“Hai người này muốn làm gì?”
Nhìn thấy Lạc Nam và Thiên Diệp Dao chuẩn bị chiến đấu, sắc mặt đám người bên ngoài lập tức hiện lên vẻ nghi hoặc.
Làm ơn nha, quan hệ của các ngươi ai mà không biết? còn muốn diễn kịch trước mặt chúng ta sao?
Mà lúc này, đừng nói là đám đông, ngay cả Thiên Diệp Dao cũng chưa hiểu lắm ý đồ của Lạc Nam.
Hắn muốn cùng nàng luận bàn để làm chút chuyện, vậy rốt cuộc là chuyện gì?
Bất quá nếu Lạc Nam không nói, nàng cũng sẽ không hỏi nhiều.
Chiến đấu thì chiến đấu vậy…
Nghĩ đến đây, Thiên Diệp Dao sắc mặt nghiêm túc, hư ảnh Kim Sí Đại Bằng Điểu cao quý phi phàm hiện lên giữa không trung.
GÁY!
Lãnh ngạo gáy lên một tiếng, Kim Sắt Vuốt hướng Lạc Nam mạnh mẽ chụp đến.
Lạc Nam không nói hai lời, thi triển Thiên Hạ Vô Cực né tránh mất dạng.
“Tiểu tử này chơi đùa sao?” Sắc mặt đám người giật giật.
Lạc Nam không rảnh để ý toàn trường đang nghĩ gì, lúc này trong đầu hắn đang có vô số tin tức vận chuyển, từng luồng từng luồng khẩu quyết thâm ảo chậm rãi hiện ra.
GÁY!
Thiên Diệp Dao vẫn tiếp tục công kích đến.
Lạc Nam đành phải tiếp tục né tránh…
Thiên Diệp Dao trề môi bất mãn, nhưng sau khi nhìn thấy sắc mặt Lạc Nam đang cực kỳ chăm chú, nàng cũng cố gắng nhịn xuống tò mò, tiếp tục thi triển thế công.
Mà Lạc Nam thì vẫn không ngừng tránh né xung đột, bên trong ánh mắt của hắn…dần dần có một cái vòng xoáy vô hình chậm rãi xoay tròn.
“Kim Bằng Chỉ!”
Thiên Diệp Dao hai tay bay múa, hàng loạt Kim Đế Lực sắt bén điểm ra, bắn thẳng về phía Lạc Nam.
Lạc Nam rốt cuộc vươn tay, Xuyên Tinh Chỉ được hắn liên tục bắn ra…
XOẸT XOẸT XOẸT…
Kim Bằng Chỉ và Xuyên Tinh Chỉ loạn xạ va chạm giữa không trung.
Nhưng đúng ngay lúc này, vòng xoáy vô hình trong con mắt của Lạc Nam đột ngột chuyển động kịch liệt, xoay tròn một cách điên cuồng.
Vụt vụt vụt vụt…
Có lực lượng thần bí vô hình tiến ra bao trùm lấy một nửa Xuyên Tinh Chỉ.
Như bóc hơi giữa không gian, tất cả những đường Xuyên Tinh Chỉ này lập tức biến mất.
“Hử?”
Ngay khi dị tượng này xuất hiện, Tuế Nguyệt Nữ Đế bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt tràn đầy hứng thú nhìn về phía Lạc Nam.
Chưa đầy một hơi thở sau đó, những Xuyên Tinh Chỉ vừa mới mất đi lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ cũ, tiếp tục lao đến Thiên Diệp Dao.
Bởi vì tất cả mọi thứ diễn ra quá nhanh, toàn trường hầu như chưa kịp phát hiện dị tượng này, ngay cả Thiên Diệp Dao ở phía đối diện cũng không thấy.
“Tiếp tục…” Lạc Nam trong lòng vui vẻ, sắc mặt càng thêm nghiêm túc.
Thiên Diệp Dao gật đầu, công kích trong tay càng nhanh và càng mạnh.
Lạc Nam cũng không ngừng đối kháng chính diện với nàng.
