Đại chiến kinh thiên tạm thời qua đi, Lạc Nam mang theo quân đội và huynh đệ dưới trướng trở về Long Tộc, để mặc cho vũ trụ đang chấn động ở phía sau.
Lần này toàn bộ thế nhân đã biết nội tình của Long Tộc, không hổ danh là chủng tộc đứng đầu Tiên Giới, ngay cả đích thân thế lực cự đầu như Săn Ma Điện liên hợp cùng một nhóm Thần Thú Tộc cũng không thể lật đổ.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không phải kiếp này bản thân Lạc Nam chiếm thiên cơ, đoạt Bàn Đào Thụ, chiêu mộ Bạch Hổ, Côn Bằng, Thất Tuyệt Cổ Tộc…liên thủ cùng Phượng Hoàng Tộc, hậu quả khó mà lường được.
Mặc dù như vậy, sau khi nghe Sơn Dương Đế báo cáo tình hình thương vong, Lạc Nam cũng nhịn không được run rẩy.
Trong chiến tranh, thương vong là điều khó thể tránh khỏi.
Nhưng quân đội, thuộc hạ của mình chết một lần nhiều đến như vậy, ngay cả Lạc Nam cũng cảm thấy lòng mình đang rỉ máu.
Thấy sắc mặt Lạc Nam ngày càng khó coi, Sơn Dương Đế vội vàng nói thêm:
“So với chúng ta, địch nhân tổn thất còn thảm trọng hơn, không vài ngàn năm bọn hắn cũng chưa thể khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh!”
“Hừ, mạng của vạn quân địch há bằng một sĩ tốt bên ta?” Lạc Nam phân phó nói:
“Liên hệ với Đan Thần Tháp, ta muốn tất cả Luyện Đan Sư của bọn hắn phải bắt tay vào Luyện Đan, cứu trị những huynh đệ trọng thương chưa lành!”
Bởi vì số lượng quân đội bị thương trong đại chiến quá nhiều, Luyện Đan Sư dưới trướng của Lạc Nam đã quá tải, khó lòng cứu trị số lượng lớn trong thời gian ngắn.
Mà người bị thương nặng để càng câu sẽ càng khó khôi phục, cho nên Lạc Nam muốn động vào Đan Thần Tháp, thế lực được xem là Thánh Địa của Luyện Đan Sư để hỗ trợ.
“Cái này…” Sơn Dương Đế hít sâu một hơi: “Đan Thần Tháp cũng là thế lực lớn, quan hệ sâu rộng, dây mơ rể má chằng chịt, muốn bọn hắn hỗ trợ cái giá phải trả sẽ rất đắt!”
“50 Bàn Đào Quả cùng 200 Yêu Đan của các tộc Thần Thú!” Lạc Nam cho ra cái giá.
“Nếu bọn hắn vẫn không đồng ý thì sao?” Sơn Dương Đế ánh mắt lấp lóe.
“Diệt!” Lạc Nam lạnh lùng nói.
“Chủ công anh minh!” Sơn Dương Đế khom người bái lạy.
Sau đại chiến vừa rồi, sức mạnh của Long Tộc đã được minh chứng, danh vọng đang lên như diều gặp gió.
Nếu Đan Thần Tháp biết điều, chắc chắn sẽ đáp ứng đề nghị của Lạc Nam.
Hơn nữa cái giá mà hắn đưa ra đã là cực kỳ hợp tình hợp lý, Sơn Dương Đế cảm thấy đại sự sẽ thành.
“Thuộc hạ sẽ đích thân đi Đan Thần Tháp đàm phán!” Sơn Dương Đế khom người cáo lui.
“Tôn Hầu Tử, hộ tống hắn đi một chuyến!” Lạc Nam phân phó, hắn lo lắng Sơn Dương Đế chiến lực không cao, đi một mình sẽ gặp nguy hiểm.
“Sẽ không để đại ca thất vọng!” Tôn Hầu Tử lĩnh mệnh đáp.
…
“Nội tình của Long Tộc khủng bố như thế này, Hậu Cung, Làng Nhất Thế và cả Côn Lôn sợ rằng khó mà chống lại…”
Còn một mình trong đại điện, Lạc Nam chân mày nhíu chặt.
Mặc dù kiếp này đang là Long Nghịch, nhưng hắn đương nhiên không quên thân phận thật sự của mình.
Ở thực tại, hắn và Long Tộc xem như kẻ thù, Long Ngạo Thiên dưới tay đang nắm giữ quyền hành cực lớn.
Trường hợp xấu nhất, Long Tộc sẽ liên thủ với Săn Ma Điện.
Chưa kể thời gian đã qua vô số năm, Long Tộc và Săn Ma Điện đã phát triển đến trình độ nào cũng khó mà nói.
Không thể lấy thực lực ở kiếp này để đo lường thực lực của Long Tộc và Săn Ma Điện ở thực tại được.
Nhất là Săn Ma Điện Chủ, lão quái kia ở quá khứ đã khó chơi như vậy, càng về sau này, chiến lực không tăng thêm mới là chuyện lạ.
Ưu thế lớn nhất mà Lạc Nam có chính là Thập Nhất Cầm Tinh chắc chắn sẽ không đứng về Long Ngạo Thiên.
Lại thêm quan hệ giữa hắn và Tôn Hầu Tử, Hắc Trư…tin chắc lôi kéo những Cầm Tinh còn lại theo phe mình sẽ không quá khó.
Lạc Nam suy nghĩ một hồi, âm thầm lắc đầu xua tan tạp niệm, chuyện tương lai khó mà nói trước.
