Tĩnh…tất cả mọi thứ bất chợt trở nên tĩnh lặng như chưa từng có…
Từ số lượng lớn thành viên của Phá Đỉnh Đội, cho đến các yêu nghiệt đang định cạnh tranh chỗ ngồi, cuối cùng là toàn thể cường giả và tu sĩ đang quan chiến thông qua Màn Ảnh…
Tất cả đều im hơi lặng tiếng nhìn một màn này, không ai mở miệng nói chuyện.
Có lẽ, cuộc đời này bọn hắn đã gặp qua nhiều nhân vật ngông cuồng, kiêu ngạo…
Nhưng mà, những kẻ kia đều không thể so sánh với tên nam nhân trước mặt.
Sau lưng là Phá Đỉnh Đội vài trăm thiên tài, trước mặt là những yêu nghiệt hàng đầu vũ trụ như Quỷ Đỏ, Lâm Tích, Hắc Bạch Y Nhân, Thủy Tinh, Long Ngạo Thế…
Nam nhân kia vẫn thản nhiên ngồi đó, buông lời điềm tĩnh nhưng đầy bá đạo:
“Mười chỗ ngồi quá nhiều, một chỗ cho ta là được…”
Điềm tĩnh như Quỷ Đỏ, nghe xong câu này khóe miệng cũng không nhịn được co giật.
Hiển nhiên không có bất kỳ ai nghĩ đến, sẽ có người nôn nóng tự tìm đường chết đến như vậy.
Lật đổ cuộc chơi, phá nát quy tắc mà Phá Đỉnh Đội lập ra…
“Hắn…hắn là Lạc Nam, Côn Lôn Thiếu Chủ?”
Bên ngoài đại điện, một vị Thiên Đế cấp cường giả đưa mắt nhìn sang Côn Lôn Nữ Hoàng.
Lúc này vị Thiên Đế mới phát hiện, tất cả cường giả bên trong đại điện đã sớm nhìn về phía nàng, hành vi của hắn có chút lạc hậu.
Tất cả đã sớm nhận ra thân phận của tên nam nhân cuồng ngạo đến cực điểm kia, cả đám nhìn sang sư phụ hắn, hy vọng chứng kiến biểu cảm khó coi của nàng…
Nhưng sự thật lại khiến bọn hắn phải thất vọng…
Côn Lôn Nữ Hoàng vẫn điềm tĩnh từ đầu đến cuối, không có bất kỳ một tia cảm xúc dư thừa nào hiện hữu trên dung nhan khuynh thế của nàng.
Dường như hành động của Lạc Nam là hết sức bình thường trong mắt nàng, dường như hắn có tư cách để làm như vậy…
“Tốt!” Đình Manh Manh hưng phấn gào to, đứng bật khỏi ghế, hai tay chống nạnh cười khanh khách:
“Không hổ danh là nam nhân các tỷ muội chúng ta nhìn trúng, bá khí như vậy…hahaha!”
Độc Cô Ngạo Tuyết, Vân Tu Hoa, Thục Phi chúng nữ đưa mắt nhìn nhau, nhìn thấy từng tia cười khổ…
Nam nhân kia, quả thật có thể làm ra chuyện như vậy a.
Phượng Nghi Nữ Đế, Thường Nga Nữ Đế, Lăng Ba Nữ Đế…chúng Nữ Đế đang dùng ánh mắt quỷ dị xem các nàng…
Các ngươi thật không lo lắng cho hắn?
“Hừ, tự tìm đường chết…” Bên cạnh Ma Đế của Ma Đình, Chấn Hào sắc mặt đầy chế nhạo buông tiếng cười lạnh.
Bản thân hắn hiện đã là Đế, từng là cựu nhân vật trên Thiếu Đế Bảng ở những vị trí đầu, nhưng cũng không dám làm ra hành vi cuồng ngạo như vậy.
Một tên Côn Lôn Thiếu Chủ nho nhỏ, ỷ vào chút bản lĩnh đã xem trời bằng vung, đây là hành vi ngu xuẩn trong mắt Chấn Hào.
“Haha, Côn Lôn Thiếu Chủ thật thú vị, bổn Đế ngày càng có hứng thú…” Thiên Đế buông tiếng cười nhạt, bất kỳ ai cũng nghe ra sự chế giễu trong lời nói của hắn.
“Kiêu ngạo trước mặt Long Tộc sẽ phải trả giá rất lớn!” Lần đầu tiên, Chân Long và Ma Long có cùng ý tưởng đồng thanh mở miệng.
Một tên tiểu tử dám ngạo mạn trước mặt hai vị Đế Tử của Chân Long và Ma Long, hành vi như vậy khác nào khiêu khích uy nghiêm của Long Tộc?
“Không biết Côn Lôn Thiếu Chủ có mục đích gì…nhưng hành vi của hắn thật sự là…haizz” Một đám cường giả lắc đầu thở dài.
“Tuổi trẻ khinh cuồng là chuyện thường tình…phải trả giá mới khôn ra được!”
Trong lúc nhất thời, hầu hết cường giả bên trong đại điện bắt đầu gắn cho Lạc Nam cái mác háo thắng và thích thể hiện.
Duy chỉ có Ngô Đế đứng bên cạnh Bụt là nhếch miệng cười tà, ánh mắt sắt bén tràn đầy tán thưởng nhìn lấy thân ảnh Lạc Nam.
Hắn thích những kẻ liều lĩnh như vậy!
!
