Tất cả Thế Lực đều đã rời đi, Bụt quay sang đám người vuốt râu cười:
“Kế tiếp, Ngô Đế sẽ trực tiếp thiết lập Truyền Tống Trận mang theo chúng ta trực tiếp đến Cổ Việt Tộc!”
Đám người không có dị nghị gật đầu, có một vị Thiên Trận Đế như Ngô Đế ở đây, nếu di chuyển bằng cách thông thường mới là rảnh rỗi.
Ngô Đế không nói lời nào, phi thăng bay ra ngoài Đại Điện.
Ý niệm vừa động, Đại Điện Cổ Việt đã cấp tốc thu nhỏ vô số lần, rơi vào trong tay Ngô Đế.
Đám người đứng trong Đại Điện Cổ Việt đã thu nhỏ, vẫn có thể thấy rõ tình cảnh bên ngoài.
Chỉ gặp Ngô Đế cấp tốc kết ấn, từng luồng từng luồng Trận Văn cao thâm huyền ảo nhanh chóng sinh ra, huyền phù giữa tinh không, chậm rãi hóa thành một cái Trận Pháp.
Chỉ bất quá, có vẻ khoảng cách đến Cổ Việt Tộc không ngắn, Ngô Đế bố trí Truyền Tống Trận cũng tốn một khoảng thời gian nhất định.
Rốt cuộc, Trận Pháp hình thành, ẩn chứa Không Gian Chi Lực vô cùng cường đại.
Ngô Đế tay nâng Đại Điện, chậm rãi bước vào bên trong.
Theo từng bước đi của hắn, Trận Pháp Truyền Tống cũng từ từ tan biến.
Hiển nhiên đây cũng chỉ là Trận Pháp Truyền Tống sử dụng duy nhất một lần…sau khi mang theo đám người truyền đến Cổ Việt Tộc, nó sẽ biến mất như chưa từng tồn tại.
…
“Đây là Cổ Việt Tộc sao?”
Đứng trên đỉnh Thái Sơn, nhìn xuống vô tận không gian yên ả, thái bình lại không kém phần hùng vĩ và hào khí, Lạc Nam và mấy người ngơ ngẩn.
Bọn hắn đều là người có tầm mắt và kiến thức, nhưng khi được chứng kiến một chủng tộc có nền văn hiến lâu đời, trường tồn cùng dòng sông lịch sử như Cổ Việt Tộc, cả đám vẫn toàn thân run rẩy lên.
Nhìn từ xa xăm, Cổ Việt Tộc thập phần giản dị và mộc mạc, không cố tình chứng tỏ sự hoa lệ, không cố tình thể hiện tầm vóc của một đỉnh cấp chủng tộc.
Nhưng mặc dù như thế, thì những cốt lõi, khí chất ẩn sâu bên trong đó vẫn không thể nào che giấu được…
Đặc biệt là vô số cổ khí tức như tiềm long tại uyên đang ẩn mình trong Cổ Việt Tộc, mỗi một loại đều khiến Lạc Nam cảm thấy thâm bất khả trắc, cường đại khó thể hình dung…
Đây mới là nới mà bất kỳ tu sĩ nào cũng phải hướng tới, Làng Nhất Thế của Lạc Nam cũng theo đuổi phong cách như vậy…đáng tiếc còn thua kém quá xa.
Rất nhanh, tầm mắt của tất cả mọi người bị tồn tại giữa trung tâm vùng đất hấp dẫn…
Đó là một Lũy Tre khổng lồ như trấn định càn khôn, rể tre tầng tầng lớp lớp xuyên toa khắp lãnh thổ như những long mạch của thiên địa, thân tre xuyên thủng chín tầng mây, nhánh tre che đậy vạn dặm giang sơn xã tắc, lá tre đâm vào không gian…
Mỗi một bộ phận, mỗi một thứ tồn tại từ Lũy Tre này tuôn ra áp bách dữ dội khiến lòng người rung động, cảm ứng được nguy hiểm trí mạng của vương trong binh khí, hoàng trong pháp bảo.
