Chứng kiến Lạc Nam và Độc Cô Ngạo Tuyết xuất hiện, bà lão biểu hiện đầu tiên là hoảng sợ, bất quá sau khi nghe lời nói của hắn, ánh mắt bà dần dần trở nên bình tĩnh lại…
Bà lão cũng không phải một phàm nhân bình thường, ngược lại còn là một Chân Tiên…đương nhiên ở Đại Tiên Giới thì Chân Tiên đã thuộc tầng lớp thấp nhất.
Bà lão không hề ngốc, đủ nhận thức để nhận ra ký ức của mình xảy ra vấn đề, chỉ bất quá nghĩ mãi cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra mà thôi.
“Hai vị là…” Bà lão vẫn còn mang chút đề phòng.
“Chúng ta chỉ vô tình đi ngang qua, phát hiện trong chuyện này có vấn đề, muốn giúp cụ một chút mà thôi!” Lạc Nam thành thật nói:
“Nếu chúng ta muốn hại cụ, cũng không cần thiết phải phí sức như vậy!”
Bà lão hít sâu một hơi, biết lời của Lạc Nam là thật…
Với thân phận của một tu sĩ tầng dưới chót như bà, Lạc Nam muốn hại thật sự quá mức đơn giản…
Không chút do dự, bàn tay khô gầy nhăn nheo run run nhận lấy một giọt Tẩy Hồn Thủy, nhanh chóng uống vào.
Trong khoảnh khắc, toàn thân trở nên dễ chịu, bà lão cảm thấy Linh Hồn của mình đang nhanh chóng được rột rửa vô cùng sảng khoái, rất nhiều ký ức sai lệch bắt đầu trở về quỷ đạo vốn có, tuy nhiên vẫn còn vô cùng hỗn loạn.
“Cụ thả lỏng một chút!” Lạc Nam ôn hòa nói, bàn tay đặt lên đỉnh đầu bà lão, Hồn Lực cuồn cuộn tiến vào.
Ôn Hồn Liên nhanh chóng xoay tròn, hỗ trợ Tẩy Hồn Thủy đưa linh hồn và ký ức của bà lão trở về vị trí cũ…
Thủ đoạn của kẻ ra tay cực kỳ cao minh, thay đổi ký ức của bà lão một cách rất cẩn thận, thậm chí ngay cả Hồn Tu bình thường dù cố gắng thăm dò cũng không nhận ra chỗ khác thường.
Lạc Nam nhờ vào Ôn Hồn Liên cảm ứng, mới phát hiện Linh Hồn của bà lão đã bị tác động, thay đổi cả ký ức…
Bất quá nếu muốn đem ký ức cũ khôi phục, ngay cả Ôn Hồn Liên cũng rất khó làm được, vì lẽ đó Lạc Nam mới dùng đến Tẩy Hồn Thủy.
Để tìm hiểu những mặt tối của Thanh Giới, hắn không ngần ngại tiêu hao trân phẩm.
Không biết qua bao lâu, trên mặt bà lão chảy xuống hai hàng nước mắt…
Đột ngột nhảy bật khỏi giường, quỳ rạp xuống đất hướng Lạc Nam điên cuồng dập đầu:
“Cầu công tử cứu vớt cháu gái, lão bà đời đời kiếp kiếp làm trâu làm ngựa…”
Lạc Nam phất tay, một luồng lực lượng đem bà lão đỡ dậy…sắc mặt âm trầm.
“Có chuyện gì?” Độc Cô Ngạo Tuyết không nhịn được hỏi.
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, chậm rãi thốt ra: “Thanh Huy là một tiểu súc sinh…hắn có sở thích đặc biệt với những đứa trẻ xinh đẹp!”
Độc Cô Ngạo Tuyết trong mắt hiện lên tầng tầng sát khí.
Mang về ký ức cho bà lão, Lạc Nam đương nhiên cũng đã nhìn rõ mọi chuyện trong đó.
