Lạc Nam không biết có hai tên đang vì mình mà suy tính…
Hắn lúc này vừa rời khỏi Linh Giới Châu, muốn đi tìm nữ nhi Lạc Kỳ Nam, mang theo nàng tham quan Cổ Việt Tộc, bắt đầu từng chút một bù đắp khoảng thời gian cha con xa cách.
Nghĩ là làm, Lạc Nam rời khỏi Đình Viện của mình, tiến về chỗ nghỉ ngơi của nữ nhi bảo bối.
Chỗ của Lạc Kỳ Nam là một Lầu Các trang nhã nằm giữa vườn hoa, quanh cảnh thập phần yên bình, xinh xắn.
Tiến vào bên trong, Lạc Nam bắt gặp hai tiểu thị nữ diện mạo thanh tú, các nàng nhìn hắn hỏi:
“Vị công tử này, ngươi muốn tìm Lạc cô nương sao?”
Bởi vì đã được thông báo là Cổ Việt Tộc lần này có tiếp đón vài vị khách nhân trẻ tuổi, nên hai thị nữ không bất ngờ khi nhìn thấy Lạc Nam.
“Đúng rồi, làm phiền hai vị thông báo!” Lạc Nam mỉm cười đáp.
Hai thị nữ nhìn nhau, mỉm cười lắc đầu nói:
“Lạc cô nương vừa mới ra ngoài, nàng đi Luyện Chiến Đài rồi…”
“Luyện Chiến Đài?” Lạc Nam biểu lộ kỳ quái.
“Chính là nơi các Đế Tử, Đế Nữ của Cổ Việt Tộc luyện võ, tỷ thí…” Hai tiểu thị nữ lễ phép đáp.
“Làm phiền các nàng chỉ đường!” Lạc Nam chắp tay nói.
“Công tử đừng khách khí, rời khỏi nơi này…cứ đi về hướng Tây Nam ba ngàn dặm, sẽ gặp một Đài cao nằm giữa bảy ngọn Núi lớn, nơi đó chính là Luyện Chiến Đài…” Thị nữ nhu hòa hướng dẫn.
“Đa tạ!” Lạc Nam mỉm cười, thân thể biến mất tại chỗ.
…
Băng qua vô số kiến trúc trập trùng hùng vĩ, Lạc Nam rốt cuộc nhìn thấy nơi mà hai thị nữ nhắc đến.
Đập vào mắt Lạc Nam là bảy ngọn núi khổng lồ ẩn chứa khí tức cao thâm mặc trắc, cao vút trong mây, linh thiêng bí hiểm, cực kỳ thần dị…
Ánh mắt của hắn trở nên nghiêm nghị, cảm giác được trong bảy ngọn núi này đều có cao nhân ẩn mình, thực lực kinh thiên động địa.
“Không hổ là Cổ Việt Tộc, quả nhiên là ngọa hổ tàng long!” Lạc Nam hít sâu một hơi, đưa mắt quan sát từng danh tự như rồng bay phượng múa được khắc trên thân núi.
Thiên Cấm Sơn.
Ngũ Hồ Sơn.
Phụng Hoàng Sơn.
Ngọa Long Sơn.
Liên Hoa Sơn.
Anh Vũ Sơn.
Thủy Đài Sơn.
Thất Sơn lấy tư thái tọa trấn thiên địa vây quanh một tòa Chiến Đài với phạm vi lên đến trăm vạn dặm vào trung tâm, mặc cho bên trong kịch chiến đến mức độ nào, dư ba công kích và lực phá hoại không thể dao động dù chỉ là một hòn đá trên thân bảy ngọn núi.
Lạc Nam hướng về Thất Sơn chắp tay chào, sau đó băng qua chân núi Anh Vũ, tiến vào bên trong.
“Di?”
Nhưng hắn không biết rằng, ngay khi hắn vừa mới vào trong, vài cổ thần niệm từ Thất Sơn truyền ra, xuyên toa hư không trao đổi với nhau:
“Không hổ là nhân vật đứng đầu Thiếu Đế Chi Chiến, căn cơ vững chắc, tu vi thu liễm giọt nước không lọt…”
“Cường độ thân thể vượt xa Thể Tu đồng cấp, mỗi một tế bào đều được hun đúc một cách hoàn mỹ…”
“Linh Hồn tinh khiết, hai mắt không một tia tạp chất, cũng là một Hồn Tu cường đại…”
“Y phục hắn khoác trên người là do một loại Lực Lượng hỗn loạn tạo thành, cực kỳ mạnh mẽ…”
“Nhìn không thấu…xem không rõ tình huống trong cơ thể hắn, nội tình bí hiểm vô cùng!”
