Con Đường Bá Chủ

Chương 1342


trước sau



Phượng Tịch Y hàng thế, trực tiếp chấn kinh toàn bộ tộc Phượng Hoàng.

Vô số tộc nhân kinh sợ ngẩng cao đầu, không dám tin một kẻ được xem là tội đồ, bị giam cầm dưới bảy tầng Phượng Sào vẫn có thể tu đến cấp độ kinh thiên động địa như vậy.

Hiển nhiên cảnh tượng Tịch Diệt Thánh Viêm hoành hành bá đạo, nghiền ép Niết Bàn Thánh Hỏa của Đại Trưởng Lão đã hiện rõ mồn một trong mắt đám người.

“Đây là sự kinh khủng của Tịch Diệt Phượng Hoàng sao?” Từng âm thanh hít khí lạnh liên tiếp vang lên.

Bởi vì Tịch Diệt Phượng Hoàng chỉ xuất hiện một lần duy nhất bên trong lịch sử, hơn nữa vừa ra đời đã bị giam cầm…nên chẳng ai có căn cứ hay tài liệu gì để phán định và giải thích lý do vì sao sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt như tầng thứ bảy của Phượng Sào vẫn có thể tu đến Thiên Yêu Đế.

Chẳng lẽ việc giam cầm ở nơi đó đã vô tình trở thành điều kiện phát triển hoàn mỹ cho Tịch Diệt Phượng Hoàng?
Đã đến nước này, không ai còn tâm trạng điều tra nguyên nhân vụ việc…bởi vì Phượng Tịch Y đã động thủ.

Tịch Diệt Thánh Viêm ở giữa bầu trời ngưng tụ thành một con Hắc Phượng với thể hình khủng bố, sãi cánh vạn trượng, đem toàn bộ Hỏa Phượng Giới che đậy trong bóng tối pha lẫn năng lượng tử vong nồng đậm.

Phượng Tịch Y sát cơ hóa thành thực chất, hai tay thon thả trắng nõn đẩy xuống.

GÁY!
Hắc Phượng phẫn nộ rít gào, mang theo ngọn lửa tử vong tràn đầy hơi hở phẫn nộ, nhắm xuống đại điện Hỏa Phượng Tộc oanh tạc, bất chấp tất cả.

“Không xong, mau ngăn cản nàng!”
Đại Trưởng Lão gầm lên một tiếng, Niết Bàn Thánh Hỏa thiêu đốt quanh thân, nhẹ nhàng phất tay, một thanh Phất Trần màu đỏ rực đã xuất hiện.

Ngô Đồng Phất Trần, một kiện Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo khác của Hỏa Phượng Tộc.

Phất Trần vừa ra, uy lực từ Niết Bàn Thánh Hỏa tăng mạnh, cũng hiển hóa thành một con Phượng Hoàng ngũ sắc, hai mắt thanh tịnh lao vào Hắc Phượng.

ẦM ẦM…
Nhờ vào uy lực của Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo được luyện chế từ nhánh cây Ngô Đồng, lần này rõ ràng Đại Trưởng Lão đã rút ngắn được khoảng cách chênh lệch giữa mình và Phượng Tịch Y.

Ngũ Sắc Phượng Hoàng cùng Hắc Phượng đồng quy vu tận.

Nhưng dư ba công kích của hai vị Thiên Yêu Đế xung đột mới là điều đáng nói.

Hỏa diễm thiêu đốt trời xanh, đem một vùng lãnh thổ Phượng Hoàng Tộc nhấn chìm trong biển lửa, vô số tộc nhân tu vi thấp kém chạy tán loạn, trọng thương không ít…bất quá nhờ vào Niết Bàn Thánh Hỏa với khả năng trị liệu thiên bẩm nên chưa có ai tử vong.


“Mau vây công nàng!” Băng Phượng Tộc Trưởng, Kim Phượng Tộc Trưởng đám người lấy lại tinh thần, tu vi Thiên Yêu Đế bạo phát.

Các loại Đế Lực triển khai, kết hợp thêm Pháp Bảo cấp cao nhờ nội tình thâm hậu, Tịch Diệt Phượng Hoàng trong lúc nhất thời không tạo nên được quá nhiều phá hoại đối với Phượng Hoàng Tộc.