Với thân phận, gia thế và diện mạo của Thanh Huy, hắn muốn nữ nhân xinh đẹp không hề khó, thậm chí dù Thanh Huy có hàng trăm, hàng ngàn thê thiếp…người đời cũng sẽ ca ngợi hắn phong lưu, đào hoa mà thôi.
Nhưng ngặt nỗi, Thanh Huy không yêu thích nữ tử bình thường, trái lại đối tượng của hắn là những bé gái bên dưới mười tuổi.
Chuyện ghê tởm như thế này, Thanh Gia đương nhiên không cho phép bản chất của Thanh Huy bại lộ ra ánh sáng, ngược lại một mắt nhắm một mắt mở giúp hắn làm việc ác…
Bà lão vừa lúc có một đứa cháu gái tám tuổi dễ thương xinh xắn, phụ mẫu của nó vừa gặp nạn qua đời cách đây không lâu, hai bà cháu nương tựa lẫn nhau mà sống.
Trong một lần hai bà cháu mang Tiên Dược hái được vào Thanh Thành buôn bán, vô tình bị thuộc hạ của Thanh Huy nhìn thấy…
Vì để nịnh nọt Thanh Huy, tên thuộc hạ này đã chủ trương ra tay, bí mật động thủ bắt hai bà cháu…
Đứa bé giao cho Thanh Huy, mà bà lão vốn là muốn diệt khẩu cho xong chuyện.
Bất quá Thanh Huy đột ngột nảy sinh sáng kiến có thể gia tăng danh vọng cho mình, ra hiệu thuộc hạ là một Hồn Tôn cưỡng ép thay đổi ký ức của bà lão…
Mọi chuyện sau đó diễn ra đúng với kế hoạch của Thanh Huy, bà lão gào khóc bất lực vì cháu gái đột nhiên biến mất, có người thấy chuyện bất bình tiến lên điều tra ký ức của bà lão phát hiện mọi thứ diễn ra theo đúng với kịch bản mà Thanh Huy sắp xếp.
Trong sự chứng kiến của toàn trường, Thanh Huy thể hiện nhân phẩm “cao thượng” của mình, mang theo thuộc hạ trực chỉ Yêu Sơn…
“Mong công tử và tiểu thư cứu lấy Điềm Nhi…” Bà lão ánh mắt thành khẩn nhìn chăm chú Lạc Nam, bên trong tràn đầy sự bất lực.
“Cụ yên tâm! Điềm Nhi sẽ trở về!” Lạc Nam gật đầu, than nhẹ một tiếng…Hồn Lực chậm rãi tiến vào, bà lão ngất đi.
Dựa theo ký ức của bà lão, từ đầu đến cuối Thanh Huy chưa từng lộ diện mặt thật, hắn chỉ xuất hiện duy nhất một lần khi tiến đến quan sát cháu gái Điềm Nhi và thiết lập kế hoạch, hơn nữa quá trình này còn đeo mặt nạ.
Ngay cả bà lão hiện tại cũng không biết kẻ đứng sau màn là Tiểu Thiếu Chủ uy phong đỉnh đỉnh của Thanh Gia - Thanh Huy.
Bất quá Lạc Nam thì khác, nắm được ký ức của bà lão, hắn như một người thứ ba đứng quan sát mọi chuyện xảy ra từ đầu đến cuối, thủ đoạn che giấu của Thanh Huy còn chưa qua được mắt hắn.
Không thể không nói, thủ đoạn của Thanh Huy vô cùng hoàn mỹ, nếu Lạc Nam không xuất hiện, chỉ sợ mọi thứ đã trơn tru trót lọt theo kế hoạch của hắn.
Hoặc chăng dù có người khác vô tình phát hiện Linh Hồn của bà lão xảy ra vấn đề, cũng sẽ không đủ khả năng khôi phục ký ức, hoặc dù đủ khả năng đi chăng nữ…thì cũng chẳng ai hào phóng đến mức xuất ra thứ quý giá như Tẩy Hồn Thủy.
“Ẩn nấp!”
