Đôi mắt Phong Hỏa Hỏa cũng thẳng, nàng nhìn tiểu di bị tiểu di mẹ đặt ở dưới thân, trái tim nhảy thình thịch. Tuy rằng nàng đối với tướng mạo của tiểu di vô cùng có tự tin nhưng trong nội tâm nàng vẫn cảm thấy khí tràng của Phong Uyển Nhu vô cùng cường đại, luôn đơn thuần là vô cùng khâm phục ngưỡng mộ và thưởng thức, nhưng hôm nay thấy tiểu di dáng vẻ nhu nhược vô hại như vậy, nàng liếm môi, thật tình cảm thấy tiểu di mẹ tốt số.
Trong phòng, Dương Tiểu Thảo không chịu nghe theo, trên tay dùng lực: "Vì sao chị không nói cho em biết?"
Phong Uyển Nhu bị nàng đặt ở dưới thân, mặt mặt có chút hồng, hô hấp cũng không đều: "Tôi.. Nói cho em biết cái gì?"
"Hừ." Dương Tiểu Thảo cúi đầu dùng sức hôn một cái lên cổ Phong Uyển Nhu: "Trước đây vô luận chuyện gì chị đều sẽ sớm nói cho em biết, em hiểu được, chị ghét bỏ em rồi, ghét bỏ em béo, nhưng rõ ràng là chị nuôi béo."
Dương Tiểu Thảo ăn dấm là rất không nói đạo lý, Phong Uyển Nhu lại nhẫn nại tính tình, nàng buồn cười nhìn Dương Tiểu Thảo, hai tay dời lên ôm cổ nàng: "Tôi nào có."
"Chính là có! Còn tặng hoa, đã là niên đại gì rồi, người theo đuổi chị thế nào vẫn lỗi thời như vậy." Dương Tiểu Thảo chưa hết giận, nàng cúi đầu nhu lộng môi của Phong Uyển Nhu một phen, Phong Uyển Nhu hơi cau mày, tay nhẹ nhàng vuốt tóc Dương Tiểu Thảo.
Phong Hỏa Hỏa ở bên ngoài thở cũng không dám thở mạnh, thật oai phong a! Giờ phút này, nàng thực sự muốn cúc cung dựng thẳng ngón cái với tiểu di mẹ!
Hôn một trận, mãi cho đến khi môi bị hôn sưng đỏ Dương Tiểu Thảo mới thả ra thông chút khí, nàng thở hổn hển nhìn Phong Uyển Nhu, Phong Uyển Nhu ôn nhu nhìn nàng: "Không tức giận nữa?"
"Hừ." Dương Tiểu Thảo bĩu môi: "Sao có thể không tức giận, bao nhiêu tuổi rồi còn để em phải quan tâm!"
"Được rồi." Phong Uyển Nhu kiên nhẫn khuyên bảo: "Hỏa Hỏa cùng Từ tổng vẫn ở bên ngoài, chúng ta ở trong phòng lâu như vậy không tốt."
"Có cái gì không tốt?!" Tay của Dương Tiểu Thảo lại xoa đoàn mềm mại: "Là bởi vì có hỗn đản Hỏa Hỏa kia!"
"Được rồi được rồi." Phong Uyển Nhu còn đang nỗ lực khuyên bảo: "Chúng ta đi ra ngoài đi."
"Không muốn!" Dương Tiểu Thảo cự tuyệt, nàng cúi đầu ngậm lấy vành tai của Phong Uyển Nhu, Phong Uyển Nhu không nghĩ tới nàng ngang ngược như vậy, cả người run lên, tay vô thức ôm chặt Dương Tiểu Thảo. Dương Tiểu Thảo ở bên tai nàng thổ khí: "Em chính là không ra, cho cháu gái chị biết em ở trong phòng yêu chị."
Phong Hỏa Hỏa: "...!!!!"
OMG!
Phong Hỏa Hỏa sợ nổi mụt lẹo nên không dám nhìn nữa, nàng giống như kẻ trộm thối lui đến phòng bếp.
Từ tổng đang ở làm cơm ở phòng bếp hiếu kỳ nhìn nàng: "Khuôn mặt em sao lại đỏ như vậy?"
Phong Hỏa Hỏa liếm môi: "Thân ái, em hôm nay đặc biệt sùng bái tiểu di mẹ."
"Vì sao?" Từ tổng không giải thích được nhìn nàng: "Hai người các nàng đâu?"
Phong Hỏa Hỏa cười xấu xa: "Chị làm vài món là được rồi, em nghĩ các nàng nhất thời không thể ra được."
"Vì sao?" Từ tổng nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa nhìn dáng vẻ ngây thơ chất phác của Từ tổng, lại bị hình ảnh vừa rồi kích thích thần kinh còn không ổn định, nàng tiến lên ôm hình ảnh Từ tổng, vươn đầu lưỡi liếm chóp mũi của nàng: "Chị nói xem?"
Từ tổng đẩy Phong Hỏa Hỏa ra, đỏ mặt đi lấy cái chảo: "Ai nha, em mau đi ra ngoài đi, tôi phải nấu ăn."
Phong Hỏa Hỏa mỉm cười đi ra ngoài, dù sao cũng là ở nhà tiểu di, nàng cũng không dám quá xằng bậy, trái lại Từ tổng vốn dĩ phát huy rất tốt cũng bị Phong Hỏa Hỏa khiến cho phát huy thất thường.
