Đối với Tiểu Tiểu lúc này, bất kỳ một cơ hội nào cũng đều là hy vọng…
Chỉ cần bà bà sống lại, kêu nàng làm trâu làm ngựa nàng cũng sẳn lòng…
Tiểu Tiểu ngẩng cao đầu nhìn lên Lạc Nam, phát hiện một trương gương mặt anh tuấn tà dị mang theo nụ cười ấm áp đang ôn hòa nhìn lấy mình.
Như vệt sáng cuối đường hầm, Tiểu Tiểu vội vàng quỳ rạp xuống đất, đầu nhỏ liên tục cúi xuống, thanh âm nức nở:
“Cầu thần tiên ca ca cứu lấy bà bà, Tiểu Tiểu nhất định sẽ nghe lời ngươi!”
Tiểu cô nương rất khôn khéo, nhìn thấy Lạc Nam dễ dàng như vậy đã giải quyết Tần Tần vô cùng lợi hại, liền xưng hắn là Thần Tiên.
Lạc Nam ngồi xổm xuống, Niết Bàn Linh Thủy cùng Sinh Mệnh Huyền Mộc nhanh chóng bao phủ lấy cơ thể nhỏ nhắn của Tiểu Tiểu.
“Tiểu cô nương, rất kiên cường đấy!”
Hắn hướng về nàng nâng lên ngón tay cái, giọng điệu tràn ngập khen ngợi.
Bởi vì Tiểu Tiểu lúc này cũng bị thương không hề nhẹ, vậy mà vì đau lòng bà bà, nàng vẫn kiên cường không rên dù chỉ một tiếng, điều mà một tiểu cô nương chỉ mới 11 tuổi khó thể làm được.
“Thần tiên ca ca…” Tiểu Tiểu bật khóc…
Nàng khóc vì bà bà có hy vọng sống rồi.
Thần tiên ca ca quá thần kỳ, dưới sự trợ giúp của hắn, đau đớn và tổn thương trên người nàng nhanh chóng khép lại, như vậy chắc chắc bà bà cũng sẽ được hắn cứu sống.
Trong ánh mắt chờ mong vô hạn của tiểu cô nương, Lạc Nam lấy ra một bình Bất Tử Dược Thủy.
“Tiểu Tiểu tự mình cho bà bà uống vào!” Lạc Nam giao Bất Tử Dược Thủy cho nàng.
Tiểu Tiểu toàn thân run lên, chẳng biết vì sao nàng từ bình dịch thủy này cảm giác được một cổ khí tức vô cùng thân thiết.
Biết đây chắc chắn là thần dược có thể cứu bà.
Tiểu cô nương không chút do dự, thận trọng từng li từng tí, lễ phép đưa hai tay tiếp nhận Bất Tử Dược Thủy.
Cẩn thận đổ vào trong miệng bà bà…
Kỳ tích diễn ra…
Trong thoáng chốc, bà bà như được tái sinh…
Xương cốt rạn vỡ khép lại, da thịt sinh ra, máu huyết sôi trào, thậm chí bề ngoài như trẻ lại mười tuổi, làn da trắng bệch lạnh lẽo trở nên hồng hào, lấy lại hơi ấm.
“Tiểu Tiểu…”
Đôi mắt khép hờ mở ra, bên trong tràn đầy sự mờ mịt khó hiểu.
Bà gặp Tiểu Tiểu ở địa phủ sao?
Nhưng mà rất nhanh, bà bà giật mình nghe thấy tiếng hét thảm thiết tê tâm liệt phế cách đó không xa của Cao Vĩ, lại chứng kiến một đôi nam nữ như từ thần thoại xuất hiện đang đứng bên cạnh Tiểu Tiểu.
“Bà bà!”
Tiểu Tiểu cười khanh khách vùi đầu vào lòng bà, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy sung sướng.
Bà bà sắc mặt ngơ ngác, theo sau đó là lệ nóng tuôn trào, ôm chặt lấy tiểu cô nương bé nhỏ trong lòng ngực…
Hai người chính thức được tân sinh…
Trải qua một phen sinh tử, hai bà cháu càng thêm trân trọng lẫn nhau, càng thêm lưu luyến cuộc sống.
“Bà bà, chính là thần tiên ca ca cứu sống ngươi, cứu mạng chúng ta, trừng phạt Tần Tần xấu xa!” Tiểu Tiểu nhìn bà bà nãi thanh nãi khí nói.
Hiển nhiên mặc dù vui mừng vì vừa mới thoát chết, tiểu cô nương vẫn không quên ân nhân của mình.
“Đại ân đại đức của ân công, bà cháu chúng tôi đời này nguyện làm trâu ngựa để báo đáp!”
Bà bà nghe thế vội vàng lật đật ngồi dậy, kéo tay Tiểu Tiểu muốn quỳ xuống trước mặt Lạc Nam.
Lạc Nam phất tay, một cổ lực lượng nhu hòa đem hai người nâng đỡ.
Hắn mỉm cười nhìn lấy hai người nói:
“Trâu ngựa thì ta không cần, đệ tử thì đang thiếu một, không biết Tiểu Tiểu có nguyện ý bái sư?”
