“Lạc Nam?!”
Từng tiếng thét kinh hô liên tục truyền ra giữa tinh không, mang theo các loại cảm xúc kinh hoàng tột độ.
Nghị sự khẩn cấp đang được diễn ra nhằm quyết định có nên hy sinh Trần Hồng Lệ để bảo toàn Luân Kiếp Tiên Cung, tránh việc bọn hắn âm thầm ám sát Côn Lôn Thiếu Chủ bại lộ, làm toàn bộ người của Luân Kiếp Tiên Cung chết không có chỗ chôn.
Nào ngờ quyết định vừa mới đạt thành, Luân Kiếp Tiên Cung đã bị nghiền nát.
Bá Vũ Điện khổng lồ được cửu đại Kim Cương Thiên Long lôi kéo trở thành nỗi khiếp sợ trong mắt đám người.
Nhưng càng ám ảnh hơn, chủ nhân của Bá Vũ Điện, kẻ đang dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn xuống bọn chúng lại chính là Lạc Nam.
“Quả nhiên, quả nhiên Hồng Lệ đã bại lộ…” Cầm Thục Trinh dung nhan tuyệt mỹ trắng nhợt, cảm giác tuyệt vọng sinh ra trong lòng.
Lúc này nàng đã không còn ý niệm hy sinh Trần Hồng Lệ, dù sao mọi chuyện đã rồi, rất nhanh tất cả đều cùng chết.
“Mau, mau chạy trốn!”
Một vị Trưởng Lão của Luân Kiếp Tiên Cung đã sớm bị sự khủng bố của Kim Cương Thiên Long dọa sợ, hắn có cảm giác như vuốt rồng kia có thể dễ dàng bóp chết Tiên Đế Trung Kỳ như mình chẳng khác nào một con kiến, nào còn nửa phần ý chí chiến đấu?
Điên cuồng xé rách hư không chui vào, muốn đào tẩu giữ mạng càng nhanh càng tốt.
Đáng tiếc, ngay khi hắn muốn trốn vào không gian, thân thể đã bị một cổ lực phản chấn mạnh mẽ đánh ngược trở về, điên cuồng thổ huyết.
Bảo Kiều ánh mắt lập lòe ánh sáng, vô số Phù Văn từ bên trong mắt nàng chuyển động.
Một kiện Phù Chú thần bí, trong suốt hòa nhập vào không gian, nhận được mệnh lệnh của Bảo Kiều đã đem toàn bộ không gian bao quanh lãnh địa Luân Kiếp Tiên Cung phong tỏa, như một nhà giam kiên cố.
“Lão phu không tin!” Thái Trưởng Lão giận dữ gầm lên một tiếng, Địa Đế Vũ Kỹ cực kỳ mạnh mẽ ầm ầm đánh vào không gian, vẫn không thể dao động dù chỉ một chút.
Bảo Kiều ung dung chắp tay mà đứng, chỉ bằng một ý niệm đã vây nhốt một cái Địa Đế Cấp Thế Lực mà chẳng cần tốn sức.
Cho phép chủ nhân chưởng khống không gian một cách lô hỏa thuần thanh, đó chính là tác dụng đến từ Không Gian Tổ Phù.
Không Gian Tổ Phù - một trong những loại Phù Chú đã làm nên tên tuổi của Phù Tổ - vị nhân vật lịch sử đã sáng tạo ra chức nghiệp Phù Sư.
Trước khi đến Bạo Loạn Luân Hồi Vực, Lạc Nam đã từ Vòng Quay Danh Vọng đạt được phương pháp luyện chế Không Gian Tổ Phù, nhờ Nữ Hoàng mang về cho Bảo Kiều nghiên cứu.
Nàng không khiến hắn phải thất vọng, thời gian qua tập trung toàn lực vào Không Gian Tổ Phù nên tu vi có phần dậm chân tại chỗ, nhưng nhờ vậy có được thành tựu, luyện chế thành công.
Lạc Nam nhẹ gật đầu tán thành, chỉ riêng việc điều khiển Không Gian ngay lúc này, Bảo Kiều đã không kém những tu sĩ sở hữu Không Gian Linh Căn.
“Liều mạng!”
Cố gắng thoát khốn nhưng không thành, chúng cường giả Luân Kiếp Tiên Cung quyết định liều chết một lần cuối cùng, cá chết lưới rách.
“Lạc Nam, ngươi giết Cung Chủ của chúng ta, lúc này còn muốn đuổi cùng giết tận, chúng ta không để ngươi dễ chịu!” Lôi Cực phẫn nộ đến hai mắt đỏ ngầu rống giận lên.
