“Chúng ta làm sao đây?”
Bên trên trường thành, Phá Đỉnh Đội cả đám ngơ ngác nhìn xuống tình cảnh phía dưới.
Vốn Phá Đỉnh Đội đã suy nghĩ kế hoạch tỉ mỉ, dùng 10 kiện Bảo Tọa để chia rẽ và gây mâu thuẫn cho đám yêu nghiệt, để bọn hắn đại chiến với nhau, tạo ra cục diện hỗn loạn sau đó thừa cơ ngư ông đắc lợi.
Nhưng sự xuất hiện của Lạc Nam đã xáo trộn kế hoạch, cục diện bây giờ không còn là hỗn chiến, mà chuyển thành Lạc Nam và phe cánh của hắn đang đối địch với toàn trường.
Điều khiến đám đông ghen ghét chính là, phe cánh của tên này đa phần đều là mỹ nữ.
Các nàng vì một nam nhân, đang liều lĩnh chiến đấu.
Thực lực mỗi nữ nhân càng là không thể xem thường, phối hợp ăn ý, không kém bất kỳ ai…
Ngay cả những cái tên như Thao Ngao, Phượng Cửu Huyền, Lãnh Vận Du đều đã bị ngăn cản.
“Không cần khẩn trương…” Hoa Tam Nhất hít sâu một hơi nói:
“Mặc dù mọi chuyện có chút thay đổi, nhưng cục diện hỗn chiến cũng đã phát sinh, chờ phe cánh của Lạc Nam và phần còn lại lưỡng bại câu thương, chúng ta toàn lực ra tay cũng không muộn!”
Ánh mắt Hoa Tam Nhất nhìn chăm chú vào Lạc Nam, hay nói đúng hơn là nhìn Tinh Không Long Mã.
Hắn đã nhận ra người thần bí cứu mạng mình trong Loạn Cổ Chiến Trường chính là Lạc Nam.
Mặc dù khi đó Lạc Nam che phủ dung mạo, nhưng Tinh Không Long Mã và các tôn Thần Tướng vẫn còn ở đó, không thể che giấu được.
Bất quá mặc dù Lạc Nam đã từng cứu mạng, nhưng Hoa Tam Nhất cũng đã sòng phẳng hồi báo rồi.
Đây là một cuộc chơi mới, hắn sẽ không vì Lạc Nam đã từng cứu mình mà nhân nhượng.
“Muốn lưỡng bại câu thương e rằng rất khó!” Tư Không Vũ lúc này lên tiếng:
“Đừng quên những cái tên như Quỷ Đỏ, Lâm Tích, Hắc Bạch Y Nhân, Thủy Tinh, Lạc Kỳ Nam vẫn chưa ra tay!”
“Nếu bọn hắn toàn diện xông lên, e rằng phe cánh của Lạc Nam sẽ chịu không thấu!”
Đám người gật đầu tán thành, đồng tình với cách nói của Tư Không Vũ.
Trừ khi Lạc Nam có thể độc chiến những nhân vật khủng bố đó, bằng không phe cánh của hắn sẽ bị đánh tan.
So với Thao Ngao, Phượng Cửu Huyền đám người…Quỷ Đỏ, Lâm Tích các loại thuộc một đẳng cấp hoàn toàn khác.
“Hồng Ma huynh, phải nhờ đến ngươi rồi!” Ở một bên khác, Phạm Chí nghiêm túc nhìn lấy Viên Hồng Ma nói:
“Bằng vào thực lực của ngươi, tin chắc có thể bức Lạc Nam ra khỏi bảo tọa!”
“Vậy còn ngươi?” Viên Hồng Ma vác lấy Thiết Côn hỏi ngược lại.
“Ta sẽ gia tăng Điểm Sinh Mệnh càng nhiều càng tốt, kéo dài khoảng cách với Mộng Chi Tiên!” Phạm Chí híp mắt đảo quanh toàn trường, âm thầm chọn lựa mục tiêu.
Hắn muốn đi săn…
“Được!” Viên Hồng Ma nghiêm nghị gật đầu, khóe môi nhếch lên: “Ta cũng muốn xem thử rốt cuộc vị Côn Lôn Thiếu Chủ này có bản lĩnh gì, vậy mà khiến nhiều người phải liều mạng vì hắn!”
Nói xong, Ma Đế Lực cuồn cuộn phun trào, thân khỉ biến mất tại chỗ.
