“Hừ, vậy mà trốn được, may mắn cho các nàng!”
Đại điện, Thao Thiết Tộc Trưởng đắc ý cười lớn…
Nhìn thấy nhi tử của mình đại triển thần uy, đem hai Đế Nữ thiên tài của Tiên Giới đánh chạy, hắn cực kỳ đắc ý.
Thao Ngao lần đầu triển lộ sức mạnh, từ tu vi Bán Yêu Đế khi thi triển Thần Thông thôn phệ vậy mà chạm đến ngưỡng cửa Địa Đế làm không ít cường giả bất ngờ.
Mặc dù thời gian kéo dài trạng thái tu vi không quá lâu, nhưng bấy nhiêu đó đã đủ nghịch chuyển chiến cuộc.
Quả nhiên, Thiếu Đế Bảng top cao đều là yêu nghiệt, chẳng có ai là giậm chân tại chỗ chờ người khác vượt mặt.
So với 6000 năm trước, Thao Ngao thể hiện một cấp độ hoàn toàn vượt trội.
“Haha, nỗ lực kích hoạt Thần Thông và chấp nhận di chứng sau đó, kết quả ngay cả một Điểm Sinh Mệnh của Đế Nữ chúng ta cũng không lấy được, đáng tự hào lắm sao?”
Một tiếng cười vang lên cắt ngang vẻ mặt đắc ý của Thao Thiết Tộc Trưởng.
Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy người vừa lên tiếng là một bà lão râu tóc trắng xóa, làn da rám nắng, thân mặc y phục như thổ dân, tay cầm quải trượng chống xuống mặt đất.
“Hừ, Đại Trưởng Lão Thủy Hoang Tộc!” Thao Thiết Tông Trưởng híp mắt nhìn bà lão, thản nhiên mở miệng:
“Đế Nữ của các ngươi liên thủ với Đế Nữ của Làng Nhất Thế vẫn bị đánh chạy như chuột, còn mặt mũi lên tiếng?”
Đại Trưởng Lão Thủy Hoang Tộc bĩu môi, đầy chế nhạo:
“Thế sao Đế Tử của các ngươi không đuổi theo? Hùng hùng hổ hổ rốt cuộc chẳng làm nên trò trống gì!”
“Ngươi…” Thao Thiết Tộc Trưởng hừ lạnh, phất lấy óng tay áo:
“Để rồi xem Đế Nữ Thủy Hoang Tộc các ngươi có thể làm nên trò trống gì!”
Toàn trường hai mặt nhìn nhau, ánh mắt cả đám hiện lên từng tia ngưng trọng.
Bởi vì bất kể ai thắng ai bại, trận chiến vừa rồi đều thể hiện thực lực cường đại của ba vị thiên tài.
Điều này không phải chuyện tốt lành gì đối với Đế Tử, Đế Nữ nhà bọn hắn.
Hơn nữa, Làng Nhất Thế là thế lực quá mức vô danh, hầu như chưa có tiếng tăm gì quá lớn trong mắt những thế lực cao tầng.
Vậy mà Đế Nữ Địa Ngọc Huyền của bọn hắn hiểu hiện vô cùng không tệ, khiến đám người bắt đầu cân nhắc về tiềm lực phát triển của Làng Nhất Thế.
Về phần Thủy Hoang Tộc, ai cũng biết đây là chủng tộc tinh thông cả Thủy chiến và Thổ Chiến, trong trận vừa rồi Yên Nhược Tuyết chỉ mới vận dụng Thổ thuộc tính mà thôi, vẫn còn Thủy thuộc tính chưa đụng đến.
Nếu tại chiến trường có cả đất và nước, Thao Ngao có thể cười nổi hay không còn là điều khó nói trước được.
“Súc Địa Thành Thốn…”
Một số Thiên Đế đỉnh cao lại vô cùng hứng thú với Thần Thông của Yên Nhược Tuyết.
Đạt đến cấp độ Thiên Đế như bọn hắn, khả năng thôn phệ để gia tăng tu vi gần như là không thể, nên chẳng để tâm quá nhiều đến Thôn Phệ Thiên Địa của Thao Ngao.
Trái lại, Súc Địa Thành Thốn càng hữu dụng hơn.
