“Khụ, cuộc họp hôm nay kết thúc ở đây, mọi người tan họp thôi.” Tổng giám đốc lên tiếng, mọi người liền hoàn hồn.
Lục Chinh mang gương mặt tuấn tú lạnh lùng dẫn đầu rời khỏi.
Trong cuộc họp, anh đã liên tiếp phê bình hai giám đốc nên tâm tình tất nhiên không tốt, nhưng ở trong mắt người khác thì lại có ý nghĩa sâu xa khác.
“Này, các cô nói xem Lục Tổng vội vã đi đâu thế?” Đi nhanh quá mất thôi.
“Đương nhiên là đi mua nước tương rồi.
Không nghe thấy “tương non hay tương già” à?”
“Chậc chậc, bà chủ tương lai của chúng ta sai Lục Tổng như nô tài ấy nhỉ, bái phục, bái phục.”
“Không thể nói như thế được, không thấy dáng vẻ cúi đầu vâng lời của Lục Tổng nhà chúng ta đấy à?”
“Thời thế bây giờ, đàn ông đi chinh phục thiên hạ, mà phụ nữ chỉ cần chinh phục người đàn ông đã có được thiên hạ liền có thể một bước lên trời rồi.
Học giỏi không bằng tìm được tấm chồng tốt, trước kia tôi còn không tin đâu, nhưng giờ thấy người đàn ông sắt đá như Lục Tổng cũng phải trở thành quần thần dưới váy phụ nữ như thế, không tin cũng không được.”
“Ghen à?” Âm thanh một người đàn ông chen ngang vào.
Hai cô nàng kinh hãi: “Giám, giám đốc Hàn?!”
“Đừng hoảng hốt, các cô cứ tiếp tục đi, tôi ở bên cạnh lắng nghe là được rồi.”
“Ha ha…” Đừng đùa thế chứ, bị anh nghe thấy rồi nói lại cho Lục Tổng nghe thì có mà toi à?
“Này, các cô đi đâu thế hả? Quay về nào…”
Đáng tiếc, chỉ có hai bóng dáng vội vã rời đi trả lời lại anh ta mà thôi.
Hàn Uy đứng nơi đầu gió, nội tâm lạnh buốt, tức chết đi được, ghét nhất là cứ nói giữa chừng như thế…
Kết thúc cuộc họp, Lục Chinh quay trở lại văn phòng, Trần Khải tiến vào ngay phía sau.
“… Tôi đã tìm Giám đốc Tân và giám đốc Tiền phân tích rồi, chắc hẳn bọn họ sẽ biết phải làm thế nào.”
“Cho người theo dõi sát sao vào.”
“Hiểu rồi.
Còn chuyện này nữa, hợp đồng với Hồng Vinh sắp hết hạn, có tiếp tục hợp tác không hay dừng tại đây?”
“Hồng Vinh à?” Lục Chinh vừa đặt áo khoác lên khuỷu tay, nghe thấy vậy thì hơi dừng lại, “Có công ty như thế à?”
“Một công ty nhỏ thôi, từng nhận được phần việc lo rìa ngoài của khu khai phá thứ ba.”
“Những chuyện này anh hãy bàn bạc với Hàn Uy đi.”
Trần Khải sờ cánh mũi, nếu có thể thì anh ta cũng không muốn đem chuyện nhỏ nhặt này ra làm phiền Lục Chinh: “Chủ yếu là ông cụ từng để ý bọn họ, chỉ sợ Giám đốc Hàn cũng không thể quyết định được.”
“Ông cụ? Bao giờ?”
“Chiều hôm qua, gọi thẳng cho tôi.”
Lục Chinh nhíu mày: “Thực lực của Hồng Vinh này thế nào?”
“Rất mạnh, đặc biệt là về khả năng trang hoàng bề ngoài.”
“Ông cụ có ý kiến gì?”
“Nhanh chóng ngưng hẳn quan hệ hợp tác.”
Lục Chinh càng chẳng hiểu ra sao, thực lực của Hồng Vinh không thành vấn đề thì chẳng có lý do nào mà bỏ không cần, cái này không giống với chuyện mà ông cụ nhà anh có thể làm ra, trừ phi có nguyên nhân đặc biệt nào đó…
Đột nhiên, trong đầu như xuất hiện cái gì, ánh mắt Lục Chinh dần sáng tỏ.
“Hiện tại ai làm chủ Hồng Vinh?”
“Lý Vĩ.”
“Lý…” Lục Chinh cười nghiền ngẫm.
“Có điều, quyền quyết định ở hội đồng quản trị vẫn nằm trong tay Chủ tịch Lý.
Ồ, tên ông ấy là Lý Vạn Tài.”
Thảo nào…
Trần Khải thấy Lục Chinh đã hiểu rõ trong lòng liền mở miệng hỏi: “Vậy có tiếp tục hợp đồng hợp tác này hay không?”
“Cứ làm theo ý ông cụ đi.” Nói xong, lập tức rời đi.
Đến tận khi cửa đóng lại, không còn nhìn thấy bóng dáng cao lớn nghiêm nghị của Lục Chinh nữa, Trần Khải mới hồi hồn từ trong kinh ngạc, “Rốt cuộc hai người này bị làm sao thế…”
Xem ra, Hồng Vinh này phải xui xẻo rồi.
Lục Chinh đi thang máy xuống bãi đỗ xe, trêи đường đi liền gọi về máy bàn ở nhà ông bà.
“Alo, xin chào, đây là nhà họ Lục, xin hỏi tìm ai ạ?”
“Dì Hà, là cháu.”
“Cậu Hai! Tối nay định về ăn cơm à? Để tôi hầm canh ba ba cậu thích ăn…”
“Không ạ, dì bảo ông cháu nghe máy đi.”
Dì Hà nghe giọng anh đầy nghiêm túc thì không dám trì hoãn nữa, lập tức báo cho Lục Giác Dân với tốc độ nhanh nhất.
“Có việc gì?” Ông cụ Lục đi thẳng vào vấn đề.
Ông đang xem chương trình livestream gì đó với bà cụ, thực ra ông cũng chẳng thích thú gì, chỉ gãi đúng chỗ ngứa mà thôi.
Người làm chồng như ông chạy theo vợ mình cũng đủ mệt rồi, lấy đâu ra thời gian dạy dỗ thằng cháu ranh nhà mình nữa, tí nữa nghe xong điện thoại vẫn còn phải tiếp tục xem cùng bà ấy.
“Ông muốn dạy dỗ Hồng Vinh đấy à?”
“Sao hả, có ý kiến à?”
Vừa nghe lời này, Lục Chinh liền biết ông cụ nhà mình đã hạ quyết tâm rồi, “Không ạ.”
Tội gì anh phải làm trái lại chứ?
“Vậy là tốt nhất.”
“Lục Thị tự nhiên cắt hợp đồng mà chẳng có lý do gì, sớm muộn gì ông cụ Lý cũng sẽ tra được tới ông thôi.”
“Tra thì tra, ông mày còn sợ lão ấy à?” Lão già chết tiệt đó, bao nhiêu tuổi rồi mà còn đi thèm muốn vợ của người khác, cũng không sợ gió lớn quá tòe mỏ, gãy eo luôn à!
“Nếu Hồng Vinh cho người tìm tới cửa thì ông chịu trách nhiệm tống cổ đấy.”
“Hừ! Lão ấy còn dám tìm tới cửa á? Có bản lĩnh thì cứ tới, ai sợ ai chứ?”
Kết thúc cuộc nói chuyện, Lục Chinh kéo cửa xe ra, trong lòng đã sớm muốn chạy về nhà rồi.
Trong một cửa hàng tiện ích gần chung cư Bồng Lai.
Lục Chinh cầm hai chai nước tương đi tới quầy thu ngân, thình lình nhìn thấy một đống hộp Durex xếp ngay ngắn ngay trêи kệ, mặt mày hơi động, lại lấy một hộp đưa đi thanh toán.
Nhân viên thu ngân là một cô gái vừa trẻ vừa xinh đẹp, trang điểm tinh xảo, cổ áo chữ V rất gợi cảm, vốn dĩ còn đang chìm đắm trong sắc đẹp của Lục Chinh, thình lình bị