Con Đường Bá Chủ

Chương 1511


trước sau



Chap 1511: Thử Thách Cuối Cùng
Lạc Nam không biết biểu hiện của mình đã vô tình thuyết phục các thành viên cao tầng của Phượng Hoàng Tộc, lúc này hắn đã qua khỏi tầng 11, tiến vào tầng 12…
“Vẫn chưa thấy được Phượng Cửu Huyền!”
Đảo mắt nhìn khắp không gian, Lạc Nam có chút thất vọng.

Bất quá Phượng Hoàng Bí Cảnh chỉ là nơi khảo nghiệm hậu bối thiên tài dưới ba vạn tuổi của Phượng Hoàng Tộc, đã để hậu bối trẻ tuổi vượt qua thì mức độ chắc chắn sẽ không quá khó, tầng thứ 11 vừa rồi cũng tương đối khó rồi, tin rằng cửa ải phía trước chẳng còn bao nhiêu, Phượng Cửu Huyền đã ở rất gần.

Bước vào vùng khảo nghiệm, Lạc Nam lập tức ngửi được hai cổ hơi thở…
Tử Vong và Sinh Mệnh…
HỪNG HỰC…
Trong ánh mắt chăm chú của hắn, không gian bùng lên hai ngọn lửa với nhiệt độ khủng khiếp song song nhau, nhưng lại ẩn chứa hai luồng khí tức Tử Vong và Sinh Mệnh hoàn toàn khác biệt.

Tịch Diệt Thánh Viêm và Niết Bàn Thánh Hỏa.

“Vì sao Tịch Diệt Thánh Viêm lại có mặt ở đây?” Lạc Nam ngây ngẩn cả người.

Chẳng phải với sự kỳ thị và bài xích ngọn lửa tử vong, Tịch Diệt Thánh Viêm không nên có mặt trong Phượng Hoàng Bí Cảnh mới đúng hay sao?
Hơn nữa khảo nghiệm ở tầng này là gì? Có liên quan đến 2 ngọn lửa hay sao?
Muốn đến tầng kế tiếp, chỉ còn cách vượt qua một trong hai ngọn lửa, bởi chúng nó đã phong tỏa toàn bộ không gian…
Lạc Nam có chút trầm ngâm, sau đó thử đặt chân bước vào bên phía Niết Bàn Thánh Hỏa.

Ngọn lửa bùng lên, hắn cảm giác được Niết Bàn Thánh Hỏa nhanh chóng bao phủ lấy cơ thể mình nhưng không phải thiêu đốt hắn, trái lại chúng nó như đang tìm tòi, triệu hoán một thứ gì đó nhưng không tìm được…
GÁY!
Ngay lập tức, một tiếng gáy kiệt ngạo bất tuần vang vọng mà lên, hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng từ trong ngọn lửa sống dậy, nó giang đôi cánh rộng lớn, dùng ánh mắt ác liệt nhìn chằm chằm Lạc Nam như kẻ thù, sau đó dùng sức hất mạnh hắn văng ra ngoài.

“Ồ?!”
Lạc Nam như có điều hiểu ra, bất quá vẫn thử lại lần nữa…nhưng lần này là tiến vào bên phía Tịch Diệt Thánh Viêm.


Kết quả vẫn giống như cũ, ngọn lửa Tịch Diệt bao trùm lấy toàn thân hắn, sau đó lại hiển hóa thành hư ảnh của Tịch Diệt Phượng Hoàng đẩy hắn ra ngoài, không cho bước tiếp.

“Bởi vì ta không phải là tộc nhân của Phượng Hoàng Tộc nên không được sao?”
Đến lúc này, Lạc Nam đã có đủ cơ sở để khẳng định nguyên nhân.

Bất kể là Niết Bàn Thánh Hỏa hay Tịch Diệt Thánh Viêm, chúng nó đều đang ra sức kiểm tra Hỏa Thuộc Tính bên trong cơ thể hắn, xem thử hắn có sở hữu ngọn lửa nào cùng loại với mình hay không…
Nếu như Lạc Nam sở hữu Niết Bàn Thánh Hỏa hay Tịch Diệt Thánh Viêm, chứng tỏ hắn là tộc nhân của Phượng Hoàng Tộc, được phép tiến vào tầng kế tiếp.

Nhưng nếu không phải, hắn sẽ bị ngăn chặn ở lại…
Bất quá khiến Lạc Nam cảm thấy kỳ quái chính là, chẳng phải Dịch Diệt Thánh Viêm được Phượng Hoàng Tộc đời đời lưu truyền là ngọn lửa dơ bẩn hay sao? thế tại sao ở ngay tầng 12 của Phượng Hoàng Bí Cảnh, vai trò của nó được đặt song song với Niết Bàn Thánh Hỏa cao quý, thậm chí còn dùng nó để xác định người tham gia khảo nghiệm có phải thuộc tộc nhân Phượng Hoàng Tộc hay không nữa…
Như vậy, địa vị của Tịch Diệt Thánh Viêm phải cực kỳ quan trọng, sánh ngang với Niết Bàn Thánh Hỏa mới đúng…
Lạc Nam nhíu mày: “Chẳng lẽ trong đó có ẩn khuất gì? Bất quá với loại khảo nghiệm này, một ngoại nhân như ta làm sao tiếp tục?”

“Đến rồi…điều chúng ta lo lắng cũng đến, Lạc Nam đang bị cầm chân ở tầng 12!”
Ngô Đồng Thụ hít sâu một hơi, chậm rãi hướng về Phượng Nghi Nữ Đế nói.

Phượng Nghi nghe vậy chân mày cũng siết chặt, hiển nhiên nàng biết khảo nghiệm ở tầng thứ 12 là gì…
Bởi vì ở tầng thứ 13, đồng thời cũng là tầng khảo nghiệm cuối cùng bên trong Phượng Hoàng Bí Cảnh chứa đựng truyền thừa của Phượng Tổ, tầm quan trọng của truyền thừa này đối với Phượng Hoàng Tộc không cần phải nói.

Từ khi Phượng Hoàng Bí Cảnh thành lập đến nay, chưa ai có thể thành công nhận được truyền thừa này, bao gồm cả Phượng Nghi Nữ Đế.

Cũng chính vì thế, nếu không phải tộc nhân của Phượng Hoàng Tộc, ngươi sẽ không thể vượt qua tầng 12 và tiến vào tầng cuối cùng được.

Phượng Nghi Nữ Đế thừa hiểu được điều này, lẽ ra nàng nên chọn thiên tài của Phượng Hoàng Tộc tiến vào cứu nữ nhi của mình mới đúng, khi đó có thể dễ dàng vượt qua tầng 12.

Đáng tiếc, thiên tài dưới 3 vạn tuổi của Phượng Hoàng Tộc ở thế hệ này đừng nói là tầng thứ 12, sợ rằng ngay cả tầng 11 cũng không qua nổi…rơi vào đường cùng, Phượng Nghi Nữ Đế mới đành mạo hiểm lựa chọn Lạc Nam…
Bởi vì nam nhân này thường sáng lập kỳ tích…
“Tộc Trưởng, tầng thứ 12 trong Phượng Hoàng Bí Cảnh khảo nghiệm như thế nào?”
Đại Trưởng Lão nhịn không được tò mò hỏi.

Các trưởng lão khác nghe vậy cũng vội vàng đưa mắt nhìn qua, lỗ tai vểnh lên thật cao.

Hiển nhiên, trong tất cả cao tầng của Phượng Hoàng Tộc đang có mặt, chưa một người từng tiến vào tầng thứ 12.

Đừng thấy Lạc Nam một quyền đánh bại Khôi Lỗi Phượng Hoàng mà cho rằng khảo nghiệm ở tầng 11 là đơn giản.

Thế gian này được bao nhiêu yêu nghiệt như hắn? Phượng Hoàng Tộc từ cổ chí kim được bao nhiêu?
Đáp án là không một ai!
Tuổi tác dưới 3 vạn, thành công trụ vững trước một Khôi Lỗi Phượng Hoàng được luyện chế từ Ngô Đồng Thụ có tu vi Địa Đế trong vòng 24 giờ…đây là điều mà tất cả cao tầng của Phượng Hoàng Tộc, ngoại trừ Phượng Nghi Nữ Đế ra chưa một ai làm được.

