Những ngày này, cường giả kéo đến Tiên Ma Đế Giới ngày càng nhiều…
Nhưng chính hôm nay mới là thời điểm chấn động nhất.
Bởi vì hàng loạt tuyệt thế thiên kiêu, vừa mới danh chấn vũ trụ không lâu sau khi Thiếu Đế Chi Chiến kết thúc đồng loạt xuất hiện.
GÁY!
Từng tiếng Phượng ngâm kiệt ngạo bất tuần vang khắp đại điện, trên bầu trời có hỏa diễm thôn thiên thiêu đốt mà ra, khí tức sinh mệnh lan tràn khắp bốn phương tám hướng, khiến người khác dễ chịu vô cùng.
Toàn trường sôi trào, chỉ chứng kiến một vị nữ tử tư dung tuyệt thế, toàn thân khoác lấy Phượng Bào, mái tóc thất thải chảy dài như dãy ngân hà, đang được hai vị Địa Yêu Đế của Phượng Hoàng Tộc hộ tống mà đến.
“Đó là Phượng Nghi Đế Nữ của Phượng Hoàng Tộc!” Có người lập tức kinh hô, giọng điệu cuồng nhiệt đến cực điểm.
“Chính là nàng, nghe nói Phượng Nghi Đế Nữ lần trước biểu hiện ưu việt trong Thiếu Đế Chi Chiến, xếp hạng thứ 6 trên Thiếu Đế Bảng, là một trong những yêu nghiệt hàng đầu vũ trụ ở thế hệ này!”
“Không sai, bản thể của nàng chính là Thiên Mệnh Huyền Phượng, là giống loài biến dị vạn năm chưa chắc có một, vừa ra đời đã sở hữu Niết Bàn Thánh Hỏa tinh khiết nhất tộc, Phượng Hoàng Tộc Trưởng cũng vô pháp sánh bằng!”
Đám đông nghị luận ầm ĩ, đối với việc Phượng Hoàng Tộc xuất hiện không có gì bất ngờ.
Mặc dù Phượng Hoàng Tộc đã có được Ngô Đồng Thụ, ngày thường không thèm xen vào các sự kiện khác, chỉ tập trung bảo vệ Ngô Đồng Thụ trước ánh mắt ngấp nghé của Kim Ô Tộc và Hỏa Kỳ Lân Tộc.
Nhưng đối với Luân Hồi Thụ, không ai có thể thờ ơ, dù là Phượng Hoàng Tộc cũng chẳng ngoại lệ.
Đã có Ngô Đồng Thụ, nhưng Phượng Hoàng Tộc đâu ngại việc có thêm Luân Hồi Thụ có đúng không?
“A DI DA PHAT!”
Trong lúc toàn trường mãi mê ngắm nhìn nhan sắc của Phượng Nghi Đế Nữ, giữa không gian lại vang vọng Phật Âm trang nghiêm và thần thánh, đem tinh thần tất cả kéo về, linh hồn sau khi nghe Phật Âm ngâm tụng bỗng nhiên trở nên xuất trần, không chút tạp niệm.
Kim quang diệu thế, một vị tăng nhân thân mặc sa y đơn giản, tay cầm Mộc Trượng, khuôn mặt hiền từ với cái đầu trọc, khí tức không ganh đua với thế nhân, khiến người khác vô thức phải kính nể.
“Đó là Ngộ Thiền, Phật Tử thế hệ này của Tây Phương Giáo!” Vô số thanh âm kính nể vang lên.
Ai cũng biết, Tây Phương Giáo là một thế lực đang trên đà lớn mạnh trong vũ trụ này, uy thế ẩn ẩn đã có thể sánh vai với những Thần Thú Tộc.
Bên trong Tây Phương Giáo có rất nhiều Đế Cấp Thế Lực riêng biệt tồn tại, bọn hắn tôn sùng giáo lý Tây Phương, mỗi một Thế Lực đều có thể tọa trấn nhất phương vũ trụ.
Giáo Tử của Tây Phương Giáo có rất nhiều, nhưng người được xưng là Phật Tử lại chỉ có một.
Phật Tử là người đứng đầu thế hệ hậu bối thiên tài của Tây Phương Giáo, có thể hiệu triệu chúng Giáo Tử, địa vị siêu nhiên vô cùng.
Mà Phật Tử cũng là nhân vật kế nhiệm ngôi vị Tây Phương Giáo Chủ, địa vị có thể tưởng tượng.
“Ta đã từng nhìn thấy Phật Tử chiến đấu ở Thiếu Đế Chi Chiến, hắn ngưng luyện ra Phật Văn, sở hữu Phật Âm, chiến lực kinh người, xếp hạng 5 trên Thiếu Đế Bảng, so với Phượng Nghi Nữ Đế mạnh hơn một bậc!” Một vị Tiên Đế vuốt râu cảm thán không thôi.
Mà đối với sự thán phục của toàn trường, Phật Tử Ngộ Thiền không có biểu hiện quá lớn, tìm một hòn đá đơn giản ven đường ngồi xuống, nhắm mắt tỉnh tọa.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Không gian nổ tung, có âm thanh oanh tạc liên tục xuất hiện.
Toàn trường lập tức cả kinh, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, đã thấy hai thân ảnh vừa chân đạp hư không, vừa hung hăng triền đấu.
Ngước mắt nhìn lên, lập tức chứng kiến hai kẻ đang chiến đấu lại là hai thanh niên có diện mạo phi phàm, anh tuấn tuyệt đỉnh, chiến ý kinh hồn.
Bọn hắn một kẻ mặt lấy áo bào màu Hoàng Kim, Tiên Lực ngập trời, tóc dài không gió nhẹ nhàng lay động…
Một kẻ khác Hắc Bào âm trầm sát khí, Ma Lực hung tàn, đôi mắt âm u như lỗ đen vô tận.