“Mau trợ giúp Tịch Diệt, nàng là thủ lĩnh mới của chúng ta, sẽ thành lập thế lực riêng biệt chống lại Phượng Hoàng Tộc!”
Một vị Địa Yêu Đế vốn là Phượng Hoàng Tội Nhân được giải thoát từ tầng năm Phượng Sào gầm thét nói.

“Không sai, chiến đi!” Các tội nhân khác hai mắt đỏ ngầu, bị giam cầm vô số năm khiến oán khí của bọn hắn xuyên thấu vân tiêu, khuếch trương vạn dặm.

Bất quá ý đồ của bọn hắn không thể nào thực hiện thành.

Bởi vì chưa kịp trợ giúp Phượng Tịch Y, các vị Phượng Hoàng Trưởng Lão khác đã phá không mà lên.

“Các ngươi chống cự vô ích, rồi cũng sẽ trở về Phượng Sào lãnh tội tiếp tục!”
Đại Trưởng Lão của Lôi Phượng Giới cười lạnh lẽo, cửu sắc Đế Lôi oanh tạc khắp thiên địa, cảnh tượng như hàng thế.

Phượng Hoàng Tộc không hổ là cự đầu của nhất phương Vũ Trụ, triển lộ nội tình kinh thiên động địa.

Chỉ riêng mỗi một chi nhánh của Phượng Tộc, số lượng trưởng lão Yêu Đế không dưới năm người, các tôn Tộc Trưởng càng là Thiên Yêu Đế hàng thật giá thật.

Cả đám cùng lúc liên thủ, nhân số Yêu Đế lên đến vài chục người, áp đảo số lượng gấp ba lần phe cánh của Phượng Tịch Y.

Chưa dừng lại ở đó, các nhánh Quân Đội anh dũng thiện chiến cũng lần lượt xuất hiện giữa trời, bọn hắn mỗi một đội quân kết thành Đại Trận, khi liên kết lại có thể tạm thời chống cự cả Thiên Yêu Đế.

Trong lúc nhất thời, bốn vị Thiên Yêu Đế vây công Tịch Diệt Phượng Hoàng, lợi dụng uy thế của Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo tiến hành áp chế.

Mà các tội nhân vừa mới thoát khỏi Phượng Sào mặc dù oán khí khắp trời, nhưng nhiều năm bị nhốt, chiến lực suy giảm, đối kháng với toàn bộ Phượng Hoàng Tộc khó mà đủ sức.

“Hahaha, không cần Tộc Trưởng đích thân ra tay, tội nhân lại bị trấn áp!”
“Không sai, ta vẫn thắc mắc vì sao Phượng Nghi Nữ Đế chưa xuất hiện, xem ra là nàng đã đoán trước đám tội nhân này không thể lật nên sóng gió gì!”
“Hừ, dám giễu võ dương oai, đám tội nhân này muốn chết!”
Thấy các vị trưởng bối toàn diện áp đảo, vô số tộc nhân Phượng Hoàng tự tin nói cười, hoàn toàn không xem cuộc nổi loạn này ra gì.

Tịch Diệt Phượng Hoàng lợi hại thật đấy, nhưng bị giam nhiều năm, làm sao có Đế Đan phòng thân, làm sao có Đế Cấp Pháp Bảo?
Lại chỉ có một thân một mình, không bị áp chế mới là chuyện lạ.

Đế Cấp Pháp Bảo đối với quái vật như Lạc Nam mang theo Binh Nhân Tộc thì khá vô dụng, nhưng uy danh của chúng nó vẫn là cực kỳ hiển hách.

Cùng cấp chiến đấu, một người có Pháp Bảo tiện tay sẽ nắm giữ phần thắng vô cùng to lớn so với người không có.

GÁY!
Dường như trêu vào cơn giận kinh thiên của Tịch Diệt Phượng Hoàng.

Chỉ thấy Phượng Tịch Y rốt cuộc hóa thành bản thể khổng lồ, hiện thân là một con Phượng Hoàng toàn thân được bao trùm trong bộ hỏa vũ màu đen lộng lẫy, hai mắt đỏ ngầu bí hiểm, khí tức tử vong giáng lâm thiên địa.

“Tịch Diệt Nộ Viêm!”
Nàng ngửa đầu rít dài, vô cùng vô tận Tịch Diệt Thánh Viêm ở giữa không trung ngưng tụ thành một quả cầu với đường kính hàng trăm trượng.

“Không được…” Chúng Thiên Yêu Phượng Hoàng sắc mặt trắng nhợt.

BÙM!
Đáng tiếc đã muộn, Tịch Diệt Nộ Viêm oanh tạc bốn phương tám hướng, ý đồ nhấn chìm toàn bộ Hỏa Phượng Giới.

“Nữ nhân quá ác động, nàng không nhắm vào chúng ta, mà muốn phá hủy Phượng Hoàng Tộc!” Kim Phượng Tộc Trưởng gằn giọng quát.

“Phong tỏa vụ nổ! đừng để nàng ta đạt được ý đồ!” Đại Trưởng Lão hai mắt đỏ ngầu.

Một đám Thiên Yêu Đế gật đầu, điên cuồng kết ấn, bạo phát các loại Đế Lực thuộc về riêng mình, hình thành một lớp kết giới hình cầu khổng lồ bao phủ vụ nổ vào bên trong.

Mà nhân cơ hội đó, Tịch Diệt Phượng Hoàng đã cất cánh bay đi, như lưu tinh xẹt ngang hoàn vũ, nhắm về gốc Ngô Đồng Thụ lao đến.

“Không được, mau ngăn cản nàng ta!” Ánh mắt một đám Thiên Yêu Đế như muốn rách.

Không ngờ đến Tịch Diệt Phượng Hoàng điên cuồng như vậy, nhắm vào Phượng Hoàng Tộc không thành, nay lại muốn công kích Ngô Đồng Thụ, phá hoại căn cơ của cả tộc Phượng Hoàng.

“Đứng lại!” Hai vị Trưởng Lão khác có tu vi Địa Yêu Đế của Hỏa Phượng Tộc xuất hiện, các nàng vốn phụ trách trông coi Ngô Đồng Thụ, tuyệt không để kẻ xa lạ đến gần.

“Hừ, kiến chọi voi?”
Tịch Diệt Phượng Hoàng thanh lãnh khinh thường, Tịch Diệt Thánh Viêm trong miệng phun ra.

“Á!”
Hai vị Trưởng Lão đồng loạt hét thảm bay ra ngoài, toàn thân bị Tịch Diệt Thánh Viêm thiêu đốt, đau đến bất tỉnh nhân sự, sống chết chưa rõ.


“Cho ta cháy rụi đi…” Tịch Diệt Phượng Hoàng căm hận gầm lên, Tịch Diệt Thánh Viêm một lần nữa hóa thành quả cầu, bắn thẳng về phía Ngô Đồng Thụ.

Muốn nổ nát Thần Thụ xếp hạng 7.

Trái tim toàn bộ Phượng Hoàng Tộc nhấc lên đến cổ họng.

Trong giờ khắc mấu chốt nhất ngay khi Ngô Đồng Thụ sắp nổ tung, một hư ảnh cao quý lãnh diễm, tuyệt sắc khuynh thành bất chợt từ thân cây hiện ra.

Chính là Phượng Nghi Nữ Đế.

‘‘Nghiệt đồ, hôm nay ta phế tu vi của ngươi thanh lý môn hộ !’’
Phượng Nghi Nữ Đế phong hoa tuyệt đại, Niết Bàn Thánh Hỏa với bảy màu huyền diệu hiện hữu mà ra, hóa thành một đôi cánh Phượng Hoàng, đem quả cầu Tịch Diệt Thánh Viêm bao trùm.

ẦM ẦM !
Hai ngọn lửa nổ tung, Niết Bàn Thánh Hỏa do Thiên Mệnh Huyền Phượng như Phượng Nghi Nữ Đế triển khai hoàn toàn ở một đẳng cấp khác so với đám người Đại Trưởng Lão.

Tịch Diệt Thánh Viêm và Niết Bàn Thánh Hỏa lúc này cân sức ngang tài, đồng quy vu tận.

‘‘Hừ, chỉ là một luồng ảo ảnh cũng muốn ngăn cản

bổn Đế ?’’ Tịch Diệt Phượng Hoàng khinh thường nhìn lấy hư ảnh Phượng Nghi Nữ Đế nói.

Sau đó, móng vuốt đen kịch vươn dài, lực lượng Tử Vong lại trở nên mạnh hơn, đạt đến một tầng thứ hoàn toàn mới, hung hăng chụp vào hư ảnh Phượng Nghi Nữ Đế.

‘‘Haha, một mình Phượng Nghi không đủ, nếu thêm lão bà ta thì sao ?’’
Bất quá ngay lúc Tịch Diệt Phượng Hoàng đắc ý, một tiếng cười phẫn nộ đột nhiên vang lên.

Chẳng biết từ bao giờ, Ngô Đồng Thụ rung động kịch liệt, một cổ khí tức hùng mạnh từ thân thể nó bạo phát mà ra.

Thiên Đế cấp cường giả !
Tình cảnh này chẳng những khiến Tịch Diệt Phượng Hoàng chấn kinh, mà ngay cả vô số tộc nhân Phượng Hoàng cũng trợn mắt há hốc mồm.

Hiển nhiên tất cả không nghĩ đến, bản thân Ngô Đồng Thụ cũng là một Thiên Đế.

‘‘Vạn vật có linh, vạn vật đều có thể tu luyện, Ngô Đồng Thụ tiền bối đương nhiên cũng không ngoại lệ !’’ Đại Trưởng Lão cuồng nhiệt nói :
‘‘Có tiền bối ra tay, nghiệt đồ này sẽ lại bị trấn áp !’’
Tộc nhân Phượng Hoàng hưng phấn chưa từng có, nhờ cuộc phản loạn hôm nay, bọn hắn lại biết thêm nội tình kinh khủng của tộc mình.

OÀNH !
Một nhánh cây Ngô Đồng vươn dài, như là trụ chống trời, hung hăng nện xuống đầu Tịch Diệt Phượng Hoàng.

Lại thêm ảo ảnh mà Phượng Nghi Nữ Đế lưu lại đang bộc phát thế công.

Tịch Diệt Phượng Hoàng sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt hiện lên vẻ điên cuồng.

Theo sau đó, đôi cánh khổng lồ của nàng thu lại bao trùm lấy thân thể mình, ngay cả công kích đang đánh ra cũng dừng lại, tiến vào thế thủ.

‘‘Biết sợ rồi sao ?’’ Tộc nhân Phượng Hoàng biểu lộ vui vẻ.

ẦM ẦM !
Ngay sau đó, hai luồng công kích hung hăng oanh tạc đôi cánh lớn của Tịch Diệt Phượng Hoàng, đem nàng đánh cho thổ huyết.

‘‘Thủ lĩnh…’’ Đám tội nhân vừa giận vừa sợ, lo lắng nếu Tịch Diệt Phượng Hoàng xảy ra chuyện sẽ không ai dẫn dắt bọn hắn.

‘‘Hừ, an nguy của các ngươi lo còn chưa xong, dám phân tâm ?’’
Một đám Trưởng Lão Phượng Hoàng nghiêm nghị nói, thế công đánh ra càng thêm dũng mãnh.

Đám tội nhân liên tục thổ huyết, thậm chí có vài kẻ thực lực yếu kém trong cấp Yêu Đế đã bị trấn áp.

Tưởng chừng mọi thứ đã được bình định…
Nhưng không…
‘‘Mau buông lão bà ta ra !’’ Tiếng quát phẫn nộ của Ngô Đồng Thụ khiến vô số người giật mình.

Bởi vì chẳng biết từ bao giờ, hai móng vuốt sắc lẹm như dao của Tịch Diệt Phượng Hoàng đã kẹp chặt lấy nhánh cây Ngô Đồng.

Thì ra, nàng cố ý để Ngô Đồng Thụ oanh tạc trực diện chính mình để chờ cơ hội bắt lấy nhánh cây của nó.

GÁY !
Kiệt ngạo bất tuần rít lên, ngọn lửa tử vong thiêu đốt móng vuốt, ngạnh kháng đem nhánh cây Ngô Đồng kéo mạnh, bẽ gãy khỏi thân cây.

‘‘Khanh khách, khanh khách…các ngươi áp chế ta nhờ Pháp Bảo, vậy Bổn Đế hiện tại cũng đã có Pháp Bảo !’’
Phượng Tịch Y lạnh lùng cười lãnh ngạo.

Tay nàng cầm nhánh cây Ngô Đồng như một cây roi.


Tịch Diệt Thánh Viêm gia trì vào nhánh cây Ngô Đồng, lập tức như gặp phải chất kích thích, uy lực tăng mạnh vô số lần, nhiệt độ trong không khí điên cuồng nóng lên.

‘‘Không xong rồi, nhánh Ngô Đồng đã khiến sức mạnh ngọn lửa tội lỗi kia trở nên khủng khiếp !’’ Đại Trưởng Lão hãi hùng khiếp vía nói.

