Edit by Mon
Trương Quốc Dương và Lâm Kiều Kiều lập tức xuất phát sau khi ăn xong bữa sáng, tâm trạng hai người khá tốt, vừa nói vừa cười trong suốt đường đi. Đây là lần thứ hai về quê, nên cô không nhớ rõ đường đi, Trương Quốc Dương ngồi bên ghế phụ chỉ đường.
Hơn hai giờ đi xe, hai người mới đến nơi. Cả hai không đến nhà mình ngay, mà ghé sang nhà ông chú, cầm theo một ít quà cho ông ấy và hàng xóm.
Trương Quốc Dương vừa trở về còn phải mua đồ nội thất, hiển nhiên không thể chào hỏi từng nhà trong thôn, ông chỉ nói lời cảm ơn rồi rời khỏi.
Ông chú được tặng rượu ngon và không ít đồ bổ, tâm trạng cực kỳ vui sướng giữ hai người ở lại ăn cơm trưa.
Trở lại nhà cũ, Trương Quốc Dương có cảm giác như cách một thế hệ, hai phòng nhỏ bên trong được sửa sang lại, nền đất trải gạch men, còn có giấy dán tường. Sàn nhà bằng gỗ trước kia bị che khuất.
Sau nhà là một mảnh đất ông mua, mảnh đất trồng khá nhiều cây, chủ yếu là cây hoa quế.
Mặt sau so với mặt trước trông càng thoáng mát hơn, điều Lâm Kiều Kiều hết sức hài lòng chính là bên trong phòng có toilet riêng.
Hai người xem qua một loạt cảm thấy không tệ. Hiện tại trong nhà còn thiếu đồ nội thất và đồ điện, những thứ này trong trấn có bán, cả hai không cần đến thành phố mua, giá cũng rẻ hơn.
Đi đến trấn trên mất hai phút, trước tiên là chọn đồ nội thất.
Lâm Kiều Kiều nhìn mấy cái giường có thiết kế khác nhau, cô liếc mắt nhìn ba chồng, rồi lựa chọn.
Cuối cùng cô lại thấy một cái giường màu đỏ, bên trên có bốn vật hình trụ tụ lại thành một cái giá, bên ngoài treo mùng, cái giá bên trong chứa rất