Đáng tiếc, bọn hắn hiểu Súc Địa Thành Thốn là Thần Thông chỉ có những người sở hữu Huyết Mạch tinh khiết của Thủy Hoang Tộc mới có khả năng thức tỉnh và sử dụng.
Sợ rằng ngay cả Đại Trưởng Lão của Thủy Hoang Tộc cũng không đủ tư cách thi triển, dù tham lam cũng vô dụng…
…
Lạc Nam cưỡi Tinh Không Long Mã, một đường tiến thẳng vào di tích.
Có Xích Nha Hắc Ám dò đường, hắn nhanh chóng nắm rõ đại khái tình hình tại Ngạo Lôi Đế Tông.
Không uổng công Ngạo Lôi Thiên Đế liều mình thiết lập trận pháp bảo vệ, mặc dù đã suy tàn không ít theo thời gian…nhưng phần lớn kiến trúc bên trong thế lực cổ xưa này vẫn được bảo tồn nguyên vẹn.
Tầng tầng tháp cao, đại điện xuyên thủng vân tiêu, các kiến trúc hùng vĩ cùng Kiếp Lôi trên bầu trời cộng hưởng, hấp thu Lôi Đình giáng xuống, Lôi thuộc tính nồng đậm đến cực điểm, trở thành nơi tu luyện lý tưởng của tu sĩ Lôi Hệ.
Chỉ riêng điều này đã hiếm có thế lực nào ở hiện tại có thể sánh bằng.
Bất quá huy hoàng là vậy, Ngạo Lôi Đế Tông vẫn ngã xuống trong Tiên Ma chi chiến, có thể nghĩ mức độ khốc liệt đến mức nào.
Không có quá nhiều thời gian để cảm thán, Tinh Không Long Mã xuyên qua tầng tầng kiến trúc, tiến vào Tháp Cao chín tầng nằm ở trung tâm lãnh địa.
Ngạo Lôi Tháp…
Bên trong lưu trữ truyền thừa của Ngạo Lôi Tháp.
Đương nhiên, truyền thừa sẽ đi kèm với thử thách.
Thế lực cao ngạo như Ngạo Lôi Đế Tông tuyệt đối không chấp nhận những kẻ yếu kém trở thành người tiếp nhận truyền thừa của mình.
Theo Thiên Cơ Bảng cung cấp thông tin, Dị Lôi và Truyền Thừa của Ngạo Lôi Thiên Đế nằm ở tầng thứ chín.
Ở mỗi tầng thấp hơn cũng đều có thử thách và truyền thừa của các vị trưởng lão Ngạo Thiên Đế Tông.
Lạc Nam đến gần, đã nhìn thấy có không ít người đang lao vào Ngạo Lôi Tháp.
Cửu sắc lôi kiếp lấp lóe quanh thân tháp, đầy trời kiếp lôi vẫn đang đánh xuống, cung cấp năng lượng cho Ngạo Lôi Tháp hoạt động.
Nó là một kiện Pháp Bảo Kiến Trúc cấp cao.
Không chút do dự, Lạc cũng lao thẳng vào.
Cảnh vật hoán đổi, trước mắt hiện ra một biển Lôi Kiếp mênh mông hoàn toàn khác biệt so với khung cảnh bên ngoài.
Chỉ có một mình Lạc Nam.
NGAO!
Lôi Kiếp bỗng chốc điên cuồng tụ hội, hóa thành một tên Lôi Đình Cự Nhân cao đến vạn trượng, mang theo sức tàn phá hung hăng nghiền ép mà đến.
Lạc Nam sắc mặt điềm tỉnh.
Bên trong đan điền, Kiếp Lôi Đỉnh lập tức biến mất.
Khi xuất hiện lần nữa nó đã nằm trên tay Lạc Nam.
Hắn cầm lấy Kiếp Lôi Đỉnh, thản nhiên ném đến Lôi Đình Cự Nhân.
OÀNH!
Kiếp Lôi Đỉnh hung hăng gầm thét, toàn bộ lôi thuộc tính trên thân Lôi Đình Cự Nhân bị nó hấp thu, hóa thành hư vô trong gang tấc.