“Chấp mê bất ngộ, đến tận lúc này…các ngươi vẫn không thừa nhận nguyên nhân Luân Kiếp Tiên Cung bị diệt là do sự ngu xuẩn và kiêu ngạo của mình!” Lạc Nam cười nhạt, thanh âm bình thản:
“Nếu không phải các ngươi nhắm vào Thương Lan, muốn bắt nàng làm Thánh Nữ, Cao Vĩ sẽ không chết, Luân Kiếp Tiên Cung sẽ không diệt!”
“Haha, thế giới này vốn là mạnh được yếu thua, có trách chỉ trách Luân Kiếp Tiên Cung chúng ta không đủ mạnh, bằng không bắt hết mỹ nhân trong thiên hạ thì đã sao?” Lôi Cực điên cuồng cười lớn.
“Vậy ngươi có thể đi chết rồi!” Lạc Nam gật gù.
PHỐC!
Hắn vừa mới dứt lời, một cột máu từ cổ của Lôi Cực phóng lên tận trời, cái đầu tung bay giữa không gian, bên trên còn tràn ngập sự hoảng sợ đến cùng cực, hiển nhiên đến khi chết…Lôi Cực cũng chẳng dám tin mình lại chết một cách nhanh chóng đến như vậy.
Hơn nữa hắn còn không biết mình vừa chết như thế nào.
Lệ Huân chậm rãi từ trong bóng tối hiện thân, thanh Katana trong tay vẫn còn rướm máu, trên thân thể nàng vẫn còn ánh sáng của các Phù Văn vừa mới dập tắt.
Bằng vào thiên phú ẩn nặc khí tức của một Nhẫn Giả, Lệ Huân hiện tại có thể dễ dàng đoạt mạng những Đại Đế Cấp Cường Giả có chiến lực bình thường như tử thần rình rập.
Lôi Cực tuy là một Địa Đế, nhưng vẫn còn thương tổn chưa lành do lần trước bị Tộc Trưởng Cực Chiến Cổ Tộc đạp cho ra bả ở Tiên Ma Vực.
Hơn thế nữa, vừa rồi trên cơ thể của Lệ Huân có các Phù Văn do Bảo Kiều gia cố, nhằm tăng tốc độ, che giấu khí tức cho nàng.
Từ các loại nguyên nhân kể trên, nàng dễ dàng ám sát hoàn mỹ, chém bay đầu Lôi Cực trong sự ngỡ ngàng của tất cả.
Qua đó có thể thấy, Đế Cấp Luyện Đan Sư và các loại Nguyên Liệu Trị Thương cao cấp không hề dễ tìm, với nội tình của Luân Kiếp Tiên Cung cũng chẳng thể chữa trị hoàn toàn thương tổn của Lôi Cực trong thời gian dài vừa qua.
Từ đó càng nâng tầm giá trị của Bất Tử Thụ, Cửu Diệp Liên Hoa các loại.
“Hộ Pháp, đám Hộ Pháp đâu rồi?”
Thấy Lôi Cực tử nạn, nỗi sợ hãi trong đầu chúng trưởng lão Luân Kiếp Tiên Cung càng thêm nồng đậm, hoảng loạn ra lệnh cho hàng trăm vị Hộ Pháp có tu vi Tôn Giả đến Thiên Tôn:
“Tự bạo, tất cả các ngươi mau tự bạo, cùng bọn chúng đồng quy vu tận!”
Hiển nhiên, đám trưởng lão muốn hy sinh tất cả Hộ Pháp, hy vọng có phép màu xảy ra, sự tự bạo của bọn chúng sẽ tạo ra lỗ hổng không gian, giúp tất cả đào tẩu chẳng hạn.
Đám Hộ Pháp hai mặt nhìn nhau, trong mắt đồng loạt xuất hiện vẻ oán độc, như lệ quỷ gầm rống:
“Đường nào cũng chết, tự bạo đi!”
Hàng trăm vị Hộ Pháp điên cuồng lao đến Bá Vũ Điện của Lạc Nam, đan điền ngưng tụ kích nổ.
Đáng tiếc, tất cả chỉ là mơ tưởng hão huyền của bọn hắn.
Hiện thực vẫn luôn tàn khốc.
Tử Yên cùng Thành Bích hai tay kết ấn.
Trong khoảnh khắc, lít nha lít nhít thân ảnh chợt hiện diện giữa chiến trường.
Binh đoàn Khô Lâu và đội quân Khôi Lỗi.
Lực lượng được hai nữ điều động, trực tiếp đem hàng trăm tên Hộ Pháp vây vào trung tâm, điên cuồng tiếp cận và diệt sát.
Cảnh tượng thê thảm không cách nào để hình dung, như một cái cối xoay thịt.
Khô Lâu và Khôi Lỗi đại chiến hàng trăm sinh mệnh bằng xương bằng thịt.
Nhưng kết quả lại nghiêng về phía tử vật.
“Làm sao…làm sao có thể? Lạc Nam mạnh thì cũng thôi, vì sao nữ nhân bên cạnh hắn ai cũng mạnh?”
Tình cảnh sắp lật đổ nhận thức của cao tầng Luân Kiếp Tiên Cung.
32 vị Thánh Nữ ngơ ngác nhìn lấy chúng nữ đi cùng Lạc Nam tỏa sáng.
Những nữ nhân này dung mạo không kém cạnh các nàng, nhưng thực lại lại khủng bố khiến các nàng sinh lòng tự ti.
Từ đầu đến cuối, Lạc Nam vẫn chưa hề ra tay, chỉ vài nữ nhân của hắn đã khiến toàn bộ Luân Kiếp Tiên Cung lâm vào tuyệt cảnh.
Mặc cho mọi người kinh ngạc, cuộc đồ sát vẫn tiếp tục diễn ra.
Chúng trưởng lão Luân Kiếp Tiên Cung chính thức tuyệt vọng khi Thành Bích lại triệu hoán ra bốn thân ảnh.
Hai nữ hai nam…nhưng không hề có sinh mệnh, chứng tỏ chúng nó vẫn là Khôi lỗi.
Hai Khôi Lỗi tương ứng Thể Đế Hậu Kỳ.
Một Khôi Lỗi tương ứng Thể Đế Viên Mãn.
Một Khôi Lỗi là Thiên Ma Đế.
Nhờ có Nhân Khôi Liên Huyền Thể, Thành Bích không bị giới hạn về sự đẳng cấp cũng như số lượng khôi lỗi mà mình điều khiển.
Khôi Lỗi Thể Đế Viên Mãn được luyện chế từ thi thể của của tên Hổ Giao, là Thiên Yêu Đế được Trưởng Lão Long Tộc điều động tấn công Làng Nhất Thế trước đó.
Còn Khôi Lỗi Thiên Ma Đế đương nhiên là luyện chế từ cái tên bị Săn Ma Điện khống chế tập kích Làng Nhất Thế, trước đây cũng chính nó được Thành Bích điều khiển chiến với Hổ Giao.
Có đến hai bộ thi thể của Thiên Yêu Đế thu được trong trận chiến lần trước, nhưng luyện chế cũng tiêu hao thời gian và nhiều loại nguyên liệu khác, Thành Bích chỉ mới luyện chế được một tôn Khôi Lỗi Thể Đế Viên Mãn mà thôi.
Khung xương Thiên Yêu Đế còn lại là của Đồ Hách, được Lạc Nam giao cho Tử Yên.
Quả nhiên, chỉ thấy một tôn Khô Lâu với thể hình khổng lồ, toàn thân xương cốt bén nhọn như Kiếm được Tử Yên điều động.
Sức mạnh nặng nề của một kẻ khi còn sống là Thiên Yêu Đế ầm ầm từ cơ thể Khô Lâu tỏa ra, nghiền ép toàn trường đến mức thở không nổi.
Phải biết rằng, Tử Yên còn chưa thèm vận dụng đến sức mạnh của Tịch Diệt Phượng Hoàng.
“Giết!” Tử Yên và Thành Bích lạnh lùng thốt ra.
PHỐC…
GÀO RỐNG…
Thanh âm thê lương đến tê tâm liệt phế không ngừng vang lên, bốn tôn Khôi Lỗi và một tôn Khô Lâu trắng trợn đồ sát đám Trưởng Lão, ngay cả vị Thái Trưởng Lão còn lại cũng bị một quyền của Khôi Lỗi Thiên Ma Đế oanh bạo.
“Đại tỷ, tính sao đây?”
Một đám Thánh Nữ sắc mặt trắng bệch nhìn sang Cầm Thục Trinh hỏi.
Vốn các nàng rất muốn tiến lên viện trợ cho đám trưởng lão của Luân Kiếp Tiên Cung chống lại kẻ địch, đáng tiếc trước mặt các nàng xuất hiện một thân ảnh khổng lồ rực rỡ kim quang ngăn chặn.
Thiên Diệp Dao hóa thành Kim Xí Đại Bằng Điểu, sải cánh vươn dài, Sát Vực hóa thành thực chất như sóng thần cuồn cuộn, Diệt Thế Kim Đồng lấp lóe kim quang mang theo sát cơ trí mạng.
Lấy sức một mình ngăn cản 32 vị Thánh Nữ.
Trước uy áp của Thần Thú chân chính và sát cơ đến từ Diệt Thế Kim Đồng, 32 vị Thánh Nữ không tìm được bất kỳ yếu điểm nào để có thể chiến đấu với nàng.
Dường như chỉ cần các nàng dám có chút dị động, Diệt Thế Kim Đồng sẽ lập tức tiễn các nàng về thế giới bên kia.
Không phải 32 vị Thánh Nữ yếu đuối,