“Không, bọn ta muốn theo ngươi, Lập Ma Thụ, Bất Tử Thụ và cả Cửu Diệp Liên Hoa đang trong giai đoạn phát triển tốt, cần ngươi chăm sóc thường xuyên!”
Trước sự đề nghị yêu cầu mình theo Nữ Hoàng trở về Côn Lôn của Lạc Nam, tỷ muội Mộc Linh Nhu lập tức từ chối.
Thời gian trong Gia Tốc Trận cực kỳ quý giá, bỏ lỡ một ngày bên ngoài thế giới thực chính là bỏ lỡ 100 ngày trong Gia Tốc Trận.
Huống hồ đây là thời gian quan trọng, khi kẻ thù của Lạc Nam ngày càng mạnh hơn, thì Linh Dược Điền đóng vai trò vô cùng quan trọng.
Mộc Ái My và Mộc Linh Nhu hiểu rõ vai trò của mình đối với Linh Dược Điền, nếu không có các nàng chăm sóc…đừng nói là Gia Tốc Trận gấp 100 lần, dù là gấp 1000 lần thì Linh Dược Điền cũng phải mất một khoảng thời gian dài đằng đẳng để các kỳ vật như Lập Ma Thụ hay Cửu Diệp Liên Hoa phát triển.
Đối với biểu hiện kiên quyết của hai tỷ muội Mộc Linh Tộc, Lạc Nam cũng là bất đắc dĩ.
Lần này đi Bạo Loạn Luân Hồi Vực…nói thật ngay cả hắn cũng không nắm chắc an nguy như thế nào, bởi vì đây là hiểm địa có tiếng được toàn bộ vũ trụ công nhận, từng là chiến trường có quy mô lớn nhất vũ trụ.
So với Bạo Loạn Luân Hồi Vực thì Loạn Cổ Chiến Trường hay Tiên Ma Mộ Địa thật sự thua kém quá nhiều.
Vốn Lạc Nam dự định khi nào mình thành Tiên Đế mới dám đặt chân đến Bạo Loạn Luân Hồi Vực…nhưng bởi vì nguy cơ vô hình từ phía Long Tộc mà hắn không thể không đẩy nhanh kế hoạch hơn so với sự định.
Linh Giới Châu cũng không phải là nơi ẩn nấp an toàn tuyệt đối, không thấy Nữ Hoàng đã thành công tìm ra nó khi ở trạng thái ẩn nấp hay sao?
Có trời mới biết bên trong Bạo Loạn Luân Hồi Vực có thứ gì khủng bố tổn hại được cả Linh Giới Châu hay không, chúng nữ ở trong đó chưa chắc đã an toàn.
Cho nên, trừ Lãnh Nguyệt Tâm cần bí mật đúc Thể Chất, Tử Yên cần bí mật luyện hóa Huyết Mạch, Lãnh Vận Du không thể lộ diện ra ánh sáng…thì Lạc Nam muốn những nữ nhân khác của mình phải về Côn Lôn Giới hoặc là ở lại Song Tu Lâu.
U Cơ và Võ Tam Nương đều là Ma Tu, các nàng đã bị hắn thuyết phục ở lại Song Tu Lâu, chỉ có Mộc Ái My và Mộc Linh Nhu là kiên quyết từ chối.
Lạc Nam thở dài, có chút thương tiếc nhìn mái tóc xanh biếc của Mộc Ái My nay đã có vài sợi bạc trắng, làn da trắng hồng tái nhợt so với bình thường mấy phần, bờ môi đỏ thẳm hồng nhuận cũng có chút phai sắc.
Hắn trách cứ nói: “Ý tốt của các nàng ta đây rất cảm động và trân trọng, nhưng ta không muốn vì một chút nóng vội nhất thời mà để các nàng gặp chuyện không may, nhất là khi Ái My lén lút sử dụng Mộc Sinh Bồi Thuật!”
“Ta xin lỗi…” Mộc Ái My cắn cắn môi, cúi mặt không dám nhìn thẳng ánh mắt hắn.
Không sai, Mộc Ái My đã luyện thành môn Thần Thông – Mộc Sinh Bồi Thuật mà hắn giao cho nàng.
Hơn thế nữa, nàng sau khi biết chuyện Làng Nhất Thế bị Long Tộc tập kích, trong lòng nôn nóng muốn hỗ trợ các tỷ muội, bèn vận dụng Tuyệt Thế Thần Thông một cách liều lĩnh làm ảnh hưởng không tốt đến thân thể, đối tượng được nàng sử dụng chính là Lập Ma Thụ.
Nhờ có Mộc Sinh Bồi Thuật đẩy nhanh tốc độ phát triển một cách kinh khủng, Lập Ma Thụ vốn là một cây non nay đã cao đến năm mét, cành cây đen kịch đâm chòi kết hoa, cho ra những khỏa Lập Ma Quả đầu tiên của nó.
Bảy khỏa Lập Ma Quả mà Lạc Nam nhờ Nữ Hoàng mang về cho chúng nữ Làng Nhất Thế cũng vì vậy mà có.
Đương nhiên mặc dù phát triển kinh khủng, Lập Ma Thụ của Lạc Nam vẫn còn kém rất xa so với Lập Ma Thụ của Tru Tiên Điện, năng suất còn thua không biết bao nhiêu lần.
Bất quá mặc dù như vậy, Mộc Ái My cũng đã hy sinh rất lớn, vừa tổn hao tuổi thọ, vừa bị thương linh hồn, xém chút còn thụt lùi tu vi.
Sau khi biết chuyện, Lạc Nam vô cùng tức giận, kém chút đè nàng ra thi hành gia pháp nhưng cuối cùng lại không nỡ nặng tay.
Dù sao thì Mộc Ái My chịu khổ như vậy chính là vì lợi ích của hắn.
“Ca ca, Linh Giới Châu an toàn như vậy thì sợ cái gì? Đừng mang chúng ta trở về!”
Thấy sắc mặt Lạc Nam khó coi, Mộc Linh Nhu vội vàng nắm tay hắn nũng nịu.
Bởi vì ở trong Gia Tốc Trận thời gian dài, Mộc Linh Nhu không còn là một tiểu cô nương, trái lại chính là thiếu nữ xinh đẹp như hoa như ngọc tuổi mười bảy, thanh xuân hoạt bát, vô cùng đáng yêu.
“Phải đó…” Mộc Ái My cũng lên tiếng phụ họa, cố gắng thuyết phục hắn: “Kẻ thù của chúng ta ngày một hùng mạnh, Bất Tử Thụ và Lập Ma Thụ càng nhanh lớn càng tốt, Cửu Diệp Liên Hoa cũng cần sinh ra cánh mới, tuyệt đối không thể lãng phí thời gian!”
Lạc Nam liếc mắt nhìn nàng.
Mộc Ái My biết hắn còn giận chuyện mình tự tiện dùng Mộc Sinh Bồi Thuật quá lố, sắc mặt trở nên dịu dàng, ôn nhu nắm cánh tay còn lại của hắn nói:
“Thiếp sẽ nghe lời chàng, không sử dụng Mộc Sinh Bồi Thuật một cách liều lĩnh nữa!”
“Hừ, ca ca xấu, tỷ tỷ bị thương trong người, ngươi còn muốn đem chúng ta ném về Côn Lôn Giới, ngươi có lương tâm hay không?” Mộc Linh Nhu thấy nũng nịu không xong, nàng chuyển đổi chiến thuật giận dỗi, nhe răng nhếch miệng muốn cắn Lạc Nam.
Nhìn tỷ muội các nàng đồng tâm hiệp lực, Lạc Nam trong lòng mềm nhũn, rốt cuộc bị thuyết phục.
“Được rồi, các nàng không cần phải trở về nhưng phải hứa với ta một chuyện!”
“Hì hì, đừng nói là một, dù là mười chuyện cũng được!” Mộc Linh Nhu vui sướng nhảy dựng lên.
Mộc Ái My cũng hé môi nở nụ cười.
Lạc Nam cốc đầu Mộc Linh Nhu một cái, hừ lạnh nói:
“Ai cần mười chuyện của muội, một chuyện của ta chính là tỷ muội hai người không được cố gắng làm việc quá sức, nếu còn tiếp tục tự tổn hại chính mình để Linh Dược Điền phát triển, ta sẽ trả hai nàng lại cho Đại Trưởng Lão Mộc Linh Tộc!”
“Ừm!” Hai nữ hăng hái gật mạnh đầu.
“Nghỉ ngơi cho tốt đi!” Lạc Nam ôn nhu dặn dò một tiếng, rời khỏi Linh Giới Châu.
“Ngươi rất có phúc, các nàng ai cũng đều hết lòng vì ngươi!” Bắc Cung Hàm Ngọc nhịn không được cảm thán.
“Nàng thì sao?” Khóe môi hắn nhếch lên tủm tỉm.
“Ta?” Bắc Cung Hàm Ngọc sững sờ, một hồi mới bình thản đáp: “Tuổi của ta còn hơn cả Hy Vũ, ta xem như trưởng bối của nàng, ngươi còn muốn trêu chọc?”
“Nam nhân chân chính như ta sẽ không để tâm đến độ tuổi của nữ nhân!”
Lạc Nam ngoài mặt mạnh miệng đáp, trong lòng lại âm thầm buồn bực, Nữ Thiên Đế các nàng đúng là khó chơi, thủ đoạn bình thường không thể khiến tâm cảnh của các nàng gợn sóng, còn đem tuổi tác ra dọa hắn.
Lúc đầu khi mới đi theo bên người hắn, Bắc Cung Hàm Ngọc còn ngượng ngùng xấu hổ mỗi khi hắn ân ái với các nữ nhân.
Nhưng nhìn nhiều quá rồi cũng thành quen, nàng hầu như không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào trong những tình huống đó.
“Thế nào rồi? Ái My và Linh Nhu về không?” Nữ Hoàng xuất hiện hỏi.
Lạc Nam lắc đầu, chợt chú ý đến một thiếu nữ xinh xắn, cao quý như công chúa đi bên cạnh Nữ Hoàng.
Không phải Tiểu Tiểu thì là ai?
Hắn chưa kịp phản ứng, Tiểu Tiểu đã như một tiểu gấu bông lao vào lòng hắn, ngọt ngào ngân nga:
“Sư phu, Tiểu Tiểu nhớ người muốn chết!”
Lạc Nam nở nụ cười sủng ái, xoa xoa tóc nàng, ánh mắt chứa một tia đau lòng nói:
“Nha đầu, khổ cho ngươi…”
Khi hắn đến Ma Giới, Tiểu Tiểu chỉ là Chân Tiên, Chân Hồn, Chân Thể.
Thời gian vừa qua không lâu, lúc này hắn nhìn thấy tam tu của Tiểu Tiểu đều có tiến bộ vượt trội.
Trong đó Hồn Tu và Thể Tu đã đạt đến Cực Hồn và Cực Thể, mà Tiên Tu càng là trở thành Ất Tiên.
Hiển nhiên, Sinh Tử Chuyển Luân Công mà hắn giao cho Tiểu Tiểu đã phát huy tác dụng, giúp tu vi Tiên Tu của nàng tiến triển nhanh hơn Thể và Hồn.
Đương nhiên sự cố gắng và nỗ lực vượt xa người đồng lứa của Tiểu Tiểu mới là nhân tố quan trọng nhất.
“Không khổ cực…” Tiểu Tiểu lúc lắc cái đầu nhỏ, rút đầu vào lòng Lạc Nam không muốn rời xa.
Nam nhân này chính là người thay đổi vận mệnh của nàng, sủng ái nàng mà