rằng là tình địch đến rồi, nhưng lại nhìn ánh mắt nàng ấy nhìn nàng....
Linda khẽ cong khóe môi kéo ra một nụ cười, Phong Hỏa Hỏa nhìn thấy trong lòng nai con loạn nhảy, Từ tổng chăm chú nhìn biểu tình của Phong Hỏa Hỏa nhìn nửa ngày, mặt không biểu tình mà xoay người đi.
Lên xe, Từ tổng ở phía sau ngủ bù, lần này nàng đến quả thật là vì việc công, của nàng muốn kết thúc đoạn tình cảm hỗn loạn này, sở dĩ lựa chọn Phong Hỏa Hỏa là vì biết tính hướng của nàng ấy, có rất nhiều chuyện không cần cố sức giải thích, hơn nữa tính cách nàng ấy đơn giản mơ hồ rất có thể trong lúc vô tình giúp nàng giải quyết rất nhiều phiền phức không tất yếu, nàng tính toán không sai, nhưng Từ tổng nàng lại quên một sự thật cuối cùng — Phong Hỏa Hỏa là một kẻ mê gái.
Sau khi lên xe, Phong Hỏa Hỏa hay dùng loại ánh mắt thiếu nữ nhìn Linda, khiến cho Linda vốn dĩ ai đến cũng không cự tuyệt cũng có một chút xấu hổ.
"Tỷ tỷ, chị biết nói tiếng Hoa sao?"
Linda mỉm cười: "Tôi ở Trung Quốc hơn mười năm."
Phong Hỏa Hỏa bật người cảm thán: "Oa, xem người còn rất trẻ tuổi!"
Linda: "...."
Đầu của Từ tổng giấu ở sau cổ áo.
"Tỷ tỷ, chị thật xinh đẹp, bình thường em chỉ có trong phim Mỹ mới nhìn thấy con lai xinh đẹp như chị."
Linda nghe xong có chút hưởng thụ: "Cũng thường thôi."
"Chị là lai giữa huyết thống nào?"
".... Tôi có một phần huyết thống Tây Ban Nha."
"Thực sự thực sự rất đẹp a."
Nhìn nàng nói như vậy, Linda mị hoặc cười: "Tôi còn rất nguy hiểm."
"Vì sao?" Phong Hỏa Hỏa đã hoàn toàn quên Từ tổng ngồi ở ghế sau và mục đích của chuyến này, nàng chỉ cảm thấy hỗn huyết tỷ tỷ trước mắt thật là mỹ lệ lại rộng lượng đa tình lại giàu có, quả thực là tình nhân trong mộng!
"Em thật đúng là đơn thuần." Linda cười vươn tay nhéo khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa, khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa lập tức đỏ bừng, nàng cắn môi xấu hổ nói: "Tỷ tỷ động tác này dường như giống trưởng bối."
Linda: "...."
Thân thể Từ tổng bị che sau áo khoác hơi run rẩy một chút.
"Em cũng thích nữ nhân?" Linda nhìn Phong Hỏa Hỏa, nàng coi như là duyệt vô số người, nhưng Phong Hỏa Hỏa là địch là bạn nàng nhất thời vẫn không phân biệt không được, chỉ cảm thấy tiểu cô nương này nhìn như đơn giản thật