Chín giờ mười lăm phút sáng, chiếc Land Rover màu đen tiến vào ngã tư đường Bahnhofstrasse.
Tìm được chỗ đỗ xe, dừng xe yên ổn, Đàm Hi liền đẩy cửa bước ra.
“Mommy, bế!” Đàm Hi cúi người, mỗi tay bế một đứa trẻ.
Khóa cửa xe lại, ba mẹ con bắt đầu đi bộ.
Đi chưa được một phút đã nhìn thấy chiếc xe điện bốn bánh mang ký hiệu CK đang chạy từ xa tới gần.
“Đàm Tổng, cực kỳ xin lỗi, vừa rồi trêи đường đi gặp phải chút trục trặc…” Người tới mặc đồng phục nhân viên an ninh của công ty, trêи gương mặt ngăm đen vẫn còn lấp lánh mồ hôi.
Đàm Hi, “Lần sau để ý thời gian, đi thôi.”
Nói xong liền đặt hai đứa nhỏ lên xe.
Người bảo vệ da đen lau mồ hôi, vội vàng ngồi lên ghế điều khiển, sau đó qua đầu cười xán lạn với hai đứa trẻ: “Hi, baby”
Hàm răng trắng tinh nổi bật trêи làn da ngăm đen, cô bé Ngộ Hạ mím môi tỏ vẻ ghét bỏ, còn bạn nhỏ À Lưu lại gật đầu lạnh lùng đáp lại, giống như một vị tổng giám đốc đang đi thị sát.
Nhân viên an ninh: “..” Thấy hơi đau lòng.
Vì đảm bảo chất lượng không khí nên xe ô tô không được phép chạy trêи đường Bahnhofstrasse, đành phải đi tàu điện.
Có rất nhiều lãnh đạo cao cấp của công ty vì để thuận tiện đi làm nên sẽ chuẩn bị một cái xe điện, mỗi ngày do bảo vệ đưa đón.
Còn các công nhân viên chức bình thường sẽ lựa chọn tàu điện công cộng.
Xe bon bon chạy, hai hàng cây bên đường không ngừng lùi lại phía sau lưng, trong không khí truyền tới mùi hương nhẹ nhàng của nhựa cây.
Lúc đi qua cửa hàng chocolate Springli, mùi thơm ngọt ngào tản mát theo gió, mạnh mẽ xộc vào trong mũi người qua đường.
Cô bé Ngộ Hạ nuốt nước bọt ừng ực.
Bạn nhỏ A Lưu thì chẳng có vẻ gì khác thường, nhưng đôi mắt lại không ngừng liếc nhìn về phía đó.
Đàm Hi giả vờ không biết.
Trẻ con nhà nào mà chẳng thích ăn ngọt cơ chứ.
Mười lăm phút sau, xe điện chạy tới quảng trường Parade, hai ngân hàng lớn nhất Thụy Sĩ và tổng bộ Tập đoàn UBS and Credit Suisse đều được đặt tại đây, xung quanh là vô số các công ty bảo hiểm, còn có sở giao dịch chứng khoán nữa.
Có thể dừng chân ở đây, không chỉ thể hiện được về mặt tài phú mà còn tượng trưng cho năng lực nữa.
Mà tòa nhà Tập đoàn CK lại nằm ở giữa hai tòa nhà tổng bộ ngân hàng kia.
Năm năm trước, ở đây vẫn là một dãy các cửa hàng đắt đỏ, màn khai pháo đầu tiên của Đàm Hi khi tới Zurich chính là thu mua dãy nhà đó.
Ba tháng sau, nắm được vào tay, tài năng hiển hiện.
Rất nhanh, tòa nhà Tập đoàn CK đã được mọc từ mặt đất lên, lấy xu thế không thể ngăn cản được bén rễ nảy mầm trở thành cao điểm tài chính, tự xưng là “Phố Wall của Thụy Sĩ“.
Nửa năm sau, Lanwa International Holding Group và Seno Industrial cũng bắt tay khiến cho nhiều ngân hàng đầu tư hàng đầu toàn cầu vội vàng theo đuổi, ngay cả con rồng lớn như PWC đều gia nhập vào cuộc tranh đoạt này, cuối cùng lại rơi vào tay CK khiến cho vô số người kinh ngạc tới rớt cả tròng mắt.
Cái tên Đàm Hi sau một đêm cũng tiến vào tầm mắt của các ông lớn doanh nghiệp.
Một ngân hàng đầu tư chẳng ai biết mặt đặt tên lại có thể bắt được đơn đặt hàng trị giá cả trăm triệu, sao có thể không làm người ta vừa hận vừa ghen ghét chứ?
Đi đầu gây khó dễ là một ngân hàng đầu tư lâu đời ở ngay tại Zurich… tập đoàn XL.
Đầu tiên là đơn phương thuyết phục các cơ quan liên kết để hủy bỏ tư cách thẩm tra tài chính của CK, sau đó tiến thêm một bước là can thiệp vào quyền thao tác mua của CK.
Lúc đầu Đàm Hi còn nhẫn nhịn, đến khi không thể nhịn nổi nữa thì lập tức ra tay cướp đi vài đơn hàng lớn của đối phương, dù sao trọc đầu cũng chẳng sợ bị túm tóc.
Sự liều mạng này đã khiến cho XL phải lùi về sau, xuất phát từ