“Ừm, Thải Vân Nữ Đế cứ nói!” Lạc Nam không chút do dự gật đầu.
Chỉ cần nằm trong phạm vi cho phép, Lạc Nam sẽ dốc sức hỗ trợ Mộng Gia.
Đôi môi trơn bóng hơn cả hồng bảo thạch của Mộng Thải Vân lấp lánh dưới ánh mặt trời, nàng nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, từ tốn nói:
“Ta hy vọng trong Thiếu Đế Chi Chiến lần này, ngươi sẽ đem một kẻ tên là Phạm Chí đánh bại!”
“Phạm Chí?” Lạc Nam hơi nhíu mày, đối với cái tên này hoàn toàn cảm thấy lạ lẫm.
Chỉ nghe Mộng Thải Vân nói tiếp:
“Phạm Gia là một Gia Tộc quyền thế thuộc Thiên Địa Hội, Lão Tổ của bọn hắn là trưởng lão, địa vị không kém so với Cuồng Khí Lão Nhân hay Linh Khê Trận Đế!”
“Phạm Chí là thiên tài ưu việt của Phạm Gia, vì mang thể chất đặc biệt mà hắn bị phong ấn năm vạn năm từ khi mới sinh ra đời, vừa mới xuất thế gần ba ngàn năm trở lại đây, thực lực tiến triển thần tốc, chiến lực siêu quần, hiện tại là đệ nhất Đế Tử Phạm Gia, có người nói có thể theo kịp Viên Hồng Ma!”
“Điều đáng nói là tên này vừa thấy Chi Tiên đã thương, lão tổ Phạm gia cực kỳ nuông chiều hắn, nên nhiều lần ngỏ ý với Mộng Gia chúng ta cưới Chi Tiên về làm dâu!”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, có chỗ chưa hiểu hỏi: “Phạm Chí này bị phong ấn năm vạn năm, tuổi tác đã vượt quá giới hạn ba vạn, làm sao có thể tham gia Thiếu Đế Chi Chiến?”
Mộng Thải Vân gật đầu giải thích nói: “Phạm Chí được phong ấn bên trong Ngưng Đọng Thạch, đây là loại nguyên luyện cấp cao có thể bảo lưu thời gian, vì thế mặc dù đã bị phong ấn năm vạn năm, nhưng xét về tuổi tác hắn vẫn chỉ xấp sỉ ba ngàn tuổi!”
Ngưng Đọng Thạch, đây là nguyên liệu cực kỳ hy hữu, có rất nhiều công dụng, điền hình như luyện chế Pháp Bảo có liên quan đến Thời Gian, lưu trữ thi thể không bị thối rửa, lưu trữ tàn hồn không bị tiêu tán, lưu trữ độ chín muồi thích hợp của Tiên Dược cao cấp, lưu trữ năng lượng bạo động…
Lạc Nam từng đọc bên trong Khí Đạo Thiên Thư và Đan Đế Chân Giải, cả hai đều đối với Ngưng Đọng Thạch có giải thích rõ ràng.
Không hổ là gia tộc cao cấp trong Thiên Địa Hội, ngay cả vật phẩm quý giá như vậy cũng sở hữu.
“Ta chỉ cần đánh bại hắn là tên đó không dám đeo bám Mộng Chi nữa?” Lạc Nam nghiêm túc hỏi.
“Không sai, ngươi chỉ cần đánh bại hắn càng sớm càng tốt, không để thứ hạng trên Thiếu Đế Bảng của hắn vượt qua Chi Tiên là được!” Mộng Thải Vân đáp:
“Ta đã nói rõ với Phạm Gia Lão Tổ, Phạm Chí nếu phế vật đến mức ngay cả xếp hạng trên Thiếu Đế Bảng cũng không bằng Chi Tiên thì đừng mong hỏi cưới được nàng!”
“Nhưng thực lực của Phạm Chí đến nay vẫn còn là bí mật, chỉ nghe Phạm Gia và số ít cao tầng cực kỳ tán thưởng hắn, ta lo lắng Chi Tiên sẽ không phải đối thủ nên muốn nhờ đến ngươi!”
“Yên tâm! ta sẽ đá đít hắn!” Lạc Nam cực kỳ trịnh trọng hứa hẹn.
Hắn hiểu nỗi khổ của Mộng Gia, vì đều là thành viên bên trong Thiên Địa Hội, Phạm Gia lại có địa vị cao hơn Mộng Gia, trước sự nhiệt tình cầu hôn của Phạm Gia rất khó trực tiếp cự tuyệt, chỉ có thể dùng thứ hạng trên Thiếu Đế Chi Chiến làm kế nghi binh, đặt hy vọng vào hắn.
“Thiên Địa Hội luôn khuyến khích các thành viên gia tộc trong hội thông gia với nhau để gia tăng tính đoàn kết!” Mộng Thải Vân cười nói: “Chỉ là chúng ta biết rõ Chi Tiên nha đầu kia đã sớm giao trái tim mình cho ai!”
Lạc Nam âm thầm cảm động.
Mộng Gia đã nói rõ ràng như thế, đồng nghĩa với thà rằng đắc tội gia tộc trong cùng Thiên Địa Hội cũng tôn trọng tình cảm của Mộng Chi Tiên, tác thành cho nàng đến với hắn.
Hắn làm sao sẽ để Mộng Gia thất vọng?
