“Thân bại danh liệt?” Tròng mắt Nhị Lang Thần co rụt lại, bị Lạc Nam toàn diện khống chế khiến hắn chỉ có thể bất lực nghiến răng:
“Ăn nói xàm bậy, bổn Đế Tử mặc dù thực lực không bằng ngươi, nhưng những gì ta cống hiến cho Tiên Giới không phải ngươi có thể tưởng tượng!”
“Từ khi bước vào con đường tu luyện và gia nhập Săn Ma Điện, bổn Đế Tử đã chinh chiến Ma giới, số lượng Ma Tu thiên tài chết trong tay ta nhiều không đếm xuể!”
“Ngươi đã làm được gì cho Tiên giới?”
Tiếng quát của Nhị Lang Thần vô cùng dõng dạc và đường hoàng, thanh âm cuồn cuộn như sấm vang khắp thiên không, khiến rất nhiều người phải âm thầm gật đầu.
Quả thật, chiến tích về Nhị Lang Thần chém giết Ma Tu nhiều không đếm xuể, Sát Vực của hắn được hình thành cũng là nhờ vào săn giết số lượng Ma Tu khủng bố.
Đối với việc Tiên giới và Ma giới là kẻ thù truyền kiếp, hành vi của Nhị Lang Thần rất được lòng các thế lực Tiên giới.
“Nhìn thấy chưa? Đó chính là Đế Tử của Săn Ma Điện chúng ta!” Trưởng Lão Săn Ma Điện ưởn ngực đầy kiêu ngạo:
“Dù bại trong tay Lạc Nam thì thế nào? Chiến công Đế Tử Săn Ma Điện đem lại cho Tiên giới không phải Lạc Nam có thể so sánh!”
Nghe Nhị Lang Thần và Trưởng Lão Săn Ma Điện kẻ xướng người họa, chúng nữ của Làng Nhất Thế âm thầm bĩu môi.
Bên trong Màn Ảnh, Lạc Nam cũng cười híp mắt đánh giá Nhị Lang Thần từ trên xuống dưới.
Ý niệm vừa động, Hắc Ám Thần Tướng đã cường thế rút một loại Dị Hắc Ám bên trong Dị Linh Tháp ra ngoài trước mặt mọi người.
Đây là loại Dị Hắc Ám ẩn chứa từng cơn gió sắt bén như lưỡi đao bên trong, mang theo hàn khí và sát khí lạnh thấu xương, vô cùng nguy hiểm.
Chính là Hắc Ám Cương Phong.
Hắc Ám Thần Tướng kính cẩn giao Hắc Ám Cương Phong vào tay Lạc Nam, hắn híp mắt cười nhìn Nhị Lang Thần nói:
“Đế Tử của Săn Ma Điện chỉ được ra tay với Ma Tu, không được động vào bất kỳ thành viên hay thế lực nào của Tiên Giới đúng chứ?”
“Đương nhiên!” Nhị Lang Thần cao ngạo nói: “Bổn Đế Tử chưa từng làm chuyện gì hổ thẹn với Tiên giới!”
“Tốt lắm!” Lạc Nam cười quỷ dị: “Vậy ngươi từ đâu có được nhiều loại Thiên Địa Dị Vật như vậy ?”
“Hừ, ngươi muốn nói gì?” Nhị Lang Thần ánh mắt híp lại: “Với nội tình của Săn Ma Điện chúng ta, thu thập Thiên Địa Dị Vật vô cùng đơn giản!”
“Những Thiên Địa Dị Vật này đều là ta bằng vào thủ đoạn quang minh chính đại đạt được!”
“Ồ?” Lạc Nam chỉ vào Hắc Ám Cương Phong nói: “Từ đâu ngươi có được nó?”
Nhị Lang Thần trong lòng trầm xuống, một nửa số lượng Thiên Địa Dị Vật hiện có đều là do đám chó săn mang về cho hắn, làm sao hắn rõ ràng nguồn gốc của chúng?
Nghĩ đến Lạc Nam sẽ không vô duyên vô cớ hỏi về Hắc Ám Cương Phong, chẳng lẽ đám chó săn để tên này nắm được thớp gì?
Nhị Lang Thần ngậm miệng không đáp…
“Haha!” Lạc Nam thấy tên này không trả lời, cất tiếng cười lớn:
“Nhị Lang Thần ơi Nhị Lang Thần, ngươi vậy mà cũng dám mạnh miệng nói rằng tất cả Thiên Địa Dị Vật đều đạt được từ thủ đoạn đường đường chính chính!”
“Ta nhổ vào!”
Lạc Nam ra vẻ căm hận bất bình, đột ngột lấy ra một tấm Lưu Ảnh Ngọc ném lên không trung.
Trong ánh mắt tò mò của tất cả mọi người, cảnh tượng từ Lưu Ảnh Ngọc hiện ra…
Đập vào mắt tất cả mọi người là một tên nam tử trung niên với diện mạo không quá xa lạ.
Kẻ từng là Chấp Pháp Đại Đế của Săn Ma Điện, người lĩnh quân toàn bộ Chấp Pháp Săn Ma…
Mặc dù về sau Chấp Pháp Đại Đế đã từ bỏ thân phận, nhưng hắn vẫn còn là thành viên của Săn Ma Điện.
Hơn nữa trước đây Chấp Pháp Đại Đế đứng ra xử tử toàn bộ Liệt Gia, vì thế tất cả người ở đây đều dễ dàng nhận ra hắn.
Bất quá, Chấp Pháp Đại Đế vì sao lại rơi vào Lưu Ảnh Ngọc của Lạc Nam? Hắn muốn làm gì?
