“Ưm…”
Theo tiếng rên rỉ thỏa mãn của Thượng Cổ Dị Độc, Lạc Nam đã xâm nhập một cách triệt để.
“Hít…”
Hắn không nhịn được hít một ngụm khí lạnh, nơi thầm kín của đại mỹ nhân quả thật quá mức mỹ diệu.
Bên trong chặt chẽ đến mức như muốn ép dẹp côn thịt hắn, từng thớ thịt của nàng mềm mại co giãn, ẩm ướt ấm áp khó thể hình dung.
Lạc Nam có cảm giác như lạc vào cõi thiên thai, dù muốn chuyển động một tấc cũng khó khăn vì quá chật.
Đặc biệt, lúc này Thượng Cổ Dị Độc đã bị Dục Tình Yêu Hỏa làm cho hứng tình cực độ, không hề cảm nhận được đau đớn khi phá thân, trái lại cảm giác được phía dưới của mình đã bị lắp đầy, sự ngứa ngáy khó chịu ban đầu suy giảm, sắc mặt hiện lên nét dễ chịu nhưng còn chưa mấy hài lòng.
Hiển nhiên, bị côn thịt xâm nhập là chưa đủ so với cơn khát vọng lúc này, nàng cần nhiều hơn thế.
Dung nhan yêu dị nhăn nhó, ánh mắt mê ly, lông mi run rẩy, mày liễu nhẹ chau, mỗi đường nét trên khuôn mặt đều đẹp như mộng ảo.
Đôi chân thon dài nhấc lên kẹp chặt vào hông Lạc Nam, vùng eo uyển chuyển kết hợp với bờ mông đầy đặn lắc lư, muốn gia tăng sự ma sát ngứa ngáy bên trong cơ thể.
Lạc Nam cũng không nhịn được, hai tay nắm lấy hai bên đùi nàng, vùng hông dùng lực, đem côn thịt rút ra đến tận chín phần, sau đó hung hăng cắm vào mãnh liệt.
BẠCH!
“Hức…sướng…”
Thượng Cổ Dị Độc hét lên trong vô thức, đầu lưỡi như tiểu xà liếm láp bờ môi đỏ thẳm, cảm giác được sự ma sát dữ dội khi côn thịt rút ra đâm vào, nơi tận cùng của hoa tâm bị đầu nấm chạm vào, toàn thân run lên bần bật.
Lạc Nam không chút thương hương tiếc ngọc, dùng sức liên tục đâm ra rút vào, mỗi cú đều là lúc cán.
Bạch bạch bạch bạch…
Hạ thể liên tục chạm nhau, suối nguồn trong khe cốc chảy ra ngày càng đẫm, côn thịt dữ dội càng dễ dàng trơn tru, dao động với tầng suất lớn.
Toàn bộ thân thể trắng nõn thành thục dưới người lắc lư lên xuống theo từng nhịp nhấp, đặc biệt là hai bầu sữa to lớn bạo mãn nẩy nẩy, hạt ngọc trai đỏ bằng thịt bên trên săn cứng lên vô cùng thích mắt.
Lạc Nam hứng thú, cúi người xuống áp sát vào cơ thể mỹ nhân, hé miệng ngậm lấy một bên bầu sữa, ra sức thưởng thức, hàm răng mạnh bạo cắn lên từng khối thịt mềm, đầu lưỡi đánh liên tục vào núm hồng săn cứng.
Tay phải hắn chụp lấy một bên còn lại, chỉ cảm thấy lòng bàn tay đầy ắp, bầu sữa của nàng lớn đến mức bàn tay hắn không nắm được phân nửa, chỉ có thể vuốt ve xoa nắn từ gốc đến ngọn, đem nó biến thành muôn hình vạn trạng.
“Ưm…ưm…sướng…thích quá…”
Thượng Cổ Dị Độc chỉ cảm thấy cả thể xác và linh hồn mình như lơ lửng trên chín tầng mây, chưa từng có cảm giác thỏa mãn đến như vậy.
Lạc Nam cũng thở nặng nề, mỹ nhân đang nồng nhiệt cùng hắn này thuộc hàng xinh đẹp bậc nhất, ngay cả Hỏa Nhi hay Quang Nhi cũng phải thua một bậc về khí chất…
Nhan sắc của Thượng Cổ Dị Độc có thể khiến Côn Lôn Nữ Hoàng phải lo lắng Lạc Nam bị mê hoặc là đủ hiểu.
Cùng nữ nhân cấp độ này ân ái mà không bị trầm mê cũng là một loại bản lĩnh không nhỏ.
Hắn không hề quên chính sự, vừa xâm nhập cơ thể của nàng, vừa vận chuyển Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.
Tụ Đỉnh!
Thông qua quá trình giao hợp, Độc Lực tinh khiết của Thượng Cổ Dị Độc vẫn đang cuồn cuộn tiến vào cơ thể Lạc Nam, bị hắn hấp thu luyện hóa.
Thượng Cổ Dị Độc hoàn toàn không hề có chút kháng cự, bởi vì lúc này nàng đang trầm mê trong sự sung sướng mà thể xác và linh hồn thăng hoa mang lại.
Với các thủ pháp lão luyện của Lạc Nam, khi thì mạnh, khi thì nhẹ, khi thì ôn tồn, khi thì mãnh liệt…chín cạn một sâu, thỉnh thoảng chạy nước rút…Thượng Cổ Dị Độc dục tiên dục tử, hạ thân gần hóa thành suối nguồn rồi.
Phía bên trên, Hỏa Nhi vẫn thỉnh thoảng hôn lấy môi nàng, đem Dục Hỏa không dứt truyền vào, không để Thượng Cổ Dị Độc lấy lại thanh tỉnh.
Bởi vì chỉ cần Thượng Cổ Dị Độc được Lạc Nam thỏa mãn, dục hỏa của nàng ấy sẽ bị mất đi, đến lúc đó ra sức phản kháng lại Lạc Nam trong quá trình luyện hóa sẽ gây nguy hiểm cho hắn.
Một loại Dị Độc đạt đến Đế Giả Cấp không thể xem thường được.
…
“Ưm…mạnh…mạnh hơn nữa…”
Thời gian dần trôi, thanh âm rên rỉ của Thượng Cổ Dị Độc ngày càng suy yếu, mà cơ thể nhân loại của nàng dưới thân Lạc Nam đang cấp tốc trở nên nhợt nhạt.
Bên trong đan điền của Lạc Nam, một cái phôi đỉnh màu xanh lục, xung quanh có khói độc thần bí lượn lờ quanh quẩn đã chậm rãi hình thành…
Hiển nhiên, phần lớn lực lượng của Thượng Cổ Dị Độc đã bị Lạc Nam luyện hóa, trở thành cái phôi mới bên trong đan điền hắn.
Lạc Nam ra sức chạy nước rút, Bất Hỉ Diễn Sinh Kinh vẫn đang bắt đầu quá trình tụ đỉnh.
Thượng Cổ Dị Độc khác với các dị thuộc tính khác.
Nàng ta đã hóa hình rất lâu từ trước, đã có thể tự mình tu luyện và có được tu vi như tu sĩ bình thường, thậm chí còn tu đến Thiên Đế.
Các loại Dị Thuộc Tính mặc dù muốn hóa hình cực kỳ khó khăn, nhưng sau khi tu luyện sẽ có lợi thế hơn tu sĩ bình thường ở chỗ lực lượng của Dị Thuộc Tính vốn đã cực kỳ tinh khiết rồi, ở trong cùng cấp lực lượng càng tinh khiết thì càng mạnh mẽ.
Thượng Cổ Dị Độc tu vi thụt lùi thành Đế Giả, ngay cả vốn là Thiên Đế Độc Lực lúc đầu cũng chỉ còn là Đế Giả Độc Lực.
Bất quá Đế Lực dù sao cũng là Đế Lực, không phải hạng cùi bắp gì, nhất là Đế Lực của Dị Thuộc Tính như nàng sẽ càng thêm tinh khiết.
Lạc Nam lần đầu tiên dùng Đế Lực tụ đỉnh, hắn dám đảm bảo chỉ cần mình luyện hóa toàn bộ Thượng Cổ Dị Độc, chắc chắn Độc Đỉnh sẽ đủ năng lượng để khai sinh.
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Theo từng cú nhấp cuối cùng đầy mạnh mẽ, côn thịt đâm lúc cán, toàn thân Lạc Thượng Cổ Dị Độc run lên bần bật, môi đỏ mở lớn rên rỉ cao vút:
“Sướng…”
Dòng nước ấm từ tận cùng hoa tâm nàng bắn mạnh mà ra, vô số thớt thịt mềm mại trong tiểu huyệt ép chặt Lạc Nam đến đỉnh điểm.
Thượng Cổ Dị Độc lần đầu tiên đạt đến cao trào…
Mà lúc này, toàn bộ cơ thể của nàng cũng hóa thành lực lượng tiến vào Đan Điền của Lạc Nam.
“Đừng diệt đi linh trí của ta…”
Trong khoảnh khắc cuối cùng, nàng lấy lại tia thanh tỉnh, một ý niệm hiếm thấy mang theo vẻ cầu khẩn truyền vào trong tai Lạc Nam.
Nếu bị diệt đi Linh Trí, nàng sẽ chính thức trở thành bản thể như lúc đầu, cả đời chỉ sợ không còn cơ hội hóa thành nhân loại được nữa, trở thành một công cụ của chủ nhân không hơn không kém.
Lạc Nam trầm mặc một chút, sau đó thở dài một hơi: “Nàng yên tâm…”
ẦM ẦM ẦM!
Cũng ở khoảnh khắc đó, đan điền Lạc Nam chấn động.
Phôi đỉnh thay hình đổi dạng, chân đỉnh hiện ra, thân đỉnh mở rộng, một Đại Đỉnh hoàn chỉnh mới mẽ chính thức xuất hiện.
Kích thước to lớn không kém chút nào so với Long Lực Đỉnh, toàn thân thuần một màu xanh lục bảo kỳ bí tụ thành, vô tận Đế Độc Lực vờn quanh, hình thành từng luồng từng luồng lốc xoáy kịch độc dữ dội gào thét.
ONG ONG ONG ONG…
Các Đại Đỉnh khác ầm vang reo lên như đang chào đón một thành viên mới trong gia đình.
Mà tu vi của Lạc Nam vốn dĩ đã chạm đến ranh giới Thiên Vương lúc này như phá tan gông cùm xiềng xích, một đường tăng mạnh…
Vượt qua Thiên Vương, nhưng chưa chính thức thành Tôn Giả.
“Vậy mà không đủ!?” Lạc Nam trong lòng cười khổ.
Một loại Thượng Cổ