“Cái gì?”
Tống Bạch đứng lên, sửa sang lại cổ áo và tay áo rồi mặc vest vào, nhìn hắn một cái đầy thâm ý: “Có một bà mẹ cẩu thả như thế, vậy mà con trai cậu lại rất trưởng thành, biết đủ đi.”
Nói xong liền lập tức rời đi, “Đống bia còn lại để cho cầu tiêu sầu đấy.” Chu Dịch nhìn theo bóng dáng Tống Bạch đi ra khỏi phòng, sự mơ hồ khó hiểu trong mắt nhanh chóng bị sự trầm tư thay thế.
“Hành trình của mẹ và bảo bối” số đầu tiên kết thúc, Weibo cũng theo đó mà nổ tung.
[”Nghiện Hậu” Hàn Sóc], [Mong có một đứa con trai như thế, [Đôi mẹ con chơi game] Ba chủ đề này lập tức lọt vào hot search.
A Thận quả thực rất được yêu quý, gần như không hề nhìn thấy bình luận trái chiều nào về cậu ở trên mạng, câu nào cũng là khen ngợi, “tốt tính”, “xinh trai”, “quý ông nhỏ”, “con trai ngoan”, “lạnh lùng và đáng yêu chết người”, “phong phạm tổng tài“.
Ai bảo con trai thì không thể trở thành “áo bông nhỏ tri kỷ” được chứ?
Cứ nhìn Tiểu A Thận đi, đáng yêu bao nhiêu! So với con trai, Hàn Sóc lại gây ra tranh luận khá lớn.
Có người nói cô tiến bộ, cũng có người nói cô không có trách nhiệm.
“Ra ngoài mà còn để con trai chuẩn bị hành lý cho, làm mẹ để trang trí thôi à?”
“Thức đêm chơi game, còn rủ con trai chơi cùng, thế mà cũng làm được, sao không lên trời luôn đi?”
“Làm mẹ thì phải biết chăm sóc cho con, nếu không lúc trước đừng sinh ra nữa!”
“Đau lòng cho A Thận hai giây.” “Gặp phải loại người làm mẹ thế này thì đúng là khóc không ra nước mắt.”
“Nói linh tinh cái gì thế hả? Tiểu nam thần người ta còn chưa oán giận, con mẹ nó đám các người đã được đằng chân lân đằng đầu thế à?” “Có thể dạy dỗ A Thận tốt như thế, anh Sóc đã quá tuyệt vời rồi!”
“Mẹ con người ta sống với nhau thế nào thì liên quan quái gì tới các bà chứ, cũng chả liên quan gì tới tôi hay mọi người, thế nên, đi tắm rồi đi ngủ đi.”
Mặc kệ trên mạng nghị luận náo nhiệt như thế nào, Hàn Sóc vẫn cứ mắt điếc tai ngơ.
Cái thứ gọi là dư luận ấy mà, bạn càng quan tâm tới nó thì nó sẽ càng dễ làm bạn bị tổn thương, tốt nhất là cứ lạnh nhạt bỏ qua, nhắm mắt làm ngơ.
Thế nên, cô hoàn toàn không biết fan trên weibo của mình đã tăng đến gần mười triệu, cũng không biết những ID kỳ dị như “Người phụ nữ của A Thận”, “Con chim nhỏ của A Thận”, “Quần lót nhỏ của A Thận” đang xuất hiện với tốc độ điên cuồng.
Trong đó, có một weibo tên là “Ba của A Thận” cũng bị sự điên cuồng này chôn vùi hoàn toàn trong dòng nước lũ.
Dù sao, mấy ID như “Bà nội của A Thận”, “Mommy của mẹ A Thận”, “Bà ngoại nhỏ của A Thận” tùy tay có thể lôi lên một đống, có cái ID như “Ba của A Thận” cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả.
Chu Dịch: Fuck! Ông chính là hàng thật giá thật đấy!
“Hành trình của mẹ và bảo bối” vừa lên đã phá vỡ kỷ lục người xem của cả chín kỳ trước đó.
Người vui nhất chính là tổ đạo diễn và công ty quản lý, nhà đầu tư và nhà tài trợ.
Còn về Hàn Sóc, cô chẳng có cảm giác gì ngoại trừ… trước kia khi ra ngoài thì phải đóng gói bản thân mình kín mít, giờ cũng phải bọc con trai kín như bưng nữa.
Tòa nhà Tinh Huy.
Triệu Thu xòe ra mười tập kịch bản sau khi đã được chọn lọc qua một lần, “Nhìn xem, ưng cái nào?” Hàn Sóc rời mắt khỏi màn hình điện thoại, liếc mắt nhìn qua một cái rồi lại thu hồi, tiếp tục chơi game.
Rõ ràng không muốn trả lời.
Triệu Thu hít sâu một hơi, “Còn tiếp tục chơi nữa thì em có thể từ Ảnh Hậu biến thành Nghiện Hậu thật rồi đấy nhé!”
“Thế sao?”
Triệu Thu đang định gật đầu.
Hàn Sóc: “Vậy cũng không tệ mà.”
Đợi qua hai phút, Lý Bạch của Hàn Sóc chết thẳng cẳng, cô mới cầm lấy điện thoại và nhét vào trong túi: “Được rồi, chị Thu, nói đi, gọi em tới là có việc gì?”
Hàn Sóc không được tính là nghệ sĩ chân chính của Tinh Huy nên tất nhiên không cần phải đến công ty điểm danh, trừ phi là việc rất quan trọng, nếu không cô hoàn toàn có thể vắng mặt suốt mười ngày nửa tháng cũng không sao.
Lạch cạch lạch cạch… Đốt ngón tay của Triệu Thu hơi cong lại, gõ cái bàn.
“Chỗ này là mười kịch bản, em có thể mang về từ từ nghiên cứu, ba ngày sau cho chị câu trả lời.” “Kịch bản?” Hàn Sóc nhướng mày, tùy tiện cầm một quyển lên, mở ra, “Đạo diễn Hồ Thiên? Với sự gia nhập của ekip chế tác Warren ở Hollywood?”
Sự kết hợp này, nhìn khắp giới điện ảnh toàn cầu cũng được coi là số một số hai.
Hàn Sóc lại cầm một quyển khác lên, sau đó là quyển thứ ba, thứ tư…
Đến khi xem xong toàn bộ mười quyển, cô không nhịn được mà cảm thán thành tiếng, không ngờ toàn là