“Tre Cổ Việt…chắc chắn là nó!”
Lạc Nam hít sâu một hơi, nghiêm túc nói ra.
Quỷ Đỏ, Tiểu Kỳ Nam gật mạnh đầu…
Ngoại trừ Thần Thụ xếp thứ ba trong thất đại thần thụ, bọn hắn không thể nghĩ ra liệu thế gian này có loại Tre nào có được uy thế như vậy.
Khác với những Thần Thụ khác đều do thiên địa khai sinh hoặc vũ trụ hình thành, Tre Cổ Việt là do Cổ Việt Tộc bồi dưỡng mà thành, qua vô số thời đại và được như ngày hôm nay, thậm chí được xếp hạng chỉ sau hai loại Thần Thụ thần bí khác.
Từ đó có thể thấy Cổ Việt Tộc cường đại…
“A, Bụt gia gia, Ngô bá bá cùng Thủy Tinh đại ca trở về!”
Đúng lúc này, rốt cuộc có người phát hiện nhóm người Lạc Nam đang đứng trên đỉnh Thái Sơn.
Chỉ thấy một nhóm trẻ nhỏ tầm mười đến mười lăm tuổi vui mừng hớn hở, nam đầu ba giá, nữ hai bím tóc, thập phần lanh lợi, vô cùng đáng yêu.
Điều khiến Lạc Nam kinh ngạc chính là, nhóm trẻ này thật sự rất nhỏ tuổi nhưng một thân tu vi kém nhất cũng là Ất Tiên, đứa 15 tuổi còn là Ngọc Tiên.
“Móa…15 tuổi Ngọc Tiên, tiểu quái vật a!” Lạc Nam trong lòng thầm mắng một tiếng.
Thời điểm hắn 15 tuổi còn làm phế vật của Lạc gia đấy.
Lạc Kỳ Nam cũng kinh dị trước nội tình của Cổ Việt Tộc.
Sở hữu thế hệ hậu bối ưu tú như vậy, tre già măng mọc, chẳng trách Cổ Việt Tộc vẫn luôn sừng sững trong vũ trụ này, mặc cho càn khôn chuyển dời, thời đại thay đổi vẫn không tác động nổi đến chủng tộc kinh khủng.
“Không được, ta phải nhanh chóng bồi dưỡng Tiểu Tiểu, tránh để nàng bị đám tiểu quái vật ở thế hệ này của Cổ Việt Tộc bỏ lại quá xa!” Lạc Nam kiên quyết thầm nghĩ.
Không biết đã đem Lạc Nam kích thích, đám nhỏ vẫn đang vượt cấp thi triển Tôn Cấp Thân Pháp lao lên đỉnh Thái Sơn như bay, chỉ thoáng chốc đã xuyên qua tầng mây, xuất hiện trước mặt mấy người.
Vui mừng hớn hở vây quanh Bụt, Ngô Đế…
“Bụt gia gia, Ngô bá bá, Thiếu Đế Chi Chiến kỳ này thế nào rồi?” Một đứa trẻ đầu đàn có tu vi Ngọc Tiên hưng phấn hỏi, hai mắt tuôn ra Chiến Ý nóng rực.
Chưa đợi Bụt và Ngô Đế trả lời, một nữ hài tầm hơn 10 tuổi quay sang Thủy Tinh hớn hở, một mặt sùng bái:
“Thủy Tinh ca ca, ngươi lần này xếp hạng mấy? có phải thành công vượt qua Tản Viên ca ca, vượt qua top 3 không?”
Thủy Tinh khóe miệng co quắp, sắc mặt tối sầm.
Nhìn thấy biểu hiện của Thủy Tinh, đám trẻ càng thêm tò mò la lớn:
“Không phải chứ? Đừng nói ngươi ngay cả hạng 3 cũng không được?”