“Thiên Hạ Vô Song!”
“Quân Lâm Thiên Hạ!”
Trong ánh mắt kinh dị của toàn trường, thanh niên sở hữu Tiên Lực mái tóc chuyển vàng, như Thiên Đế cao cao tại thượng.
Mà thanh niên sở hữu Ma Lực mái tóc hóa đỏ, như một vị Ma Đế bước ra từ địa ngục.
Hai luồng khí thế hung hăng chạm nhau, không gian cũng vì bọn hắn trở nên tan vỡ, bất phân thắng bại.
“Đó là Du Thiên Nhai và Ma La, hai vị siêu cấp thiên tài không môn không phái!” Có người nhận ra hai kẻ đang chiến đấu, lớn tiếng kinh hô.
“Cái gì? Lại là bọn hắn sao?” Toàn trường giật mình nói:
“Nghe đồn hai người này có thiên phú tuyệt đỉnh, tuổi còn trẻ đã có thể bằng vào ngộ tính phi phàm, tự mình sáng tạo ra hai môn Tôn Cấp Bí Thuật xưng là Thiên Hạ Vô Song và Quân Lâm Thiên Hạ!”
“Đúng là bọn hắn rồi, nghe nói Săn Ma Điện từng muốn thu nhận Du Thiên Nhai làm Đế Tử lại bị từ chối, Tru Tiên Điện cũng chiêu mộ Ma La nhưng bất thành!”
“Lão phu cũng nghe nói về bọn hắn, do không có cường giả chống lưng nên cả hai chẳng thể tham gia Thiếu Đế Chi Chiến, nhưng nhiều người tin rằng thực lực của bọn hắn đủ tiến vào top 10!”
Ở trên không trung, Du Thiên Nhai cùng Ma La đại chiến bất phân thắng bại, cuối cùng đồng loạt hừ một tiếng:
“Đợi ta đạt được Luân Hồi Thụ tán thành, chúng ta tiếp tục đại chiến!”
Nói xong, hai người hạ mình rơi xuống, tâm cao khí ngạo chẳng thèm để ý đến ai.
GÁY…
RỐNG…
GÀO…
Mà lúc này, thiên không vẫn liên tục có thanh âm ngang trời xuất thế vang lên.
Chỉ thấy chư vị Đế Tử, Đế Nữ của các tộc Thần Thú, Ma Thú không ngừng được trưởng bối hộ tống xuất hiện, thanh thế vang trời.
“Khặc khặc khặc, thật là náo nhiệt, chúng ta cũng tới!”
Có tiếng cười âm trầm quái dị, vô số người nghe thấy giọng cười này cấp tốc biến sắc.
Chỉ thấy một nhóm người hình thù kỳ lạ, ăn mặc chẳng giống ai xé không xuất hiện.
Bọn hắn vừa đến, bầu không khí đã bị mùi vị khó ngửi bao trùm, có hôi, có đắng, có nồng, có tanh tưởi…
Có kẻ toàn thân lít nha lít nhít côn trùng, mỗi một con côn trùng lại ẩn chứa khiến tức nguy hiểm khó lường.
Có hai kẻ cưỡi lấy một tôn Cương Thi và một cổ Khôi Lỗi khổng lồ cao đến vạn trượng.
Có kẻ toàn thân được kịch độc bao trùm không thấy rõ hình dáng.
Có kẻ ngồi giữa quân đoàn Yêu Thú, thực lực mỗi cá thể Yêu Thú đều là Yêu Tôn đến Yêu Đế, lại tôn hắn như vua.
Có kẻ toàn thân chỉ là Linh Hồn, không có thể xác, nhưng mang theo sát cơ trí mạng làm người khác phải rùng mình.
Lại có kẻ ẩn mình trong hắc ám, khiến người khác rất khó cảm nhận được sự hiện diện của hắn, nhưng cảm giác hắn đang nhìn mình chằm chằm hết sức rợn tóc gáy.
“Thất Tuyệt Cổ Tộc!”
Nhìn thấy đám người này xuất hiện, ánh mắt chúng cường giả các tộc Thần Thú trở nên rét lạnh, mà không ít thế lực cũng bắt đầu kiêng kỵ.
Thất Tuyệt Cổ Tộc ở trong mắt toàn trường chính là đám người điên, chỉ cần có thể phục vụ cho mục đích nghiên cứu của bọn hắn, không có gì bọn hắn không dám làm.
Các tộc Thần Thú ở đây đã từng có tộc nhân trở thành công cụ luyện chế Khôi Lỗi, Cương Thi…hay thậm chí bị mang ra chế thành kịch độc.
Chỉ bất quá Thất Tuyệt Cổ Tộc hùng mạnh khó lường, hành tung bí ẩn, các tộc Thần Thú vẫn chưa tìm được cơ hội trả thù.
Lúc này nhìn thấy Thất Tuyệt Cổ Tộc vậy mà cũng hứng thú với Luân Hồi Thụ, muốn đến tham gia náo nhiệt, tâm trạng của những thế lực khác trở nên vô cùng khó chịu.
Hiển nhiên, Thất Tuyệt Cổ Tộc không được cả Tiên giới và Ma giới hoan nghênh.
“Thú vị…thật là thú vị…”
Bên trong đám đông, Lạc Nam diện mạo bình thường, hóa thân thành một hộ vệ trung thành đi sau lưng Hàm Nhi, nhìn thấy từng nhân vật lão làng xuất hiện, cảm thấy hứng thú không thôi.
Hắn không ngờ mình có thể nhìn thấy Phượng