“Ta sẽ tạm thời rời đi Tiên Ma Vực một đoạn thời gian…”
Trong phòng khách Thiên Địa Hội, Lạc Nam nhìn Liễu Tú Quyên cùng Mộng Chi Tiên ở phía đối diện nghiêm túc nói…
“Một mình sao?” Liễu Tú Quyên cắn môi hỏi.
“Đi một mình!” Lạc Nam gật đầu, giải thích nói: “Làng Nhất Thế ta sẽ để lại Trung Vực, gần vị trí với Thiên Địa Hội, nếu xảy ra chuyện các nàng có thể lập tức liên hệ cho ta bằng Truyền Âm Ngọc!”
Chúng nữ Làng Nhất Thế hiện tại đều đang tập trung bế quan, vốn dĩ Lạc Nam vẫn có thể mang theo các nàng ở bên mình…
Nhưng mà làm như vậy sẽ có những hạn chế rất lớn, bởi vì Làng Nhất Thế ở trạng thái thu nhỏ là không thể nào khiến Gia Tốc Tụ Linh Trận hoạt động một cách hiệu quả nhất được, bởi lẽ dù là Đế Cấp Thượng Phẩm Trận Pháp cũng không thể hấp thu Tiên Khí bên ngoài một cách thoải mái khi di động liên tục thay vì ở yên một chỗ.
Hơn nữa, lần này Lạc Nam đi làm một số chuyện chính sự, khả năng mạo hiểm rất lớn, mang theo Làng Nhất Thế đôi khi sẽ liên lụy đến các nàng.
Ngược lại, điều mà Làng Nhất Thế cần nhất lúc này chính là ổn định phát triển, tiêu hóa lượng lớn tài nguyên lấy được từ đám Ma Đế Cấp Thế Lực, tu luyện các loại công pháp, thủ đoạn Đế Cấp.
Bản chất của Tiên Ma Vực còn cao cấp hơn một phiến Đại Tiên Giới, Lạc Nam sẽ đặt Làng Nhất Thế ở Trung Vực, để chúng nữ được hưởng thụ mức độ Tiên Khí nồng đậm một cách tốt nhất.
Nếu các nàng theo hắn hành tẩu, khó tránh khỏi việc di chuyển bên ngoài không gian, các nơi đó Tiên Khí mỏng manh vô cùng, chẳng thể sánh bằng bên trong thế giới, điều này chỉ làm chậm trễ tốc độ tu luyện của toàn thể chúng nữ mà thôi.
Mặc dù có Tiên Thạch và Ma Thạch cung cấp năng lượng, nhưng nếu vừa có Tiên Khí nồng đậm tự nhiên, lại vừa có Tiên Thạch và Ma Thạch, hiệu quả tu luyện chắc chắn sẽ khác biệt rất nhiều.
“Tiểu Nam ngươi cứ an tâm, chúng ta sẽ ngó chừng Làng Nhất Thế…” Mộng Chi Tiên nhìn nam nhân vừa khuấy động Tiên Ma Vực ôn nhu nói.
Nàng cũng không hỏi lần này Lạc Nam đi đâu, làm những chuyện gì…chỉ cần yên lặng ở phía sau lưng ủng hộ hắn là được.
Quan hệ giữa hai người sau từng ấy thời gian và tiếp xúc đã giống như tri kỷ, có những chuyện không cần thiết phải khách sáo nữa.
“Ừm…ta sẽ lưu lại hậu thủ, các nàng cũng không cần quy phạm nguyên tắc của Thiên Địa Hội mà nhúng tay vào!” Lạc Nam mỉm cười, cùng hai nữ bước ra ngoài.
Thấu Thị Vạn Lý triển khai, quét mắt nhìn Trung Vực một vòng…
Lạc Nam nhếch miệng, phất tay…
ẦM ẦM ẦM…
Làng Nhất Thế cấp tốc biến lớn, một lần nữa sừng sững giữa Tiên Ma Vực, chỉ là vị trí lần này có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Nằm ngay bên cạnh Thiên Địa Hội, nơi có điều kiện Tiên Khí hàng đầu Tiên Ma Vực…
Nếu là Thế Lực khác dám đặt căn cứ của mình gần với lãnh thổ của Thiên Địa Hội thì chẳng khác nào hành vi khiêu khích, nhưng với quan hệ giữa Lạc Nam và Mộng gia, chuyện này chẳng đáng là gì…thậm chí Thiên Địa Hội còn lấy làm mừng.
“Đó là Làng Nhất Thế?”
Nhìn thấy ngôi làng thần bí đột ngột xuất hiện, rất nhiều tu sĩ đang ở gần chấn động, từ ngày đại chiến bùng nổ…Làng Nhất Thế đã theo chân Lạc Nam biến mất dạng không rõ tung tích.
Lúc này Làng Nhất Thế xuất hiện, ý nghĩa như thế nào không cần nói cũng biết…
Lạc Nam vẫn còn sống cực khỏe, mà hai tên Đại Đế Sát Thủ lại chưa rõ sống chết…
Trong lúc nhất thời, việc Làng Nhất Thế xuất hiện bên cạnh Thiên Địa Hội nhanh chóng lan truyền mà ra…
Lạc Nam không rảnh quan tâm phản ứng của đám đông, hắn mang theo Mộng Chi Tiên hai nữ tiến vào Làng Nhất Thế…
Không kinh động chúng nữ khác đang tu luyện, Lạc Nam chỉ truyền âm cho riêng Âu Dương Thương Lan một người…
Rất nhanh, vốn đang tập trung bế quan Âu Dương Thương Lan bị đánh thức, rời khỏi nhà gỗ nhỏ, trông thấy Lạc Nam với hai nữ.
Hướng Mộng Chi Tiên với Liễu Tú Quyên gật đầu chào hỏi, Âu Dương Thương Lan quay sang Lạc Nam, mắt đẹp xuất hiện một tia quan tâm:
“Giải quyết xong rồi?”
“Ừm, cả Xích Lôi Tông và U Minh Các đều đã diệt!” Lạc Nam mỉm cười đáp, đem một Chiếc Nhẫn Trữ Vật đặt vào tay nàng:
“Đây là một nửa tài sản thu được từ bọn chúng, để lại cho các nàng tu luyện!”
“Phải đi rồi sao?” Âu Dương Thương Lan đã đoán được từ trước, giọng điệu trở nên mềm mại.
Nàng cũng hiểu Lạc Nam có nhiều đại sự phải làm, phương pháp tu luyện của hắn không giống như các nàng, không thể ngồi yên một chỗ hấp thu Tiên Khí và đột phá theo thời gian nhờ Gia Tốc Trận.
Hắn cần phải bôn ba thu thập các tài nguyên quý giá để trở nên mạnh hơn, mà việc các nàng cần làm chính là cố gắng tiến bộ một cách nhanh nhất có thể để sau này giúp được hắn dù chỉ là phần nhỏ.
“Hiện tại Tiên Ma Vực mặc dù mất đi nhiều Đế Cấp Thế Lực, nhưng tre già thì măng mọc, với một vùng đất màu mỡ ở trung tâm vũ trụ, tiếp giáp cả Tiên và Ma như nơi này…tin tưởng không lâu sau sẽ lại có không ít Đế Cấp Thế Lực khác từ nơi khác kéo đến tọa trấn…” Lạc Nam căn dặn:
“Tiên Ma Vực vẫn đáng để chúng ta bám trụ, hơn nữa với điều kiện của Làng Nhất Thế hiện giờ đã không cần sợ phần lớn thế lực ở nơi này…”
Nói xong, hắn lại từ trong ngực lấy ra một khối Lệnh Bài trắng tinh khiết, đưa vào tay Âu Dương Thương Lan:
“Thứ này là Vạn Yêu Lệnh, khi gặp phải kẻ thù không thể đối phó, nàng dùng Vạn Yêu Lệnh liên hệ Vạn Yêu Thánh Địa, đòi một nhân tình!”
Mộng Chi Tiên với Liễu Tú Quyên nghe vậy giật mình, thì ra đây là hậu thủ mà Lạc Nam nhắc đến…
Làng Nhất Thế vốn đã mạnh mẽ, lại thêm ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa lưu lại cho Âu Dương Thương Lan, chỉ sợ dù là Tru Tiên Điện muốn đối phó Làng Nhất Thế cũng không dễ dàng.
Vạn Yêu Lệnh là do Đại Trưởng Lão của Vạn Yêu Thánh Địa giao cho Lạc Nam, để hắn liên hệ khi cần dùng đến ân tình.
Bằng không một khi gặp tình huống cấp bách, chẳng lẽ còn phải đích thân tìm đến Vạn Yêu Thánh Địa hay sao?
“Thiếp biết rồi…” Âu Dương Thương Lan hiếm thấy ôn nhu, ánh mắt lãnh diễm như nước nhìn chằm chằm hắn, môi thơm hé mở:
“Sớm trở về!”
“Yên tâm! xong những việc cần làm ta lập tức quay về!” Lạc Nam mỉm cười nói.
Sẽ không quá lâu…chẳng qua vì bản tính cẩn thận nên hắn mới sắp xếp nhiều thứ như vậy mà thôi.
“Tiểu Tuyết, muội đi với trưởng làng một chuyến!” Âu Dương Thương Lan bất chợt mở miệng.
Lạc Nam ánh mắt cổ quái…
Chẳng biết từ bao giờ, Độc Cô Ngạo Tuyết đã xuất hiện trước mặt mấy người, yên lặng như mặt giếng cổ đứng sau lưng Lạc Nam.
Hiển nhiên, Âu Dương Thương Lan và Độc Cô Ngạo Tuyết đã thương lượng từ trước…
“Nào có người đứng đầu một thế lực ra ngoài không có ai theo hầu? truyền ra ngoài người khác sẽ chê cười chúng ta…” Âu Dương Thương Lan nhìn lấy hắn ung dung nói:
“Để Tiểu Tuyết theo chàng như một cận vệ, một số tôm tép nhãi nhép không cần chàng đích thân ra tay!”
“Được rồi…” Lạc Nam cười khổ gật đầu.
Làm sao hắn không biết ý đồ thật sự của Âu Dương Thương Lan, rõ ràng là muốn tạo không gian riêng, thúc đẩy hắn cùng Độc Cô Ngạo Tuyết.
Bất quá cũng tốt, Độc Cô Ngạo Tuyết tu chính là Kiếm Đạo, ngồi một chỗ tu luyện cũng rất khó tiến bộ, Kiếm Tu muốn phát triển nhanh nhất, cần phải thông qua các trận chiến.
“Lúc nào đi?” Âu Dương Thương Lan khẽ hỏi.
Liễu Tú Quyên mấy nữ cũng đưa mắt nhìn qua, muốn biết nam nhân này có lập tức xuất phát hay không…
“Sắp rồi…”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, nhìn vào Loạn Hư Tháp.
…
Một tuần thời gian thực nhanh chóng qua đi…
NGAO!
Theo một tiếng vừa như long ngâm, lại vừa như ngựa hí truyền khắp Làng Nhất Thế…
Đại môn Loạn Hư Tháp khai mở, thân ảnh Tinh Không Long Mã từ bên trong bắn vọt mà ra…
Thân ngựa đầu rồng, toàn thân trong suốt lóng lánh như pha lê, thân thể tráng kiện, từng khối cơ bắp hoàn hảo linh hoạt, so với trước đây càng thêm thần tuấn.
Lạc Nam mở ra đôi mắt đang khép hờ, khen ngợi nói:
“Thiên Phú luyện thể của ngươi so với tưởng tượng