“Càng ngày càng khó đột phá…”
Lạc Nam không nhịn được cảm thán một tiếng, quan sát Quang Minh Đỉnh đã trở nên mạnh mẽ, kích thước biến lớn bên trong đan điền.
Một lần tiếp nhận năm loại Dị Quang, sức mạnh của Quang Minh Đỉnh lúc này đã không kém gì Huyền Thủy Đỉnh hay Linh Thổ Đỉnh…
Lạc Nam không nghĩ đến luyện hóa số lượng nhiều Dị Vật và Ma Vật như vậy vẫn chưa đủ để thành Đế, dựa theo khí tức để phân biệt, tu vi của hắn lúc này chỉ tương ứng với người đang ở Bán Đế mà thôi.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, các loại Dị Vật và Ma Vật lần này luyện hóa đa phần đẳng cấp đều không quá cao ngoại trừ Vô Tướng Chi Ma đã hóa hình và hình thành Ma Đế Lực, nếu những loại khác cũng giống như Vô Tướng Chi Ma…có lẽ hắn đã chân chính thành Đế.
Và đương nhiên nhờ vào nguồn năng lượng khổng lồ của Vô Tướng Chi Ma, Ma Đỉnh đã sở hữu Ma Đế Lực hùng mạnh.
Các lần luyện hóa Ma Vật trước, Lạc Nam đa số đều dùng năng lượng của chúng để gia tăng số lượng Hồng Hoang Ma Văn, ngay cả Tàn Kiếm Ma Hồn cũng không ngoại lệ, vì lẽ đó hiện tại đã chính thức có được Ma Đế Lực.
Nhìn thấy Hoàng Y Thiền mệt mỏi ngủ thiếp đi trong lòng mình, Lạc Nam đặt lên trán nàng một nụ hôn thật nhẹ, sau đó rón rén rời khỏi Cung Điện, cố gắng không phát ra tiếng động tránh làm nàng thức giấc.
Hắn không biết rằng ngay khi mình rời khỏi, khóe môi diễm lệ của Hoàng Y Thiền nở một nụ cười ngọt ngào, dường như mơ thấy một giấc mộng đẹp.
“Ngươi rốt cuộc là thứ gì đây…” Lạc Nam vừa đi, vừa dùng ý niệm quan sát trang giấy hoàng kim thần bí bên trong đan điền.
Nó vẫn tọa lạc ở nơi đó một cách im lặng, mặc kệ mọi cố gắng tác động của Lạc Nam vẫn trơ trơ bất động.
Ban đầu, Lạc Nam suy đoán vì trang giấy hoàng kim này yêu cầu một nguồn năng lượng khổng lồ mới có thể kích hoạt.
Thời gian vừa qua hắn cố gắng đem các loại lực lượng thuộc tính, hồn lực…thậm chí cả Nguyên Khí đến từ Nguyên Thạch cuồn cuộn truyền vào, nhưng trang giấy thần bí này như một cái động không đáy, tất cả lực lượng mà hắn truyền vào như hạt cát chìm trong biển rộng, chẳng chút ăn thua.
Lạc Nam thật sự bó tay, muốn lấy trang giấy ra ngoài nhờ những nhân vật có kiến thức như Nữ Hoàng hay Tuế Nguyệt quan sát cũng không được, bởi vì trang giấy hoàn toàn không nghe theo sự điều khiển của hắn.
Đương nhiên, hắn cố gắng tìm hiểu trang giấy bởi vì tò mò và hiếu kỳ mà thôi, ngược lại không quá lo lắng về sự tồn tại của nó sẽ gây nguy hiểm cho mình, Kim Nhi đã căn dặn yên tâm, hắn tin tưởng nàng.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bầu trời truyền đến thanh âm chấn động cường liệt, chỉ thấy Nhất Khí Hóa Tam Thanh ba người Thục Phi, Thục Thục và Phi Phi đang liên tục kết ấn, lấy Vô Lượng Tiên Băng làm nguồn năng lượng chủ chốt, phối hợp các Dị Băng và Dị Thủy khác liên miên bất tuyệt đánh ra các loại Vũ Kỹ với lực công phá dữ dội, tầng tầng lớp lớp bao trùm Âu Dương Thương Lan vào bên trong.
Với thế công đầy trời của ba Nữ Tiên Đế, đổi lại bất kỳ Đại Đế nào cũng không dám xem thường.
Nhưng Âu Dương Thương Lan lại biểu hiện một cách kinh người.
Chỉ thấy bên trong đôi mắt của nàng, bóng dáng một chữ “Lâm” như ẩn như hiện, vô số ký tự cổ xưa thần bí như có được linh tính di chuyển dưới làn da mềm mại, chúng nó phát ra ánh sáng màu đồng cổ huyền diệu, khiến Âu Dương Thương Lan nhìn qua như một nữ chiến thần.
Không dùng đến vũ khí sở trường là Thương như thường lệ, lúc này đây Âu Dương Thương Lan dùng chính thân thể yêu kiều của mình ngạnh kháng với vô số công kích của ba người Thục Phi.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Nàng đấm ra từng quyền nghiền nát hàng loạt Vô Lượng Chưởng, lại tung cước đá vỡ cả Tinh Không Thủy đang bao trùm xung quanh.
Nhờ có Bí Tự Lâm gia trì, nhục thể của Âu Dương Thương Lan giờ phút này gần như bất khả xâm phạm, công kích của tu sĩ đồng cấp thật sự không mang đến bất kỳ nguy hiểm nào cho nàng.
Ba nữ Thục Phi hít sâu một hơi: “Đây là sức mạnh của Bí Tự sao? phu quân lại tạo ra một nữ quái vật…”
Trong lúc Thục Phi vẫn chưa biết làm sao để phá nát phòng ngự của Âu Dương Thương Lan, thì ầm một tiếng…thân ảnh của Lạc Nam ngạo nghễ phóng lên tận trời.
Bá Lực bùng nổ sức mạnh bao trùm vào một chân, Lạc Nam thô bạo nhắm ngay Âu Dương Thương Lan đạp xuống.
RĂNG RẮC…
Một cước bá đạo khiến toàn bộ Linh Giới Châu chấn động, không gian vỡ tan.
“Đến tốt lắm!” Âu Dương Thương Lan mắt đẹp lóe sáng.
Bí Tự Lâm trong đáy mắt nàng bùng nổ ánh sáng, một quyền cường thế tung ra, lấy cứng đối cứng với một cước của Lạc Nam.
ĐÙNG!
Như sao băng va chạm thiên thạch, Âu Dương Thương Lan bị lực phản chấn khủng bố đánh rơi xuống mặt đất, uy lực va chạm tạo thành một thung lũng khổng lồ.
Mà Lạc Nam thì vẫn điềm tĩnh đứng trên bầu trời, tuy nhiên một chân đã trở nên tê dại…
Khi đá vào Âu Dương Thương Lan đang thi triển Bí Tự Lâm, hắn cảm giác như mình đá vào một pháo đài thép kiên cố, thật sự là đau buốt cả chân.
“Chàng đó…không biết thương hoa tiếc ngọc sao?” Thục Phi giận trách hắn vì đã ra tay quá nặng.
“Ta chỉ muốn thử xem sức phòng ngự của Bí Tự Lâm!” Lạc Nam cười cười vuốt cằm nói: “Thương Lan sẽ không dễ bại như vậy…”
Như chứng minh lời của Lạc Nam là đúng, khói bụi tản đi, Âu Dương Thương Lan lông tóc không tổn hại xuất hiện.
“Làm sao có thể?” Thục Thục với Phi Phi thét lên kinh hãi.
Một cước vừa rồi của Lạc Nam là dùng Bá Lực để thi triển, Địa Đế ăn phải cũng trọng thương hấp hối, vậy mà Âu Dương Thương Lan không hề hấn gì?
“Không hổ là thứ được cả Kim Nhi tán thưởng…Bí Tự quả nhiên bất phàm!” Lạc Nam cảm thán nói ra.
“Bí Tự cũng có hạn chế nhất định…” Âu Dương Thương Lan phi thân lên thở dài, chữ “Lâm” bên trong mắt nàng đã hoàn toàn tan rã, hiển nhiên là đã đạt đến giới hạn sau khi nghênh đón một cước khủng bố của Lạc Nam.
Bất quá điều này mới khiến Âu Dương Thương Lan trở nên hưng phấn, bởi vì với cường độ công kích mạnh mẽ như vậy, Lạc Nam có thể hỗ trợ nàng nắm giữ Bí Tự Lâm còn tốt hơn cả mấy nữ Thục Phi.
Thục Phi cũng nhận ra điều này, nàng giả vờ hờn giận bĩu môi nói:
“Hứ, không làm phiền hai người liếc mắt đưa tình, bọn thiếp đi bế quan tu luyện!”
“Đa tạ…” Âu Dương Thương Lan mỉm cười: “Làm chậm trễ không ít thời gian của tỷ rồi!”
Chúng nữ có Nguyên Thạch bế quan, ba nữ Thục Phi cũng chẳng ngoại lệ, nhưng vì hỗ trợ nàng tu luyện Bí Tự Lâm mà các nàng vẫn liên tục chiến đấu mấy ngày nay.
“Người một nhà không nói lời khách khí…”
Cười khanh khách một tiếng, ba nữ nhân kéo nhau rời đi.
Nhìn theo bóng lưng tam nữ biến mất, Lạc Nam vui vẻ: “Khó thể tưởng tượng trước đây ở Hải Vực Tinh các nàng rất không hợp nhau!”
Hắn nhớ đến lần đầu tiên gặp được Thục Phi, khi đó nàng vẫn còn là Hải Vực Nữ Vương…bởi vì bị mấy nữ Âu Dương Thương Lan phá mất ngôi vị “Nữ Tiên Vương duy nhất của Hải Vực Tinh” nên thường xuyên đâm thọt, khiêu khích Bồng Lai Tiên Đảo.
Kết quả bây giờ lại trở thành tỷ muội thân thiết với chúng nữ, sẳn sàng bỏ ra thời gian và công sức trợ giúp Âu Dương Thương Lan tiến bộ.
Âu Dương Thương Lan cũng có chút thất thần, Thục Phi trải qua quá nhiều biến cố, đầu tiên là trọng thương trong trận chiến ở Quần Hùng Tinh, sau đó sắp bạo thể do hai loại Dị Thuộc Tính xung đột buộc Lạc Nam phải song tu ứng cứu, nàng trở về thế lực của mình là Vô Lượng Hải Các thì bị thuộc hạ phản bội, cuối cùng phải giải tán toàn bộ thế lực, từ đó mới gia nhập Đảo Bồng Lai.
Có lẽ tâm cảnh của Thục Phi đã lột xác và thăng hoa, mục tiêu và hoài bão cũng càng trở nên lớn hơn khi ở cùng với Lạc Nam, không còn vì cái danh Nữ Tiên Vương duy nhất Hải Vực Tinh mà sinh lòng đố kỵ.
“Haha, tất cả như vận mệnh sắp đặt vậy…” Lạc Nam ôn nhu mỉm cười: “Bằng các cách nào đó, vận mệnh cố gắng đưa các nàng đến bên