“Yêu nghiệt chân chính…sợ rằng Cổ Việt đám hậu bối đều phải ảm đạm phai mờ!”
“Chẳng trách Quỷ Đỏ tên kia dù gian lận vẫn là bại trận…”
…
Lạc Nam tiến vào Luyện Chiến Đài, âm thầm kinh dị trước tình cảnh bên trong.
Chỉ thấy rất nhiều nhân vật trẻ tuổi đang chia khu giao đấu, mỗi một người đều là tinh anh trong tinh anh, các loại Công Pháp, Vũ Kỹ, Thân Pháp…lần lượt được thi triển vô cùng thành thạo.
Kiếm Vực, Thương Vực, Kích Vực, Tiễn Vực, Giáo Vực…tầng tầng lớp lớp, nhìn hoa cả mắt.
Thậm chí, hắn còn chứng kiến vài nhân vật sở hữu Huyết Mạch và Thể Chất đặc biệt, sử dụng Thần Thông chưa từng nhìn thấy và nghe qua.
“Chất lượng so với Thiếu Đế Chi Chiến không thua chút nào…” Lạc Nam lập tức đưa ra kết luận.
Những Đế Tử, Đế Nữ đang có mặt ở đây…bất kỳ người nào cũng đủ tư cách tham gia Thiếu Đế Chi Chiến và ghi danh lên Thiếu Đế Bảng.
Điều này cực kỳ kinh khủng, cho thấy tầng lớp hậu bối của Cổ Việt Tộc đã có thể sánh ngang phần lớn thế lực trong vũ trụ này liên hợp lại.
Đó là chưa kể, những Đế Tử và Đế Nữ đang có mặt tại nơi này chưa phải là tất cả thiên tài hiện có của Cổ Việt Tộc.
Bởi vì có những người thân mang nhiệm vụ, phải canh gác và giữ gìn trật tự Vũ Trụ nên không hề ở đây.
Ví dụ như Phù Đổng, Lạc Nam không nhìn thấy hắn…
“Tên quái thai này đến đây làm gì?” Thủy Tinh nhìn thấy Lạc Nam đi vào, nhất thời sắc mặt tối sầm.
Hắn lo lắng Lạc Nam sẽ khiến các huynh đệ tỷ muội của mình hoài nghi nhân sinh.
“Baba!” Lạc Kỳ Nam đang hứng thú quan sát hai vị Đế Nữ của Cổ Việt Tộc tỷ thí, bắt gặp Lạc Nam…nàng vội vàng vui vẻ chạy đến.
“Tiểu nha đầu…” Lạc Nam sủng ái vuốt ve đầu nàng, lại bắt lấy Loan Loan đang nằm trên vai cười nói:
“Loan Loan hình như rất thích hóa thành sủng vật?”
Loan Loan lập tức bất mãn, dùng cái miệng nhỏ không ngừng mổ lên tay Lạc Nam, hiển nhiên bị hắn nói trúng tim đen.
Nàng thật sự rất lười hóa thành nhân loại đi tới đi lui, trái lại rất thích nằm trên người Lạc Kỳ Nam, muội muội đi đâu là nàng theo đó…
Do hai nữ đã ký kết khế ước, vì thế hiếm khi tách xa nhau.
“Các nàng cũng ở nơi này! ” Lạc Nam nhìn đến phía sau Lạc Kỳ Nam, ôn hòa chào hỏi.
Không nghĩ đến ba nữ Tử Yên, Mộng Chi Tiên và Hoàng Y Thiền cũng kết bạn với Lạc Kỳ Nam đi đến nơi này.
“Là các dì sợ ta một mình nhàm chán nên rủ ta đi chơi, nào giống như ngươi không thèm quan tâm đến nữ nhi?” Lạc Kỳ Nam giận dỗi dậm chân nói.
“Haha, chẳng phải ta đã đến rồi sao?” Lạc Nam kéo lấy tay nàng.
