Con Đường Bá Chủ

Chương 1307


trước sau



Vòng quay đầu, Lạc Nam xui xẻo vào ô mất lượt, tiêu tốn 2 tỷ Điểm Danh Vọng mà chẳng được cái gì.

Vòng thứ hai hắn bỏ ra 4 tỷ để quay, kết quả tiếp tục xúi quẩy, quay vào ô tăng hoặc trừ điểm, lại bị trừ oan uổng mất 6 tỷ.

Lạc Nam thầm mắng chắc do lần này không có nữ nhân ngồi ôm đùi nên vận khí đen như chó mực thì vòng quay thứ ba sung sướng đến cực điểm, lọt vào Đế Cấp Cực Phẩm Phù Chú – Đế Bảo Cực Cảnh Phù, chỉ bỏ ra 8 tỷ Điểm.

Đế Bảo Cực Cảnh Phù, tên như ý nghĩa, đây là loại Phù Chú có thể nâng cấp Pháp Bảo thăng đến Đế Cấp Cực Phẩm, đẳng cấp cao nhất bên trong Đế Cấp…đương nhiên là không có công dụng đối với Binh Nhân Tộc.

Không hề nghĩ ngợi nhiều, Lạc Nam dùng Đế Bảo Cực Cảnh Phù vào chiến xa ưa thích của mình Ngũ Long Đế Cung.

Bên trong Linh Giới Châu, vô số Phù Văn huyền ảo kỳ bí bao trùm Ngũ Long Đế Cung, bắt đầu quá trình thăng cấp.

Một khi thăng cấp hoàn tất, Lạc Nam sẽ chính thức sở hữu một trong những Pháp Bảo Phi Hành cao cấp nhất vũ trụ, hiếm cường giả có thể so sánh.

Ví như Tiêu Dao Cung của Tiêu Dao Tiên Đế, Thiên Đế Xa Giá của Thiên Đế, Bát Tinh Chiến Xa của Côn Lôn Nữ Hoàng…những pháp bảo này mặc dù tương đối nổi danh, nhưng còn chưa đạt đến Đế Cấp Cực Phẩm.

Tuế Nguyệt Cung của Tuế Nguyệt Nữ Đế mới có thể sánh vai.

Hài lòng nhìn Ngũ Long Đế Cung bắt đầu quá trình nâng cấp, Lạc Nam tiếp tục quay.

Vòng quay thứ tư tiêu hao 16 tỷ Điểm Danh Vọng, hắn đạt đến Đại Thần Thông – Minh Kính Phi Đài.

“Minh Kính Phi Đài, môn Thần Thông này có lẽ vô dụng đối với công tử, nhưng khả năng mà nó mang lại thật sự rất hữu ích!” Kim Nhi hé mở đôi môi phấn hồng nói.

“Lý do?” Lạc Nam hứng thú hỏi.

“Minh Kính Phi Đài, một khi kích hoạt toàn thân sẽ tiến vào trạng thái thu liễm đến cực hạn, tâm như gương sáng không một hạt bụi, tất cả cảm xúc và trạng thái như giận dữ, phẫn nộ, vui vẻ…đều biến mất, ngay cả sát khí, chiến ý cũng không ngoại lệ…” Kim Nhi giải thích nói:

“Người thi triển Minh Kính Phi Đài có thể che giấu tu vi, che giấu thân mình trước vạn vật, chỉ những tu sĩ có tu vi cao hơn người thi triển hai đại cảnh giới mới có thể phát hiện!”
“Không tệ…” Lạc Nam gật đầu ca ngợi.

Phải biết rằng, cường giả cao cấp hơn thường có thể dễ dàng nhìn thấu tu vi của người khác dù đối phương đã cố tình thu liễm.

Đối với các cường giả có trực giác và kinh nghiệm chiến đấu bén nhạy, những cảm xúc cũng như sát khí mà đối thủ mang đến dù chỉ vô ý lộ ra một tia cũng sẽ bị cảm ứng ngay lập tức.

Trước tình cảnh đó, muốn bí mật tập kích hay ám sát người có tu vi cao hơn mình là chuyện cực kỳ khó khăn.

Lạc Nam sở dĩ có thể hoàn mỹ qua mặt cường giả cấp Thiên Đế là nhờ khả năng thu liễm tuyệt đối của Cấm Kỵ, nhưng người khác có Cấm Kỵ như hắn sao?
Minh Kính Phi Đài là một môn Thần Thông có thể đáp ứng được nhu cầu ở trong tình huống này.

Thử tưởng tượng một vị sát thủ tinh nhuệ sở hữu Minh Kính Phi Đài, khi đó sợ rằng con mồi chết lúc nào trong tay hắn cũng không biết, hơn nữa còn là con mồi có tu vi cao hơn vị sát thủ gần hai đại cảnh giới.

