“Liên quan mật thiết với ta?”
Lạc Nam há to miệng, đưa tay chỉ vào mặt mình.
Nữ Hoàng cười tủm tỉm gật đầu, ánh mắt ngày càng cổ quái.
Lạc Nam vô thức rùng mình, hắn cảm giác ánh mắt của nàng có chứa nguy hiểm a, dường như mặc định hắn sẽ thua cuộc vậy.
Chúng nữ cũng nhao nhao chuyển ánh mắt nhìn đến Lạc Nam, muốn xem thử rốt cuộc là nhân vật bậc nào vừa liên quan đến Tiên Ma Cung và vừa liên quan đến hắn.
“Sẽ là ai đây…” Lạc Nam nhíu chặt chân mày đi tới đi lui.
Trong đầu hắn lần lượt chạy qua từng khuôn mặt…
Từ nữ nhân của mình, hồng nhan tri kỷ, cho đến đám em vợ, huynh đệ…
Chẳng lẽ là Thiên Vô Ảnh? bởi vì nàng cũng tu luyện Tiên Ma Cửu Chuyển của Tiên Ma Cung, đồng thời sở hữu Ma Lực, chắc chắn có liên quan rồi.
Hơn nữa người khác có thể bị Cấm Thuật che đậy thiên cơ và xóa đi trí nhớ nên không nhận ra Tiên Ma Cửu Chuyển của Thiên Vô Ảnh, nhưng Nữ Hoàng thì lại khác.
Bởi vì Nữ Hoàng sở hữu Vô Thượng Tiên Ma Nhãn của Tiên Ma Cung, nó là Đế Binh đã có được linh trí của Tiên Ma Cung Chủ, Tiên Ma Cửu Chuyển có thể che giấu tai mắt người khác, nhưng chắc chắn không thể giấu được Vô Thượng Tiên Ma Nhãn, đồng nghĩa với không thể che giấu được Nữ Hoàng.
Ngay cả Ma Ấn và Tiên Ấn đã luyện hóa sạch còn bị nhìn thấu, huống gì Tiên Ma Cửu Chuyển?
Nghĩ đến đây, Lạc Nam đang định đoán là Thiên Vô Ảnh, bất chợt Nữ Hoàng lại nói thêm:
“Cho ngươi một gợi ý, không phải người của Làng Nhất Thế và Côn Lôn Giới!”
Lạc Nam âm thầm cười khổ, đành phải loại trừ Thiên Vô Ảnh.
“Là ai nha? Chẳng lẽ chàng vô tình kết giao với bằng hữu có liên quan đến Tiên Ma Cung?” Độc Cô Ngạo Tuyết biểu lộ nghi hoặc.
“Hay là nữ nhân?” Âu Dương Thương Lan ánh mắt lấp lóe.
Lạc Nam không đáp lại các nàng, đầu óc hắn đang vận chuyển hết công suất.
“Chắc là người nào đó mà ngươi tiếp xúc trước khi nhận biết ta!” Bắc Cung Hàm Ngọc phân tích nói:
“Bằng không ta chắc chắn sẽ nhận biết người đó…”
Lạc Nam cảm thấy có lý, từ khi Bắc Cung Hàm Ngọc đi theo hắn đến nay, nếu hắn có tiếp xúc với người liên quan đến Tiên Ma Cung, không có khả năng Bắc Cung Hàm Ngọc nhận không ra.
Bởi vì kiến thức của Bắc Cung Hàm Ngọc có thể sánh ngang Vô Thượng Tiên Ma Nhãn.
Bất quá mặc dù có nàng phân tích, hắn vẫn xoán hết cả não vẫn không nghĩ ra là ai.
Đương nhiên, Lạc Nam có thể vận dụng Thiên Cơ Bảng để có được đáp án mình muốn, nhưng như vậy quá không thú vị, chi bằng hỏi trực tiếp Nữ Hoàng cho rồi.
“Thế nào…đoán không ra người đó sẽ tức giận đó nha…” Côn Lôn Nữ Hoàng trêu tức nói.
“Tức giận?” Lạc Nam ánh mắt cổ quái: “Chẳng lẽ người đó cũng ở đây?”
“Ta đã liên hệ, chỉ cần mở ra Thông Đạo Không Gian, người đó sẽ xuất hiện…” Côn Lôn Nữ Hoàng nói.
“Mở ra Thông Đạo đi!” Lạc Nam cắn răng.
“Bỏ cuộc?” Côn Lôn Nữ Hoàng bật cười, lắc đầu: “Bất quá ngươi đoán không ra cũng đúng, bởi vì sợ rằng ngay cả chính bản thân nàng ta cũng sẽ không nghĩ mình và Tiên Ma Cung có liên hệ!”
“Nàng ta?” Đám người nhìn nhau, qua cách xưng hô của Nữ Hoàng, xem ra người thần bí kia là nữ nhân.
Tứ Đại Cung Nữ dùng ánh mắt u oán nhìn Lạc Nam, Thiếu Chủ nhà mình quả thật là phong lưu đa tình, việc gì cũng dính liếu đến nữ nhân hết.
“Ta chịu thua…” Lạc Nam triệt để đầu hàng, dù Nữ Hoàng đã gợi ý là nữ nhân, hắn vẫn không liên tưởng đến bất kỳ người nào.
“Thôi được rồi!” Côn Lôn Nữ Hoàng cũng không tiếp tục làm khó hắn.
Nàng nhẹ nhàng phất tay, một cái Thông Đạo Không Gian xuất hiện bên trong Ngự Thư Phòng như đã chuẩn bị từ trước đó.
Mà khi Thông Đạo Không Gian vừa mới mở ra, Lạc Nam chỉ cảm thấy trái tim mình đập nhanh dữ dội, một cảm giác gần gũi và thân thiết đến cực điểm được sinh ra.
