Edit + Beta: Khiết Phan
Sau khi “làm” thỏa mãn, Chu Cường lăn đùng ra ngủ. Trương Tiểu Phúc thì ngược lại, cô nằm lăn lộn một hồi lâu nhưng mắt cứ trao tráo. Cô xuống giường, mặc áo ngủ vào rồi nhẹ nhàng đóng cửa đi ra ngoài.
Phòng khách tối đen như mực, cô mò mẫm tìm công tắc bật bóng đèn thì chợt thấy có ánh lửa lóe ra. Cô hoảng sợ, nhíu mắt nhìn kỹ thì phát hiện có bóng người ngồi trên sô pha, lên tiếng hỏi: "Ai vậy?"
"Là ba." Cha Chu ho nhẹ vài tiếng đáp. Cô nghe được nhíu mày, sờ soạng tiến lại gần ông: "Sao tới giờ ba còn chưa đi ngủ nữa? Ba ngồi ở đây làm gì?"
"Ba ngủ không được." Cha Chu híp mắt, thấy bóng dáng của cô tới gần, ông rít một hơi thật sâu, sau đó phà ra phía ngược lại với cô.
Cô nhẹ nhàng thở ra một hơi, ngồi vào lòng Cha Chu. Ông nhanh chóng ôm chặt lấy cô, khói thuốc đầy trong khoang miệng chiếm lấy môi cô. Cô ngoan ngoãn ngữa đầu tiếp nhận nụ hôn của ông.
Hai tay ông vuốt ve cơ thể cách lớp áo ngủ tơ tầm, không quên hung hăng xoa nắn mông cùng đôi nhũ phong đầy đặn, cho đến khi người trong ngực không ngừng thở hổn hển, đầu lưỡi thô ráp bắt đầu liếm ướt hai cánh môi. Thấy vẫn chưa đủ, ông cắn cắn khiến môi mọng sưng hết hên, cô thấy đau bèn mở miệng ra, ông thừa dịp chui vào trong càn quét. Vị đắng của thuốc lá còn trong miệng ông làm cô hưng phấn hơn.
Hai người tích cực nấu cháo lưỡi, dính chặt lấy nhau như sam. Cô vốn đã thỏa mãn, lại bị cánh tay sờ mó vị trí nhạy cảm đã khơi mào ham muốn trong cô.
"Ba đang đợi con sao?" Trong bóng đêm, cô ôm lấy cổ cha chồng, ngồi lên chân ông. Áo ngủ vốn mỏng manh, cảm nhận được côn th*t bên dưới chỉa lên mông, kích thích yêu dịch tuôn ra dính ướt một mảng vạt áo. Cô cố y xoay xoay mông, thỉnh thoảng cọ lên nhục bổng nóng nóng, vừa lòng nghe tiếng thở hổn hển của ông.
"Tại ba ngủ không được thôi." Sau một lúc lâu, Cha Chu mới cúi đầu trả lời. Ông vừa nói, ma trảo luồng vào vạt áo ngủ vuốt ve da thịt bóng loang, rồi lại vuốt xuống bờ mông tròn. Ông hết xoa rồi lại bóp, làm mông cô vừa nóng vừa ngứa, cô khó chịu vặn vẹo. Nghe tiếng cô than nhẹ, cây gậy dưới thân ông càng phấn khởi hơn.
"Ba đang ghen tị đúng không?" Cô ghé lên người ông, kề tai hỏi nhỏ. Mãi không thấy ông nói gì nhưng lực đạo ở tay đã mạnh hơn nhiều. Ôi mông của cô!
Cô cáu kỉnh cắn lấy tai ông cho hả giận, rồi nhẹ giọng nỉ non: "Ba chơi kì, mông con chắc đỏ hết cả rồi. Tuy rằng giờ con đã là vợ của anh ba, nhưng trong lòng người ta vẫn nghĩ tới ba mà.”
Cha Chu không nói gì, nghe mấy lời này trong lòng ông đã thư thái hơn nhiều. Ông đúng là đang lo lắng, sợ cô sau khi lấy thằng ba rồi sẽ không còn để ý tới lão già này nữa. Vật này nọ của ông đâm đâm vào mông làm cô khó chịu, bèn kề vào tai ông nói: "Ba ơi... Huyệt nhỏ phía sau hơi ngứa, ba gãi giúp con nha."
Cha Chu vừa nghe, trong lòng vui mừng. Lỗ nhỏ phía sau của cô lại ngứa, cơ hội của ông đây rồi!
"Được rồi. Để ba gãi cho con." Cha Chu hít sâu mấy hơi, kích động nâng mông cô lên, ngón tay sờ soạng tiến vào cúc huyệt mềm xốp, bên trong vô cùng ướt át. Ông quen cửa quen nẻo moi móc khắp nơi.
"Ân... Ba chồng... Ừ... Sâu hơn một chút..." Cô thoải mái đích thở dốc. Cúc hoa không ngừng co rút lại, kẹp lấy không tha dị vật đáng ghét kia.
Ngón tay hoàn thành nhiệm vụ mở đường, ông nhanh chống cầm lấy chài thịt nhắm ngay cúc huyệt của cô. Trương Triểu Phúc chủ động vạch mông ra, mời gọi quy đầu thô to như nắm đấm trẻ em đâm vào.
Hậu huyệt nóng hầm hập ngậm lấy đầu nấm, cha Chu phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn, điều ông lo lắng nhất đã được giải quyết. Thắt lưng hung hăng dùng lực, vật dưới háng xỏ xuyên đi vào. Cự căn siêu to căng trướng hết nếp gấp trực tràng, nhồi đầy thành ruột của cô.
"Bên trong trướng quá… Đều tại ba… Đâm quá sâu…" Cô tựa vào người ông, vừa thở, vừa nói. Cơ mông siết chặt làm trực tràng càng khít khao cắn nuốt phân thân của ông hơn. Ông mất hết lý trí, giữ lấy eo cô bắt đầu “làm”. Trương Tiểu Phúc ngồi trên người ông, côn th*t không ngừng xuyên vào lỗ nhỏ dưới khe mông làm cho ham muốn trong cô dâng trào, khát khao ông đâm mạnh hơn thôi.
Ông đã nghẹn hết một ngày rồi! Hai tay nâng mông hoa no đủ, dùng sức mà banh ra. gậy th*t hung tợn giày xéo trực tràng, tốc độ càng lúc càng nhanh, đâm đến khi cô khóc lóc năn nỉ: "Ừ... Ba chồng... Ô ô... Mông đau... Ừ... Nhẹ chút... Ba chồng... Ừ..."
"Thoải mái không con?" Cha Chu nghe tiếng khóc của cô, càng đắc ý hơn. Bình dấm chua ủ trong lòng ông cả nửa ngày, cũng phải làm gì để chế biến nó chứ. Ai bảo chồng mới của cô không phải là ông.
"Thoải mái... Ân... Thật thoải mái... Ba chồng... Ừ..." Thanh âm rên rỉ đứt quãng không ngừng vang lên, đáp lại chính là tiết tấu gấp gáp chỗ hai người kết hợp. Ba hồn bảy vía cô bay đi đâu hết rồi!
"Có thích bị ba chồng “chơi” con không?" Cự nhũ đánh loạn lên mặt ông, phát ra âm thanh kích thích dục vọng. gậy th*t hung ác đóng cọc bên dưới, tốc độ nhanh đến mức cô phải khóc thét: "Ô... Thích... Thích ba chồng… “Chơi” con”.
Cha Chu kích động, tinh dịch như núi lửa phun trào, giội sạch ruột cô vậy. Cô thoải mái rên rỉ. Sau khi bắn tinh, ông vẫn cắm nhục bổng trong cô, bế cô vào phòng của mình.
Hôm sau Chu Cường tỉnh lại, phát hiện bà xã không nằm bên cạnh mình. Anh bật dầy đi tìm cô thì thấy cô từ phòng cha mình bước ra, mặt anh đen hơn đáy nồi. Dù là cha anh cũng không thể quá đáng vậy chứ! Hôm qua là đêm tân hôn của anh và cô, vậy mà…
"Anh ba ơi, lát nữa anh đi tặng quà mừng một mình nha. Em không đi theo đâu." Cô cười khanh khách đi đến cạnh anh.
Cô mặc bộ sườn xám màu xanh lơ, mái tóc búi nhẹ nhàng, dáng người yểu điệu như hoa mẫu đơn. Nhìn người vợ xinh đẹp trước mặt, lòng anh vui như được mùa. Giờ em dâu đã trở thành vợ hơp pháp của anh rồi, thôi kệ, bọn họ chỉ có thể ghen tị với anh thôi.
"Nếu em không thích thì đừng đi." Chu Cường biết cô không thích chạm mặt đám thân thích nên anh cũng không miễn cưỡng. Cô ôm lấy thắt lưng anh, nhón người hôn một cái thật kêu lên má: “Thôi kệ, xem như là nể mặt anh vậy."
Anh ôm lấy eo cô, cả hai cùng xuống lầu. Mấy gia đình họ hàng xa nhìn lên khi thấy cô dâu ai nấy đều kinh diễm, nhất là mấy người đàn ông, nhìn cô không chớp mắt. Cô cười nhẹ, gật đầu xem như chào hỏi họ. Mấy người này toàn là nông dân thô kệch, làm sao học được bộ dáng nhã nhặn của người thành phố, thấy con gái đẹp thế này chỉ hận không thể xông lên chiếm lấy làm của riêng thôi.
Chào hỏi sơ sơ với họ hàng bên chồng xong, cô viện cớ xuống nhà bếp, chuẩn bị này nọ giúp cha chồng. Không thấy ông đâu cả, chỉ thấy có người đàn ông trung niên tóc húi cua canh lửa bếp lò. Thấy cô vừa tiến vào, đôi mắt gian manh như tên trộm, bật người đứng lên chào hỏi: "Em dâu."
"Anh là?"
"Anh tên Dương Tráng Thật, anh họ của thằng ba cường! Lần trước anh không kịp đến uống rượu mừng của hai em nên lần này đến chào hỏi." Mắt không rời khỏi người cô, hắn cười hắc hắc nói tiếp: "Sớm nghe nói vợ của thằng ba rất xinh đẹp, giờ được diện kiến, đúng là trăm nghe không bằng một thấy."
Cô cười ảm đạm, âm thầm đánh giá người này. Mặc dù dáng vẻ bên ngoài nôm rất đôn hậu nhưng không thật thà giống cha con nhà họ Chu, giống đạo tặc thì đúng hơn.
"Thì ra là anh họ. Anh có việc thì cứ làm đi." Cô cười nhẹ, quay người định rời khỏi. Hắn thấy cô sắp rời đi bèn chặn phía trước, cười gian nói: "Em dâu đừng vội đi mà. Trò chuyện với anh một lát đi chứ." Hắn tay chân táy máy sờ cánh tay trắng nõn làm Trương Tiểu Phúc biến sắc, vung tay tát hắn một cái: "Anh đang làm cái quái gì đấy?"
Dương Tráng Thật lạnh mặt, không ngờ cô lại không nể mặt như vậy. Hắn quỷ dị cười một tiếng: "Mẹ nó! Mày tái giá với anh chồng thì đứng đắn cái nỗi gì mà còn làm bộ làm tịch. Tao sờ một chút thì có làm sao?"
Trương Tiểu Phúc tức điên người bật cười. Cô thừa nhận mình không phải là người phụ nữ trung trinh tiết liệt, nhưng cô chủ động quyến rũ đàn ông “cưỡi” chứ không phải để hạng đàn ông thế này ức hiếp. Khóe môi cô giật giật, nhoẻn miệng cười duyên, ngoắc ngoắc ngón tay lả lơi mời gọi: "Anh họ à, lúc nãy người ta chỉ nói giỡn thôi mà. Anh đến đây đi mà, để người ta sờ lại anh nha."
Xương cốt hắn rã rời, quên bén rằng mình đàn chửi người, cười nịnh nọt bước đến. Mặt cô trầm xuống, tát cho hắn một bạt tay trời giáng. Lúc đối phương chưa phản ứng, cô vén vạt sườn xám lên, chân trái đạp một phát vào mạn sườn, hạ đo ván đối thủ.
Hắn ngày ngủ đêm mơ cũng không tài nào ngờ rằng mình bị một người phụ nữ đá văng ra mấy thước. Hắn lồm cồm bò dậy, bắt đầu ra tay phản đòn: "Mẹ kiếp con điếm thúi. Tao giết mày chết."
Trương Tiểu Phúc bị hắn dồn vào tường, đang định tung một cước vào hạ bộ hắn thì thấy cha Chu vọt vào, hét lớn: "Dương Tráng Thật."
Gào một từ thì ông ra một quyền, đánh cho hắn đầu váng mắt hoa. Chưa dừng lại ở đó, ông túm lấy cổ hắn, nện từng đấm từng đấm, cho đến khi hắn quỳ xuống van xin: "Dượng, dượng, đừng đánh..."
Cha Chu ngừng đánh, rống lớn: "Thằng chó! Mày định làm gì con dâu tao? Mới ra tù vẫn còn chưa biết hối cải, muốn vào bốc lịch thêm vài năm nữa đúng không?"
Dương Tráng Thật bị đánh lui vào góc tường không dám động. Mặc dù trong lòng không phục, nhưng hắn thật sự sợ hãi người dượng này của mình. Bình thường tưởng ổng dễ ăn, ai dè lúc đánh lộn lại máu đến vậy.
"Tiểu Phúc, con có sao không con?" Cha Chu trừng mắt nhìn hắn, lúc này mới quay đầu hỏi con dâu.
Hai mắt cô đỏ hoe, nhào thẳng vào trong ngực ông khóc
rống lên: "Ba ơi... Hắn ta sàm sỡ con." Lòng ông đau như cắt, vội ôm cô vào lòng trấn an.
Hắn nhìn một màn này mà há hốc mồm, nghĩ thầm đúng là người em dâu này cũng biết diễn xuất thật, vừa nãy tung cho hắn một cước đau điếng, giờ lại làm ra vẻ yếu đuối khóc lóc thảm thiết như vậy. Than ôi… Bộ dáng em dâu hai mắt đẫm lệ mông lung đúng là chọc người làm bậy mà. Hắn ngứa ngáy trong lòng, linh hồn bất tri bất giác bị cô câu đi mất.
Khách khứa về hết nhưng Dương Tráng Thật vẫn mặt dày mày dạn xin ở lại vào hôm. Cha Chu nghĩ đến chuyện hồi sáng, lửa giận đùng đùng bốc cháy: "Nếu hồi sáng không có khách khứa ở đó tao đã đánh chết mày rồi. Vậy mà giờ còn dám xin ở lại. Còn không mau giải thích."
Trương Tiểu Phúc đang ở một bên xem diễn. Ông vừa nói hết câu đã có người quỳ trước mặt cô, ôm lấy chân cô, cười lấy lòng nói: "Chuyện hồi sáng là anh sai, anh không nên hồ đồ như vậy. Em dâu tha thứ cho anh một lần được không? Anh… Tại anh ngồi tù mấy năm không được chạm vào phụ nữ nên thấy em dâu t*ng trùng lên não..."
Hắn còn chưa nói xong thì cha Chu đã hét lên: "Tao kêu mày giải thích chứ tao không có biểu mày nói hươu nói vượn."
Hắn bị tiếng rống của ông làm cho hoảng hốt, vội sửa lời: "Tóm lại, anh chỉ muốn giải thích với em dâu. Nếu em còn giận, cứ đá anh mấy cái cũng được."
Trương Tiểu Phúc phì cười, đá mủi chân lên ngực hắn thật. Dương Tráng Thật quả nhiên phối hợp té lăn ra đằng sau, rồi lại đứng lên cười hắc hắc, ra vẻ nịnh hót làm cô vừa ghê tởm vừa buồn cười.
"Con hơi mệt, ba đưa con về phòng được không?" Thấy cô nhíu mày vỗ về bụng, cha Chu căng thẳng, sợ con mình có chuyện bèn đỡ cô lên lầu.
Lên tới lầu hai cô mới lộ vẻ mặt mất hứng, đấm lên ngực ông vài cái: "Sáng nay hắn ta đã sàm sỡ con, vậy mà ba lại cho hắn ở lại nhà mình." Cha Chu vội trấn an cô: "Nó chỉ ở lại vài ngày thôi mà con. Không lâu đâu con."
"Được rồi." Cô nói thầm trong miệng, thuận thế tiến vào trong lòng ông: "Nhưng hôm nay co sẽ ngủ trong phòng ba." Cha Chu có vẻ do dự, phần vì Dương Tráng Thật đang ở lại đây. Nhưng thấy cô không bực bội chuyện hồi nãy nữa, ông bèn đồng ý.
Sau khi mấy anh em ngưng chơi đánh bài, Chu Cường lên lầu thì thấy Tiểu Phúc vào phòng cha mình. Anh bực bội trèo tường vào phòng cha Chu thì thấy hai người đang lõa thể đứng dính vào nhau.
Ông đang “làm” huyệt nhỏ của cô, không ngờ anh không mời mà lại chui vào phòng nên trách mắng: "Thằng ba vô phòng ba làm gì?"
Chu Cường cười hắc hắc: "Tối qua con không nói, đêm nay ba còn muốn “ngủ” vợ của con à. Dù ba là ba con cũng đừng có quá quắc vậy chứ. Dù sao con cũng là chồng hợp pháp của Tiểu Phúc mà."
Mặt cô đỏ bừng, không nói nên lời. Chu Cường cởi hết quần áo, chui lên giường ôm sau lưng cô, thỏ thẻ: "Bà xã, em đừng bất công với anh vậy mà. Không lẽ bị ba chồng “chơi” kích thích hơn được chồng “chơi” hửm?"
Trương Tiểu Phúc trả lời trong lòng: đương nhiên là vậy rồi.
Anh nhấc chân phải cô lên đặt lên ghế sô pha rồi cầm lấy nhục bổng một phát chui vào trong cúc hoa của cô. Cô ôm cổ hai người, một chân gác trên ghế, một chân đứng dưới đất khiến phần giữa hai chân rộng mở. Hai căn côn th*t đen sẫm một trước một sau “làm” cả hai huyệt. Lúc đầu bọn họ không động, dù chỉ nằm im bêm trong cô thôi của đã mang đến khoái cảm mãnh liệt.
Hai người cho cô một ít thời gian thích ứng, sau đó nắm chặt lấy eo cô, cùng nhau trừu sáp. Hai cây gậy đồng thời ma xát, khoái cảm từ huyệt nhi trước sau không ngừng truyền đến làm cô vừa đau đớn vừa sảng khoái: "Ba chồng... Ừ... Nhẹ thôi... Ô ô... Anh ba... Chậm lại..."
Chu Cường cố tình không chậm lại, dùng sức ra vào trên dưới một trăm cái, hại cô từ xương sống xuống tới chân không còn chút lực, mềm nhũn ngã vào ngực cha Chu. Một tay ông giữ thắt lưng của cô, tay còn lại nâng đùi cô lên, côn th*t không ngừng vận động vang lên âm thanh “phốc ki” trong hoa huy*t. Dịch nhờn cũng thừ đó theo đùi cô chảy xuống.
"Ô... Xấu xa... Ừ... Em chịu không nổi..." Hai chân cô run cầm cập. Mang thai làm cơ thể của cô trở nên yếu ớt hơn rất nhiều, rất dễ mệt mỏi. Cố tình hai người đàn ông này còn xuất nhập cuồng bạo như dã thú, nhục huyệt bị thọc đến tê dại, đứng không vững nữa. Giờ cô hệt như con sóng nhấp nhô mặc theo cơn gió mạnh vậy.
Cha Chu cũng không khá hơn là bao. Mồ hôi chảy ròng ròng trên mặt, khó chịu cau mày. Ông trau đổi ánh mắt cùng con trai, hai người đồng thời rút thịt bổng ra đổi sang tác chiến trên giường. Ông để cô nằm trên người Chu Cường, anh cầm dương cụ đang dựng thẳng “ọp” một tiếng chui vào cúc huyệt của cô. Ông dạng chân cô ra, cũng cầm cự căn cắm vào hoa huy*t.
Sợ cô khó chịu, anh lấy gối kê dưới lưng cô, điều chỉnh sang tư thế thoải mái hơn một chút. Cha Chu bắt đầu hành động. Lúc đầu ông còn nhẹ nhàng, nhưng càng về sau ông càng mất kiên nhẫn, bắt đầu ra vào càng lúc càng nhanh hơn. Lúc ông vận động, vì hai chài thịt chỉ cách tầng thịt mỏng nên vô tình ông cà lên “tiểu đệ” của Chu Cường. Anh hưởng thụ khoái cảm từ hai phía mang lại.
Anh bắt lấy đôi cự nhũ đang nhảy loạn, bên dưới siết cơ mông điều khiển gậy th*t khám phá trực tràng. Kết hợp với côn th*t đang làm tiểu huyệt phía trước mang đến cho cô khoái cảm quá điên cuồng. Họ càng làm mạnh cô càng sung sướng.
Hai cự long hoành hành trong cơ thể cô gần nửa tiếng, cô sắp chịu hết nỗi rồi. Cha Chu rút cự căn ra khi niệu đạo phun xối xả một lượng lớn chất lỏng. Cả hai đều rút vật to lớn của mình ra, đặt cô nằm lên giường.. Anh nâng chân cô lên, đưa thịt bổng cắm vào hoa huy*t, còn ông chiếm lấy hai quả đào tiên của cô mà xoa nắn, dồn ép khiến chúng ngày một nhô cao hơn.
"Ba chồng... Ưm... Ưm... Anh ba... Lớn quá... Ba chồng... Nhanh lên... A a a a..." Cô bị Chu Cường “chơi” đến thét chói tai liên tục, bụng cô sắp bị đâm thủng rồi. Quy đầu tà ác không được giã lên cửa tử cung khiến nó co rút lại, thậm chí cô còn có thể cảm giác được thai nhi ở bên trong rung động. Bà bầu bình thường mà trải qua cuộc yêu kịch liệt thế này sớm đã sinh non, cô đúng là không phải người bình thường mà.
Tiếng rên rỉ của cô quá lọt tai, ông bắt đầu ngậm lấy cái miệng nhỏ nhắn. Hai tay vẫn không quên tiếp tục xoa ngực cô. Nghe nói ngực phụ nữ được đàn ông xoa sẽ càng ngày càng lớn, không biết cô có giống họ không đây?
"Ngô... Ba chồng... Ừ... Ngô ngô..." Trương Tiểu Phúc cùng ông môi lưỡi triền miên, hưởng thụ hình thức hôn môi cuồng dã này. Gò bồng đảo bị ông làm cho nóng lên, cô khó chụi vặn vẹo mông làm tiểu huyệt đang cắn chặt thịt bổng của Chu Cường xoay tròn theo. Anh rít một hơn, tinh hoàn hết giữ được nữa, phóng thích toàn bộ tinh dịch bắn vào sâu trong cô.
Đợi Chu Cường bắn xong, gậy th*t cứng rắn của cha Chu bắt đầu đưa đẩy vào nơi mất hồn ấy. Lượng lớn tinh dịch làm dũng đạo vừa trơn vừa ướt, thịt trụ ngoáy bên trong mấy cái, rồi lại tiếp tục phiên giang đảo hải (*) không ngừng. Cô miên man: có khi nào đứa nhỏ bên trong đang học bơi lội không đây.
(*) Sông cuộn biển gầm
Ngay lúc cô đang suy nghĩ lung tung, Chu Cường cúi đầu hôn cô. Hai tay anh tiếp tục chơi đùa đôi cự nhũ. Núi đôi bị làm cho đỏ ửng, nhũ không cũng không khấm khá hơn, chúng đã sưng đỏ còn rướm cả máu.
Cha Chu gát hai chân cô lên vai, hạ thân không ngừng đâm thọt làm cô rên rỉ không ngừng. Sau khi trừu sáp hơn một trăm cái, tiểu huyệt đã bị ma xát đến co rút không ngừng. Cự căn chịu hết nổi, hưởng thụ khoái cảm lúc cao trào bắn hết tinh hoa. Sau khi kinh dịch mãnh liệt rót đầy bụng cô, lúc này ông mới thỏa mãn.
"Sắp bị hai người làm chết rồi." Miệng chiếm được tự do hô hấp, cô không ngừng thở phì phò, hai gò má đỏ ửng đã mất hết cảm giác. Cô xoay người đưa lưng về phía hai người đàn ông, không thèm để ý tới họ nữa.
"Cho ba xin lỗi mà con dâu. Bên trong con quá sung sướng cho nên..." Cha Chu ôm cô vào lòng dỗ dành: "Lần sau ba nhất đinh sẽ nhẹ nhàng hơn mà."
Cô khẽ hừ một tiếng, không nói gì thêm, đỏ mặt chui vào trong ngực ông. Chu Cường cảm thấy hơi chua xót, dù vậy, anh vẫn nhích người vào ôm lấy cô. Cả ba cùng tiến vào mộng đẹp!