“Tỷ phu…hắn…”
Ở phía bên ngoài, Thủy Mặc, Vương Ưng, Băng Dũng, Côn Hoàng…đám em vợ cũng đã sớm trợn mắt há hốc mồm.
Bọn hắn biết Lạc Nam cường đại, cuồng ngạo, bá đạo…nhưng không ngờ lại đến mức không biên giới như vậy a.
Nghe bốn phía nghị luận, bọn hắn cũng hiểu những nhân vật mà Lạc Nam đang phải đối mặt là ai.
Ấy thế mà hắn định lấy sức một mình đối địch tất cả hay sao?
“Con mẹ nó!” Vương Ưng vỗ đùi chan chát, buông lời thô tục: “Mặc dù chưa biết kết quả thế nào, nhưng vì sao máu huyết trong người ta sôi lên sùng sục?”
“Còn không phải sao?” Băng Dũng lớn tiếng nói, kích động đến cả người rét run: “Nam nhân nên như vậy, bá đạo một lần trước toàn bộ vũ trụ, chết cũng toại nguyện!”
“Huống hồ hắn sẽ không chết!” Côn Hoàng nhiệt huyết sôi trào: “Nam nhân đó chưa từng thất bại qua…”
Đám em vợ nghe vậy gật mạnh đầu, hai mắt trừng thẳng nhìn vào Màn Ảnh, ngay cả chớp mắt cũng không dám.
Bọn hắn sợ sẽ bỏ qua thời khắc trọng đại sắp đến…
…
“Là ngươi…”
Mà lúc này, rốt cuộc có người kịp phản ứng trước hành vi điên cuồng của Lạc Nam.
Chính là Lâm Tích và con chồn đen trong người nàng.
Nhìn thấy diện mạo quen thuộc của tên nam nhân trước mặt, Lâm Tích sinh ra cảm giác hoảng hốt.
Lần đầu tiên và duy nhất trong đời, Lâm Tích nàng bị một nhân vật đồng lứa bức lùi.
Dù Lạc Nam có hóa thành tro, Lâm Tích cũng sẽ nhận ra hắn.
Huống hồ, bí mật Cấm Kỵ của nàng đã bị Lạc Nam biết được.
Phải biết rằng, ngay cả Quỷ Đỏ cũng chỉ làm nàng bất phân thắng bại mà thôi…chưa từng đem nàng đẩy lùi một cách chật vật như tên nam tử ngồi trước mặt.
Hắn chẳng phải ở hạ giới sao? hắn chẳng phải sẽ khó thể đuổi kịp bước tiến của nàng sao?
Vì sao? vì sao hiện tại hắn đang ngồi trước mặt nàng với một tư thái cuồng ngạo vô biên giới như vậy?
“Đã lâu không gặp…” Lạc Nam hướng Lâm Tích gật đầu mỉm cười, thái độ nhẹ nhàng như cùng bằng hữu chào hỏi vậy.
“Gặp ngươi mới là quỷ!” Con chồn đen trong ngực Lâm Tích run run móng vuốt chỉ về phía Lạc Nam.
Nó từng chứng kiến thủ đoạn của tên nam nhân này, biết hắn thật sự có tư cách để cuồng ngạo.
Chỉ là không ngờ tốc độ tiến bộ của hắn kinh khủng như vậy, năm đó chỉ là một Bá Chủ nhỏ nhoi ở hạ giới, hiện tại đã ngang nhiên cùng những yêu nghiệt hàng đầu vũ trụ tranh hùng.
Lạc Nam mặc kệ đám đông đang nghĩ gì, hắn đưa mắt nhìn lên Phá Đỉnh Đội, nâng chén rượu hỏi:
“Một mình ta ngồi không có vấn đề gì chứ?”
“Vì sao các hạ làm như vậy?” Tư Không Vũ híp mắt hỏi.
Hành động của Lạc Nam khiến Phá Đỉnh Đội không biết nên vui hay buồn.
Vui vì có kẻ đứng ra khiêu khích toàn trường thay Phá Đỉnh Đội, thay Phá Đỉnh Đội thu hút cừu hận.
Buồn vì không biết kẻ này có đủ sức chống đỡ trước lửa giận của toàn trường hay không, nếu như Lạc Nam quá yếu, hành vi của hắn lập tức trở nên vô nghĩa, cục diện hỗn loạn mà Phá Đỉnh Đội muốn tạo ra không còn nữa.
“Vì sao?” Lạc Nam mỉm cười, uống sạch chén rượu trong tay, điềm nhiên nói:
“Bởi vì ta cảm thấy trong cùng thế hệ, chưa ai xứng ngồi ngang hàng!”
Tĩnh…
Thiên địa một lần nữa trở nên yên tĩnh mất mấy giây.
Toàn trường công địch, tên này thật sự muốn chọc giận, khiêu khích toàn trường.
Không ai xứng ngồi ngang hàng? Hắn biết mình đang nói gì không?
“Hahaha, Côn Lôn Thiếu Chủ thật là thú vị!” Tư Không Vũ phá lên cười:
“Nếu thật sự là vậy, để toàn thể chúng ta được xem thử bản lĩnh của Thiếu Chủ!”
“Xin mời!” Lạc Nam thản nhiên đáp.
“Ta chịu hết nổi rồi!” Ma Long Ngũ ngửa đầu gầm thét lên: “Ở trước mặt Ma Long Tộc dám kiêu ngạo như vậy, cho ta cút!”
Tiếng nói vừa dứt, Ma Long Ngũ lập tức hóa thành bản thể Ma Long khổng lồ, giương nanh múa vuốt, Ma Long