“Phạm Chí sở hữu Thể Chất thần bí không nằm trên Thiếu Đế Bảng, nghe nói loại Thể Chất này chỉ từng xuất hiện thoáng qua một lần từ thời thượng cổ, không có quá nhiều dữ liệu, Phạm Gia che giấu rất kỹ!” Mộng Thải Vân hơi áy náy nói:
“Vì lẽ đó, chúng ta chẳng thể cung cấp thông tin gì cho ngươi!”
“Cho ta chân dung của Phạm Chí là được!” Lạc Nam không quá bất ngờ nói.
Nếu Phạm Gia đã tốn tận 5 vạn năm để ấp ủ vị Đế Tử này xuất thế, đương nhiên sẽ không để thông tin của hắn dễ dàng lan rộng, gây bất lợi cho Phạm Chí.
Mộng Thải Vân gật đầu, giao bức họa một tên thanh niên diện mạo đường đường anh tuấn cho Lạc Nam, che miệng cười khẽ:
“Phạm Gia lần này nuôi dã tâm rất lớn, bọn hắn đặt mục tiêu Phạm Chí sẽ lọt vào top 5 Thiếu Đế Bảng, nhất cử thành danh, sau đó cưới mỹ nhân về nhà, vang danh thiên hạ!”
“Chỉ đáng tiếc đối tượng của hắn muốn cưới sai rồi!” Lạc Nam mỉm cười: “Ta sẽ đem dã tâm của bọn hắn lật đổ!”
Thật ra hắn có thể dùng Thiên Cơ Bảng để biết về Phạm Chí, nhưng Lạc Nam cảm thấy không cần thiết.
Đã chiến qua Tôn hầu tử một phen, nhân vật trong cùng độ tuổi có thể khiến hắn cảm thấy uy hiếp sao?
Nhìn thấy Lạc Nam biểu lộ vô cùng tự tin, trong mắt Mộng Thải Vân lóe lên một tia thần thái.
Nam nhân khi tự tin chính là lúc hắn hấp dẫn nhất.
…
“Đây là…”
Chào tạm biệt Mộng Thải Vân, Lạc Nam đặt chân xuống dưới lòng Nam Vực.
Ánh mắt của hắn bị sự ngưng trọng bao vây, bởi vì tình cảnh trước mặt hoàn toàn khác với dự kiến của hắn.
Ma Kích không còn, Trận Pháp xung quanh sụp đổ…
“Chẳng lẽ vị Thiên Trận Đế kia đến lấy Ma Kích rồi?” Lạc Nam âm thầm nhíu mày.
Không chút do dự, Chiếu Ảnh Kính xuất hiện trong tay.
Lạc Nam đem Chiếu Ảnh Kính quét ngang không gian…muốn xem tình cảnh đã diễn ra tại nơi này.
RĂNG RẮC…
Nhưng mà trong khoảnh khắc, âm thanh rạn nứt vang lên.
Lạc Nam giật mình chứng kiến bóng dáng lấp lóe của một cánh tay khô gầy mang theo khí tức dữ dội như xuyên phá không gian và thời gian, hung hăng đấm vào Chiếu Ảnh Kính, cùng với đó là giọng điệu cười gằn khát máu:
“Khặc Khặc, con kiến hôi muốn dò xét quá khứ của ta? Ai cho ngươi gan chó?”
ĐÙNG!
Chiếu Ảnh Kính nát thành bốn mảnh trong tay Lạc Nam.
Sắc mặt hắn trở nên hãi hùng.
Thiên Hạ Vô Cực triển khai, Lạc Nam biến mất ngay tại chỗ.
Lơ lửng trên không trung, mồ hôi lạnh chẳng biết từ lúc nào đã phủ kín toàn thân.
“Cánh tay thật khủng bố…sẽ là tay của Thiên Đế sao?”
Lạc Nam hít sâu một hơi, nhịp tim đang đập nhanh từ từ trở nên bình ổn.
Hắn đau lòng nhìn lấy Chiếu Ảnh Kính, xem ra lại phải tốn một phen công sức để sửa chữa.
Cũng may, cánh tay kia dường như không phải thời kỳ toàn thịnh, nó chưa đủ sức cách xuyên thời gian đấm nát Chiếu Ảnh Kính thành bột mịn, mà chỉ vỡ thành bốn mảnh mà thôi.
Vẫn có thể khôi phục!
Nhưng thực lực của cánh tay không phải thứ Lạc Nam khiếp sợ, thứ khiến hắn quan tâm chính là cánh tay kia vậy mà có thể tiên đoán trước tương lai sẽ có người đến dò xét về mình, lưu lại hậu thủ xuyên qua tương lai để ngăn cản sự việc diễn ra.
Lạc Nam không biết liệu khi mình thành thạo Nghịch Sát Tương Lai và Do Thám Tương Lai có làm được như thế không, nhưng chắc chắn một điều cánh tay kia là tồn tại vô cùng khủng bố.
Liệu nó có liên quan đến Ma Kích hay không?
Vô số câu hỏi đặt ra trong đầu, Lạc Nam mở ra Thiên Cơ Bảng:
“Dò xét cụ thể về việc Ma Kích biến mất dưới lòng Nam Vực và cánh tay thần bí!”
“KENG! Vượt quá quyền hạn dò xét Thiên Cơ!” Hệ Thống rất