Hiện tại đang là Long Nghịch, phải sống cho đáng kiếp này…
“Lần đại chiến này ta vẫn chưa thành Thiên Long Đế, chiến lực có phần bị hạn chế…” Lạc Nam hít một hơi:
“Phải đột phá càng nhanh càng tốt!”
Không do dự nữa, hắn tiến vào tẩm cung của Long Nghịch.
Bắt gặp năm vị tuyệt sắc giai nhân đang lười biếng nằm trên giường, lưng cởi trần, để cho các thị nữ xoa bóp, thư giãn sau trận đại chiến.
Chính là Châu Miên Mạn, Long Liên, Long Lệ, Long Khinh và Tiểu Tiên.
“Bệ Hạ vạn tuế!”
Nhìn thấy Lạc Nam đi vào, đám thị nữ cung kính quỳ xuống hành lễ.
Nghe thấy vậy, chúng nữ Long Liên cũng kinh hãi, đang muốn ngồi dậy thi lễ đã bị Lạc Nam khoác tay, một cổ lực lượng nâng đỡ các nàng lên giường.
“Haha, các nàng vì phu quân chiến đấu mệt mỏi, nên do đích thân ta hầu hạ mới đúng!”
Lạc Nam ôn hòa cười, nháy mắt ra hiệu mấy thị nữ đi ra ngoài.
Hắn đến bên giường ngồi xuống, bàn tay đặt lên từng tấm lưng trần trơn nhẵn, bắt đầu ma sát.
“Ưm…bệ hạ…” Long Liên mấy nữ nhẹ nhàng hừ một tiếng, ánh mắt mê ly.
“Không có người ngoài, ta đã nói gọi ta là phu quân!” Lạc Nam hừ một tiếng bất mãn, bàn tay vỗ lên mấy bộ mông tròn lẳn.
Tiểu Tiên ở bên cạnh hâm mộ không thôi, bởi vì nàng biết khẩu vị của Long Nghịch chỉ là Long Tộc và Nhân Loại, còn nàng lại là Tiên Điệp Long nên từ trước đến giờ hắn chỉ xem nàng như thị nữ, chưa từng động đến.
Không ngờ tình cảm của hắn và các thê tử tốt đến như vậy.
Nhưng chính Tiểu Tiên cũng không hề biết rằng, đây lại là những tháng ngày hạnh phúc nhất của Long Liên, Long Lệ và Long Khinh.
Bởi vì nàng cảm giác được nam nhân của mình có sự thay đổi.
Ngày trước, ở trước mặt các nàng hắn luôn lấy tư thái bề trên, hắn là đế hoàng còn các nàng chỉ là trang sức bên cạnh hắn, các nàng chỉ cảm nhận được tư vị chiếm hữu mà không có tình yêu.
Nhưng chẳng biết từ khi nào, Long Nghịch lại trở nên yêu thương các nàng hơn, đối xử với các nàng cực kỳ ôn nhu, động tác dịu dàng chiều chuộng vô cùng.
Hiển nhiên chúng nữ không biết, nam nhân này đã không còn là Long Nghịch thuần túy, mà bản chất của hắn là Lạc Nam, một kẻ rất trân trọng nữ nhân của mình, tính cách trong chuyện nam nữ rất khác với Long Nghịch.
“Không cần xoa bóp nữa, phu quân có biện pháp giúp các nàng khôi phục vô cùng nhanh chóng, hơn nữa thực lực còn tăng thêm!”
Lạc Nam cười xấu xa, cúi đầu ôm sát thân thể ngạo nhân của Long Liên, hôn hít bờ môi kiều diễm đỏ thẳm của nàng.
Long Lực bùng phát, y phục trên người nghiền thành phấn vụn.
“Thiếp xin cáo lui!”
Tiểu Tiên hoảng sợ muốn đứng lên bỏ chạy.
Nào ngờ Lạc Nam càng nhanh tay hơn, đem nàng kéo xuống ôm trọn, cười hắc hắc nói:
“Có câu thiếp thân thị nữ là để làm ấm giường cho chủ nhân, giường còn chưa ấm, nàng chạy đi đâu?”
Tiểu Tiên toàn thân cứng đờ, mắt đẹp trợn tròn khó có thể tin nhìn hắn.
Chẳng phải nàng vẫn không phải đối tượng trong mắt Long Nghịch hay sao?
Không đợi nàng phản ứng, Lạc Nam đã khóa chặt bờ môi hồng nộn của Tiểu Tiên, chiếm hữu chiếc lưỡi thơm ngát.
Mấy nữ ở bên cạnh sắc mặt mê ly, vội vàng gia nhập.
Nhất Long ngũ Phượng, xuân sắc không sao tả hết.
…
“Ưm…phu quân, Công Pháp Song Tu chàng vừa truyền thụ thật quá mức thần kỳ, vậy mà thật sự gia tăng sức mạnh cho thiếp?”
“Trời ạ, tốc độ tu luyện này còn nhanh hơn Gia Tốc Trận?”
“Long Lực trong cơ thể phu quân cũng đang tăng mạnh!”
“Công Pháp khủng bố cao thâm như thế này, vì sao trước giờ chưa từng nghe nói đến?”
Không biết qua bao lâu sau, năm nữ nhân mắt đẹp tỏa sáng, biểu lộ vô cùng hưng phấn, vừa mừng vừa ngạc nhiên thay phiên nhau cưỡi trên người Lạc Nam, mặc cho côn thịt khuấy động bên trong u cốc chật chội của mình.
Lạc Nam thỏa mãn nằm hưởng thụ, trong lòng cũng là kinh dị không thôi nói:
“Từ trước đến giờ ta xem nhẹ Long Tiên Thánh Điển rồi!”
Hiển nhiên, công pháp Song Tu mà hắn truyền thụ