Mặc dù kinh ngạc về thân phận của Hắc Y Nhân, nhưng chiến đấu vẫn đang diễn ra, Lạc Nam không dám lơ là.
Thân là Loạn Thế Nghĩa Tộc, chủng tộc từng tung hoành trong quá khứ, nay lại còn trở thành Thuận Thiên Giả, chẳng trách thực lực Hắc Y Nhân cường hoành như vậy, khiến những nhân vật yêu nghiệt hàng đầu phải lép vế đứng sau.
Đáng tiếc, bên trong số đó không bao gồm Lạc Nam.
XOẸT!
Mà lúc này, sau khi đã lấy lại bình tỉnh, Hắc Y Nhân bất chợt bạo phát lực lượng, mang theo Cửu Sắc Đế Lôi ngập trời, chủ động công kích Lạc Nam.
Hắc Giáp bao trùm toàn thân hắn hấp thu toàn bộ Đế Lôi, sức mạnh công kích và cả lực phòng ngự đều cuồn cuộn tăng lên, một quyền tung ra đem không gian phá toái…
Quyền kình tầng tầng lớp lớp, đấm thẳng Lạc Nam.
Đối diện với thế công của Hắc Y Nhân, Lạc Nam đã rút kinh nghiệm.
Hắn biết nếu đơn giản so quyền, mình khó thể áp đảo được Thuận Thiên Giả…
KENG!
Vì thế theo một tiếng Kiếm ngân, Lạc Hồng Kiếm đã ngạo nghễ mà ra.
Bá Lực phủ đầy thân Kiếm, 35 đường Hồng Hoang Tiên Văn gia trì, Tàn Kiếm Tiên Hồn hợp nhất.
Hắc Y Nhân được Không Gian chủ động nâng đỡ, toàn lực tiếp cận Lạc Nam một cách nhanh nhất, liên tục tung quyền áp sát, không để hắn có cơ hội thi triển Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển.
“Bạo Ngục Trảm!”
Đối thủ áp sát quá nhanh, Lạc Nam đành phải gầm lên tung ra một Kiếm.
Hư ảnh một tòa địa ngục nổ tung hiển hiện sau lưng, mặc dù không thể sánh bằng Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển…nhưng do Binh Nhân Tộc và hàng loạt thủ đoạn dung nhập vào, nó vẫn mạnh mẽ đến đáng sợ.
“Baba yên tâm, ta cảm giác được mình có thể trảm xuyên Hắc Giáp kiên cố kia!” Tiểu Hồng Nhi thánh thót truyền âm nói.
Lạc Nam nghe vậy cảm thấy vui vẻ.
Nhưng mà rất nhanh, ánh mắt của hắn co rụt lại.
Bởi vì ngay khi Lạc Hồng Kiếm thô bạo trảm xuống, cái đuôi phía sau của Hắc Y Nhân bất chợt hoạt động.
Nó hóa thành một thanh Kim Tiêm quái dị kiên cố, linh hoạt đến cực điểm vươn ra phía trước, va chạm trực diện Lạc Hồng Kiếm.
KENG!
Thế công mạnh mẽ đến cực điểm của Lạc Nam vậy mà bị cái đuôi của Hắc Y Nhân ngăn cản rồi.
Chưa dừng lại ở đó, vô tận Độc Lực đến từ phần đuôi của Hắc Y Nhân bất chợt thẩm thấu mà ra, muốn thông qua chỗ va chạm độc lấy Lạc Nam.
Độc tố vừa ra, không gian lập tức hóa thành hư vô, một mùi vị nguy hiểm đến cực điểm bao trùm ngàn dặm.
XÈO XÈO XÈO…
Nhưng mà nói gì thì nói, Bá Lực vẫn là một cổ lực lượng hùng mạnh ở đẳng cấp khác.
Những Độc Lực do Hắc Y Nhân thả ra đủ sức độc chết cả Tiên Đế, nhưng lại bị Bá Lực ngăn cản, hoàn toàn hòa tan.