Bất quá, theo thời gian dần trôi, toàn trường bắt đầu phát hiện một điều kỳ quặc…
Bọn hắn nhìn thấy công kích của Lạc Nam đánh ra đột nhiên biến mất một cách vô cùng khó hiểu, như bóc hơi giữa không gian, chẳng biết đi đến nơi nào.
Thậm chí một số thời điểm công kích của Lạc Nam toàn bộ biến mất, mà thế công của Thiên Diệp Dao đã đến đánh trúng vào cơ thể hắn, khiến Lạc Nam vô cùng chật vật.
Điều này khiến đám người còn vô thức cho rằng khiến công kích của đối thủ biến mất là một loại thủ đoạn mới mà Thiên Diệp Dao triển khai.
Bất quá, ngoại trừ Tuế Nguyệt Nữ Đế…ở hiện trường lúc này cũng đã có ba nhân vật ánh mắt dần trở nên ngưng trọng.
“Thời Gian!” Bụt, Lâm Tích cùng Lạc Kỳ Nam hít sâu một hơi.
Bởi vì bọn hắn nhận ra, những công kích bị biến mất của Lạc Nam được một luồng Thời Gian Chi Lực bao trùm và mang đi.
Chính điều này đã khiến những công kích kia tan biến ở thực tại.
Nói cách khác, Lạc Nam đang mượn trận chiến với Thiên Diệp Dao để tập luyện một loại thủ đoạn có liên quan đến Thời Gian.
Bất quá, loại thủ đoạn này có công dụng gì chứ?
Lạc Nam mồ hôi úa ra đầy trán, tu luyện thứ này không đơn giản như hắn nghĩ.
Tiêu hao Hồn Lực cực kỳ kinh khủng…
Hơn nữa, để mang theo công kích càng mạnh rời đi càng tiêu hao nhiều Hồn Lực.
Điển hình như một lần hắn đem Hợp Linh Chưởng mang đi, trực tiếp khiến Hồn Lực bị rút hết một phần năm.
Hắn cũng chưa khống chế được thời điểm chính xác mà mình muốn những công kích này lại xuất hiện.
“Cần phải luyện thêm! Tiếp tục!” Lạc Nam hướng Thiên Diệp Dao nghiêm túc nói.
…
Thời gian dần trôi, sắc mặt một đám cường giả đã dần trở nên khó coi…
Mặc dù bọn hắn là Đế Cấp, dù ngàn năm trôi qua cũng cảm thấy vô cùng nhanh chóng, nhưng điều này không đồng nghĩa với việc cả đám xem Lạc Nam làm trò liên tiếp một tháng liền.
Không sai, Lạc Nam và Thiên Diệp Dao đã luận bàn xuyên suốt một tháng, và mọi thứ vẫn chưa dừng lại.
Vẫn là những lần công kích của Lạc Nam biến mất một cách kỳ bí, từ yếu đến mạnh…
Đầu tiên là những Vũ Kỹ cấp thấp như Trích Tinh Thủ, kế đến là những vũ kỹ mạnh hơn như Hợp Linh Chưởng, cuối cùng thậm chí là Côn Lôn Ấn và Bá Lực Chưởng cũng vô hình biến mất.
Hơn nữa sau khi biến mất, những vũ kỹ đã được đánh ra này lại chưa từng xuất hiện trở lại thêm một lần nào nữa.
Điều này càng khiến đại đa số người không thể nào hiểu nổi Lạc Nam đang muốn làm trò quỷ quái gì.
Chỉ có số ít nhân vật tinh thông Thời Gian mới biết được hành vi của Lạc Nam, bất quá ngay cả chính bọn hắn cũng không thể nào hiểu nổi mục đích làm như vậy của hắn.
Theo lý mà nói, nếu những công kích kia bị Thời Gian đưa về quá khứ hoặc tương lai, thì sau một tháng chúng nó cũng đã xuất hiện trở lại rồi mới đúng…
Vì sao tan biến một cách thần kỳ như vậy? chẳng lẽ những công kích này đã bị đưa về quá khứ thật xa, hay đưa đến tương lai vài năm sau đó?