Hắn vừa dứt lời, đừng nói bà cháu hai người Tiểu Tiểu, ngay cả Âu Dương Thương Lan cũng âm thầm giật mình.
Nàng từng nghe hắn nói chưa có ý thu nhận đồ đệ, vậy mà lúc này ngõ ý với Tiểu Tiểu.
Chẳng lẽ vì xem trọng thiên phú?
Âu Dương Thương Lan thừa nhận, Tiểu Tiểu trời sinh sở hữu hai loại Linh Căn hiếm hoi là Sinh Mệnh và Tử Vong thật sự quá mức quý giá, đây là những loại Linh Căn mà người sở hữu một loại dù là tại Tiên Giới cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, càng đừng nói là đến tận hai loại.
Nhưng mà thay vì trực tiếp thu đồ đệ, Lạc Nam có trăm phương ngàn cách để Tiểu Tiểu trở về với mình, đứng về phe mình, thậm chí trở thành một phần tử của Làng Nhất Thế cũng rất đơn giản.
Vậy tại sao lại trực tiếp thu đồ đệ?
Âu Dương Thương Lan bận rộn xử lý đám trưởng lão Hùng Bá Môn nên không được nhìn thấy cảnh tượng lúc đầu, mà Lạc Nam đã đứng quan sát từ trước…
Sự hiếu thuận, kiên cường và những phẩm chất tốt đẹp của Tiểu Tiểu thật sự làm Lạc Nam phải động lòng…
Hắn nhớ đến số phận trước đây của mình ở cả hai đời!
Một đời là trẻ mồ côi, có cha nuôi hết lòng yêu thương che chở, cũng giống như Tiểu Tiểu có được bà bà vậy.
Đời sau hắn có được đệ đệ và phụ thân, nhưng lại bị chính hai người đối xử thậm tệ và tàn nhẫn, giống với cái cách mà Cao Vĩ đối xử với Tiểu Tiểu…
Tiểu Tiểu quá giống hắn…
Lạc Nam biết mình số may có được Hệ Thống gia thân từ đó thay đổi số mạng, vậy Tiểu Tiểu có gì?
Nàng sẽ có một người sư phụ là hắn…thay đổi số mạng của nàng!
Huống hồ, nhìn thấy Tiểu Tiểu mười một tuổi, hình bóng của Tiểu Kỳ Nam cũng hiện lên trong tâm trí hắn.
Các nàng đều là những tiểu cô nương hiếu thuận khả ái, hiểu chuyện kiên cường…
Các nàng xứng đáng có được một cuộc sống tươi đẹp…
Tiểu Tiểu đã chịu khổ quá nhiều, Lạc Nam muốn triệt để chấm dứt…
Đủ loại trùng hợp và nguyên nhân, Lạc Nam cảm thấy có lẽ đây là số mệnh…
Thiên Cơ đưa đẩy…
“Đội ơn ân công, đội ơn ân công, đội ơn ân công…” Bà bà lại muốn quỳ rạp xuống, lả chả rơi lệ:
“Tiểu Tiểu được ngài nhìn trúng chính là phúc tu tám đười của nó, bà bà thay mặt tiểu nha đầu đội ơn ngươi!”
Bà đủ nhận thức để nhìn ra thân phận của Lạc Nam và Âu Dương Thương Lan cao quý đến mức nào.
Nhân vật như vậy muốn hại hai người thật sự quá mức dễ dàng mà chẳng cần dùng đến bất kỳ mưu kế nào.
Nói vậy, mong muốn thu nhận Tiểu Tiểu làm đệ tử của ân công chính là sự thật.
Đây chính là đại hỉ sự, đĩa bánh ngon từ trên trời rơi xuống, cơ duyên có thể thay đổi cuộc đời Tiểu Tiểu.
Có lẽ ông trời chứng kiến cháu gái của bà khổ quá, nên động lòng trắc ẩn thay đổi mệnh số của nó…
“Đồ đệ của thần tiên ca ca?” Tiểu Tiểu ngẹo đầu, gương mặt đầy khó hiểu.
“Chính là theo ta đi tu Tiên, trở thành một tiểu tiên nữ xinh đẹp khả ái, thích chơi thì chơi, thích bay thì bay, lại có sức mạnh không sợ những kẻ xấu xa!” Lạc Nam ôn hòa mở miệng giải thích.
“Trở thành Tiểu Tiên Nữ?” Tiểu Tiểu đôi mắt sáng rực lên, bên trong hiện lên vô vàn ngôi sao nhỏ.
“Tiểu Tiểu mau bái kiến sư phụ!” Bà bà nhanh chóng đỡ lấy tiểu nha đầu thúc giục.
Tiểu Tiểu gương mặt hiện lên vẻ đồng lòng, bất quá vẫn có chút rụt rè hỏi:
“Tiểu Tiểu theo sư phụ tu luyện sẽ phải rời xa bà bà sao? Tiểu Tiểu không muốn a…”
“Nha đầu ngốc!” Bà bà lập tức gấp gáp, lớn tiếng trách mắng:
“Có thể theo ân công tu luyện chính