Đám đông mơ hồ cảm giác có chuyện không hay sắp phát sinh…
Nhị Lang Thần ở bên cạnh thần sắc đã đại biến, muốn vùng lên phản kháng lại bị Lạc Nam đạp tại dưới chân.
“Khốn nạn, ngươi đâu rồi? chẳng phải khoác lác giỏi lắm sao? Lúc này mau giúp ta tiêu diệt Lạc Nam!” Nhị Lang Thần hướng về trong lòng cuồng hống, muốn kêu gọi Cánh Tay quỷ dị viện trợ.
Đáng tiếc, cánh tay giường như bị câm và biến mất, hoàn toàn không để ý đến hắn.
Mà cảnh tượng từ Lưu Ảnh Ngọc đã nhanh chóng chiếu rọi khắp toàn trường…
Chỉ thấy Chấp Pháp Đại Đế tự tay dùng lực lượng tạo ra một vùng không gian, bố trí hai con Khôi Lỗi Thể Vương Hậu Kỳ, lại lấy ra một kiện Tôn Cấp Pháp Bảo phóng ánh sáng lên tận bầu trời, tạo ra một hiện tượng giống như có di tích xuất thế, thu hút cả Tiểu Tiên Giới.
Mặc dù Tôn Cấp Pháp Bảo ở trong mắt các cường giả ở đây là rác rưởi, nhưng hoàn cảnh bên trong Lưu Ảnh Ngọc cho thấy đây chỉ là một cái Tiểu Tiên Giới mà thôi.
Đứng trước sức hấp dẫn của Tôn Cấp Pháp Bảo, không có bất kỳ Tiểu Tiên Giới nào có thể kháng cự.
“Hắn muốn làm gì?” Chúng cường giả hai mặt nhìn nhau, chưa hiểu vì sao Chấp Pháp Đại Đế lại làm ra hành vi nhàm chán như vậy.
Nhưng mà rất nhanh, bọn hắn rốt cuộc hiểu chuyện…
Trước cái bẫy hấp dẫn mà Chấp Pháp Đại Đế lập ra, toàn bộ Tiểu Tiên Giới như điên cuồng, các phương Ngọc Cấp Thế Lực nhao nhao tìm đến, trong đó có cả chủ nhân của Hắc Ám Cương Phong – Chu Thương.
Bọn hắn như những con mồi đáng thương rơi vào bẫy rập của gã thợ săn lão luyện…
Kết quả, hàng vạn tu sĩ chết thê thảm trong tay hai con Khôi Lỗi Thể Vương.
Sau khi toàn trường đã chết sạch, Hắc Ám Cương Phong từ thân thể Chu Thương bay ra muốn đào tẩu.
“Haha, một đám kiến hôi ngu xuẩn…”
Chấp Pháp Đại Đế chính thức lộ mặt, buông lời giễu cợt đầy khinh bỉ hàng vạn tu sĩ đã chết, thản nhiên cướp lấy Hắc Ám Cương Phong, xé rách không gian biến mất dạng.
Tĩnh…
Toàn trường đã trở nên yên tĩnh…
Nếu lúc này, bọn hắn vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì thật sự uổng cho tu vi Đế Cấp.
Cả đám sắc mặt trở nên vô cùng đặc sắc, đưa mắt nhìn về phía Trưởng Lão của Săn Ma Điện…
“Haha, giỏi cho Săn Ma Điện, giỏi cho một Chấp Pháp Săn Ma!” Ngô Đế giận quá hóa cười:
“Vì cướp đoạt một loại Dị Hắc Ám, tàn nhẫn thiết lập bẫy rập tận diệt một cái Tiểu Tiên Giới…”
Mặc dù Chấp Pháp Đại Đế không tự ra tay sát hại, nhưng hành vi của hắn so với tự ra tay chẳng khác là bao nhiêu.
Hành vi này đã gián tiếp phạm vào quy tắc của Cổ Việt Tộc, đừng nói là Ngô Đế tức giận, ngay cả Bụt ngồi bên cạnh cũng thu lại khuôn mặt hiền từ, hai mắt như điện bắn đến Trưởng Lão của Săn Ma Điện.
“Không…hiểu lầm…tất cả là hiểu lầm…” Trưởng Lão Săn Ma Điện sắc mặt trắng bệch ngồi xuống ghế, nào còn chút kiêu ngạo như ban đầu?
Bất quá hắn dù sao cũng là nhân vật cấp trưởng lão, nhanh chóng đem tin tức diễn ra ở đây truyền về Săn Ma Điện, để ứng biến kịp thời…
“Hiểu lầm?” Côn Lôn Nữ Hoàng lúc này lên tiếng cười nhạt:
“Nhị Lang Thần dõng dạc nói tất cả Dị Thuộc Tính của hắn đều quang minh chính đại đạt được, hành vi vừa rồi của Chấp Pháp Đại Đế là quang minh chính đại sao?”
“Ta không biết…” Nhị Lang Thần ở bên trong chiến trường hướng Lạc Nam gào rống lên:
“Là Chấp Pháp Đại Đế tự mình chủ trương hành động, hắn nói rằng Hắc Ám Cương Phong đạt được từ một di tích cổ, muốn đem nó tặng cho ta!”
“Ta vì tin tưởng Chấp Pháp Đại Đế nên mới tiếp nhận, tất cả tội lỗi đều thuộc về Chấp Pháp Đại Đế, không liên quan đến ta và Săn Ma Điện!”
Nhị Lang Thần ở trong lòng điên cuồng mắng chửi 18 đời tổ tông Chấp Pháp Đại Đế.
Hành động