Cách đó không xa, Thiên Lãm nhếch miệng nhìn sang Ngộ Pháp hỏi:
“Ngộ Pháp huynh, ngươi lên hay là ta lên?”
Chỉ bằng vào cục diện trước mặt còn chưa đủ để ép Lạc Nam rời khỏi Bảo Tọa, cần phải có nhân vật tầm cỡ xuất trận.
Mà Ngộ Pháp không thể nghi ngờ chính là một trong những nhân vật đó.
Bọn hắn có lòng kiêu ngạo của riêng mình, không đến lúc mấu chốt…tuyệt đối sẽ không đồng loạt xông lên.
Bằng không chẳng phải gián tiếp chứng minh thực lực của bọn hắn không bằng Lạc Nam, phải quần đấu hay sao?
Nếu liên thủ lại đánh bại Lạc Nam cũng đâu có vinh quang gì?
Đó cũng là lý do vì sao đám người Thủy Tinh, Long Ngạo Thế chưa ra trận.
Bọn hắn muốn chờ, khi toàn trường chưa ai làm gì được Lạc Nam, khi đó nếu bọn hắn thành công đắc thủ, chắc chắn sẽ nhất chiến vang danh, ghi điểm trong mắt các cường giả đang ngồi quan sát bên ngoài.
“Viên Hồng Ma đã ra trận!” Ngộ Pháp chắp tay trước ngực:
“Nếu hắn vẫn chưa thể động vào Lạc Nam, tiểu tăng sẽ ra tay!”
“Tốt!” Thiên Lãm nhếch mép cười tà.
“Hừ hừ hừ, Ngưu gia cũng đang thèm khát khó nhịn!” Ngưu Ma Vương thở phì phò, nhìn Lạc Nam ngồi ở nơi đó hắn càng xem càng khó chịu, muốn dùng sừng húc bay tên này.
Quan trọng hơn, Ngưu Ma Vương muốn xem thử Côn Lôn Thiếu Chủ này mạnh đến mức nào mà có thể khiến Cự Thiên Cuồng vốn đánh ngang tay với hắn phải trung thành như vậy.
“Con trâu, cấm ngươi xen vào!” Đúng lúc này, âm thanh mắng chửi của Hắc Trư vang lên bên tai, lập tức khiến Ngưu Ma Vương nhảy dựng trong sung sướng.
“Tiền bối? ngươi ở đâu?” Ngưu Ma Vương hai mắt đầy vẻ cuồng nhiệt, ngay cả chiến ý vừa mới hình thành cũng lặng xuống.
“Ngu xuẩn!” Hắc Trư truyền âm mắng chửi:
“Điểm Sinh Mệnh của ngươi hiện tại thấp lè tè, không đi săn Điểm còn muốn gây vào Lạc Nam, cẩn thận không thể vào vòng 3!”
“Tiền bối lo lắng cho ta sao?” Ngưu Ma Vương hạnh phúc xém chút ngất đi, mông trâu kịch lắc, quần lót vàng óng ả vô cùng chói mắt.
“Hừ!” Hắc Trư cười lạnh: “Ta chỉ muốn ngươi thành công vào vòng 3, đó mới là lúc ngươi cùng Lạc Nam có một trận chiến!”
“Được, tất cả ta đều nghe theo tiền bối!” Ngưu Ma Vương gật đầu lia lịa.
Nó đưa đôi mắt trâu to lớn nhìn xung quanh, tìm kiếm mục tiêu ngon ăn để đoạt Điểm Sinh Mệnh.
Chứng kiến Phạm Chí của Thiên Địa Hội vừa mới tách khỏi Viên Hồng Ma, mắt trâu hưng phấn đại thịnh.
HỐNG!
Ngửa đầu thét dài, Ngưu Ma Vương hướng về Phạm Chí toàn lực húc đến!
Phạm Chí đang lăm le con mồi, nhìn thấy Phong Thần Tướng đang đàn áp một bầy Rồng, hắn muốn nhân cơ hội cướp mồi của nàng, biến đám Rồng này thành chiến lợi phẩm, gia tăng Điểm Sinh Mệnh.
Nào ngờ chỉ nghe một tiếng trâu rống sau lưng, Phạm Chí quay mặt nhìn lại, chứng kiến nguyên con trâu điên siêu to khổng lồ đang tông về phía mình.
“Cái quỷ gì?”
