Thông qua Cách Giới Truyền Tống Trận, Lạc Nam vừa mới trở về Làng Nhất Thế, lập tức nghe được tiếng trống hùng hồn đến từ vô tận tinh không kia…
Nhiệt huyết sục sôi, hắn ngẩng cao đầu, chiến ý bừng bừng bên trong tầm mắt:
“Một tháng…”
“Thời gian không còn dài, chàng vẫn chuyện luyện hóa các Dị Thuộc Tính còn lại…” Âu Dương Thương Lan ở bên cạnh trừng mắt nhắc nhở nói.
“Lần này ta sẽ luyện sạch!” Lạc Nam nghiêm túc gật đầu.
Hai người dắt tay nhau vào Làng.
Áo trắng tung bay, Độc Cô Ngạo Tuyết như tiên tử không nhiễm bụi trần đã đến.
Bốn mắt nhìn nhau, Lạc Nam khóe miệng cong lên, hắn cảm giác được viên cầu nghịch ngợm kia của mình vẫn còn nằm ở nơi thần bí đó.
Độc Cô Ngạo Tuyết rất ngoan, vậy mà thật sự không bỏ nó ra ngoài khi chưa được hắn cho phép.
Cảm giác được ánh mắt khác thường của nam nhân, nàng trong lòng xấu hổ, ngoài mặc ra vẻ bình thản mở miệng:
“Trở về rồi?”
“Ừm!” Lạc Nam mỉm cười, giang rộng hai tay: “Không ôm nam nhân của nàng một cái?”
“Hừ!” Độc Cô Ngạo Tuyết yêu kiều hừ một cái, nhìn thấy Âu Dương Thương Lan như cười như không nhìn lấy mình, toàn thân nàng không được tự nhiên.
VÈO!
Độc Cô Ngạo Tuyết chưa kịp ôm hắn, một làn gió nhanh như sao xẹt lướt qua, trong lòng Lạc Nam đã bị kẻ khác chiếm đoạt.
“Tiểu Yên…à không đúng, Tiểu Nam a Tiểu Nam…Manh Manh lại nhỏ đi!”
Như con gấu túi trèo trong lòng Lạc Nam, Đình Manh Manh sắc mặt mếu máu, khóc thút thít.
Vì không muốn thua chị kém em, tiểu cô nương gần đây liều lĩnh giải khai khá nhiều mắc xích Ma Ấn, tu vi cách Đế giả ngày càng gần.
Nhưng vì thực lực tăng lên, thân thể của nàng lại tiếp tục có dấu hiệu nhỏ lại.
Nếu trở thành Đế giả, sợ rằng không khác đứa trẻ 2 3 tuổi là bao.
Lạc Nam sủng ái xoa xoa đầu nàng, véo véo gò má béo mập trắng nõn như bánh bao của Đình Manh Manh cười nói:
“Yên trí! Lần này ta chắc chắn sẽ giúp nàng lớn lên!”
“Thật?” Đình Manh Manh tròn xoe hai mắt, long lanh chớp chớp nhìn lấy hắn.
“Ta chưa từng lừa tiểu cô nương!” Lạc Nam lườm nàng.
“Đáng ghét, người ta mới không phải tiểu cô nương!” Đình Manh Manh đấm thùm thụp vào ngực hắn.
Có hứa hẹn của Lạc Nam, nàng lập tức tâm trạng vui sướng, không tim không phổi tiếp tục lấy ra Tiên Đan nhai như kẹo.
“Tiểu nha đầu chết bằm, đại tỷ trở về ngươi không quan tâm?” Âu Dương Thương Lan lồng ngực phập phồng, nắm lấy lỗ tai Đình Manh Manh xách lên.
Đình Manh Manh dính lấy Lạc Nam mà không thèm để ý đại tỷ như mình, Âu Dương Thương Lan cảm giác ghen tuông.
“Hì hì, đại tỷ…đi tuần trăng mật về có quà cho ta không?” Đình Manh Manh gương mặt nhỏ nhắn cười quỷ dị, híp lấy hai mắt nhìn Âu Dương Thương Lan.
Hiển nhiên tiểu nha đầu mặc dù ngây thơ nhưng không phải ngu ngốc, biết đi cùng Lạc Nam lâu như vậy, đại tỷ chắc chắn đã cùng nam nhân này ăn vụn rồi.
“Nói năng bậy bạ!” Âu Dương Thương Lan sẳng giọng, gò má phơn phớt hồng, tung cước đem Đình Manh Manh đá bay.
Độc Cô Ngạo Tuyết chứng kiến nhị tỷ vụt sáng mất dạng trên bầu trời như ngôi sao nhỏ, ánh mắt mang theo ý cười nhìn lấy hai người.
Đã trở thành người chung một thuyền, nàng cần gì phải xấu hổ trước mặt đại tỷ?
Nghĩ đến đây, Tuyệt Tình Kiếm Đế không ngần ngại khoác tay Lạc Nam, ung dung cười nói:
“Ngươi rời đi làm chính sự, các tỷ muội cũng chẳng ai là rảnh rỗi, không ra ngoài rèn luyện thì cũng toàn tâm bế quan, vì lẽ đó nhìn quanh làng có chút vắng!”
“Ừm!” Lạc Nam hài lòng gật đầu, lại kéo Âu Dương Thương Lan đến bên cạnh.
Hai tay ôm eo hai nàng, đi thẳng vào trong Làng.
