Chap 1474: Theo Ý Thích Của Hắn
“Thế nào rồi? có kết quả sao?”
Tiến vào Linh Giới Châu, Lạc Nam lên tiếng cười hỏi.
Chỉ thấy Xích Tà, Tiểu Hồng Nhi, Tiểu Ngân Nhi cùng Bắc Cung Hàm Ngọc ở trạng thái linh hồn đang cực kỳ chăm chú quan sát một tấm gương đồng cũ nát, biểu lộ vô cùng trầm tư.
Xích Tà và Bắc Cung Hàm Ngọc đều là những nữ nhân có kiến thức sâu rộng, Tiểu Hồng Nhi cùng Tiểu Ngân Nhi cũng có truyền thừa ký ức từ Binh Nhân Tộc.
Lạc Nam muốn thông qua các nàng khám phá bí mật của tấm gương đồng.
Đáng tiếc, chúng nữ lại đồng loạt nhìn hắn lắc đầu.
“Không phải đồ ăn, mùi vị không thơm!” Tiểu Hồng Nhi dẩu môi nói.
“Nó không hề biết sợ ta nha baba, linh trí thấp đến mức đần độn!” Tiểu Ngân Nhi chóng nạnh hừ hừ nói.
Lạc Nam khóe miệng co giật, hai tiểu nha đầu thật sự không đáng tin cậy.
“Chưa từng nhìn qua thứ này, Tiên Ma Cung cũng chẳng có bất kỳ ghi chép nào liên quan đến một tấm gương đồng như vậy!” Bắc Cung Hàm Ngọc ứng tiếng.
“Pháp Bảo không ra Pháp Bảo, giống như một loại đồ chơi không rõ công dụng!” Xích Tà nhận xét:
“Tuy nhiên dám chắc, thứ này có liên quan đến tồn tại khủng bố nào đó nên đã bị che đậy thiên cơ!”
“Tồn tại khủng bố sao?” Lạc Nam nhíu mày trầm tư.
Hắn nhớ đến ký ức mà vị lão già giám định kia của Thiên Địa Hội nhìn được…
Tấm gương từng được một tiểu cô nương cầm lấy vui đùa tung tăng, sau lưng nàng có chạy theo nhiều thân ảnh không thấy rõ diện mạo.
“Chẳng lẽ tiểu cô nương kia là con gái của một đại năng nào đó, các thân ảnh đi theo nàng chính là những hộ vệ trung thành?” Lạc Nam vuốt cằm suy đoán.
Bất quá mặc kệ hắn đoán già đoán non như thế nào, hiện tại lai lịch của tấm gương vẫn chỉ là bí ẩn.
“Trước cứ kệ nó, ta sẽ nghiên cứu sau!” Lạc Nam khoác khoác tay.
Dù sao trong đan điền của hắn có trang giấy hoàng kim quá mức kỳ quặc rồi, thêm một tấm gương quái dị nữa cũng chẳng có gì đáng ngại.
Ý niệm vừa động, Dưỡng Hồn Ngọc đã mang theo Bắc Cung Hàm Ngọc bay vào lòng bàn tay hắn.
“Trước tiên làm chính sự!” Lạc Nam ôn tồn nói.
Linh hồn Bắc Cung Hàm Ngọc run lên, ánh mắt tinh xảo không dám tin nhìn lấy hắn.
“Không sai! Ta đã đạt được thứ cuối cùng giành cho nàng!” Lạc Nam cười nói.
“Tiểu Nam…ta…” Bắc Cung Hàm Ngọc nói không nên lời, thanh âm có chút run rẩy, mọi thứ đến quá đột ngột khiến nàng chưa kịp thích ứng.
Trước đây khi chỉ còn là một luồng tàn hồn suy yếu lưu lạc xuống thế giới cấp thấp, Bắc Cung Hàm Ngọc ngày đêm mong ước mình có thể đúc thành thân thể, khôi phục vinh quang.
Nhưng từ khi gặp được Lạc Nam, được hắn chăm chút từng li từng tí, đầu tiên là luyện chế Dưỡng Hồn Châu để ôn dưỡng tàn hồn của nàng, sau đó là liên tục cung cấp các tài nguyên quý giá như Tẩy Hồn Thủy, Hồn Thạch Nhũ để nàng không lo việc Linh Hồn tiêu tán, trái lại linh hồn càng thêm ngưng thực.