“Đích thực không tệ…” Lạc Nam gật đầu.

Vòng Quay Danh Vọng từ lúc nâng cấp, mặc dù Điểm Danh Vọng tiêu tốn từ hàng triệu chuyển lên đến hàng tỷ, nhưng chất lượng vật phẩm quả nhiên đề thăng rất nhiều, không thể nào chê.

Nếu là trước đây, Minh Khí Phi Đài hay Đế Bảo Cực Cảnh Phù đều là hàng áp trục nằm ở tận ô cuối cùng, mỗi lần quay chỉ xuất hiện một thứ quý giá như vậy mà thôi.

Có câu nói tiền nào của nấy quả là không sai…
“Tiếp tục…” Lạc Nam được đà tiếp bước.

Vòng quay thứ năm, 32 tỷ Điểm Danh Vọng ra đi, đạt đến Đế Cấp Cực Phẩm Thể Kỹ - Nhu Cương Quyền.

Đây là một môn Quyền Pháp lợi hại chuyên dụng cho Thể Tu, cương nhu phối hợp uyển chuyển, trong nhu có cương, trong cương có nhu, lấy tĩnh chế động, cương nhu uyển chuyển.

Đặc biệt, Nhu Cương Quyền không tác động lên da thịt bên ngoài của đối thủ, mà nó trực tiếp oanh tạc các đường Kinh Mạch ẩn trong cơ thể của đối phương, làm rối loạn quỷ tích vận hành lực lượng, thậm chí có khả năng đánh vỡ cả Kinh Mạch.

Lạc Nam cảm thấy không tồi, vốn định tu luyện môn Quyền Pháp thần dị này, nhưng bị Kim Nhi cản lại.

Chỉ nghe nàng nói: “Nhu Cương Quyền đích thật lợi hại, nhưng động tác mỗi khi tung quyền nhẹ nhàng ung dung, dẻo dai như mây trôi nước chảy, rất giống với cử chỉ của nữ nhân, công tử nếu không ngại mất hình tượng nam tính dương cương của mình thì có thể tu luyện!”
Lạc Nam rùng mình, lập tức quyết định nói: “Để cho nha đầu Manh Manh tu luyện đi, dù sao nha đầu đó quá mức bạo lực cũng không tốt, diện mạo xinh đẹp thì động tác phải nhẹ nhàng uyển chuyển nó mới thích hợp!”
Hắn tán thưởng mình quyết định quá mức sáng suốt, Nhu Cương Quyền như sinh ra là giành cho Đình Manh Manh vậy.

Nếu để Đình Manh Manh biết suy nghĩ của tên này, chắc chắn sẽ tức giận đến mức thở phì phò, rõ ràng là ngươi sợ mất hình tượng nên mới giao Nhu Cương Quyền cho ta, còn bày đặt tự sướng.


Vận khí rốt cuộc nở nụ cười, Lạc Nam trực tiếp quay phương thức luyện chế Không Gian Tổ Phù do Phù Tổ lưu lại.

Như vậy, chỉ mất sáu vòng quay, Lạc Nam đạt đủ những vật phẩm mình cần, mà La Hán Hàng Ma Chưởng vẫn tiếp tục thuộc về Hệ Thống.

“Keng, ký chủ có quay tiếp hay không?” Thanh âm máy móc của hệ thống vang lên.

“Không cần…” Lạc Nam lập tức từ chối.

La Hán Hàng Ma Chưởng mặc dù không tệ, nhưng tu xong bị đám người Tây Phương Giáo làm phiền lại tiếp tục mệt mỏi, hắn không rảnh tự chuốc lấy phiền toái cho mình.

Huống hồ hiện tại, Cửa Hàng May Mắn có hán hàng Đế Cấp, muốn loại Vũ Kỹ Đế Cấp lợi hại nào mà không được?
Đóng lại Vòng Quay, Lạc Nam khoanh chân ngồi xếp bằng, vận chuyển khẩu quyết của Nghịch Mệnh Phá Cấp Công, đem công pháp tu hồn – Đế Hồn Kinh cải tiến và nâng cấp.

Đã trở thành Hồn Đế, việc nâng cấp Đế Hồn Kinh không quá khó khăn đối với hắn.


Một ngày trôi qua, toàn bộ Đao Cực Cung rộn ràng đến cực điểm.


Lấy Tam Trưởng Lão La Cương dẫn đầu, mang theo Đế Tử Chấn Hào, ba vị Hộ Pháp, mười tám vị Chấp Sự, hàng ngàn thị nữ và hộ vệ xinh đẹp xếp hàng ngay ngắn.

Trên tay mỗi người thị nữ đều nâng lấy từng mâm Ma Thạch Cực Phẩm to lớn, số lượng ngàn người cộng lại…Ma Thạch lên đến 20 mỏ Cực Phẩm.

18 vị Chấp Sự mỗi người nâng một kiện tài bảo khác nhau.

Ba vị Hộ Pháp đánh xe, tám con Tinh Không Thú có tu vi Yêu Đế lôi kéo cổ kiệu, mang theo La Cương và Chấn Hào đón dâu.

Một đường trực chỉ Ma Đình.

Bên trong cổ kiệu, ngoại trừ hai thầy trò La Cương, còn có hai thân ảnh khác đang ung dung uống trà, khí tức cao thâm huyền ảo.

Lại là hai vị Thiên Ma Đế.

Trong đó, một người là nam tử trung niên thân mặc thanh sam, khí tức nho nhã dễ gần, gương mặt luôn luôn điềm tĩnh khiến

người khác khó nắm bắt được tâm lý của hắn.

Ngũ Trưởng Lão Tru Tiên Điện – Thanh Hiên Quân.

Người còn lại là một mỹ phụ với dung nhan mờ ảo không nhìn rõ ràng, một đoàn sương khói đen tuyền lạnh lẽo che đậy xung quanh cơ thể nàng, chỉ mơ mơ hồ hồ thấy được đường cong lã lướt làm rung động nhân tâm.

Thật ra chỉ cần kích hoạt con mắt phải, Lạc Nam tự tin có thể nhìn thấu dung nhan của nàng, nhưng hắn đâu ngu xuẩn làm thế trước mặt vài vị Thiên Ma Đế.

Mỹ phụ này là Nhị Trưởng Lão Tru Tiên Điện – Ngọc La Yên, sư phụ của Thiên Nhi Đế Nữ.

Dựa vào trí nhớ của Chấn Hào, Lạc Nam biết vị Ngọc La Yên này sở hữu một loại Thiên Sinh Âm Vận, nhờ vậy có thể giữ vững vị trí Nhị Trưởng Lão Tru Tiên Điện, chỉ bất quá với tư cách của Chấn Hào còn chưa rõ ràng Thiên Sinh Âm Vận của nàng cụ thể là gì.

Ngũ Trưởng Lão và Nhị Trưởng Lão là minh hữu của Tam Trưởng Lão, lợi ích tương liên, nên được Tam Trưởng Lão mời tham dự hôn lễ.

Về phần những đại nhân vật như Phó Điện Chủ, chư vị Nguyên Lão…một Đế Tử như Chấn Hào còn chưa đủ tư cách để bọn hắn lưu ý.

Trong vai Chấn Hào, Lạc Nam mặc lễ phục tân lang, ngồi khép nép bên cạnh ba vị Thiên Ma Đế, biểu lộ có chút rụt rè.

“Haha, Chấn Hào hiền chất phong trần lãng tử, nghe nói có vô số nữ đệ tử Tru Tiên Điện chúng ta xem ngươi như tình nhân trong mộng!” Ngũ Trưởng Lão cười haha nói.

“Ngũ Trưởng Lão quá khen, tiểu tử có được như ngày hôm nay là nhờ ơn huệ bồi dưỡng dạy bảo của sư phụ và các vị tiền bối!” Lạc Nam biểu lộ thụ sủng nhược kinh đáp.

“Không cần khiêm tốn, nỗ lực những năm qua của ngươi vi sư đều nhìn ở trong mắt!” La Cương hiếm thấy khích lệ đệ tử một câu, nhìn sang Ngọc La Yên thở dài:
“Đáng tiếc, ta thấy tuổi tác của tiểu Hào cùng Thiên Nhi tương xứng, nếu có thể tác hợp cho đôi trẻ đó mới là đại hỷ…”
“Tam Trưởng Lão nói đùa…” Ngọc La Yên bình thản đáp:
“Ma Đình Đế Nữ là tuyệt thế mỹ nhân, Thiên Nhi nhà ta sao có thể sánh bằng?”
La Cương cười khan, hiển nhiên cũng cảm thấy Lãnh Vận Du không kém cạnh Thiên Nhi quá nhiều, điều duy nhất là tuổi tác nhỏ hơn, thuộc thế hệ sau nên tu vi thấp hơn mà thôi.

Lạc Nam lúc này trong lòng hơi động, muốn thăm dò, ra vẻ nghiến răng nói:
“Đáng tiếc, Vận Du gặp phải tên khốn Lạc Nam và đám nữ nhân của hắn, nên xếp hạng trên Thiếu Đế Bảng không cao!”
Nghe hắn nhắc đến cái tên “Lạc Nam”, bầu không khí thoáng cái trở nên ngưng trọng.

“Lạc Nam này đích thực là Thiên Túng Yêu Nghiệt, thật vô pháp tưởng tượng và phỏng đoán bối cảnh chân thật của hắn!” Thanh Hiên Quân ánh mắt thâm thuý:
“Có người suy đoán, sư phụ sau lưng hắn có thể viễn siêu vũ trụ này!”
“Viễn siêu thì đã sao?” Ngọc La Yên cười nhạt: “Đã vào mảnh vũ trụ này thì phải chấp nhận luật chơi, dù hắn có chết thì cũng không ai có thể nói gì…”
“Không sai” La Cương gật mạnh đầu, ánh mắt sắt lẹm: “Người này đã lên tất sát bảng của Tru Tiên Điện chúng ta, chỉ cần có cơ hội, dù dốc toàn lực cũng phải bóp chết từ trong trứng nước!”
Hai vị trưởng lão khác âm thầm gật đầu.

“Haha, bị các vị tiền bối nhìn trúng, tiểu tử kia xem như không may, để hắn nhảy nhót thêm một thời gian!” Lạc Nam khoái trá cười to, trong lòng lại vô cùng quái dị.

Nghe một đám lão quái vật thương lượng giết mình, con mẹ nó thật không thoải mái a.


Nếu không phải ngại địa bàn sân nhà của địch, hắn nói không chừng triệu hoán Nữ Hoàng sư phụ, chơi lớn một trận để Tru Tiên Điện tổn thất ba vị trưởng lão.


ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
TIếng pháo tung trời, toàn bộ ức vạn dặm lãnh thổ của Ma Đình nhộn nhịp đến cực điểm.

Vô số Ma Tu hoá thành biển người đứng khắp cả Thành Trì, lít nha lít nhít, mặt mày rạng rỡ.

Lấy Ma Đế cầm đầu, toàn bộ Ma Đình bá quan văn võ khí thế ngút trời lơ lửng giữa không trung, nghênh đón đội ngũ.

Trong đó, ba cổ khí tức thu liễm đến cực điểm lại khiến vô số người sinh lòng kính nể.

Trong đó một người đương nhiên là Ma Đế.

Hai người khác, một vị là Đại Trưởng Lão Ma Đình - Ma Phong, bề ngoài như một lão già gần nhà vô hại, nhưng ít ai không biết những chiến tích vang danh của hắn.

Người còn lại là khách nhân của Ma Đế, một vị tán tu đạt đến Thiên Ma Đế - Ma Thiên Lãnh.

Ma Thiên Lãnh này là một Thiên Ma sát thủ hoạt động độc lập, chỉ cần ra cái giá đủ cao, bất kỳ ai hắn cũng dám ám sát.

Nguyên tắc của hắn là giá chiều nào nghiêng theo chiều đó…
Điều quái dị nhất, trong lúc ám sát địch nhân, chỉ cần mục tiêu ra cái giá cao hơn, Ma Thiên Lãnh sẳn sàng chuyển sang ám sát người thuê mướn lúc đầu, phong cách hành sự tà quái đến cực điểm.

Thực lực tổng thể của Ma Đình không bằng Thiên Đình, các mối quan hệ của Ma Đế cũng không sánh bằng Thiên Đế.

Tất cả sự chênh lệch là do Bàn Đào Thụ mang lại.

Ma Đình không có Bàn Đào Thụ, khả năng lôi kéo chiến hữu đương nhiên không thể theo kịp Thiên Đình.

Mà lúc này, trong không khí trang nghiêm, vô số người chứng kiến Không Gian nứt ra một cái khe cực lớn.

Từ bên trong đó, đội ngũ đón dâu của Tru Tiên Điện ầm ầm phá không lao ra.


Cùng thời điểm, một vị giai nhân với nhan sắc lãnh diễm tuyệt luân, cố ý trang điểm một phen khiến dung nhan của nàng toả nắng, mắt phượng mày ngày, môi đỏ như lửa, một thân váy tân nương đỏ rực càng khiến người khác không thể rời mắt.

“Đế Nữ, ngươi thật sự là quá đẹp rồi…” Thị nữ đứng phía sau ngơ ngẩn, sắc mặt mê ly nhìn lấy nàng.

“Vậy sao…” Lãnh Vận Du ánh mắt lạnh nhạt.

Dù đẹp đến mấy, dù phong quang đến mấy…số mệnh này cuối cùng không phải do nàng chưởng khống.

“Rất nhanh thôi, ta sẽ có được tự do của chính mình…” Ánh mắt dần trở nên kiên định, Lãnh Vận Du mím môi:
“Xin lỗi…Nguyệt Tâm!”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện