“Đan Thần Tháp cho người đến?”
Bầu không khí không mấy vui vẻ lại càng trở nên trầm xuống…
Một vị trưởng lão bất mãn hỏi: “Bọn hắn đến làm cái gì?”
“Bẩm trưởng lão, người đến có nam có nữ, nghe nói là thế lực đồng minh của Thái Thượng Đan Đế, đến để thúc giục việc thông gia với Phiêu Miểu Tiên Cung chúng ta!” Vị nữ đệ tử rụt rè nói, ánh mắt vô thức liếc nhìn Tử Yên với Lạc Nam, thầm nghĩ Đế Nữ của chúng ta đã có nam nhân, các ngươi còn muốn thông gia?
“Phiêu Miểu Tiên Cung chúng ta xưa nay không cho phép nam nhân tiến vào, đuổi bọn hắn đi!” Đại Trưởng Lão phất tay nói.
“Nhưng mà…bọn hắn uy hiếp nếu Cung Chủ không ra bàn chính sự, sẽ đem nơi ẩn cư của Phiêu Miểu Tiên Cung chúng ta công bố!” Nữ đệ tử bất đắc dĩ đáp.
“Hừ, há lại có kẻ phách lối như thế?” Các vị trưởng lão nhao nhao giận dữ.
Tử Yên cũng là nhíu mày.
Thật ra Phiêu Miểu Tiên Cung lánh đời vô số năm qua mà chưa từng xung đột với bất kỳ thế lực nào, nguyên nhân rất lớn là nơi lánh đời được bố trí vô cùng bí mật, nếu không phải người quen thuộc tuyệt đối tìm không ra.
Thái Thượng Đan Đế là ngoại lệ, đôi bên thường xuyên giao dịch nên mới biết được vị trí ẩn cư của Phiêu Miểu Tiên Cung, nhưng cũng từng giao kèo không tiết lộ.
Chẳng ngờ lúc này cho thuộc hạ tìm đến, còn đem chuyện này ra uy hiếp, các vị trưởng lão làm sao có thể không tức giận?
“Được rồi, chuyện này cũng nên dứt điểm…” Phiêu Miểu Nữ Đế thản nhiên đứng dậy, tóc trắng nhẹ bay nói:
“Chúng ta ra ngoài gặp bọn hắn!”
Chư vị trưởng lão gật đầu tán thành, lửa giận bừng bừng đi theo Phiêu Miểu Nữ Đế.
Nhìn theo bóng lưng của các vị trưởng bối, Tử Yên mắt vẫn còn đẫm lệ, nhìn Lạc Nam cầu cứu:
“Phu quân…”
“Yên tâm!” Lạc Nam siết chặt tay nàng, dùng ánh mắt tự tin trấn an Tử Yên:
“Chuyện này giao cho ta giải quyết!”
“Ừm…” Thấy nam nhân của mình trấn định, Tử Yên cũng dần bình tĩnh trở lại, nàng rất tin tưởng hắn.
“Chúng ta cũng ra ngoài xem!” Lạc Nam đề nghị.
“Được!” Tử Yên ngoan ngoãn gật đầu.
…
Bên ngoài tinh không, một nhóm bốn người hiên ngang mà đứng.
Trong đó có một đôi nam nữ trẻ tuổi, nam anh tuấn, nữ xinh đẹp, nhìn qua cũng biết thân phận không tầm thường.
Sau lưng bọn hắn là hai lão già mắt nhắm hờ, khí thế lắng đọng, tu vi thu liễm, nhưng lại ẩn chứa một luồng uy áp như có như không khiến người khác không dám xem nhẹ.
Bốn người bọn hắn đến từ hai phương thế lực phụ thuộc Đan Thần Tháp, hai nói đúng hơn là thuộc về phe cánh của Thái Thượng Đan Đế.
Như đã nói, Luyện Đan Sư là chức nghiệp vô cùng hiếm hoi và được xem trọng trong vũ trụ.
Việc tu luyện của mỗi tu sĩ luôn gắn liền với các loại Đan Dược đẳng cấp từ thấp đến cao, Đan Dược trị thương, Đan Dược thúc đẩy tu vi, Đan Dược ổn định tâm cảnh và rất nhiều các loại khác, loại nào cũng góp phần quan trọng.
Số lượng Đan Dược luôn ở trạng thái cung không đủ cầu, dẫn đến Luyện Đan Sư càng là tồn tại khiến vô số cường giả cùng cấp phải nịnh nọt, lấy lòng chỉ để cầu một viên Đan Dược khi cần thiết.
Đan Thần Tháp là thánh địa của Luyện Đan Sư toàn vũ trụ, địa vị chí cao vô thượng của nó càng không cần phải nói.
Là một trong những cự đầu có mạng lưới quan hệ khổng lồ, vô số thế lực trong vũ trụ từng nợ ân tình của Đan Thần Tháp khi phải cầu một viên Đan Dược…
Và để lôi kéo quan hệ cũng như củng cố địa vị, các vị Đan Đế trong Đan Thần Tháp đều có những thế lực phụ thuộc, đồng minh…đặc biệt là ba vị Thiên Đan Đế, vây cánh có thể nói là tầng tầng lớp lớp.
Bốn người này cũng đến từ hai gia tộc đồng minh của Thái Thượng Đan Đế, phân biệt là Liêm Gia và Phí Gia, đều là Thiên Đế cấp gia tộc, tuy toàn tộc chỉ có một vị Thiên Đế tọa trấn, nhưng ở tại Tiên Giới cũng có thanh danh không nhỏ.
Trong đó, nam nhân trẻ tuổi chính là Đế Tử của Liêm Gia – Liêm Hiếu, nữ nhân trẻ tuổi là Đế Nữ của Phí Gia – Phí Hà.
Hai lão già đi cùng bọn hắn đều là Thái Trưởng Lão của Liêm Gia và Phí Gia, cũng là cường giả mạnh nhất ở hai gia tộc này, đều có tu vi Thiên Đế.
“Hừ, Phiêu Miểu Tiên Cung này thật thất lễ, vậy mà không mời chúng ta vào trong một thoáng!”
Thấy nữ đệ tử của Phiêu Miểu Tiên Cung rời đi bẩm báo để đám người mình đứng bên ngoài chờ đợi, Phí Hà tỏ thái độ bất mãn nói.
“Haha, Hà nhi ngươi có điều không biết, Phiêu Miểu Tiên Cung không cho phép nam nhân tiến vào, chúng ta đứng ở ngoài chờ thêm một chút đi!” Phí Thái Trưởng Lão cười giải thích.
“Còn chờ cái gì? Được Dương Diệp Đế Tử nhìn trúng là phúc tám đời của Đế Nữ Phiêu Miểu Tiên Cung, không mau lên giường chờ sẳn, còn muốn chúng ta phải chờ đợi?” Liêm Hiếu cũng tỏ thái độ khinh thường.
Dương Diệp là ai?
Đây là đệ tử chân truyền của Thái Thượng Đan Đế, Đan Tử của Đan Thần Tháp, tuổi còn rất trẻ đã đột phá Đan Đế, tiền đồ vô lượng.
Trong khi đó Đế Nữ của Phiêu Miểu Tiên Cung chỉ là truyền nhân của một Thiên Đế Cấp Thế Lực mà thôi.
Trong các đồng minh của Thái Thượng Đan Đế, không ít thế lực mạnh hơn Phiêu Miểu Tiên Cung, ví dụ như Thiên Đình chẳng hạn, địa vị đôi bên vẫn còn chênh lệch rất lớn.
Theo như Phí Hà và Liêm Hiếu đánh giá, Dương Diệp nhìn trúng Tử Yên chính là cơ duyên vạn năm chưa chắc có một của nàng.
Cũng vì lẽ đó, sau khi biết Dương Diệp muốn cưới Tử Yên, Phí Gia và Liêm Gia đã chủ động đề nghị đến Phiêu Miểu Tiên Cung để thúc đẩy, nhằm nịnh bợ Dương Diệp cũng như Thái Thượng Đan Đế.
Gia Chủ của Phí Gia và Liêm Gia, đồng nghĩa với phụ thân của Liêm Hiếu và Phí Hà, tu vi đang kẹt ở bình cảnh Địa Đế, nếu sau chuyện lần này được Thái Thượng Đan Đế luyện cho hai viên Phá Thiên Đế Đan, chẳng phải gia tăng cơ hội thành Thiên Đế, nội tình hai nhà lập tức tăng mạnh?
Thậm chí, dù Thái Thượng Đan Đế không rảnh luyện đan cho hai nhà bọn hắn, thì chờ sau này Dương Diệp trưởng thành, đột phá Thiên Đan Đế cũng được a…
Chỉ cần có thể gia tăng thêm Thiên Đế cho gia tộc, chờ đợi nhiều năm có là gì?
Chuyện tốt như vậy sao có thể bỏ lỡ?
Cho nên đích thân hai vị Thái Trưởng Lão vốn bế quan lâu năm cũng bị kinh động, tất cả chỉ vì lấy lòng Thái Thượng Đan Đế hoặc Dương Diệp mà thôi.
“Đừng ăn nói lỗ mãng, Phiêu Miểu Tiên Cung cũng có hai vị Thiên Đế cấp cường giả trấn thủ!” Liêm Thái Trưởng Lão nhắc nhở:
“Chúng ta đến đây chỉ là thúc đẩy hôn nhân mà không phải để gây sự, biết chưa?”
“Được rồi!” Phí Hà cùng Liêm Hiếu không phục nhún nhún vai, chẳng mấy quan trọng nói:
“Chúng ta là người của Thái Thượng Đan Đế, bọn hắn dám động sao?”
Tiếng nói vừa dứt, Trận Pháp trước mặt đã nứt ra.
Từ bên trong đó, Phiêu Miểu Nữ Đế dẫn đầu một nhóm trưởng lão xuất hiện.
Trong khoảnh khắc, Liêm Hiếu và hai vị Thái Trưởng Lão thoáng thất thần, ánh mắt ngơ ngác.
Mặc dù đã đeo mặt nạ, nhưng khí chất và phong thái của Phiêu Miểu Nữ Đế cũng khiến ba người tâm cảnh dao động.
Đặc biệt là Liêm Hiếu, nhịp tim đập thình thịch dữ dội, thầm nghĩ trên đời sao lại có nữ nhân hoàn mỹ và cao lạnh như thế?
Phí Hà ở một bên lại vô cùng đố kỵ trước dung nhan của Phiêu Miểu Nữ Đế.
Bất quá khi chứng kiến Lạc Nam và Tử Yên ở phía sau bước ra, nàng lập tức bĩu môi đầy khinh bỉ:
“Haha, tưởng Phiêu Miểu Tiên Cung cao ngạo và thần thánh lắm chứ, nào ngờ cũng cho nam nhân đi vào, mờ ám đến cực điểm a!”
Tiếng nói của nàng làm giật mình Liêm Hiếu và hai vị Thái Trưởng Lão.
Bọn hắn cũng là vô cùng khó hiểu, chẳng biết vì sao có nam nhân từ bên trong Phiêu Miểu Tiên Cung đi ra.
Mà đối với biểu hiện của Phí Hà, Phiêu Miểu Nữ Đế các loại cường giả không thèm để ý, chỉ thản nhiên hỏi:
“Các vị đến tận nơi này, có việc gì trọng đại?”
Nghe hỏi vậy, Phí Thái Trưởng Lão bước lên một bước, chắp tay nói:
“Chúng ta đại diện cho Thái Thượng Đan