…
“Côn Lôn Thiếu Chủ, để tại hạ lĩnh giáo cao chiêu!”
Một tiếng gầm như sấm động cửu thiên oanh tạc vào trong tai của từng người.
Bầu trời như bị chia thành hai nửa, một thanh Ma Côn khổng lồ xuyên phá chín tầng mây ngang nhiên nện xuống.
Bên trên thân Côn, Côn Vực thét gào, Đế Ma Lực cuồn cuộn ngưng tụ, uy thế hủy thiên diệt địa.
Viên Hồng Ma tay nâng Ma Côn, toàn lực nện xuống.
Ánh mắt đám đông co rụt lại.
Đế Tử Thiên Địa Hội, Thông Túy Viên Hầu vậy mà ra tay rồi?
Một Côn này ẩn chức sức mạnh kinh thiên, dư ba quét ngang bốn phương tám hướng, ngay cả các trận chiến khác cũng phải dừng loại một thoáng.
“Thông Túy Viên Hầu…” Lạc Nam híp mắt lẩm bẩm, bất quá cũng chưa có ý định ra tay.
“Hừ!” Thấy Lạc Nam không đếm xỉa đến mình, Viên Hồng Ma trong mắt lóc lên hung quang, sức mạnh trong tay càng thêm gia tăng.
Một côn kinh đào hải lãng.
RĂNG RẮC…
Tại khoảnh khắc, một tòa Bảo Tháp bất chợt đâm thủng hư không ngao du mà đến…
Mây đen ngập trời kéo đến, Cửu Sắc Đế Lôi gào thét dữ dội, Ngạo Lôi Tháp phóng to cự đại, chín tầng Lôi Tháp không ngừng nổ vang, lấy cứng đối cứng với một Côn dữ dội.
ẦM!
Côn và tháp va chạm, ngoại trừ chỗ Lạc Nam đang ngồi, ngàn dặm xung quanh bị chấn thành mảnh vụn.
“Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo?” Viên Hồng Ma nhìn lấy Ngạo Lôi Tháp vừa xuất hiện, chiến ý trong mắt càng thêm đậm, không lùi mà tiến gầm lên:
“Nát cho ta!”
Lực lượng Bán Thể Đế nổ tung, hai tầng Côn Vực hòa vào thân Côn, Ma Đế Lực hình thành hư ảnh một con Ma Hầu ngạo thị thiên địa, cầm lấy Ma Côn tiếp tục nện xuống.
Bên trong biển lôi đình, thân ảnh Kiều Tố Tố chậm rãi bước ra, ấn ký hình Lôi Đình trên trán nàng sinh ra cộng hưởng với Ngạo Lôi Tháp.
Từng đợt, từng đợt Cửu Sắc Đế Lôi oanh tạc mà xuống, nện vào thân ảnh Ma Hầu khổng lồ giữa thiên khung.
Nhưng mà, Thông Túy Viên Hầu thật sự là quá mạnh…
Đứng trước Cửu Sắc Đế Lôi mạnh mẽ bao trùm, nó thể hiện ra khả năng phòng ngự cường hoành của mình, bất chấp Đế Lôi oanh tạc, liên tục dùng Ma Côn đập xuống.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Kiều Tố Tố hai mắt ngưng trọng, Ngạo Lôi Tháp chấn động dữ dội, dư ba quét ngang chiến trường, vẫn cố gắng hấp thụ Lôi Đình để đối kháng.
Thấy tình cảnh này, Viên Hồng Ma cất tiếng cười cuồng ngạo:
“Bấy nhiêu đó còn chưa đủ để ngăn cản ta!”
Nói xong, hắn để mặc Ma Côn tiếp tục đối kháng cùng Ngạo Lôi Tháp, hai cánh tay chậm rãi vươn ra.
“Đế Cấp Cực Phẩm Quyền Pháp – Nã Nhật Nguyệt!”
“Đế Cấp Cực Phẩm Chưởng Pháp – Loạn Càn Khôn!”
Trong khoảnh khắc, tay phải Viên Hồng Ma hóa quyền, tay trái Viên Hồng Ma tụ chưởng.
Một quyền ẩn chứa sức mạnh có thể oanh Nhật Nguyệt, một chưởng mang theo uy thế đảo loạn Càn Khôn.
Hai loại Đế Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ được thi triển cùng lúc.
Có thể thấy thiên phú chiến đấu của Thông Túy