Năm năm trước, khi Đàm Hi rời đi, cả An An và Hàn Sóc cũng đồng thời thôi học.
An An không ai biết đi đâu, hiện tại đang ở nơi nào.
Còn Hàn Sóc thì chật vật chạy trốn về Hồng Kông, rời xa giới giải trí.
Chỉ có Nhiễm Dao là hoàn thành chương trình học chính quy bốn năm, còn được cử đi học nghiên cứu sinh nữa, giờ đang là một nhà thiết kế khá có danh tiếng trong làng thời trang.
Bốn người trong một phòng ký túc xá, giờ lại đường ai nấy đi.
Dường như chỉ giao thoa trong chớp mắt rồi ai nấy bước lên quỹ đạo của mình, bị vận mệnh xô đẩy, không ngừng tiến về phía trước.
“Tớ mời cậu ăn cơm, nhớ mang theo hai cục cưng đáng yêu theo đấy!” Nửa cầu sau mới là điểm quan trọng, Nhiễm Dao không ngừng nhắc đi nhắc lại, “Lần nào cũng chỉ có thể nhìn thấy qua video, còn chưa được sờ vào người thực đâu! Lần này nhất định phải xoa nắn cho thỏa mãn mới được!” He he!
“Tớ không tới được, công ty có việc.”
“Ôi thế à.” Không nén được thất vọng, “Đừng làm mình mệt mỏi quá đấy, cậu mới về nước được một ngày, cần phải thả lỏng, thư giãn, nghỉ ngơi chứ…”
Trong mắt Đàm Hi hiện lên ý cười, “Tớ không đi được, nhưng khả năng phải nhờ cậu trong hai đứa nhỏ.”
“Hả? Là sao?” Nhiễm Dao nín thở, chờ mong may mắn buông xuống.
“À… ý tớ là làm phiền cậu trông con giúp tớ một ngày, được không? Thời gian quá gấp, còn chưa kịp thuê giúp việc…”
“Thuế giúp việc cái gì? Tớ đây chứ đâu! Chính là loại không cần tiền, he he… chỉ cần trẻ con!”
Đàm Hi hoàn toàn cạn lời, “Cậu thích thì tự mình sinh đi!”
“… Sao một người có thể sinh em bé được chứ hả?”
“Chẳng phải còn có lão cán bộ…” Mới nói được một nửa liền im bặt.
Đầu bên kia yên lặng một hồi mới lại cười hi hi ha ha nói, “Cứ chốt như thế đi, tớ trông con giúp cậu! Giờ tớ lập tức qua ngay, gửi địa chỉ qua điện thoại cho tớ nhé, bye…”
Trong lòng mỗi người đều có một vết sẹo không thể nói, khắc sâu hình bóng một người, tế một đoạn tình.
Nhiễm Dao cũng thế, mà Đàm Hi cũng vậy.
Cũng bao gồm Hàn Sóc cả người chồng chất vết thương và An An với một bụng đầy tâm sự…
Đàm Hi vừa mới ngẩn ngơ trong giây lát thì “tin nhắn đoạt mệnh liên hoàn” của Nhiễm Dao đã tới…
Tiểu Công Trúa: Địa chỉ: Địa chỉ! Địa chỉ:
XX: [Chia sẻ vị trí
Tiểu Công Trúa: Chờ ở yên đấy!
Tiểu Công Trúa: Hai tiểu bảo bối, dì tới đây.
[cười xấu xa
Đàm Hi chưa từng thấy Nhiễm Dao điên rồ như thế