Thủy Tinh trong lòng buồn bực, vội hướng về Bụt và Ngô Đế cáo từ:
“Tiểu tử có chút thu hoạch sau Thiếu Đế Chi Chiến kỳ này, xin phép trở về bế quan!”
“Đi thôi!” Hai người khoác khoác tay.
Thủy Tinh lúc này hướng mấy người Lạc Nam gật đầu chào hỏi, hóa thành làn nước tan biến mất dạng.
“Khanh khách, chắc chắn là không có thứ hạng tốt!” Đám trẻ cười giòn tan.
“Thủy Tinh chỉ xếp thứ 7!” Bụt vuốt râu, trầm giọng nói ra.
Đám trẻ bỗng chốc im bặt, trợn mắt há hốc mồm, không dám tin nhìn lấy Bụt.
Mặc dù bọn nó trêu chọc Thủy Tinh cho vui, nhưng trong lòng đối với thực lực của Thủy Tinh vô cùng hiểu rõ.
Có thể nói, Thủy Tinh là một trong những thiên tài nổi trội ở Cổ Việt Tộc, số lượng yêu nghiệt vượt qua hắn ở nơi này chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Đám trẻ cho rằng dù không xếp hạng quá cao, nhưng lọt vào top 5 không thành vấn đề.
Ấy thế mà, Thủy Tinh chỉ xếp thứ bảy?
“Bụt gia gia, Bụt gia gia…vậy còn Hắc Y Nhân và Bạch Y Nhân, hai kẻ từng khiến Tản Viên ca ca thua thiệt thì sao?” Đứa trẻ cầm đầu hỏi thăm.
“Hắc Y Nhân xếp thứ 6, Bạch Y Nhân xếp thứ 5…” Bụt tiếp tục đáp lời.
“Hít!” Đám trẻ hít sâu một ngụm khí lạnh, vẻ vui cười trên mặt thu liễm, cực kỳ nghiêm túc nói:
“Thiếu Đế Chi Chiến kỳ này kinh khủng như thế sao…”
Nói xong, bọn nó vô thức nhìn sang ba người Lạc Nam, ánh mắt mang theo vẻ tò mò pha lẫn chiến ý.
“Không tệ…ba người bọn hắn chính là ba nhân vật đứng đầu Thiếu Đế Chi Chiến lần này, lão phu mang về tiếp nhận phần thưởng!” Bụt giới thiệu từng người nói:
“Lần lượt là top 1 Lạc Nam, top 2 Quỷ Đỏ, top 3 Lạc Kỳ Nam!”
“Ba người đều là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, các ngươi nên học hỏi rất nhiều!” Ngô Đế nghiêm khắc nói.
Đám nhỏ tròn xoe mắt, lịch sự lễ phép hành lễ: “Gặp qua các ca ca, tỷ tỷ!”
Ba người Lạc Nam mỉm cười, gật đầu đáp lễ.
“Ca ca, ngươi là top 1 sao?” Đám trẻ nhanh chóng vây quanh Lạc Nam, không ngừng luyên thuyên hỏi:
“Ngươi vì sao đánh hạ được Bạch Y Nhân? Nghe nói ngay cả Tản Viên ca ca cũng không làm gì được trạng thái Hư Vô của hắn…”
“Ca ca, ngươi mạnh lắm sao? áp chế tu vi tỷ thí cùng ta có được hay không?”
“Ca ca, ngươi thật anh tuấn, tỷ tỷ nhà ta vẫn còn độc thân đấy!”
“Ca ca…”
Lạc Nam ba người khóe miệng co quắp, trong lúc nhất thời vậy mà không trả lời hết câu hỏi của đám nhỏ.
“Yên tâm, rất nhanh các ngươi sẽ được theo dõi toàn cảnh Thiếu Đế Chi Chiến thông qua Màn Ảnh ở Học Phủ trong thời gian tới, nhớ không được trốn đấy!” Bụt râu tóc dựng đứng lên.
“Tốt quá…” Đám nhỏ hoan hô lên, thầm