“Đồng Tâm Đồng Ý?” Hắn thốt lên một tiếng, ánh mắt gắt gao nhìn vào không gian.
Biểu lộ không dám tin nhìn lấy Nữ Hoàng, người có liên quan mật thiết với Tiên Ma Cung mà nàng nói vậy mà là nữ nhân của hắn?
Bởi vì không phải người phụ nữ của hắn, chắc chắn sẽ không thể khiến Đồng Tâm Đồng Ý đến từ Long Tiên Thánh Điển sinh ra cảm ứng được.
RĂNG RẮC…
Có tiếng bước chân như chấn vỡ không gian, trong sự tò mò của tất cả chúng nữ và Lạc Nam, một thân ảnh ngạo nhân chậm rãi bước đến.
Chỉ thấy nàng là một đại mỹ nhân toàn thân khoác lấy võ y màu trắng vô cùng đơn giản, mái tóc đen tuyền tùy ý buộc lại thành đuôi ngựa một cách phóng khoáng, thân hình cao thẳng, đôi chân dài miên man, cơ thể tràn ngập cảm giác co giãn dẻo dai, khác hẳn với nữ nhân yểu điệu truyền thống.
Sở hữu làn da màu lúa mì dã tính và nóng bỏng, chân mày sắt bén có nét uy nghiêm, ngũ quan tinh xảo như tạo hóa cố tình khắt gọt, bờ môi dày căng mọng đỏ như liệt diễm tô điểm cho dung nhan đẹp đặc biệt của nàng.
Đẹp…một vẻ đẹp phong tình và thành thục, thật sự rất cuốn hút và để lại ấn tượng mạnh cho người khác khi lần đầu thấy nàng.
Nhưng bấy nhiêu đó chưa phải điểm nhấn…
Lúc này đây, bất kể là Bắc Cung Hàm Ngọc, Âu Dương Thương Lan, Độc Cô Ngạo Tuyết hay Tứ Đại Cung Nữ đều vô thức phải nhìn xuống hai khối trước ngực của nàng…
“Lớn…vì sao lớn đến như vậy?” Kiếp Thiền nuốt một ngụm nước bọt, nhìn xuống bộ ngực quy mô vừa đủ của mình, cảm thấy bị đả kích.
“Không những lớn mà còn căng đầy như bóng nước…” Kiếp Linh ao ước nói ra.
Âu Dương Thương Lan cắn chặt môi đỏ, nàng rất tự tin về gò bông đảo của mình, kết quả lần đầu tiên lòng tin bị dao động khi nhìn thấy nữ nhân trước mặt.
Độc Cô Ngạo Tuyết khó khăn dời ánh mắt.
Bầu sữa của nàng thật sự là quá đẹp, chúng vừa to tròn mọng nước nhưng lại không có dấu hiệu rủ xuống, trọng lực dường như biến mất ở trường hợp của nàng, khó có thể tin hai khối to tròn như vậy lại có thể vểnh cao lên một cách đầy kiêu ngạo như thế kia.
Mấu chốt là dáng người của nàng rất cao lại khỏe mạnh, vì thế dù nơi đó có to tròn thì tổng thể toàn thân vô cùng hoàn mỹ, không có điểm để chê.
Thật sự là đủ để mọi nữ nhân trong vũ trụ này phải ước ao, ghen tị.
Lạc Nam đứng im như trời trồng, toàn bộ thế giới lúc này dường như trở nên tĩnh lặng xung quanh hắn.
Tất cả cảm xúc, linh hồn và sự chú ý của hắn lúc này đã hội tụ về người nữ nhân kia.
Vô số ký ức như một thước phim quay chậm trong đầu, từng mảnh ghép ở bên cạnh nàng, khi khổ cực, lúc gian nan, thời điểm sinh tử, ngọt ngào, hạnh phúc…tất tần tật nổ tung trong tâm trí hắn.
Mãi đến khi nàng bước ra khỏi Thông Đạo Không Gian, một đôi mắt cao ngạo ẩn chứa sự bất cần khóa chặt lấy hắn, môi đỏ hừ một tiếng:
“Thật sự là mỹ nhân vờn quanh, không thèm phản ứng khi nhìn thấy thiếp?”
Giọng nói của nàng trong veo vang vọng, nghe như trách cứ lại nghe như hờn dỗi, giúp Lạc Nam thức tỉnh khỏi ngẩn ngơ.
Toàn thân hắn chấn động, không nói tiếng nào giang rộng đôi tay, điên cuồng ôm siết lấy nàng vào trong lòng.
Nữ nhân cũng nhếch môi cười một tiếng, dùng lực ôm lại hắn, động tác nhìn như mạnh bạo nhưng nhu tình trong mắt như muốn rỉ nước, không sao che giấu được.
Hai người như muốn siết người kia vào thân thể đối phương, dù có vô vàn lời muốn nói nhưng cuối cùng chỉ còn lại tiếng tim đập nhanh chung nhịp.
Giờ phút này vô thanh thắng hữu thanh.
Mấy nữ ánh mắt ngưng trọng nhìn lấy một màn này.
Các nàng không phải nhìn thấy Lạc Nam ôm nữ nhân khác mà ghen tuông, thứ khiến các nàng quan tâm là áp lực nữ nhân này mang đến quá lớn.
Cứ việc che giấu toàn bộ tu vi, nhưng nàng như một ngọn núi lớn ẩn chứa lực ép vô hình đang chậm rãi hạ xuống.
Bất quá chúng nữ ở đây điều là thiên chi kiêu nữ, rất nhanh đã ổn định lại trạng thái bình thường, đến một bên ngồi xuống.
Các nàng cũng có vô số câu hỏi, nhưng biết đây là giờ phút