Edit by Mon
Lâm Kiều Kiều vuốt ve chếc lắc tay màu hổ phách, đây là quà sinh nhật mẹ tặng cô năm 18 tuổi, nghe nói bà ngoại đã truyền lại cho mẹ. Từ khi đeo nó, cô không bao giờ tháo ra.
Trên mặt lắc tay có một viên đá nhỏ hình quả trứng, có thể thấy loáng thoáng màu xanh nhạt cùng màu bùn đất hòa lẫn.
Lâm Kiều Kiều bỗng cảm thấy lòng bàn tay nóng lên, một cơn đau đớn truyền đến, sau đó một hạt giống xuất hiện trong lòng bàn tay cô.
Hạt giống bắt đầu nảy mầm, rồi sinh trưởng bằng tốc nhanh đến mức có thể thấy được bằng mắt thường, thân cây dài ra quấn lấy cánh tay cô, sau đó nở hoa. Mỗi bông hoa nhỏ có bảy cánh với bảy màu khác nhau: đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím.
Bông hoa nhỏ hạ xuống, cọ cọ cánh tsy cô như một chú chó đang làm nũng với chủ nhân.
Tuy có chút quái dị, nhưng chuyện khó tin nhất cũng đã xảy ra trên người cô, nên cô không thấy có gì kỳ quái.
Lâm Kiều Kiều trấn định bản thân, sờ hoa nhỏ. Hoa nhỏ lắc lắc thân mình, bảy cánh hoa rơi vào tay cô.
Chi còn nhụy hoa trụi lủi nâng lên hạ xuống như đang gật đầu.
Cô sửng sốt, hỏi:
"Chị có thể dùng chúng vào việc gì?"
Hoa nhỏ duỗi dài thân, chạm vào môi cô.
"Em muốn chị ăn nó sao?"
Hoa nhỏ gật đầu, Lâm Kiều Kiều do dự một chút, rồi đưa lên miệng, nuốt xuống.
Cô nghĩ loại cây lạ này đã lớn lên từ người mình, nhưng thân thể không có dấu hiệu tiêu cực, dù sao cũng đã trọng sinh một lần, còn sợ cái gì.
Chỉ trong chớp mắt, Lâm Kiều Kiều