Lạc Nam thản nhiên tiến vào tầng hai.
Có Kiếp Lôi Đỉnh trong tay, sáu tầng đầu tiên của Ngạo Lôi Tháp hắn vượt dễ dàng như ăn cơm uống nước.
Mặc dù vượt qua được thử thách ở cả sáu tầng, nhưng hắn không nhận được bất cứ chiến lợi phẩm hay truyền thừa nào, đơn giản bởi vì phần thưởng chỉ có một, đã giành cho người tiến vào và thành công vượt ải đầu tiên.
Những người đi sau chỉ đặt hy vọng vào các tầng tháp còn lại, hy vọng chưa có người vượt ải.
…
Tầng thứ bảy…
Thân ảnh Lạc Nam xuất hiện.
Ở tầng này, hắn chứng kiến không ít Đế Nữ, Đế Tử đang hết sức chật vật…
Phía trước là một con đường thẳng tắp nhìn không thấy điểm cuối.
Con đường này lại do Thất Sắc Đế Lôi mạnh mẽ tạo thành, phía trên đầu là Thất Sắc Đế Lôi điên cuồng oanh tạc…
Cái gọi là Thất Sắc Đế Lôi không phải là Thất Sắc Lôi Kiếp bình thường, mà chính là Thất Sắc Lôi Kiếp dùng để khảo nghiệm người đột phá Tiên Đế, mang theo Đế Lôi Lực.
Mỗi một đạo Thất Sắc Đế Lôi đánh xuống không kém chút nào so với một vị Tiên Đế thi triển Đế Kỹ oanh tạc.
Lạc Nam nhìn thấy vài vị Đế Tử, Đế Nữ bị Đế Lôi đánh chết trên đường đi, một số ít trọng thương chạy ngược trở về, không dám tiếp tục tham gia khảo nghiệm.
Đối với những người quay về này, hắn đương nhiên sẽ không nương tay, đoạt sạch Điểm Sinh Mệnh và Nhẫn Trữ Vật của cả bọn, đá bọn hắn ra ngoài.
“Cơ hội Luyện Thể của ngươi đây nè!” Lạc Nam cười tà nhìn Tiểu Tinh nói.
Tiểu Tinh hưng phấn gầm lên, mang theo Lạc Nam phi thẳng vào con đường Lôi Kiếp.
Tốc độ đẩy nhanh đến cực điểm.
Không thi triển thủ đoạn phòng ngự, Lạc Nam và Tiểu Tinh bình thản để từng tia Thất Sắc Đế Lôi oanh tạc lên người mình.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Uy lực không tồi, da thịt của bọn hắn bắt đầu bong tróc, máu me tràn ra.
Một số chỗ bị đánh đến mức hiện ra bạch cốt, vô cùng thê thảm.
Đợi đến khi toàn thân sắp bị đánh nát, Lạc Nam lại vận dụng Sinh Mệnh Huyền Mộc cùng Niết Bàn Linh Thủy bao trùm lấy mình và Tiểu Tinh, vừa khôi phục, vừa chữa trị.
Những thiên tài khác đang nỗ lực vượt qua lôi kiếp nhìn thấy cảnh tượng này chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm.
Bọn hắn người thì thi triển Vũ Kỹ phòng ngự, người thì thi triển Pháp Bảo cấp cao, kẻ lại kích hoạt Phù Chú gia tăng khả năng kháng cự Lôi Kiếp.
Bằng mọi giá cũng muốn vượt qua con đường nguy hiểm này.
Ấy thế mà tên khốn kiếp này và Tinh Không Thú của hắn như cưỡi ngựa xem hoa, bị Đế Kiếp nện đến chết đi sống lại vẫn mặt lạnh như tiền, không hiện lên dù chỉ là một tia cảm xúc.
Yêu nghiệt a…
Trong cơn ghen tị, một tên Đế Tử bùng nổ tu vi Thiên Tôn, từ trong người lấy ra một tấm Bạo Tiên Phù, hung hăng ném về phía Lạc Nam.
“HỬ?”
Lạc Nam nhàn nhạt liếc mắt nhìn qua.
BÙM!
Bạo Tiên Phù nổ tung kết hợp cùng biển Thất Sắc Đế Lôi như