“Đúng rồi!” Chân Long Trưởng Lão cả kinh thốt lên:
“Lão phu nhớ đến, bộ phận kiên cố và nguy hiểm nhất của Loạn Thế Nghĩa Tộc chính là phần đuôi có kim tiêm của bọn hắn…”
“Loạn Thế Nghĩa Tộc tu luyện chủ yếu là Độc Lực, phần đuôi là nơi tích trữ Độc tố dữ dội nhất, có thể vượt hai đại cảnh giới độc chết kẻ địch, so với Độc Cổ Tộc còn kinh khủng hơn…”
Toàn trường giật mình, sau đó âm thầm gật đầu.
Vốn dĩ cả đám vẫn còn thắc mắc, Loạn Thế Nghĩa Tộc chẳng lẽ chỉ sở hữu sức mạnh và khả năng phòng ngự trời sinh mà không có tu luyện thuộc tính nào hay sao?
Hắc Y Nhân từ đầu đến cuối cũng chỉ mượn Cửu Sắc Đế Lôi sử dụng, vẫn chưa thấy hắn thi triển lực lượng của mình.
Thì ra lực lượng mà Loạn Thế Nghĩa Tộc chuyên dụng là Độc Lực…
Phần đuôi thành công ngăn cản Lạc Hồng Kiếm, Hắc Y Nhân ánh mắt lạnh lùng, nắm tay bất chợt bùng nổ Đế Độc Lực dữ dội.
Những Đế Độc Lực này dung hợp với Đế Lôi, tạo thành một loại Lôi Độc vô cùng kinh khủng.
Đấm thẳng mặt Lạc Nam.
“Chủ nhân cẩn thận, Độc Lực của người này tương đối nguy hiểm” Độc Nhi bên trong đan điền vội vàng lên tiếng nói:
“Tốt nhất đừng để nó thẩm thấu vào cơ thể, nếu không hậu quả khó lường, cứ để thiếp đối phó!”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe…
Muốn rút về Lạc Hồng Kiếm đón đỡ, lại phát hiện phần đuôi của Hắc Y Nhân đang kẹp chặt thân kiếm như một gọng kìm chắc khỏe, trong thời gian ngắn khó thể rút ra.
“Bá Y!”
Áo choàng tung bay, Bá Y bùng phát lực lượng bao trùm lấy cơ thể Lạc Nam.
ẦM ẦM!
Hắc Y Nhân thô bạo tung ra hai quyền, Bá Y thành công đón lấy, Bá Lực bên trên gợn sóng sôi trào, lực phản chấn đem Lạc Nam liên tục đẩy lùi.
KENG!
Hai tầng Kiếm Vực bạo phát, Lạc Hồng Kiếm cường ngạnh thoát khỏi đuôi của Hắc Y Nhân khống chế.
Đang muốn bay về bên cạnh Lạc Nam, Hắc Y Nhân đã nhanh hơn một bước vượt qua mặt nó.
RỐNG!
Phần đuôi như có được sinh mệnh cấp tốc vươn dài, hung hăng hướng về lồng ngực Lạc Nam đâm thẳng mà đến.
Trong ánh mắt co rụt lại của Lạc Nam, phần đuôi quỷ dị cưỡng ép xuyên thủng một lớp Bá Lực, đâm qua Bá Y…
Nhưng mà, ngay khi Hắc Y Nhân sắp thành công, một cái Độc Đỉnh được ngưng tụ từ kịch độc với những kinh văn thần bí khảm nạm bên trên bất chợt hiện ra.
KENG!
Hai mắt Hắc Y Nhân hiện lên vẻ kinh ngạc, bởi vì thủ đoạn công kích mạnh nhất của mình lúc này lại bị ngăn cản.
Kim tiêm cố gắng đâm xuyên Độc Đỉnh nhưng lại giống như va phải tường thành, chẳng thể tiến thêm một bước.
“Hừ!” Hắc Y Nhân hừ lạnh, vô tận Đế Độc gào thét mà ra, muốn dùng Độc trị Độc, ăn mòn cái Độc Đỉnh trước mặt.
Mà Độc Đỉnh lúc này cũng chẳng chịu thua, cấp tốc xoay tròn, vô số Độc Lực cuồn cuộn tiến ra hình thành Vạn Độc Lĩnh Vực…
XÈO XÈO XÈO XÈO…
Hai loại Đế Độc nguy hiểm và hoàn toàn khác biệt cạnh tranh với nhau, muốn phân ra thắng bại.
Hai bên điên cuồng ăn mòn, điên cuồng nghiền ép và tiêu hao đối thủ, lại kẻ nửa cân người tám lạng, khó phân thắng bại.
“Siêu Hồn – Định Hồn!”
“Siêu Hồn – Đế Hồn Ấn!”
Lạc Nam nhân cơ hội ở khoảng cách gần, trực tiếp thi triển hai loại Hồn Kỹ mạnh mẽ oanh đến Hắc Y Nhân.
Nào ngờ, đối với công kích linh hồn của Lạc Nam, Hắc Y Nhân hoàn toàn phớt lờ.
Quả nhiên, Hắc Giáp của Hắc Y Nhân gần như bất khả xâm phạm, ngay cả Hồn Lực cũng có thể ngăn chặn, khiến hai loại Hồn Kỹ của Lạc Nam trở nên vô dụng.
“Bộ giáp này còn cường đại hơn Chân Long Chiến Thân!” Lạc Nam hít một hơi, phải biết ngay cả Chân Long Chiến Thân cũng không thể ngăn cản Hồn Lực xâm nhập một cách tuyệt đối như vậy.
Ánh mắt của hắn trở nên nghiêm túc, trong lòng nghĩ cách để phá vỡ Hắc Giáp.
Một khi Hắc Giáp còn tồn tại, sợ rằng hắn khó thể chiến thắng.
“Thần Thông – Loạn Nghĩa Phệ Thân!”
Khẹc khẹc khẹc khẹc khẹc…
Trong lúc Lạc Nam suy nghĩ đối sách, Hắc Y Nhân cũng không nương tay, Lôi Độc từ trong người hắn bỗng nhiên phun trào ra ngoài.
Theo sau đó, Lôi Độc hình thành vô cùng vô tận, hóa thành một bầy kiến nhỏ với số lượng khổng lồ.
Chỉ thoáng chốc, những con kiến này đã bao trùm thiên địa, lan tràn trên khắp đấu trường làm người khác nổi cả da gà.
Chúng nó dữ tợn lao đến Lạc Nam cắn xé, muốn đem hắn thôn phệ sạch sẽ.
“Bá Vực – mở!”
Lạc Nam gằn giọng, Bá Vực bùng nổ nghiền ép mà ra, tạo thành một vùng lĩnh vực tuyệt đối…
Bá Vực vẫn ở một đẳng cấp khác, sự xuất hiện của nó lập tức khiến bầy kiến không thể xâm phạm Lạc Nam…
Trái lại những con Kiến tiến vào trong Bá Vực lần lượt đều bị tiêu diệt, hóa thành hư vô.
Theo phạm vi của Bá Vực ngày càng mở rộng, bầy kiến chết ngày càng nhiều, cuối cùng toàn diệt.
Hắc Y Nhân hít sâu một hơi, nhận thấy Lạc Nam chưa thể làm gì mình, mà mình cũng không thể làm gì được hắn…
Ngay cả chiếc Đuôi mạnh mẽ cũng không thể xuyên qua Độc Đỉnh có kinh văn Bất Hủ gia cố.
“Trận này sẽ hòa sao?”
Chúng cường giả đưa mắt nhìn nhau…
“Dừng lại ở đây thôi, ngươi không thể xuyên qua phòng ngự của ta!” Hắc Y Nhân tự tin lên tiếng nói:
“Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng khi phòng ngự của ta chưa phá, ta sẽ đứng ở thế bất bại!”
“Vậy sao?” Lạc Nam tủm tỉm cười: “Vậy ta đem lớp vỏ của ngươi phá nát là được!”
“Hừ, ngươi không có cơ hội đó!” Hắc Y Nhân hừ lạnh đáp.
“Chưa chắc!” Lạc Nam nhún nhún vai, chỉ chỉ lên không cười quỷ dị:
“Nhìn xem thứ gì?”
Hắc Y Nhân vô thức ngửa đầu nhìn lên.
ẦM!
Chẳng biết từ bao giờ, một cái bóng đen điên cuồng bao phủ, Tù Không Bát đã như thái sơn áp đỉnh hung hăng trấn xuống.
Hắc Y Nhân giật mình, chỉ là một kiện