“Trưởng làng của các nàng trở về!” Lạc Nam cao giọng hô to.
Trong nháy mắt, từng cổ khí tức trở nên xao động.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt…
Từng thân ảnh tuyệt mỹ phá không rời khỏi nhà gỗ, oanh oanh yến yến, nhìn hoa cả mắt.
Lạc Nam trừng mắt nhìn thẳng, đối với tiến bộ của chúng nữ vô cùng tán thưởng.
Trong đó, Địa Ngọc Huyền thậm chí vượt qua Đình Manh Manh, đã chuyển chín phần Tôn Lực thành Đế Lực, tùy thời có thể thành Đế…tiếp nhận toàn bộ truyền thừa của Địa Hoàng Thánh Địa, tu luyện Đế Cấp Cực Phẩm Công Pháp khiến nàng có ưu thế quá lớn so với chúng nữ.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh không làm Lạc Nam thất vọng, nó trợ giúp Thục Phi, Thục Thục cùng Phi Phi thành Bán Đế rồi, có xu thế đuổi kịp Đình Manh Manh.
Kiều Tố Tố cũng tiến vào giai đoạn chuyển hóa Tôn Lực thành Đế Lực, bất quá chỉ mới được một phần mười.
Vân Tu Hoa, Thiên Vô Ảnh, Ỷ Vân, Hoàng Y Thiền đều đã thành Thiên Tôn.
Đạm Đài Uyển tu cả Tiên và Hồn, đạt đến Địa Tôn.
Mộ Sắc Vy và Hồn Mỹ Hoa đang tu hồn bên trong Ma Hồn Tháp, Lạc Nam dùng ý niệm có thể cảm giác được Linh Hồn của các nàng đã vượt qua Thiên Hồn Tôn, đang chuẩn bị tích lũy để đột phá Hồn Đế.
Không cảm ứng được Thu Nhi và khá nhiều đệ tử khác, hiển nhiên là các nàng đã rời Làng rèn luyện.
Lạc Nam âm thầm vuốt cằm.
Với số Điểm Danh Vọng hiện nay hắn có được, chuẩn bị cho tất cả thành viên của Làng Nhất Thế mỗi người một loại Huyết Mạch Thần Thú là chuyện không hề khó, có thể lập tức khiến thực lực các nàng nhảy vọt.
Nhưng mà, hiện tại đã đắc tội với Săn Ma Điện, trong tương lai còn phải đối phó thêm Tru Tiên Điện…Long Tộc là thế lực bắt buộc phải đối đầu.
Lạc Nam không muốn phải trở mặt thành thù với những chủng tộc Thần Thú khác nữa.
Như vậy quá mức mạo hiểm, sẽ trở thành công địch của gần như toàn Tiên giới, trừ khi hắn có được chiến lực tuyệt đối như Tuế Nguyệt Nữ Đế.
Không dây dưa lòng vòng, Lạc Nam cùng chúng nữ ngồi xuống.
Đạm Đài Uyển ôn nhu pha trà, Vân Tu Hoa cùng Ỷ Vân đứng sau lưng bớp vai cho hắn, Thiên Vô Ảnh lại lột Linh Quả thơm ngon bỏ vào miệng Lạc Nam.
“Lần Thiếu Đế Chi Chiến này, ta sẽ lấy danh nghĩa Thiếu Chủ Côn Lôn tham dự!” Lạc Nam mở miệng nói:
“Tuy nhiên, vì nghe đồn phần thưởng vô cùng phong phú, hơn nữa đây còn là cơ hội rèn luyện rất tốt, ta muốn Làng Nhất Thế cũng phải có người tham dự!”
Chúng nữ nghe vậy hai mặt nhìn nhau, âm thầm hoảng hốt.
Phải!
Từ khi còn là Bồng Lai Tiên Đảo, các nàng đã sớm ngưỡng vọng Thiếu Đế Chi Chiến, nhưng vì không đủ tư cách tham gia, chỉ có thể hâm mộ những Đế Tử và Đế Nữ của các thế lực khác mà thôi.
Hiện tại thoáng một cái, Làng Nhất Thế cũng đã trở thành Đế Cấp Thế Lực, có Tiên Đế cường giả tọa trấn.
Chỉ cần lấy danh nghĩa sư phụ đồ đệ, hoàn toàn đủ tư cách tham gia sân chơi của thế hệ trẻ tuổi bậc nhất vũ trụ này.
Lạc Nam không hề cổ hủ, hắn muốn nữ nhân của mình tỏa sáng trên bầu trời mà không phải cất giữ các nàng trong nhà như những đóa hoa.
Thiếu Đế Chi Chiến là nơi rất thích hợp để các nàng dương danh thiên hạ.
Chúng nữ hiểu được tình cảm của Lạc Nam, từng đôi mắt đẹp long lanh nhìn lấy hắn.
“Dựa theo quy tắc, một vị Đế có thể cử một vị truyền nhân của mình tham dự!” Âu Dương Thương Lan ánh mắt lấp lóe:
“Làng chúng ta hiện tại có song Đế là thiếp và Tiểu Tuyết, có thể đại diện cho hai người tham gia Thiếu Đế Chi Chiến!”
Chúng nữ nghe xong, từng đôi mắt đẹp ngập tràn chiến ý.
“Manh Manh cũng muốn tham gia!” Đình Manh Manh chạy ngược trở về, hưng phấn bừng bừng.
“Nàng không được!” Lạc Nam lập tức nghiêm mặt.
“Hả? tại