Chúng nữ bị Tiểu Kỳ Nam gọi bằng dì, ba nàng sắc mặt dần đỏ, bất quá vì đều đeo mạng che mặt nên không thể nhìn thấy.
Lạc Nam âm thầm cảm thán thiên tài của Cổ Việt Tộc thật sự rất chất lượng…
Bọn hắn vô cùng tập trung, dù mấy người Lạc Kỳ Nam, Tử Yên đều là đại mỹ nhân nhưng vẫn không gây nên sự chú ý quá lớn, hầu hết Đế Tử, Đế Nữ đều đang chăm chú vào các trận tỷ thí của mình.
Đổi lại là ở những thế lực khác, kiểu gì cũng có trẻ trâu bị nhan sắc của mấy nữ hấp dẫn, sau đó tiến đến bắt chuyện và gây sự, tìm cách khiến giai nhân để ý.
Bất quá, Lạc Nam thật sự đã lầm…Đế Tử và Đế Nữ của Cổ Việt Tộc không bị nhan sắc của mỹ nhân thu hút, nhưng lại bị thứ khác thu hút.
“A, Lạc Nam ca ca, quán quân của Thiếu Đế Chi Chiến đây rồi, ngươi cũng đến đây xem chúng ta tập luyện sao?”
Theo một tiếng la lớn đầy hưng phấn, tên nhóc 15 tuổi có tu vi Ngọc Tiên cầm đầu đám tiểu quái trước đó nhìn thấy Lạc Nam, vội vàng chạy về phía hắn.
XOẸT…
Trong khoảnh khắc, động tác của toàn trường đồng loạt dừng lại, vô số ánh mắt chiến ý tung hoành tập trung về đến chỗ của Lạc Nam, ngay cả những trận tỷ thí đang gay cấn cũng không ngoại lệ.
“Móa…” Thủy Tinh trong lòng thầm mắng một tiếng, thầm hận không thể đá đít thằng nhóc nhiều chuyện.
Mà Lạc Nam sắc mặt lập tức mộng bức.
“Quán Quân Thiếu Đế Chi Chiến? là hắn?” Một đám Đế Tử, Đế Nữ hai mắt tỏa sáng, biểu lộ khao khát liếm liếm môi, dường như Lạc Nam đang bị lột trần trụi chờ cả đám sủng hạnh.
“Có thể đá đít Thủy Tinh, thực lực chắc chắn kinh khủng!” Vài vị Đế Tử cười lên haha, vội vàng nhắm về Lạc Nam đi đến.
Thủy Tinh khóe miệng co giật, đám khốn các ngươi vì sao cứ thích lôi ta vào?
Trong lúc nhất thời, thằng nhóc 15 tuổi chưa kịp cùng Lạc Nam tụ hội, đã bị một vị Đế Tử tùy tiện đá văng.
“Quán Quân, Cổ Việt Tộc chúng ta có truyền thống vô cùng hiếu khách, chúng ta chiến một trận, đánh xong mọi người đều là bằng hữu, ngươi thấy sao?” Một vị Đế Tử diện mục cương nghị, trên tay cầm một đôi Song Phủ nặng nề như núi cười gằn nói.
“Cút! Không biết tôn ti trật tự, có chiến cũng phải chiến với ta!” Một vị Đế Tử khác vai vế cao hơn nói.
“Khanh khách, quán quân thật là anh tuấn, chỉ cần đánh bại tỷ tỷ, ta có thể cho ngươi cơ hội theo đuổi ta!” Một Đế Nữ xinh đẹp nháy mắt đưa tình nói.
Lạc Nam cùng chúng nữ choáng váng, Cổ Việt Tộc đều là một đám hiếu chiến như thế sao?
“Hừ, các ngươi ngay cả Thủy Tinh cũng đánh không lại mà muốn đánh với người có thể đánh bại Thủy Tinh?” Có tiếng quát tháo vang lên, đám người vô thức tránh đường.
Chỉ thấy một tên nam tử lưng hùm vai gấu, khí vũ hiên ngang, thân khoác da hổ, ngực cởi trần, mỗi một hơi thở ầm vang như sấm bước đến.
“Tản Viên bế quan, ta cũng cho rằng Thiếu Đế Chi Chiến chẳng có gì để tham dự, không ngờ xuất hiện nhân vật như ngươi, thật là thú vị!” Nam tử lưng hùm vai gấu sảng khoái nhìn Lạc Nam