Cũng chính vì điều này, tất cả trưởng lão đều không biết nội dung khảo nghiệm ở tầng thứ 12 là gì, đồng nghĩa với việc chưa nhìn chứng kiến sự tồn tại của Tịch Diệt Thánh Viêm ở nơi đó…
Dù hiện nay thực lực của những trưởng lão này đã thừa sức thông qua khảo nghiệm, nhưng tuổi tác của cả đám cũng đều đạt đến con số không thể đo lường, vượt qua 3 vạn tuổi không biết bao nhiêu lần, đâu thể tiến vào Phượng Hoàng Bí Cảnh được nữa…
Vô số năm qua, chư vị trưởng lão vẫn luôn tò mò tầng 12 ẩn chứa thứ gì nhưng không có mặt mũi hỏi thăm, hiện tại nhân cơ hội…cả đám đều chờ đáp án từ phía Phượng Nghi Nữ Đế.

Đáng tiếc, Phượng Nghi Nữ Đế lại là nhàn nhạt lắc đầu:
“Tổ huấn có dặn, chỉ những người đích thân trải nghiệm mới được quyền biết nội dung của tất cả các tầng, tổ huấn sẽ được giải khi có người thành công tiếp nhận truyền thừa của Phượng Tổ ở tầng cuối cùng!”
Đám trưởng lão nghe vậy âm thầm thở dài tiếc hận, bất quá dựa vào biểu lộ trên mặt của Phượng Nghi Nữ Đế, bọn hắn suy đoán khảo nghiệm tầng 12 phải là cực kỳ hung hiểm, cho nên mới đang làm khó dễ Lạc Nam.


Mà lúc này, Lạc Nam cũng đã nghĩ ra kế sách để vượt qua khảo nghiệm…
“Bá Đỉnh xuất!”
Hắn lạnh lùng quát lên, đan điền chấn động, Bá Đỉnh phá không mà ra.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Cấp tốc biến lớn, Bá Đỉnh như hóa thành một thung lũng sâu không thấy đáy với lực hút khổng lồ, điên cuồng cắn nuốt Niết Bàn Thánh Hỏa…

Đương nhiên, đây chỉ là tạm thời thu vào mà không phải thật sự luyện hóa…bởi vì Niết Bàn Thánh Hỏa này là lực lượng do Phượng Tổ để lại, đã nhiễm khí tức của Phượng Tổ, Lạc Nam không sử dụng được.

“Trở về!”
Thành công thu lấy một lượng Niết Bàn Thánh Hỏa, Lạc Nam ra lệnh cho Bá Đỉnh trở về đan điền.

Sau đó, hắn một lần nữa bước vào Niết Bàn Thánh Hỏa tại không gian phía trước.

Gáy!
Hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng ngạo nghễ hiện lên, mắt phượng quét xuống Lạc Nam, vô số Niết Bàn Thánh Hỏa bao trùm lấy hắn kiểm tra dò xét.

Ngay lúc này, Lạc Nam thi triển Vạn Cổ Bất Hủ Thân, sau đó ra lệnh cho Bá Đỉnh bên trong đan điền phóng xuất Niết Bàn Thánh Hỏa lan tràn khắp cơ thể mình…
HỪNG HỰC…
Ngọn lửa sinh mệnh từ trong ra ngoài bao trùm toàn thân Lạc Nam, giống như Niết Bàn Thánh Hỏa vốn là lực lượng của hắn, từ trong cơ thể của hắn điều động đi ra, người ngoài nhìn vào sẽ vô thức cho rằng hắn là tộc nhân Phượng Hoàng Tộc.

Quả nhiên có hiệu quả, chỉ thấy hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng cảm nhận được khí tức thân thiết từ ngọn lửa

của mình, nhẹ nhàng gật xuống cái đầu cao quý một cách tán thành để mặc Lạc Nam đi xuyên qua, không hất văng hắn ra ngoài như tình huống trước đó.

Cũng may linh trí của hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng này không cao, Lạc Nam mới có thể đánh lừa được nó.

Bất quá đổi lại là người khác, chắc chắn sẽ không thể làm được giống như hắn.

Không nói việc ngươi có khả năng thu Niết Bàn Thánh Hỏa vào trong đan điền hay không, thì việc để nó từ bên trong cơ thể phóng thích tự do ra ngoài chẳng khác nào hành vi tự sát, vì nhiệt độ và sức nóng dữ dội có thể thiêu chín ngươi.

Đó cũng là lý do vì sao Lạc Nam kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân trong tình huống đó.

“KẼO KẸT…”
Cánh cửa đá tầng cuối cùng rốt cuộc mở ra, Lạc Nam không chút do dự bước vào.


“Quả nhiên hắn làm được…” Ngô Đồng Thụ hưng phấn cười nói.

Phượng Nghi Nữ Đế thở phào một hơi nhẹ nhõm, miệng nở nụ cười như trăm hoa đua nở, đẹp không sao tả hết.

Bởi vì nàng biết nữ nhi của mình sắp được cứu rồi.

Tầng cuối cùng của Phượng Hoàng Bí Cảnh cho phép người tiến vào suy nghĩ xem có chấp nhận khảo nghiệm hay không.

Lạc Nam chỉ cần từ chối khảo nghiệm, mang theo Phượng Cửu Huyền ra ngoài là được.

Thấy tỷ tỷ biểu lộ vui vẻ, Phượng Tịch Y trong lòng vui lây nhưng lại không dám biểu hiện ra ngoài.

Chúng trưởng lão thì nhao nhao chúc mừng, cùng nhau chờ đợi Đế Nữ ra ngoài.


“Đây là chiến đài?”
Bước vào tầng cuối cùng, Lạc Nam phát hiện mình đang đứng trên một chiến đài treo lơ lững giữa tinh không.

Nơi này không giống hoàn cảnh dưới lòng đất, trái lại giống như tồn tại ở một góc vũ trụ mênh mông nào đó vậy.

Ánh mắt của hắn co rút lại tập trung vào một góc nhỏ chiến đài…
Tại nơi đó, Phượng Cửu Huyền chỉ còn một hơi thở đang nằm hấp hối, y phục từ lâu đã hóa thành hư vô, dáng người hoàn mỹ cân xứng lộ rõ ra ngoài…
Đáng tiếc ở chỗ, từng tấc da thịt vốn trắng như mỡ đông của nàng nay nhuộm đỏ máu tươi và những vết bỏng dữ tợn, có nơi lồi cả xương trắng ra ngoài vô cùng dữ tợn.

Cảnh tượng thê lương như ánh chiều tà…
Điều đáng nói, bên cạnh Phượng Cửu Huyền còn đang đứng một vị mỹ phụ nhân tuổi chừng 30, dung nhan mờ ảo bị che đậy, nhưng từ khí chất cao quý và phong thái tuyệt đại vô song, Lạc Nam có thể đoán nàng chắc chắn từng là một mỹ nhân diễm quang tứ xạ.

Từ trên người nàng, ngọn lửa Niết Bàn chảy xuôi thẩm thấu vào huyết mạch, độ tinh khiết cao đến khó thể hình dung…

Mỹ phụ nhân không có thân thể, chỉ có tàn hồn nhưng lại cực kỳ ngưng thực.

Trong lúc Lạc Nam đánh giá nàng, mỹ phụ nhân cũng đã đưa mắt nhìn hắn, giọng điệu trong trẻo nghe không ra tình cảm:
“Hừ, đừng tưởng rằng vừa rồi ngươi lừa gạt được bổn tọa, chẳng qua ta hiếu kỳ một kẻ ngoại lai như ngươi vì sao được tiến vào Bí Cảnh này, nên mới để ngươi thông qua tầng 12!”
Lạc Nam giật mình trong lòng, dựa theo cách nói của mỹ nhân này…nàng đã biết hắn không phải tộc nhân của Phượng Hoàng Tộc?
Bất quá từ trước đến nay, hắn không phải người thích lép vế trước mặt người khác, bèn nhún vai nói:
“Nếu không thể lừa gạt thông qua, ta đã phá nát tầng 12, tiền bối đã hành động đúng đắn đấy!”
“Tiểu bối vô lễ!” Mỹ phụ nhân hừ một tiếng:
“Ngươi có quan hệ thế nào với Phượng Hoàng Tộc?”
Lạc Nam trong lòng chột dạ, lo lắng nếu nói mình là người ngoài thì mỹ phụ nhân không cho phép cứu người, vì lẽ đó đành chém gió:
“Ta là vị hôn phu của Phượng Cửu Huyền, hôn thê của mình gặp nạn đương nhiên phải vào cứu rồi!”
Mỹ phụ nhân nghe vậy gật đầu, xem như chấp nhận lời giải thích của hắn, nàng cũng không tin Phượng Hoàng Tộc sẽ để một kẻ xa lạ tiến vào bí cảnh.

“Tiền bối hẳn là Phượng Tổ chứ?” Lạc Nam bước đến gần hỏi thăm.

“Không sai!” Phượng Tổ thản nhiên thừa nhận.

“Phần thưởng của tiểu tử ở tầng thứ 4 đâu? ta đã phá vỡ kỷ lục của tiền bối!” Lạc Nam cười hề hề xòe tay đòi.

Hắn không quên độ tinh khiết của Đế Diễm đạt đến 11 sao, vượt qua Niết Bàn Thánh Hỏa của Phượng Tổ chỉ có 10 sao.

Phượng Tổ nghiến răng nghiến lợi, tiểu tử này còn dám nói? Ngươi không phải tộc nhân của ta còn mặt dày vô sĩ đòi phần thưởng?
“Muốn phần thưởng, chỉ cần ngươi có thể thông qua khảo nghiệm ở tầng này!” Phượng Tổ hồi đáp.

“Khảo nghiệm là gì?” Lạc Nam có chút động tâm hỏi.

“Đánh bại Phượng Tổ, cũng chính là ta!” Phượng Tổ ngạo nghễ đáp:
“Tàn hồn này của ta đã được giữ lại ứng với thực lực khi ta vừa tròn ba vạn tuổi, sẽ không mang tiếng khi dễ hậu bối các ngươi!”
“Chỉ cần đánh bại Phượng Tổ, truyền thừa của ta cũng sẽ thuộc về ngươi!”
“Không có hứng thú!” Lạc Nam nhún nhún vai, chỉ vào Phượng Cửu Huyền nói:
“Ta chỉ muốn cứu nàng và rời đi!”
Hắn nhận ra tình huống của Phượng Cửu Huyền đã rất nghiêm trọng, cần phải nhanh chóng cứu chữa kịp thời.

Chưa kể Lạc Nam có cảm giác Phượng Tổ này tính khí khá thất thường, không có phong phạm của cao nhân tiền bối, chẳng may mình đánh bại nàng, nàng lại lật lọng thì làm sao?
“Haha!” Phượng Tổ cười đến run rẩy cả người, bộ ngực sữa phập phồng lên xuống, ánh mắt sắc bén nhìn hắn:
“Nếu là tộc nhân của Phượng Hoàng Tộc, ngươi sẽ được quyền lựa chọn, trước đây cũng từng có một nha đầu tên Phượng Nghi tiến vào nơi này, cuối cùng từ chối chiến đấu với ta và thành công rời đi!”
“Đáng tiếc, ngươi không phải tộc nhân của Phượng Hoàng Tộc, ngươi không được quyền lựa chọn, phải đánh bại ta hoặc vị hôn thê của ngươi sẽ chết!”
Lạc Nam nghe vậy tức giận đáp: “Phượng Tổ đường đường là tiền bối, sao lại làm khó Cửu Huyền? nàng là hậu nhân rất ưu tú của ngươi!”
“Hậu nhân của ta có vô số, biết bao thế hệ trôi qua rồi, ta làm sao quan tâm những thứ này?” Phượng Tổ hừ lạnh nói:
“Chưa kể mọi thứ đều có cái giá của nó, nha đầu này không biết lượng sức muốn khiêu chiến để lấy truyền thừa của ta, không giết chết nàng là nhân từ lắm rồi!”
Lạc Nam càng nghe càng không thể nhẫn nhịn, nở nụ cười lạnh lùng:
“Ta chấp nhận khiêu chiến, tiền bối đừng nên hối hận!”

____________________________________
Chúc cả nhà tối vui vẻ!.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện