Thành công giải phóng huyết mạch Nghịch Long, tu vi Địa Long Đế của Long Khuynh Thành thăng tiến không ít, ẩn ẩn tiệm cận Thiên Long Đế…
Chưa dừng lại ở đó, nhờ vào tia Thánh Long Lực từ Long Cốt của Long Chí Tôn, số lượng Long Văn của nàng gia tăng đáng kể, từ 70 đường đạt đến 78 đường…
Mà bất kể là Long Cốt, Long Hồn hay Long Lực cũng đều được rèn luyện triệt để, trở nên mạnh mẽ hơn quá nhiều.
Với trạng thái hiện giờ, chiến lực của Long Khuynh Thành đã đạt đến một tầng cao mới, Lạc Nam dù muốn đánh bại và bắt cóc nàng cũng chẳng còn dễ dàng như lúc ban đầu.
Ấy thế mà Long Khuynh Thành không có chút cao hứng trước sự tiến bộ của bản thân, đợi khi toàn thân hoàn toàn ổn định, nàng lập tức hóa thành nhân loại, ngồi bệch xuống đất khóc rống lên…
Nàng khóc cực kỳ bi thương nức nở, hiển nhiên khi biết mình rơi vào hoàn cảnh như vậy, mấy ai có thể kìm nén được cảm xúc? Huống hồ nàng còn là một nữ nhân…
Khi huyết mạch được giải phóng, khi toàn thân hiển hóa thành Nghịch Long, Long Khuynh Thành đã hiểu tất cả những lời mà Lạc Nam nói ra đều là sự thật.
Lạc Nam thở dài, chậm rãi bước đến ngồi xuống bên cạnh kéo thân thể yêu kiều của nàng vào trong ngực.
Chẳng biết có phải vì đều sở hữu huyết mạch Nghịch Long hay không, mà hai người có cảm giác tương đối gần gũi, dường như cơ thể và cảm xúc có chút hấp dẫn lấy nhau.
Long Khuynh Thành được đà nhào vào trong lòng Lạc Nam, nước mắt nước mũi ướt nhẹp Bá Y của hắn…
Lạc Nam vỗ vỗ tấm lưng thon thả của nàng, nhẹ giọng an ủi:
“Ta hiểu cảm giác của nàng, nhưng chúng ta nên nhìn nhận vấn đề theo hướng tích cực!”
“Nàng đã biết được thân thế thật sự của mình, không còn tiếp tục là con bài bị lợi dụng, hơn nữa mẫu thân nàng vẫn còn sống, đây là chuyện đáng giá chúc mừng, đừng quá đau khổ nữa!”
Long Khuynh Thành toàn thân run lên, quả nhiên hai mắt lóe lên một tia thần thái sáng ngời, vừa mừng vừa sợ nhìn lấy hắn lắp bắp hỏi:
“Long Liên, mẫu thân của ta là Long Liên…nàng hiện tại đang ở đâu?”
Nàng vốn cho rằng mẫu thân cũng giống như phụ thân đã bị Long Ngạo Thiên sát hại, không ngờ vẫn còn sống, quá tốt…thật sự là quá tốt rồi.
“Tạm thời ta không nói cho nàng, nhưng chỉ cần nàng nỗ lực trở nên hùng mạnh, cùng ta giết về Long Tộc, khi đó chắc chắn sẽ đoàn tụ cùng mẫu thân!” Lạc Nam vỗ vỗ lòng ngực hứa hẹn nói.
Hắn lo lắng nếu cho Long Khuynh Thành biết thảm cảnh hiện tại mà Long Liên đang gánh chịu, nàng chắc chắn sẽ nằng nằng đòi quay về cứu viện bất chấp nguy hiểm.
Long Liên mặc dù bị tra tấn, nhưng vấn đề tính mạng tạm thời không đáng lo ngại, Lạc Nam cũng rất muốn cứu nàng, nhưng một khi ra tay là chắc chắn phải thành công, không để lại bất kỳ sơ sót hay biến cố nào.
Nếu như vì nóng lòng nhất thời để Long Ngạo Thiên nắm bắt ý đồ, hắn thậm chí sẽ lấy tính mạng của Long Liên ra áp chế và uy hiếp, đây là điều mà Lạc Nam hoàn toàn không muốn nhìn thấy.
“Ừm! ta tin tưởng ngươi!” Long Khuynh Thành lau đi nước mắt, kiên cường nói:
“Ta sẽ cố gắng thích ứng khả năng của Nghịch Long trong thời gian sớm nhất, đột phá tu vi để trả thù cho phụ mẫu!”
“Nữ nhi của Long Nghịch đương nhiên nói được làm được!” Lạc Nam động viên cười haha.
Long Khuynh Thành lúc này mới nhớ ra mình đang nằm trong lòng hắn, cùng hắn ôm ấp lấy nhau.
Gò má ửng đỏ, nàng vội vàng đẩy Lạc Nam ra, đánh trống lãng nói:
“Vì sao ngươi đối xử tốt với ta như vậy?”
“Đơn giản vì ta và Long Ngạo Thiên là kẻ thù, kẻ thù với kẻ thù là bằng hữu mà!” Lạc Nam nhún vai đáp.
“Chỉ có vậy thôi sao?” Long Khuynh Thành hơi chút mất hứng.
“Còn bởi vì nàng xinh đẹp, là mỹ nhân vạn người mê!” Lạc Nam nửa đùa nửa thật, trong lòng bồi thêm một câu:
“Còn vì mẫu thân của nàng!”
Nghe hắn nói lời đường mật, Long Khuynh Thành hài lòng vểnh bờ môi thơm.
Nhận lấy một túi Nguyên Thạch từ tay Lạc Nam, nàng bắt đầu bế quan tu luyện.
Lạc Nam cũng thu hồi Long Cốt của Long Chí Tôn vào trong không gian hệ thống.
Nếu hiện tại luyện hóa Long Cốt, chiến lực của hắn khi sử dụng Long Lực chắc chắn lại tăng thêm.
Nhưng trong bối cảnh hiện nay, mỗi trận chiến Lạc Nam đều hạn chế sử dụng Long Lực, cho nên việc luyện hóa Long Cốt chưa quá mức cần thiết, hơn nữa hắn còn dự định khác.
Hậu Cung có những thê tử sở hữu Huyết Mạch liên quan đến Long Tộc, như Băng Linh Nhi sở hữu huyết mạch Long Tượng, Á Liên Nga sở hữu huyết mạch Thanh Phong Dực Long, Tô Nhan mang huyết mạch Tiên Điệp Long.
Nếu như có thể, hắn muốn chia sẽ Long Cốt cho những thê tử này của mình cùng sử dụng, giúp các nàng tăng chiến lực.
Hơn nữa Tiểu Tiên, Long Liên, Long Lệ và Long Khinh vẫn đang bị giam cầm, ngày sau khi cứu các nàng ra…nói không chừng lực lượng của Long Cốt sẽ giúp các nàng nhanh chóng khôi phục.
Huống hồ việc luyện hóa Long Cốt sẽ mất nhiều thời gian, mà hắn hiện tại còn khá nhiều việc cần làm trước khi Đan Thần Đại Hội tiến đến.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam rời khỏi Linh Giới Châu…
Mặt Nạ Thiên Diện lóe lên thay hình đổi dạng, dung mạo bình thường của Văn Lang hiện ra…
Trực chỉ Ma Giới!
…
Song Tu Lâu phía sau đình viện.
“Hừ, đám Săn Ma Điện quả là đồ keo kiệt, thiếu chủ biểu hiện ưu việt như vậy mà bọn hắn chỉ treo giá bằng với Lạc Nam!”
Tiểu hoa khôi Dạ Ly lầu bầu trong miệng một cách bực mình, ngồi trong tiểu viện bào bào chế chế một đống nguyên liệu ly kỳ cổ quái, mùi vị dọa người khiến chúng nữ không dám đến gần.
“Tiểu nha đầu, ngươi phàn nàn chuyện này mấy ngày hôm nay rồi đó, còn không chán sao?” Thủy Nguyệt đại tổng quản dở khóc dở cười nói.
Dạ Ly nghe vậy càng thêm tức giận, bộ ngực tròn lẳn phập phồng: “Cái gì mà Tiên Lạc – Ma Văn? Rõ ràng là Thiếu Chủ của chúng ta lợi hại hơn Lạc Nam!”
“Được rồi, biết ngươi sùng bái Thiếu Chủ, nhưng Lạc Nam cũng là yêu nghiệt, không kém đâu nha!” U Cơ uống một ngụm rượu thơm vào môi đỏ, cất tiếng cười phong tình vạn chủng.
“Thiếu phu nhân!” Dạ Ly nghe vậy giậm chân, vừa hâm mộ vừa u oán nói: “Ngươi là thê tử của Thiếu Chủ mà cũng không ủng hộ hắn sao?”
“Phu quân không phải người háo thắng, chỉ cần Lạc Nam đừng chọc hắn, hắn sẽ không rảnh phân ra thắng bại cùng Lạc Nam!” U Cơ thản nhiên đáp:
“Vì thế tiểu nha đầu muội đừng có suốt ngày tâng bốc hắn nữa, lo nghiên cứu đi!”
U Cơ trong lòng vô cùng tò mò, rốt cuộc phu quân của nàng đã làm cái gì để tiểu nha đầu nghịch ngợm này sùng bái hắn đến như vậy?
“Nói đến…cũng lâu rồi không được gặp thiếu chủ…” Kính Hoa toàn thân váy dài màu trắng, tinh khiết xuất trần, ánh mắt nhìn xa xăm.
“Thiếu chủ và chủ nhân đều trăm công nghìn việc, nói không chừng đang tung hoành ở một hiểm địa nào đó, chúng ta đâu thể cưỡng cầu!” Họa Mộng một tay chống cằm.
Từ khi biết bản lĩnh trận pháp của Thiếu Chủ qua miệng Dạ Ly, nàng vẫn luôn muốn được thỉnh giáo, đáng tiếc thiếu chủ vẫn chưa từng quay về.
“Các tỷ muội ít nhất còn từng tiếp xúc với thiếu chủ, mấy người chúng ta ngay cả nói chuyện với ngài một câu còn chưa có cơ hội đấy!” Mấy nữ hoa khôi còn lại có chút buồn rầu.
Từ ngày nghe được những chiến tích kinh thiên động địa của Văn Lang, các nàng không nhịn được sinh lòng sinh tò mò với thiếu chủ, chẳng biết