Đúng lúc này, Lạc Nam bất chợt ôm lấy eo Độc Cô Ngạo Tuyết, điều động Hóa Thân Hắc Ám, đem hai người hòa vào bóng đen…
Bên trong biệt viện bất chợt xuất hiện một hắc y nhân, ánh mắt long sòng sọc nhìn bà lão nằm trên giường, hắn nhếch miệng cười tà:
“Công dụng của bà đã hết…”
Bàn tay ngưng tụ Tiên Lực, nhắm đến bà lão chưởng xuống.
“Định Hồn!”
Hết sức đột ngột, Hắc Y Nhân toàn thân cứng ngắc…
Lạc Nam xuất hiện, lạnh lùng nói: “Thật là ác độc, cướp cháu rồi ngay cả bà cũng không muốn tha!”
Tròng mắt Hắc Y Nhân co rụt lại, biết hành động của mình đã bại lộ, đang định mở miệng uy hiếp.
“Tước Hồn!” Vô tận Hồn Lực lan tràn vào đại não, nhanh chóng rút lấy Linh Hồn của Hắc Y Nhân.
Lạc Nam đoạt sạch ký ức của hắn, Hắc Y Nhân cũng chết đến không thể chết hơn được nữa…
“Thuộc hạ của Thanh Huy sao?” Độc Cô Ngạo Tuyết hỏi.
“Ừm, chính là tên ra tay với bà cháu hai người!” Lạc Nam gật đầu nói, trong mắt thiêu đốt hừng hực lửa giận.
Cũng may hắn và Độc Cô Ngạo Tuyết lập tức tìm đến, bằng không chỉ chậm một chút, bà lão đã bị hạ độc thủ.
Thanh Huy làm người tàn nhẫn quả quyết, sau khi lợi dụng bà lão để lôi kéo danh tiếng xong, đã muốn loại trừ hậu hoạn.
Dù sao thì một Chân Tiên như bà lão dù có vô thức bốc hơi chắc cũng chẳng ai thèm để ý, Thanh Huy chỉ cần tung ra một chút tin tức lấp liếm là xong chuyện.
Hơn nữa dựa vào ký ức của tên thuộc hạ này, Lạc Nam biết được những năm qua số lượng nạn nhân trong tay Thanh Huy không hề ít, đa số là những đứa bé không có bối cảnh, kết cục của chúng hết sức thê thảm.
Cũng may cháu gái Điềm Nhi của bà lão vừa lọt vào tay, Thanh Huy còn chưa kịp động thủ…
Lạc Nam bàn tay nhẹ lật, thu lấy bà lão vào Quân Lâm Khách Sạn…
Cùng với Độc Cô Ngạo Tuyết biến mất…
…
Tại một khán phòng bí mật dưới lòng đất, Lạc Nam tìm được Điềm Nhi đang bất tỉnh nhân sự, cứu lấy tiểu nha đầu đáng thương, cũng thu vào.
Chỉ cần hai người tỉnh lại sẽ tự động nhìn thấy nhau…
Lạc Nam chưa có ý định thả hai bà cháu ra ngoài, giúp người thì giúp cho trót, Thanh giới đã không thích hợp cho bà cháu hai người sinh tồn…
…
Lạc Nam cũng không có ý định làm lớn chuyện ngay tại nơi này, Thanh Gia còn có Thanh Đế, Thanh Nguyệt Nương, Thanh Gia các loại cường giả tọa trấn…
Muốn diệt Thanh Huy tại Thanh Gia, cho dù có thể làm được cũng đưa mình vào cửa cửu tử nhất sinh…
Thanh Huy là sẽ giết, nhưng hiện tại còn chưa phải thời điểm…
…
Rời khỏi Thanh Giới…
Lạc Nam mang theo Độc Cô Ngạo Tuyết thăm dò ba Đế Địa Giới khác…
Hai người dùng hai tháng thời gian, vừa dạo chơi, vừa nghe ngóng, vừa đánh giá…
Trong đó, Kiếm Gia ở Kiếm Giới danh vọng cao tuyệt, nhất là gia