Có thể tự mình đến xem nơi ở lúc nhỏ của Từ tổng, nội tâm Phong Hỏa Hỏa vẫn là rất hạnh phúc, bởi vì nhiều người nàng cũng không nắm tay Từ tổng, mà chỉ đứng bên ngoài đấm người, Từ tổng bị vây giữa mọi người, nhân khí cao vô cùng tất cả mọi người đều lôi kéo nàng hỏi đông hỏi tây, nàng một bên ứng phó nhưng ánh mắt lúc nào cũng đuổi theo Phong Hỏa Hỏa, Hỏa Hỏa cảm thụ được nữa, vô cùng kiêu ngạo.
Ánh mắt của Phong Hỏa Hỏa luôn luôn sắc bén, nàng rất nhanh đã dò xét mọi người, phát hiện mọi người lớn lên đều rất bình thường, ngoại trừ Tô Tấn suất khí một chút trên cơ bản đều là người bình thường trên đường. Nàng đang mím môi mỉm cười trong đám người lại xôn xao một trận, ánh mắt của Phong Hỏa Hỏa liền sáng lên, nàng phát hiện một ngự tỷ khí chất xuất chúng.
Ngự tỷ mặc một thân váy dài màu đen, ngũ quan rất lập thể, trên mặt mang theo nụ cười khéo léo, hẳn là rất thích vận động, da thịt trên mặt đen hơn trên cổ một chút, cười rộ lên làm cho người ta tâm tình sung sướng. Phong Hỏa Hỏa chăm chú nhìn một lúc, cảm thấy có chút quen thuộc, rồi lại không nói được là đã từng gặp ở đâu.
Ảnh chụp, đề từ, đối thoại các loại việc nghiêm túc đều hoàn tất, Phong Hỏa Hỏa đang muốn lôi kéo Từ tổng thương lượng buổi trưa ăn cái gì, ai biết ngự tỷ kia đã đi trước một bước đến trước mặt Từ tổng, nàng rất quen thuộc mà vuốt tóc Từ tổng: "Phượng Nghi, đã lâu không gặp, lại càng xinh đẹp."
Từ tổng có chút xấu hổ,, nàng mím môi nhìn về phía Phong Hỏa Hỏa, trong mắt có một chút khẩn trương. Phong Hỏa Hỏa vốn dĩ không nghĩ gì, kết quả bị ánh mắt có tật giật mình của Từ tổng liếc nhìn trong nháy mắt liền trở nên không thoải mái, lẽ nào thật đúng là để nàng đụng phải tình địch?
Ngự tỷ cũng theo ánh mắt của Từ tổng nhìn về phía Phong Hỏa Hỏa, nàng mỉm cười: "Bạn cô? Không giới thiệu một chút sao?"
Phong Hỏa Hỏa hợp thời mà bước đến, không thể không nói, ở giờ khắc này nàng phải cảm kích Phong Uyển Nhu, nếu như không phải tiểu di khảo nghiệm nàng, đứng trước mặt một ngự tỷ như vậy nàng sợ là lại muốn tự ti.
Từ tổng có chút ngại ngùng chỉ chỉ Phong Hỏa Hỏa: "Hỏa Hỏa, người yêu của tôi."
Phong Hỏa Hỏa: "....."
Cái này Phong Hỏa Hỏa là không hiểu ra sao nữa, nàng vốn dĩ nhìn ánh mắt cùng biểu tình của Từ tổng còn tưởng rằng hai người này từng có gì đó, nếu như thật sự có gì đó, Từ tổng thế nào sẽ giới thiệu trực tiếp như vậy?
Từ tổng lại chỉ chỉ ngự tỷ, nhẹ giọng nói với Phong Hỏa Hỏa: "Hỏa Hỏa, đây là Ninh Tĩnh, em phải gọi là tỷ tỷ."
"Nga nga, tỷ tỷ." Phong Hỏa Hỏa đã sớm bị một câu giới thiệu của Từ tổng làm cho ngứa ngáy trong lòng, nếu không có người ngoài ở đây thì nàng đã sớm tiến lên ôm ôm hôn hôn.
Ninh Tĩnh có chút kinh ngạc nhìn Phong Hỏa Hỏa rồi lại nhìn Từ tổng, lập tức chợt cười: "Không nghĩ tới a."
"Muốn cùng nhau ăn cơm không?" Thái độ của Phong Hỏa Hỏa rất ôn hòa, nội tâm lại đang tính toán trở về nên 'khảo tra' Từ tổng như thế nào, Ninh Tĩnh còn chưa nói Từ tổng trái lại lắc đầu, xem ra nàng rất quen thuộc cùng Ninh Tĩnh, nàng gật đầu với Ninh Tĩnh sau đó lại nhìn về phía Phong Hỏa Hỏa: "Hỏa Hỏa, tôi muốn dẫn em đi xung quanh một chút."
Phong Hỏa Hỏa trái lại quên điểm ấy, đúng vậy, cho đến bây giờ nàng vẫn chưa xem hoàn cảnh xung quanh, bên trong rốt cuộc là dạng gì nàng vẫn chưa xem qua.
Ninh Tĩnh mỉm cười, gật đầu ý bảo, Từ tổng cũng không quan tâm còn có nhiều người có mặt, nàng nắm tay Phong Hỏa Hỏa đi vào bên trong.
Cô nhi viện diện tích rất lớn, phương tiện xanh hóa làm không tệ, Từ tổng vừa đi vừa giảng giải cùng Phong Hỏa Hỏa: "Ở đây điều kiện thực sự là khá, lúc bọn tôi còn ở đây nơi nơi đều là đất hoang... Em xem ký túc xá hiện tại, một ký túc xá ngủ hai mươi người, lúc bọn tôi còn ở đây...."
Nói đến đây giọng nói của Từ tổng nhỏ đi, Phong Hỏa Hỏa biết nàng khổ sở trong lòng, nên nhéo tay nàng: "Có em ở đây."
Có lẽ là trở về chốn cũ, nội tâm Từ tổng cuồn cuộn sóng, nàng dẫn Phong Hỏa Hỏa đi bộ đến nhà kho, chỉ chỉ một đống quần áo cũng được quyên tặng: "A, trước đây a di thương yêu tôi, mỗi lần có quần áo đều cho tôi một bộ đẹp nhất, đáng tiếc, nàng đã mất...."
Trong mắt Từ tổng lóe ra lệ quang, Phong Hỏa Hỏa nghe vậy cũng khó chịu.
Nàng lại chỉ bàn đu dây bên cạnh, có chút kích động: "Ở đây vẫn chưa thay đổi!"
Phong Hỏa Hỏa cười ôn nhu, nàng nhìn Từ tổng, ôn nhu nói: "Có muốn chơi một chút không?"
Giờ khắc này Từ tổng đã không phải là tổng tài gì nữa, nàng giống như một hài tử ngây thơ vô cùng hài lòng ngồi lên xích đu, nàng xoay người chờ mong nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa buồn cười đẩy nàng một lần lại một lần, dường như trở lại lúc nhỏ.
Hai người lẳng lặng hưởng thụ dương quang buổi chiều chiếu lên da thịt, nội tâm Phong Hỏa Hỏa vốn dĩ vẫn xao động cũng theo đó hòa hoãn, Từ tổng đánh đu một lúc, thở dài: "Hỏa Hỏa, tôi không phải cố ý gạt em."
"Chị là nói Ninh Tĩnh?" Phong Hỏa Hỏa rất có ăn ý mà hỏi, tuy rằng thấy động tác sủng nịch của nàng ấy đối với Từ tổng trong lòng nàng có chút khó chịu nhưng nói thật lòng, coi như là Từ tổng giấu diếm nàng, nàng nhiều lắm cũng là nháo tiểu tính tình sẽ không thật sự tức giận cùng Từ tổng, nàng đã từng nói phải cho Từ tổng hạnh phúc, lời này tuyệt đối không phải nói đùa, cả đời dài như vậy, nếu như bởi vì một chút việc nhỏ để nàng thương tâm khổ sở như vậy Phong Hỏa Hỏa nàng làm sao có thể hoàn thành mục tiêu bản thân định ra.
Từ tổng cảm giác ra nhu tình trong lời nói của Phong Hỏa Hỏa, nàng nghiêng mặt nhìn Phong Hỏa Hỏa, nhẹ giọng nói: "Em trưởng thành."
Phong Hỏa Hỏa mỉm cười nhìn nàng: "Có người yêu, em cũng nên chín chắn rồi, trước đây là em không tốt một chút việc nhỏ thì đã phát giận với chị, chuyện sau này em không dám hứa hẹn, em không dám cam đoan thời gian tới một ngày nào đó chúng ta sẽ không cãi nhau giống như tiểu di cùng tiểu di mẹ, nhưng em có thể xác định vô luận nháo thành cái dạng gì, chúng ta đều sẽ tìm lại được nhau."
Từ tổng có chút cảm động nàng thật sâu hít một hơi: "Hỏa Hỏa, lúc vừa tới cô nhi viện tôi còn quá nhỏ, nội tâm lại chấp nhận được việc ba mẹ đột nhiên qua đời, tới một mức độ nào đó liền sản sinh chứng tự bế, a di tuy rằng chiếu cố tôi nhưng hài tử bên cạnh đều là bạn cùng lứa tuổi, tất cả mọi người đều quá nhỏ."
"Người khác khi dễ chị?" Trong đầu Phong Hỏa Hỏa vẽ ra tràng cảnh tiểu Từ tổng gắt gao cau mày một mình rầu rĩ không vui, nàng rất muốn lúc đó có thể quen biết Từ tổng, cho nhân sinh của nàng nhiều ấm áp.
Từ tổng mím môi, đôi mắt nhìn viễn phương, dường như rơi vào hồi ức: "Ân, em biết, chỗ nào đều có một người thích trẻ con. Khi đó, Ninh Tĩnh là lão đại của bọn tôi."
Phong Hỏa Hỏa cười trêu chọc: "Em đã hiểu, nàng anh hùng cứu mỹ nhân, chị cũng trở thành