Hắn mang theo nàng đi qua nhiều nơi, trải qua nhiều trận chiến, nàng vừa là thầy vừa là bạn, lúc thì cung cấp kiến thức cho hắn, lúc thì tâm sự với hắn…
Chẳng biết từ bao giờ, Bắc Cung Hàm Ngọc có phần tận hưởng cuộc sống như vậy, cảm thấy việc mình có lại thân thể hay không đã chẳng còn quá mức quan trọng.
Hiện nay ước nguyện năm xưa sắp hoàn thành, nàng lại phát hiện mình không vui mừng như tưởng tượng, trái lại trong lòng có chút mất mát…
Có lại thân thể, nàng không còn được đồng hành cùng hắn nữa sao?
Nhìn vẻ mặt phức tạp của Bắc Cung Hàm Ngọc, Lạc Nam như nhận ra những cảm xúc và suy nghĩ trong lòng nàng.
Hắn nhẹ nhàng vươn tay muốn chạm vào mặt nàng, bàn tay đó lại xuyên thấu mà qua.
“Mặc dù vẫn rất muốn mang theo nàng bên người, nhưng ta lại càng muốn được chạm vào nàng hơn, muốn một Bắc Cung Hàm Ngọc bằng xương bằng thịt!” Lạc Nam ôn nhu nói:
“Ta muốn một vị mỹ nhân Thiên Đan Đế tái xuất thế gian, để toàn vũ trụ này trở thành sân khấu cho nàng tỏa sáng!”
Bắc Cung Hàm Ngọc sững sờ…linh hồn dao động…
Nhìn thấy bàn tay Lạc Nam đi xuyên qua mặt của mình, nàng lại vươn tay muốn chạm vào khuôn mặt anh tuấn của hắn.
Lại xuyên thấu mà qua…
Dù hai người có tiếp xúc với nhau cũng chỉ là Linh Hồn tiếp xúc…
“Chàng làm đi! thiếp sẳn sàng rồi!”
Thanh âm trở nên kiên định, Bắc Cung Hàm Ngọc nghiêm túc nhìn lấy hắn.
Hắn muốn chạm lấy nàng, nàng cũng muốn bắt lấy nam nhân ở trước mặt.
“Tốt!” Lạc Nam trong lòng thở phào, vừa rồi thật sự lo lắng Bắc Cung Hàm Ngọc đa sầu đa cảm mà đột ngột từ chối đúc lại thân thể.
Tái tạo thân thể cho một Thiên Đế là đại sự vô cùng quan trọng, mỗi khâu trong đó không được phép sai lầm dù chỉ một chút, nếu như chính chủ Bắc Cung Hàm Ngọc từ chối mà kháng cự, vậy tất cả công sức từ trước đến nay chỉ toàn là công cóc.
Cũng may nàng là nữ nhân lý trí, biết đâu mới là hướng đi tốt nhất của mình.
Lạc Nam phất tay, lấy ra khung xương Nữ Thiên Đế.
KENG!
Tiếng xương cốt rung động, một góc Linh Giới Châu sáng rực hẳn lên.
“Đây là…”
Tròng mắt Lạc Nam cùng Bắc Cung Hàm Ngọc co lại.
“Lần này đạt được đồ tốt rồi, Thiên Địa Thiếu Chủ không để ta thất vọng a…” Lạc Nam vừa vui mừng vừa cảm khái nói.
“Không ngờ lại là xương của Cốt Tu!” Bắc Cung Hàm Ngọc cũng đầy bất ngờ lên tiếng.
Chỉ thấy trước mắt hai người là một khung xương cực kỳ hoàn chỉnh, mỗi một đốt xương như tập hợp tất cả những gì tuy tính nhất đúc thành, hình dáng linh hoạt uyển chuyển, đúng thật là xương cốt của nữ nhân.
Nhưng quan trọng nhất, toàn bộ khung xương lại tỏa ra ánh sáng vô cùng lộng lẫy, vừa cứng rắn vừa dẻo dai, còn mang theo Đế Uy nặng nề như núi.
Với kiến thức của Lạc Nam và Bắc Cung Hàm Ngọc, lập tức nhận ra chủ nhân của khung xương này khi còn sống chắc chắn là một Cốt Tu, hơn nữa cảnh giới đạt đến còn cực kỳ cao thâm.
Luyện đến Kim Cương Cốt, khiến khung xương cứng rắn và xinh đẹp như Kim Cương, vô kiên bất toái, sánh ngang Đế Cấp Pháp Bảo loại hình phòng ngự rồi.
“Có lẽ vì lý do này mà dù nàng ta có chết đi, khung xương vẫn hoàn hảo vô hại!” Bắc Cung Hàm Ngọc cảm thán nói.
Lạc Nam gật đầu tán thành, mỉm cười hưng phấn: “Có khung xương Cốt Tu này, một khi rèn đúc thân thể thành công, chiến lực của nàng chỉ tăng chứ không giảm!”
“Ừm, nhưng thiếp vốn không phải Cốt Tu, còn cần thích nghi trong thời gian dài!” Bắc Cung Hàm Ngọc ôn nhu đáp.
“Haha, chỉ là thu hoạch ngoài ý muốn mà thôi, cứ theo sở trường và sự ưa thích của nàng là được!” Lạc Nam động viên nàng.
Ở Giao Dịch Nội Bộ, vì tránh việc Mộng Tinh biểu hiện quá nhiều, hắn giao quyền kiểm tra khung xương Nữ Thiên Đế cho Mộng Chi Tiên, cho nên cũng chưa nhìn qua nó lần nào.
Không ngờ lại may mắn đạt được xương của một vị Cốt Tu, điều này sẽ mang đến rất nhiều lợi ích cho Bắc Cung Hàm Ngọc.
“Bắt đầu đi chàng, thiếp đã sẳn sàng!” Nàng quyết đoán mở miệng.
Lạc Nam gật đầu, sắc mặt nghiêm nghị, tập trung tinh thần cao độ.
HỪNG HỰC…
Diễm Tâm Đỉnh mang theo hơi nóng ngút trời hiện ra giữa không gian, các loại Dị Hỏa toàn diện được điều động.
Hỏa Nhi phụ trách điều khiển nhiệt độ của lửa.
Tứ Thủ Bạch Hỏa phụ trách luyện hóa các loại nguyên liệu ngay cả khi chúng nó nằm bên trong đỉnh.
Chưa kể ở bên cạnh, Bắc Cung Hàm Ngọc cũng là một vị Thiên Đan Đế, nàng có thể tư vấn cho Lạc Nam trong xuyên suốt quá trình hành động.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong.
Lạc Nam hít sâu một hơi, lấy ra các loại nguyên liệu đã chuẩn bị đầy đủ.
Không hành động dư thừa, hắn đem khung xương của Nữ Thiên Đế đặt vào bên trong Diễm Tâm Đỉnh.
“Đối với mỗi tu sĩ, Đan Điền là phần quan trọng nhất!” Lạc Nam phất tay:
“Đan Điền Tạng Đế Sâm vào!”
Một củ sâm có hình dạng tròn trịa, từng phiến lá lại có hình dạng như lục phủ ngũ tạng kết thành tiến vào Diễm Tâm Đỉnh.
“Kế đến là sinh ra thân thể và ổn định xương cốt kết hợp với nhau!” Lạc Nam trong lòng thầm niệm:
“Tuyết Cơ Ngọc Cốt Quả vào!”
Một loại quả thần dị trong suốt như ngọc hiện ra, hình dạng của nó giống như thân thể của một nhân loại, cũng được cho vào trong đỉnh.
“Mạch máu và kinh mạch!” Lạc Nam tiếp tục quát khẽ:
“Tố Huyết Hồng Liên vào!”
Một đóa Liên Hoa đỏ thẳm như máu, bên trên từng cánh hoa là các đường vân chằn chịt như kinh mạch của nhân loại, nhanh chóng rơi vào Đế Diễm đang hừng hực cháy.
Trong sự điều động của Lạc Nam, Hỏa Nhi toàn lực phối hợp, dưới sức nóng của ngọn lửa, các loại nguyên liệu chậm rãi vây quanh khung xương