Lạc Nam cũng không có Thời Gian Linh Căn a, dù là dựa vào thủ đoạn đặc biệt nào khác có thể ảnh hưởng đến Thời Gian, hắn cũng không thể nào làm được điều kinh khủng như vậy.
Đáng tiếc, tất cả mọi người đều không thể phát hiện, những công kích của Lạc Nam chẳng phải thật sự biến mất.
Chúng nó bị đưa đến tương lai gần theo chỉ định của hắn, nhưng sau khi vừa mới xuất hiện đã lập tức bị một kiện Pháp Bảo thần bí đón đường thu mất.
Linh Giới Châu…
Không sai, vì tránh để con bài của mình bại lộ nguyên lý trước mắt đám đông, Lạc Nam đã hạ lệnh để Linh Giới Châu làm việc, hút sạch tất cả những công kích của hắn sau khi hiện diện.
Đẳng cấp của Linh Giới Châu hiện tại, ngay cả Thiên Đế cũng không thể phát hiện ra nó.
Điều này dẫn đến dù là những nhân vật tinh thông Thời Gian như Lâm Tích, Lạc Kỳ Nam cũng chẳng rõ tại sao.
Một số cường giả nhạy bén cũng đã mơ hồ đoán được Lạc Nam đang mượn cơ hội chiến đấu với Thiên Diệp Dao để luyện tập một thứ gì đó.
Bất quá trong thời gian ngắn thật sự đoán không ra…
“Các ngươi đủ chưa?”
Rốt cuộc có người mất kiên nhẫn, Thiên Lãm sắc mặt âm trầm quát:
“Chúng ta chờ xuyên suốt một tháng để nhìn các ngươi làm chuyện ngu xuẩn?”
Một lần cuối cùng, Lạc Nam vừa mới tung ra Bá Lực Chưởng, tia hủy diệt của Bá Lực Chưởng đã biến mất ngay tại chỗ.
Hắn chậm rãi thu tay lại, cố nén hưng phấn trong lòng, nhìn Thiên Diệp Dao cười nói:
“Xong! Luận bàn kết thúc!”
Phốc!
Không ít người phun ra một ngụm, con mẹ nó…ngươi tiêu hao 1 tháng thời gian của chúng ta chỉ để luận bàn?
Làm cái quỷ gì?
Xem toàn trường là trò cười sao?
Bất quá vòng thứ ba Đăng Đỉnh cũng không có thiết lập hạn chế về mặt thời gian của mỗi trận chiến, vì thế dù bực bội và khó chịu nhưng cả đám cũng không thể làm gì khác được.
Chỉ cần Lạc Nam và Thiên Diệp Dao chưa có người bại trận, dù đánh hàng trăm năm vẫn phải phân ra cao thấp.
Bất quá lúc này, Thiên Diệp Dao nhận được sự đồng ý của Lạc Nam, nàng khép lại Diệt Thế Kim Đồng nhoẻn miệng cười nói:
“Ta nhận thua!”
Mặc dù nàng cũng chưa hiểu nam nhân của mình muốn làm cái gì, nhưng thông qua sắc mặt tự tin của hắn, nàng lập tức biết sau một tháng vừa rồi, Lạc Nam đã có thu hoạch không tệ.
Mà lúc này sau khi nghe Thiên Diệp Dao rốt cuộc nhận thua, toàn trường lập tức thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Ánh mắt của Bụt giật giật, hứng thú nhìn Lạc Nam tuyên bố:
“Lạc Nam lại thắng, thành công đạt top 11, có tiếp tục chiến?”
Bụt lúc này vô cùng chờ mong, muốn xem thử tên Lạc Nam này rốt cuộc là làm cái gì trong một tháng vừa qua.
Hy vọng những đối thủ sau đó có thể khiến hắn bộc lộ thủ đoạn.
“Tiểu tử muốn tiếp tục!” Lạc Nam hành lễ đáp.
“Hừ!”
Thiên Lãm đạp