Ngô Đồng Thụ không phân biệt lửa nào, chỉ cần là lửa…sẽ mạnh hơn nếu gia trì vào trong nó.

Tịch Diệt Thánh Viêm cũng không ngoại lệ.

Phượng Tịch Y tay cầm roi, nhắm ngay đám trưởng lão Phượng Hoàng Tộc vung mạnh.

PHỐC !
Roi lửa quét ngang thiên địa, cả đám đồng loạt thổ huyết.

Sức mạnh của Phượng Tịch Y đạt đến một tầng thứ mới.

‘‘Đủ rồi, dừng lại thôi !’’ Ảo ảnh Phượng Nghi Nữ Đế đạp không bay lên.

Lấy tốc độ như sao xẹt lao đến Phượng Tịch Y, tiến hành tự bạo.

BÙM !
‘‘AAAAAAAAAAAA, Phượng Nghi, ta thành quỷ cũng không tha cho ngươi !’’ Phượng Tịch Y tê tâm liệt phế rống lên.

Hiển nhiên ảo ảnh Phượng Nghi bất chấp tự bạo khiến nàng trọng thương.

‘‘Không ổn rồi, thủ lĩnh đã trọng thương…’’ Đám tội nhân sắc mặt đại biến.

Cứ tưởng vừa mới lấy lại thế trận, nào ngờ Phượng Nghi Nữ Đế quyết đoán và ngoan độc như vậy, trực tiếp tự bạo cả ảo cảnh lưu lại của mình.

‘‘Thủ lĩnh, chúng ta chạy thôi, tạm thời rút lui, ngày sau phát triển quay lại báo thù cũng không muộn !’’
Cuối cùng, vị tội nhân Địa Yêu Đế phải lên tiếng đề nghị.

‘‘Không được, dù phải chết ta cũng muốn cùng Phượng Hoàng Tộc chôn cùng !’’ Phượng Tịch Y lửa giận thông thiên, căm hận như mất đi lý trí, sắc mặt lại trắng nhợt sau khi dính vào đòn tự bạo.

‘‘Chủ nhân suy nghĩ lại, chúng ta không thể chết ở đây, thù còn chưa trả !’’ Đám tội nhân vội vàng thuyết phục.

Rốt cuộc, trong mắt Phượng Tịch Y lóe lên một tia không cam lòng, nghiến răng nghiến lợi gằn lên :
‘‘Tạm thời rút lui, Phượng Hoàng Tộc rửa sạch cổ, đầu các ngươi ngày sau ta đến lấy !’’
Tiếng nói vừa dứt, tay nàng cầm Roi Ngô Đồng hung hăng loạn vũ, quét ngang bốn phương tám hướng để mở đường lui cho mình và đám thuộc hạ.

‘‘Chạy đi đâu ?’’ Đám Thiên Yêu Đế của Phượng Hoàng Tộc vội vàng áp sát.

Kết thành trận hình, phong toả cả đường lui.

“Muốn chết !” Phượng Tịch Y sắc mặt lạnh lẽo, đang muốn oanh kích, lại một lần nữa phun máu, sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên trọng thương không nhẹ.

Thấy cảnh này, hai tên tội nhân bị thương nặng nhất trong mắt loé lên vẻ oán hận.

Sau đó, bọn hắn đồng loạt bước lên, Đế Lực trong đan điền ngưng tụ, căm giận thét dài :
“Thủ lĩnh và các vị mau chạy, chúng ta nổ chết bọn này !”
Không đợi đám người kịp phản ứng, bọn hắn tự bạo toàn thân.

ĐÙNG ĐÙNG…
Hai vị Yêu Đế đồng loạt tự bạo, uy lực không cần nói cũng biết, trận hình của Phượng Hoàng Tộc lập tức lộ ra sơ hở.

Nhân cơ hội đó, Phượng Tịch Y mang theo tám tên tội đồ còn lại điên cuồng đào tẩu.

Đợi khi uy lực của vụ tự bạo tản đi, trên bầu trời còn lại từng đoá Tịch Diệt Thánh Viêm đen kịch kết thành dòng chữ in sâu vào đồng tử của chúng Phượng Hoàng :
“Chờ đó, ta sẽ trở lại !”

Chúc cả nhà chiều vui vẻ.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện