Trêи thực tế, Lý Toa chế công việc ở tầng hai quá vụn vặt, gần đây lại mê một bộ phim về công việc, trong đó nữ chính làm thư ký tổng giám đốc, nên cô ta muốn làm thư ký tổng tài để thỏa mãn hư vinh, cho nên đã không ít lần thì thầm bên gối với Hoàng Quang Đạt.
Đàn ông mà bình thường đầu óc tỉnh táo, tính toán thông minh, nhưng một khi đã bị mấy lời nói ngọt của phụ nữ khi ở trêи giường thổi cho bay lên4tận chín tầng mây thì khó tránh khỏi hồ đồ, không biết thế nào mà đã nhận lời rồi.
Bị Đàm Hi nói vậy, bản thân anh ta cũng cảm thấy ngại ngùng.
“Đổng sự Hoàng không cần giải thích, tôi hoàn toàn có thể hiểu được ý muốn cất nhắc bề dưới của anh, nhưng lần này thực sự là tôi cũng hết cách rồi, tình thế cấp bách, hy vọng anh đại nhân đại lượng, tha thứ cho tôi.”
Sau một loạt lời nói mềm mỏng, rồi lại xin lỗi, sau đó lại thâm tâng bốc, người đàn ông dù có tức giận thế nào đi chăng nữa cũng sẽ hạ hỏa, lửa giận tan thành mây khói.
Đàm Hi đột nhiên đứng dậy: “Hay là tôi nhận đây trịnh trọng xin lỗi với Đổng sự Hoàng có được không?” Nói xong liền định khom lưng chín mươi độ.
Người đàn ông giật mình kinh ngạc, sau đó đứng dậy theo, vội vàng đưa tay ra ngăn lại: “Đàm Tổng khách sáo quá rồi, tính ra thì cũng không phải là chuyện gì to tát, không cần thiết phải như vậy?
“Vậy Đổng sự Hoàng hết giận rồi đúng không?”
“Đúng, hết giận rồi.”
“Phù… Vậy thì tôi yên tâm rồi, dù sao sau này công ty vẫn còn cần dựa vào chúng ta đồng tâm hiệp lực, cùng nhau kiến tạo tương lai.”
Ngụ ý rằng, va chạm nhỏ lần này sẽ không ảnh hưởng đến mối quan hệ đồng nghiệp tốt đẹp giữa chúng ta, nhân tiện tâng bốc anh ta lên.
Hoàng Quang Đạt đi rồi.
Khi đến lửa giận ngút trời, khi đi mỉm cười thoải mái.
Khi chạm mặt Hứa Cường và Vương Văn Phong lại còn chủ động lên tiếng chào hỏi: “…Vậy không làm phiền mọi người nữa, tôi về văn phòng đây”
“Xi! Thằng cha này trúng tà rồi à?” Hứa Cường nhìn chằm chằm theo bóng lưng Hoàng Quang Đạt rời đi, vẻ mặt khó tin.
Đã nói là đến tìm Đàm Hi tính sổ cơ mà?
Sao rời đi mà vui phơi phới thế kia?
Chẳng lẽ là…
“Nguy rồi! Có khi nào anh ta nên cho Đàm Tổng của chúng ta một trận, cho nên mới vui vẻ như vậy không?” Nói xong, liền xông thẳng vào văn phòng tổng tài.
Vương Văn Phong lối anh ta lại: “Đợi đã! Cậu làm gì đấy!”
“Tôi đi xem xem Đàm Tổng thế nào rồi, người đẹp như vậy mà bị đánh cho hỏng mặt thì phải làm thế nào? Tên Hoàng Quang Đạt khốn nạn mà!”
Vương Văn Phong: “…”
“Này họ Vương kia, anh đừng có kéo tôi, mau buông tay ra! Ông đây phải đi làm anh hùng cứu mỹ nhân!”
“Ngu ngốc”
“Cái gì?”
“Anh thấy con cáo già đó ngu ngốc như vậy à, dám ra tay đánh người ở ngay công ty? Hơn nữa đối phương còn là Đàm Hi, đừng quên trêи người cô ta còn được gắn mác Lục Chinh, có thêm một trăm lá gan nữa Hoàng Quang Đạt cũng không dám động vào một sợi lông chân của cô ta đâu”
“Vậy thì sao anh ta lại vui vẻ như vậy chứ? Rõ ràng là đã có thông báo mới dán lên rồi, bản mặt già của anh ta làm gì còn thể diện nữa đâu.”
Đôi mắt Vương Văn Phong hơi tối đi, trong đầu lóe lên gương mặt tươi cười tự tin trấn tĩnh của người phụ nữ. Rất lâu sau, anh ta mới khẽ cười nói: “Đàm Tổng của chúng ta lợi hại lắm…”
Hứa Cường: “?” Thằng cha này lại đang lẩm bẩm cái gì vậy?
Tiễn Hoàng Quang Đạt đi, Đàm Hi nhướng mày mỉm cười, tiếp tục vùi đầu vào công việc.
Thịnh Dụ mới thành lập, các bộ phận còn chưa hoàn toàn trưởng thành ngay được, có rất nhiều việc cần có phải đích thân kiểm soát, nhưng về mặt tổng thể, tất cả mọi thứ vẫn đang phát triển theo chiều hướng tốt.
Cốc cốc…
Có người gõ cửa.
“Vào đi.”
Châu Miễu đẩy cửa bước vào, đứng trước bàn làm việc, “Đã làm xong thủ tục nghỉ việc của Lý Toa, vừa rồi tài xế riêng của Đổng sự Hoàng đã đến đón cô ta đi rồi. Từ Lan đã rời bộ phận nhân sự đến tầng hai báo cáo nhận việc. Mọi việc đang phát triển đúng như kế hoạch”
Không sai, đúng như kế hoạch.
Điều động Lý Toa, Từ Lan vì tình riêng mà phạm luật, Đổng sự Hoàng che chở, những điều này đều trong kế hoạch mà xảy ra.
Châu Miễu rất muốn biết rốt cuộc đầu óc Đàm Hi có cấu tạo thế nào, kế trong kế, một bộ liên hoàn, đánh vào lòng người, điều khiển tất cả mọi việc để đạt được mục đích cuối cùng của bản thân.
Mức độ đặc sắc không hề thua kém một trận cung đấu kinh hoàng nghẹt thở.
Thế nào