Con Đường Bá Chủ

Chương 1489


trước sau



Đây là một mảnh đại lục rộng lớn vô hạn, mặt đất đỏ thẳm như liệt diễm, mặt trời như ám sát mặt đất mang theo từng luồng nhiệt độ khủng bố có thể thiêu cháy da thịt, trong không khí nồng đậm nhất là Hỏa Hệ Tiên Khí, hoàn toàn áp đảo các loại Tiên Khí khác.

Hành tinh này trước đây có tên gọi là Hỏa Diệm Tinh, vì hoàn cảnh môi trường khắc nghiệt nên hầu như đã bị bỏ hoang, chẳng ai ngó đến.

Mãi đến vô số năm về trước, khi liên minh Nghịch Long bị đánh tan tành, một trong số những đại tướng hùng mạnh dưới trướng Nghịch Long Đế là Viêm Lâm đã mang theo tàn quân Hỏa Kỵ vừa đánh vừa lùi, cố gắng bảo toàn quân số trước sự truy sát hung tàn của cường địch.

Hỏa Kỵ Quân dưới sự dẫn dắt của Viêm Lâm đã tìm đến Hỏa Diệm Tinh, lợi dụng hoàn cảnh môi trường có lợi cho tu sĩ Hỏa Hệ, nhờ đó chiến lực tăng mạnh liều mạng cố thủ.

Hỏa Kỵ Đại Tướng Viêm Lâm còn uy hiếp địch nhân sẽ tự bạo tất cả Dị Hỏa trong cơ thể, lại thêm môi trường cộng hưởng của Hỏa Diệm Tinh sẽ khiến vụ nổ tăng mạnh, đủ sức chôn vùi tất cả cường địch nếu dám ép Hỏa Kỵ Quân vào đường cùng, nhờ đó thành công dọa lùi, bảo toàn không đến một ngàn quân số.

Cũng từ ngày hôm đó, Hỏa Diệm Tinh chính thức có thế lực sinh sống, đổi tên thành Vô Tận Hỏa Giới.

Viêm Lâm cùng tàn quân Hỏa Kỵ chỉ đành đè nén đau khổ khi Nghịch Long Đế và các huynh đệ vẫn lạc, tạm gác hùng tâm tráng chí, tiếp tục cuộc sống…cưới vợ sinh con.

Nhiều thế hệ cứ thế trôi qua, Vô Tận Hỏa Giới dần dần phát triển mạnh mẽ, trở thành một phương Đế Thiên Giới có uy danh hiển hách trong vũ trụ, nổi tiếng với Công Pháp Đế Cấp Cực Phẩm có khả năng dung hợp tối đa 16 loại Dị Hỏa, ngay cả Tiểu Tiên Giới cũng có nghe qua uy danh.

Lúc này, tại đình viện dưới chân một ngọn núi lửa đang sôi trào, có mấy thân ảnh thanh niên nam tử đang nâng chén, bầu không khí cực kỳ náo nhiệt.

Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, nhất định sẽ nhận ra đám thanh niên này toàn là người quen của hắn.

“Đa tạ Viêm Minh huynh chỉ dẫn, nhờ có ngươi mà chúng ta mới đạt như ngày hôm nay!” Băng Dũng nâng chén rượu, trịnh trọng nói:
“Ta thay mặt các huynh đệ kính Viêm Minh huynh một chén!”
“Haha, không cần tiểu tử ngươi thay mặt, chúng ta cũng muốn kính Viêm Minh huynh!” Thủy Mặc, Côn Hoàng, Vương Ưng cùng Trần Giang cao hứng nâng chén.

“Cạn!” Đế Tử của Vô Tận Hỏa Giới – Viêm Minh ngồi đối diện với mấy người cũng ngửa đầu uống cạn.

Rượu ở Vô Tận Hỏa Giới được chưng cất đặc biệt từ nhiệt độ khủng bố nhất bên dưới lòng núi lửa, khi uống vào cổ họng và toàn thân như bị hỏa diễm thiêu đốt từ bên trong, có tác dụng rất tốt để rèn luyện thân thể.

Viêm Minh nhìn mấy tên thanh niên trước mặt, không ngừng cảm thán nói:
“Thiên phú của các huynh đệ còn tốt hơn dự đoán của ta, gia nhập Dong Binh Đoàn chưa lâu đã được trọng dụng, tu vi tiến bộ phi phàm!”
“Tất cả là nhờ Viêm Minh huynh chỉ dẫn một con đường sáng!” Vương Ưng cảm kích nói:
“Từ ngày hôm nay, chúng ta lại có thêm một huynh đệ chân chính!”

Năm đó khi mấy người bọn hắn bị Đại Thủ Tiên Tôn nhắm vào, Viêm Minh chẳng những ra tay ứng cứu, còn hướng dẫn cách thức gia nhập Thiên Đế Cấp Thế Lực – Dong Binh Đoàn thời điểm đang chiêu thu đệ tử.

Dong Binh Đoàn là thế lực rất mạnh nhưng lại ít xen vào tranh đấu trong vũ trụ, chỉ tập trung vào việc khai thác, thám hiểm các di tích cổ xưa, các bí cảnh, các hiểm địa không người đặt chân tới trong vũ trụ vô tận.

Bằng vào nền tảng và chiến lực không tồi trong cùng cấp khi được Lạc Nam bồi dưỡng của bọn hắn, cả bọn rất dễ dàng trở thành đệ tử Dong Binh Đoàn.

Sau khi vào Dong Binh Đoàn, nhóm huynh đệ bọn hắn đồng tâm hiệp lực, đoàn kết với nhau, bắt đầu tiếp nhận các loại nhiệm vụ không vượt quá sức.

Nhờ vào trí tuệ và khả năng bói toán vượt trội của Trần Giang cộng thêm chiến lực mạnh mẽ của từng người, bọn hắn liên tục hoàn thành các nhiệm vụ một cách xuất sắc, trở thành nhóm tân đệ tử ưu tú nhất trong thế hệ này của Dong Binh Đoàn.

Rốt cuộc trời không phụ lòng người, cả nhóm được những vị cường giả cao cấp của Dong Binh Đoàn nhìn trúng, sau khi thông qua khảo nghiệm, chính thức thu làm đệ tử.

Mà những vị cường giả cao cấp của Dong Binh Đoàn chẳng có chuyện gì làm ngoài ưu thích khám phá, thám hiểm các di tích cổ, đem đám nhóc đệ tử bọn hắn mang theo mở mang tầm mắt, trải nghiệm cũng như tiếp nhận truyền thừa.

Nhờ vậy mà tu vi của đám Trần Giang phi tốc tăng lên, liên tục ăn truyền thừa của các thế lực cổ, không mạnh mới là chuyện lạ.

Lúc này bọn hắn đang trong quá trình chuyển hóa Tôn Lực thành Đế Lực, tu vi ở vào giai đoạn Bán Đế.

Đồng thời bởi vì Dong Binh Đoàn và Vô Tận Hỏa Giới cách nhau không quá xa, mấy huynh đệ cũng thường ghé nơi này thăm Viêm Minh, quan hệ đôi bên ngày càng thân thiết.

“Mọi thứ đạt được đều là do nỗ lực của từng người, ta chỉ tùy miệng chỉ dẫn một chút mà thôi, nào dám nhận công lao gì?” Viêm Minh lắc đầu.

“Thôi! Đã là huynh đệ thì không tính toàn nhiều như vậy!” Trần Giang hòa nhã nói:
“Nói chuyện khác đi!”
“Ừm!” Viêm Minh bật cười, đột nhiên nhớ đến lời đồn gần đây đang lan truyền, hứng thú mở miệng hỏi:
“Theo các vị thấy, Văn Lang và Lạc Nam ai mạnh hơn ai?”
“Lạc Nam thắng chắc!” Đám người Vương Ưng chắc nịch mở miệng.

Viêm Minh thấy vậy giật mình, ánh mắt trở nên cổ quái.

Dựa vào chiến tích gần đây, Văn Lang biểu hiện cũng không kém gì Lạc Nam, tại sao mấy tên này lại tự tin kết luận như vậy?
Hơn nữa nhìn vào ánh mắt của bọn hắn, Viêm Minh nhìn thấy bên trong đó là sự tự tin tuyệt đối và sùng bái cuồng nhiệt.

Lạc Nam có mị lực lớn đến thế sao? Ngay cả đám thiên tài như Trần Giang cũng bị chinh phục?
Thấy Viêm Minh có chút nghi ngờ, Trần Giang vội vàng lên tiếng: “Lạc Nam dù sao cũng là yêu nghiệt của Tiên Giới chúng ta, đương nhiên phải được đặt lòng tin hơn so với người của Ma Giới!”
“Nói cũng phải…” Viêm Minh gật đầu, có chút sai khướt cười đắng chát:
“Bất kể như thế nào, nhân vật như Lạc Nam và Văn Lang mới xứng với hai chữ thiên tài, đám người chúng ta chỉ là bị người khác thổi phồng lên mà thôi, nhỏ bé như hạt cát trong sa mạc!”
Đối với điều này, mấy người Băng Dũng hoàn toàn tán thành, quả thật so với nam nhân kia, bọn hắn như đom đóm ở trước mặt thái dương vậy.

Trong lúc mấy huynh đệ đang say sưa đàm luận về chiến tích của Lạc Nam, một tiếng cười lạnh bất chợt vang lên:
“Phô trương thanh thế nhất thời mà thôi, sớm muộn Lạc Nam và cả Văn Lang sẽ bị ta giẫm đạp ở dưới chân!”
“Kẻ nào ăn nói ngông cuồng?” Nghe thấy như vậy, Vương Ưng cùng Thủy Mặc lập tức phẫn nộ.

Hai người bọn hắn tính cách hiếu chiến nhất, tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai nói lời khinh nhờn tỷ phu của mình.

“Khặc khặc, một đám con kiến hôi!”
Vẫn là tiếng cười lạnh đầy quỷ dị.

Không gian nứt ra một cái khe, vô số cái đầu lâu mang theo tà khí ngang trời xuất thế cùng với tiếng cười âm tà như của oan hồn trẻ nhỏ.

“Đây là…”
Ánh mắt đám người Trần Giang co rụt lại, bọn hắn nhớ đến cảnh tượng ngày đó ở hạ giới, cũng từng có người thi triển thủ đoạn giống như thế này.

Kẻ đó chẳng phải đã chết trong tay Lạc Nam rồi sao?
Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp.

Bất chấp tất cả đang nghĩ gì, vô số cái đầu lâu mang theo lực lượng âm tà kinh khủng xuyên phá hư không, bay với tốc độ khủng bố và quỷ đạo không thể xác định, đến từ bốn phương tám hướng oanh tạc vào mấy người Viêm Minh.

Mỗi một cái đầu lâu như ám khí mang theo sát cơ trí mạng, đủ sức phá nát phòng ngự của Tiên Đế.

Hơn nữa tốc độ của chúng quá nhanh, Băng Dũng đám người chỉ là Bán Đế, trong cơn nguy cấp không kịp thi triển vũ kỹ, chỉ có thể ném ra Pháp Bảo phòng ngự.

PHỐC!
Mặc dù như vậy, Pháp Bảo vẫn bị đám đầu lâu nghiền nát, đám người Trần Giang bị đánh văng lên bầu trời, điên cuồng thổ huyết, lâm vào trọng thương.


“Hỏa Diễm Bát Phương!”
Viêm Minh gầm lên một tiếng, tu vi vừa mới đột phá Đại Đế chưa lâu bùng nổ, Luyện Hỏa Thước nặng nề kiên cố xuất hiện trong tay, các loại Dị Hỏa lan tràn mà ra bao trùm xung quanh thân Thước.

Viêm Minh huy động Luyện Hỏa Thước chém ra vô số đường bao phủ bốn phương tám hướng, tạo thành một lớp màn chắn xoay tròn khổng lồ thiêu đốt hỏa diễm, ý đồ ngăn cản đám đầu lâu luân phiên tập kích.

KENG KENG KENG…
Đáng tiếc chỉ sau ba lượt va chạm, Luyện Hỏa Thước trong tay Viêm Minh hóa thành mảnh vụn, mà đầu của hắn cũng bị một khối đầu lâu nện trúng đến mức nát nửa khuôn mặt, lộ ra xương cốt đẫm máu vô cùng dữ tợn.

“Kẻ phương nào dám lộng hành?”
Động tĩnh quá lớn làm toàn bộ Vô Tận Hỏa Giới kinh động, rất nhiều cường giả do Đế Nữ Viêm Miên Châu dẫn dắt phá không mà lên, sau khi chứng kiến thảm trạng của Viêm Minh liền vừa giận vừa

sợ.

Giận vì kẻ thù dám mạnh mẽ đả thương Đế Tử, sợ là vì kẻ thù quá mức quỷ dị, vậy mà lẻn vào tận trung tâm thế giới mà không người hay biết.

“Hỏa Kỵ Quân Xuất!”
HÍ HÍ HÍ HÍ HÍ HÍ…
Tiếng vó ngựa vang trời, chúng cường giả Vô Tận Hỏa Giới đồng loạt kết ấn, Hỏa Đế Lực từ trong cơ thể cuồn cuộn tiến ra hóa thành Chiến Mã sống động như có được linh tính.

Tất cả cường giả leo lên Chiến Mã do ngọn lửa tạo thành, hàng ngũ chỉnh tề, quân uy nghiêm chỉnh, hung hăng mang theo vó kỵ trấn áp về đám đầu lâu.

Nhiệt độ và hoàn cảnh tại Vô Tận Hỏa Giới cùng lúc sinh ra cộng hưởng với các loại Hỏa Hệ Vũ Kỹ, uy thế nảy sinh, tầng tầng lớp lớp liên thủ…
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trước Hỏa Kỵ Quân hùng mạnh xuất động, tà khí xung quanh đám đầu lâu bị ngọn lửa thiêu đốt, thực lực có phần suy yếu, thành công bị đẩy lùi.

“Kẻ thù ẩn núp trong không gian, toàn lực truy kích!” Viêm Miên Châu anh khí bừng bừng hạ lệnh, tóc dài tung bay, Chiến Mã dưới thân há mồm phun ra liệt diễm đầy trời, thiêu đốt không gian.

Phía sau lưng nàng, Hỏa Kỵ Quân thân kinh bách chiến, hành tẩu đến đầu thiêu đốt thiên địa đến đó, thế công hung mãnh xuyên qua không gian, ý đồ tru diệt kẻ thù.

“Khặc khặc, không hổ danh là Hỏa Kỵ Quân, thật sự có chút ưu thế…”
Tiếng cười quái dị lại từ trong hư không vọng ra chẳng chút sợ hãi.

Không đợi Hỏa Kỵ Quân tấn công vào không gian, toàn bộ thiên địa đã như thủy tinh vỡ vụn, từ bên trong đó xuất hiện một tôn quái vật khổng lồ cao vài chục vạn trượng.

Toàn thân nó được Tà Lực kết tụ mà thành, vô số cái đầu lâu dữ tợn khảm nạm bên trên cơ thể, tay chân như cột chống trời, mỗi bước chân như đang đạp nát Vô Tận Hỏa Giới.

Vương Anh Pháp Tướng bên trong Vương Anh Tà Thể.

Một cảm giác nguy hiểm lan tràn khắp cõi lòng Viêm Miên Châu, trực giác của nữ nhân mách bảo nàng hoảng hốt gào thét:
“Mau rút lui! Toàn quân rút lui!”
Đáng tiếc tất cả đã muộn, Hỏa Kỵ Quân lao đến thật sự quá nhanh, còn chưa kịp xoay người bỏ chạy, Vương Anh Pháp Tướng đã nghiền ép mà đến, hai cánh tay cùng vô số cái đầu lâu xoay tròn, hung hăng chưởng xuống:
“Tà Khí Thôn Thiên!”
PHỐC…PHỐC…PHỐC…PHỐC…
Máu tươi phun trào, hàng ngàn Hỏa Kỵ Quân bị đôi chưởng ấn khổng lồ mang theo Tà Khí nuốt chửng, ngọn lửa mạnh mẽ của Hỏa Kỵ Quân cũng vô pháp ngăn chặn thế tàn sát.

Những Hỏa Kỵ Quân chết đi trở thành chất dinh dưỡng, toàn bộ bị Vương Anh Pháp Tướng há miệng nuốt chửng.

“Đã bao nhiêu năm, không ngờ đã có người thành công đúc nên Vương Anh Tà Thể hoàn chỉnh, ngươi rốt cuộc là kẻ nào? vì sao đúc nên loại Thể Chất tà ma ngoại đạo như vậy?”
Một tiếng quát uy nghiêm vang vọng thiên địa, loáng hoáng có hư ảnh Hỏa Long thét gào giương nanh múa vuốt lao đến.

Hỏa Long này được hình thành từ hơn mười loại Dị Hỏa khác nhau, sức mạnh so với Hỏa Long Tộc chân chính còn cường đại hơn.

Mà người đứng trên lưng nó là một lão già với mái tóc đỏ rực như lửa, lưng đeo một thanh Hắc Thước màu đen kịch cực kỳ nặng nề, thân mặc chiến giáp.

Tuy già nhưng chiến ý ngút trời, Chiến Vực phối hợp hỏa diễm vờn quanh, đứng trên đầu Hỏa Long khiến hắn nhìn qua như một vị hỏa thần.

Chính là người đứng đầu của Vô Tận Hỏa Giới, nhân vật từng tung hoành ngang dọc dưới tay Nghịch Long Đế - Hỏa Kỵ Đại Tướng Quân – Viêm Lâm.

“Ta là ai…ngươi còn chưa đủ tư cách nhận biết!”
Trong cơ thể Vương Anh Pháp Tướng vọng ra âm thanh cực kỳ cuồng ngạo, ngay cả nhân vật như Viêm Lâm cũng không bị hắn để vào trong mắt.

“Tốt lắm! vậy để lão phu xem thử…ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào!”
Viêm Lâm tóc đỏ tung bay, Hắc Thước từ trên lưng bay xuống rơi vào trong tay, hơn chục loại Dị Hỏa gầm lên đầy phẫn nộ dung nhập vào thân Thước.

Sáu tầng Chiến Vực bùng nổ ngút trời hòa vào trong biển lửa.


NGAO!
Hỏa Long gầm thét uy nghiêm, thân rồng khổng lồ cùng nhiệt độ cháy bỏng lao thẳng vào Vương Anh Pháp Tướng.

Vương Anh Pháp Tướng không cam lòng thua kém, một cước khổng lồ đạp thẳng vào đầu Hỏa Long.

ẦM!
Không gian băng liệt, hai cơ thể khổng lồ va chạm đồng loạt lùi lại vài bước.

“Luyện Ngục Thước Pháp – Trấn Viêm Địa!”
“Luyện Ngục Thước Pháp – Thăng Viêm Thiên!”
Cùng lúc đó, Viêm Lâm cầm Hắc Thước hung hăng chém ra hai thước liên tục, một thước từ trên cao trấn xuống, một thước từ bên dưới trảm lên.

Dị Hỏa thiêu đốt trời xanh, Tà Khí của Vương Anh Tà Thể gặp nhiều Dị Hỏa như vậy giống như gặp khắc tinh, nhanh chóng xói mòn sau đó phân tán.

RĂNG RẮC…
Trong ánh mắt vui sướng của toàn trường, một tay và một chân của Vương Anh Pháp Tướng bị cắt lìa, cho thấy sức mạnh không thể xem thường của Viêm Lâm.

“Thành công?” Viêm Miên Châu cùng chúng nhân thấy cảnh này vô cùng vui mừng.

Nhưng ngay sau đó, nụ cười trên mặt bọn hắn đọng lại.

Chỉ thấy Tà Khí ngút trời ầm ầm từ Vương Anh Pháp Tướng tiến ra, bao trùm cánh tay và cái chân, thoáng chốc đã hoàn hảo trở lại như chưa từng cắt đứt.

Đó là sự khủng bố của Thể Chất top 10 thật thụ, dù đối mặt với khắc tinh của Tà Khí là Dị Hỏa, dù hoàn cảnh ở Vô Tận Hỏa Giới gây bất lợi, Vương Anh Pháp Tướng vẫn không hề lâm vào thế hạ phong.

“Lão già Viêm Lâm, trong người của ngươi còn nội thương rất nặng sau khi liên minh Nghịch Long bị tập kích, tịnh dưỡng bao nhiêu năm cũng chẳng thể chữa lành, lúc này còn muốn cưỡng ép chiến đấu, có cảm thấy quá sức không?” Vương Anh Pháp Tướng phát ra tiếng cười cuồng ngạo.

“Hừ, dù ta trọng thương cũng đủ diệt kẻ tà ma ngoại đạo như ngươi!” Viêm Lâm hít sâu một hơi, đè nén vết thương cũ đang tái phát, nghiến răng gầm lên:
“Bí Thuật – Hỏa Nộ!”
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Có tiếng bùng nổ bên trong cơ thể Viêm Lâm, tất cả Dị Hỏa tiến hành thiêu đốt máu huyết và Thiên Đế Lực của hắn.

ONG ONG ONG!
Hắc Thước hưng phấn rung lên, hỏa diễm phẫn nộ thét gào, hơi nóng có thể thiêu thiên phần địa.

Toàn bộ lực lượng dồn nén vào một đòn cuối cùng.

Viêm Lâm thân kinh bách chiến, nhận ra khả năng khôi phục khủng bố của Vương Anh Pháp Tưởng, nếu như không thể một kích toàn lực đem nó hủy diệt, nó sẽ tự phục hồi không ngừng, như vậy Vô Tận Hỏa Giới sẽ thật sự chiến bại.

Vì lẽ đó, Viêm Lâm cắn chặt khóe miệng đang rỉ máu, nuốt ngực đau đớn vào trong, bất chấp phản phệ nặng nề triển khai Hỏa Nộ, ý đồ một đòn đánh tan Vương Anh Pháp Tướng.

“Cho ta bạo!”
Vô Tận Hỏa Giới run lên cộng hưởng, toàn bộ Hỏa Hệ Tiên Khí trong trời đất như bị hút vào một Thước này.

Đôi tay Viêm Lâm như sắp bạo tạc, một thước hùng mạnh nhất xẹt ngang không gian, từ trên đỉnh đầu Vương Anh Pháp Tướng trảm đôi mà xuống.

“Khặc khặc…nếu bộ xương già như ngươi thật sự muốn chết, vậy ta không ngại thành toàn!”
Đáp lại đòn công kích mạnh nhất lúc tuổi già của Hỏa Kỵ Đại Tướng, Vương Anh Pháp Tướng nở nụ cười lạnh lùng:
“Thánh Kỹ - U Minh Ngục!”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện