Edit by Mon
Một tuần qua Lâm Kiều Kiều gom góp mấy chục cánh hoa màu tím, tình thêm số lượng cô để dành trong một cái bình nhỏ là khoảng tầm một trăm cánh. Cô cho các cánh hoa vào một cái bình ngâm trong nước, chờ đến khi chúng hoà tan rồi mang ra ngoài.
Mấy tháng trước cô có đặt lịch hẹn với bác sĩ Hàn - Bác sĩ riêng của Lâm gia, ông làm trong một bệnh viện tư nhân. Bệnh viện này không ồn ào như những bệnh viện khác, không gian không chỉ sạch sẽ mà hộ sĩ thường treo nụ cười trên mặt, không làm cho người ta thấy phản cảm.
Lâm Kiều Kiều trực tiếp bước vào văn phòng của bác sĩ Hàn nói một số chuyện, đương nhiên là cô nói bừa. Cô nói vô tình tìm được, muốn nhờ ông kiểm tra xem thành phần bên trong chất lỏng có tác dụng gì.
Bác sĩ Hàn đã hơn bốn mươi tuổi, ông biết những người nhà giàu thường hay làm những chuyện kỳ lạ, nên không hỏi nhiều, chỉ bảo cô đưa thứ đó cho ông, khi nào có kết quả thì sẽ báo sau.
Tuy chưa có kết quả, nhưng trong lòng Lâm Kiều Kiều đã khẳng định được tám phần.
Trương Quốc Dương và Lâm Kiều Kiều vẫn duy trì tần suất làm tình một ngày một lần, đây chính là nguyên tắc cô định ra. Nếu để cho ông tuỳ tiện quyết định, chắc hẳn ông chỉ muốn nhét ‘lão gậy thịt’ vào tiểu huyệt con dâu ngày đêm không bao giờ rút ra.
Lâm Kiều Kiều lo lắng cho sức khoẻ của ba chồng, tuy ông đã được điều trị khá tốt, nhưng ông đã hơn năm mươi tuổi, nên tiết chế thì hơn.
Cô nghe mấy trang web trên mạng bảo ngay cả người trẻ tuổi cũng không nên làm tình quá nhiều.
Nếu cô đặt ông trong lòng, đương nhiên không thể mãi mê trong sự vui thích nhất thời, mà phải chăm lo cho ông một thời gian dài.
Mà Trương Quốc Dương thì lại thấy mình bây giờ không khác gì những thanh thiếu niên sức sống tràn đầy, càng ngày càng khoẻ mạnh, ngay cả phương diện kia cũng càng dũng mãnh.
Tuy quy định của con dâu không đủ để khiến ông thoả mãn, nhưng mỗi ngày