Gần đến giờ ăn cơm, Dương Tiểu Thảo cuối cùng cũng ra ngoài cùng Phong tổng.
Hai người đều mới vừa tắm rửa xong, tóc còn chưa khô hoàn toàn, Dương Tiểu Thảo có chút chột dạ nhìn thoáng qua Phong Hỏa Hỏa cùng Từ tổng: "Uyển Nhu thân thể có chút khó chịu, tôi tìm thuốc cho nàng uống."
Từ tổng gật đầu, dĩ nhiên không đi truy cứu, trái lại là Phong Hỏa Hỏa, nàng cười híp mắt gắp chân gà bỏ vào trong bát của Dương Tiểu Thảo: "Tiểu di mẹ, đến đây, tìm thuốc vất vả rồi, dùng hình bổ hình, ăn nhiều một chút, không dễ dàng."
Dương Tiểu Thảo xấu hổ nhìn Phong tổng, Phong tổng tức giận trừng nàng một cái, thuận tiện giẫm lên chân nàng một cước.
Dương Tiểu Thảo ăn đau, mới vừa mới vừa chiếm tiện nghi lớn như vậy nàng cũng không dám nói cái gì.
Từ tổng làm cơm tuy rằng không hoàn toàn phát huy hết tài nghệ, nhưng rốt cuộc vẫn là đầy đủ sắc hương vị, nhất là cá viên tứ hỉ, Dương Tiểu Thảo ăn vào liên tục tán thưởng, trên cơ bản là hoàn hảo.
Phong Hỏa Hỏa có chút không vui ý: "Tiểu di mẹ, tuy rằng tiểu di con đối với người rất tốt, nhưng có phải người cũng phải chú ý thân thể một chút hay không a, người xem người béo thành như vậy."
Dương Tiểu Thảo vừa nghe liền nóng nảy: "Ta nói họ Phong các người thế nào đều như nhau, chính là nắm lấy vóc dáng của ta không tha."
Phong Hỏa Hỏa trừng mắt nhìn tiểu di, Phong Uyển Nhu gắp rau cho Tiểu Thảo: "Hỏa Hỏa nói cũng không sai, em cho là em còn trẻ sao? Dáng người xếp thứ hai, nếu còn ăn như vậy cẩn thận béo phì."
Dương Tiểu Thảo cắn môi nhìn Phong Uyển Nhu: "Lúc em còn trẻ sao chị không chê bai?"
"Dương Tiểu Thảo." Phong Uyển Nhu buông bát đũa, híp mắt nhìn Tiểu Thảo, giọng nói mang theo chút cảnh cáo. Tiểu Thảo ủy khuất vô cùng, nàng không hé răng nữa, cúi đầu nhìn cơm tẻ trong bát.
Phong Hỏa Hỏa có chút xấu hổ, nàng quay đầu nhìn Từ tổng xin giúp đỡ, Từ tổng biểu tình nhàn nhạt gắp rau bỏ vào trong bát của nàng.
Phong Hỏa Hỏa: "....."
Vốn dĩ tụ hội rất tốt, nhưng bởi vì vấn đề vóc dáng của Dương Tiểu Thảo làm cho chẳng ra cái gì cả, cơm nước xong, Phong tổng lôi kéo Từ tổng vào phòng khách, Phong Hỏa Hỏa biết hai nữ cường nhân có việc muốn nói, nàng trái lại thu dọn bát đũa, ở trong phòng bếp, Dương Tiểu Thảo đáng thương đứng trước cửa sổ ngây người.
Phong Hỏa Hỏa một bên rửa chén một bên an ủi nàng: "Tiểu di mẹ, người cũng đừng quá để ý, tiểu di chính là nhanh mồm nhanh miệng, hơn nữa, hai người cũng đã nhiều năm như vậy rồi, nàng đối với người như thế nào người còn không biết sao? Sao có thể ghét bỏ người, chính là nói đùa thôi."
Dương Tiểu Thảo lắc đầu, ánh mắt có chút bị thương: "Con không biết, tiểu di con gần đây không biết làm sao vậy, đối với ta vô cùng lãnh đạm, trong lòng ta khó chịu không phải một ngày hai ngày nữa."
"Có thể là công việc quá bận rộn đi." Phong Hỏa Hỏa cảm thấy kỳ quái lại không dám hỏi sâu, bình thường tuy rằng nàng bướng bỉnh đối nghịch cùng Dương Tiểu Thảo, nhưng rốt cuộc vẫn biết phân biệt nặng nhẹ, nhìn dáng vẻ bi thương này của tiểu di mẹ sợ là thực sự khổ sở, vừa rồi ở trên giường còn đang khí phách như vậy, hiện tại là làm sao vậy?
Phong Hỏa Hỏa suy nghĩ một chút, ho khan một tiếng: "Tiểu di mẹ, con hỏi người một chuyện nga."
Dương Tiểu Thảo nhìn Phong Hỏa Hỏa, thở dài: "Hỏi đi." Nàng biết Phong Hỏa Hỏa đau lòng nàng, nhất định là nghĩ biện pháp an ủi nàng.
Phong Hỏa Hỏa liếm môi, hỏi: "Có phải người mãn kinh sớm hay không?"
Dương Tiểu Thảo: "....."
* * * * *
Phong tổng lôi kéo Từ tổng cho đến mười giờ tốt mới thả người.
Phong Hỏa Hỏa lái xe,