Lời của Long Ngạo Thiên vang vọng khắp trời, vô số người nghe vậy âm thầm kinh hãi.
Thì ra, nguyên nhân mà Long Ngạo Thiên đột ngột tiến đánh lại là vì muốn gặp mặt Cửu Thánh Chủ.
Vô số người âm thầm nghĩ lại, tin tức việc Tộc Trưởng đương nhiệm của Long Tộc là Long Ngạo Thiên say mê Cửu Thánh Chủ của Vạn Yêu Thánh Địa không phải chuyện bí mật gì, thậm chí trước đây khi thời đại còn mang tên Nghịch Long Đế, thì Long Ngạo Thiên đã theo đuổi Cửu Thánh Chủ rồi.
Đáng tiếc hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, Cửu Thánh Chủ vẫn luôn hờ hững với Long Ngạo Thiên, khiến hắn lòng mang cố chấp, đến tận hôm nay ngôi vị Long Hậu cao quý tại Long Tộc vẫn còn bỏ trống, chờ Cửu Thánh Chủ chấp nhận ngồi vào.
Nhưng mà hôm nay, dường như sức chịu đựng và chờ đợi của Long Ngạo Thiên đạt đến giới hạn, hắn muốn cường thế cưỡng ép rồi.
“Thật là vô liêm sĩ, không xứng là kẻ thù của phu quân!”
Bên trên tường thành Bình An, Băng Lam Tịch giọng điệu lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn lấy một màn này.
“Hừ, chúng ta biết phu quân có huyết mạch kia, sớm muộn cũng sẽ cùng Long Ngạo Thiên đại chiến, nhưng không ngờ kẻ này lại làm người bỉ ổi như vậy, quả thật không xứng đáng làm đối thủ của chàng!” Vương Y Vận hừ một tiếng.
“Có nên giúp đỡ nữ nhân đáng thương kia hay không? Ta cũng nhìn Long Ngạo Thiên ngứa mắt!” Diễm Hồng Liên tính khí nóng nảy đề nghị.
“Không được!” Vương Y Vận vội vàng lắc đầu, giọng điệu điềm tĩnh phân tích:
“Thực lực của chúng ta tạm thời chưa phải đối thủ của Long Ngạo Thiên, hơn nữa đây không phải lúc trở mặt với Long Tộc!”
“Y Vận nói không sai!” Băng Lam Tịch cũng tán thành gật đầu:
“Chúng ta nên hành động bằng lý trí thay vì cảm tính, Vạn Yêu Thánh Địa không liên quan gì đến chúng ta, nghe nói chỉ có chút giao tình với phu quân mà thôi, vì bọn họ mà kéo toàn bộ Việt Long Tinh lâm vào thế đối nghịch với Long Tộc thời điểm này rất thiếu khôn ngoan!”
“Được rồi…” Diễm Hồng Liên tiếc hận lắc đầu, nàng cũng hiểu lời của hai nữ là đúng.
Hiển nhiên, các nàng không hề biết việc Cửu Thánh Chủ bế quan dài hạn có liên quan đến phu quân của mình, cũng không hề biết chính vì điều này đã làm Long Ngạo Thiên nghi ngờ nên mới mất kiên nhẫn động thủ.
Nếu biết được nguyên nhân bên trong, e rằng ba nữ đã sớm bất chấp tất cả mà tham chiến.
…
“Long Ngạo Thiên, dám động vào Cửu Tỷ, ngươi muốn chết!”
Đúng lúc này, một tiếng quát phẫn nộ như núi lửa phun trào vang lên, chỉ thấy Kim Quang đại thịnh, một thanh Như Ý Kim Cô Bổng khổng lồ từ trên cao trấn xuống, mang theo thế công hủy diệt.
“Haha, chỉ là một phân thân của con khỉ kia lưu lại cũng muốn tập kích ta?”
Long Ngạo Thiên thong thả cười dài, đứng trong Long Vực khiến hắn như một vị cữu ngũ đế vương, Long Lực mạnh mẽ đến mức đáng sợ, Vũ Kỹ cũng càng trở nên mạnh mẽ.
Trước thế công của phân thân Tôn Hầu Tử, Long Ngạo Thiên nâng lên Chí Tôn Long Kiếm lên bầu trời.
NGAO!
Chân Long Lực gào thét hòa vào thân Kiếm, Long Ngạo Thiên hung hăng trảm xuống.
BÙM!
Kiếm khí ngang trời nghiền ép, Thánh Uy tràn lan, toàn bộ phân thân của Tôn Hầu Tử bóc hơi giữa không khí, hóa thành một sợi lông khỉ màu vàng vô hại.
…
“Không xong, Long Ngạo Thiên nếu dám đụng vào một sợi tóc của Cửu Tỷ, Lão Tôn sẽ lột da rút gân ngươi!”
Bên ngoài tinh không, đang đại chiến kịch liệt cùng Vô Chi Kỳ, Tôn Hầu Tử cảm ứng được tình trạng của phân thân mà mình cẩn thận lưu lại Vạn Yêu Thánh Địa, ngửa đầu lên trời gầm lên đầy phẫn nộ.
Sau đó, mặc kệ Vô Chi Kỳ đang ngưng tụ công kích ở trước mặt, Tôn Hầu Tử chân đạp Cân Đẩu Vân, như lưu tinh hàng thế trở về Tiên Ma Vực.
“Long Ngạo Thiên?” Vô Chi Kỳ giật mình trong lòng, sau đó sắc mặt trở nên cực độ khó coi.
Là một nhân vật sống ở thời cổ đại, tuy bị nhốt trong Địa Ngục Môn thời gian dài, nhưng lý trí của Vô Chi Kỳ vẫn cực kỳ thành thục lão luyện.
Nhìn thấy biểu tình phẫn nộ của Tôn Hầu Tử và mở miệng gầm thét gọi tên Long Ngạo Thiên, Vô Chi Kỳ đã mơ hồ đoán được chuyện gì xảy ra.
“Đáng hận! ta vậy mà bị Long Ngạo Thiên lợi dụng!”
Vô Chi Kỳ sắc mặt âm trầm đến cực điểm.
Chẳng trách, chẳng trách Long Ngạo Thiên cố ý nhắc đến Tôn Hầu Tử trước mặt mình, thì ra đã sớm đoán được mình sẽ tìm đến khiêu chiến, đồng thời vô tình kéo Tôn Hầu Tử rời xa lãnh thổ.
Liên tưởng đến trước đó khi mở lời khiêu chiến, Tôn Hầu Tử ba lần bốn lượt từ chối, vốn Vô Chi Kỳ còn cho rằng hắn là kẻ hèn nhát, nhưng xem ra thật sự có thứ quan trọng cần bảo vệ ở Vạn Yêu Thánh Địa.
Càng nghĩ, Vô Chi Kỳ càng siết chặt nắm tay, cảm giác bị Long Ngạo Thiên xem như công cụ lợi dụng và con cờ trên bàn khiến hắn cực độ khó chịu.
“Là lỗi của ta! không thể để Long Ngạo Thiên đạt được ý đồ!” Vô Chi Kỳ hai tay kết ấn, lạnh lùng quát:
“Di Thủy Độn Pháp!”
Thân thể biến mất tại chỗ, tốc độ dịch không còn nhanh hơn Cân Đẩu Vân của Tôn Hầu Tử.
…
“Cửu muội, xem ra ngươi thật sự không chịu ra, vậy đừng trách trẫm không nể tình xưa!”
Long Ngạo Thiên không muốn kéo dài thời gian, hành động như cuồng phong bạo vũ.
NGAO!
Chí Tôn Long Kiếm uy thế nâng lên, hung hăng hướng về Hộ Long Điện trảm xuống.
“Không thể…!” Chúng trưởng lão Vạn Yêu Thánh Địa gầm lên đầy kinh hãi.
“Long Ngạo Thiên! Muốn làm hại sư phụ ta, ngươi bước qua xác ta trước!”
Một bóng hình xinh đẹp lung linh bay đến phía trước Hộ Long Điện.
Đè nén Long Uy đè ép của Long Tộc, nàng hiển hóa bản thể, ánh sáng cửu sắc bao trùm thiên địa.
XÀ!
Tiếng rít lạnh lùng vang lên, bản thể Cửu Thải Thôn Thiên Mãng xuất hiện, há miệng ngưng tụ 9 loại Đế Lực khác nhau thành một tia hủy diệt khổng lồ, hung hăng bắn phá.
“Quỳnh Dao cẩn thận!” Đại Trưởng Lão Bạch Trạch kinh hãi, lại phân tâm bị Long Ngạo Hải tung ra một chưởng, thổ huyết trọng thương rơi xuống mặt đất, xương cốt vỡ vụn.
“Cửu Thải Thôn Thiên Xà?” Long Ngạo Thiên hai mắt híp lại:
“Thực lực không tệ, đáng tiếc tu vi quá yếu, hơn nữa cũng không thể sánh bằng Cửu Đầu Xà!”
Cửu Thải Thôn Thiên Xà có đến chín loại thuộc tính khác nhau sánh ngang với Cửu Đầu Xà, nhưng kém hơn ở chỗ chỉ có một cái mạng.
Trong khi đó Cửu Đầu Xà có đến tận chín cái mạng, có thể phân thân ra chín người chiến đấu, đó cũng là một trong những lý do mà Long Ngạo Thiên cố chấp phải chiếm Cửu Thánh Chủ cho bằng được.
Không chút thương hoa tiếc ngọc, Long Ngạo Thiên tung kiếm vô tình.
Thải Quỳnh Dao không yếu, đáng tiếc kẻ mà nàng đang đối mặt chính là nhân vật top đầu vũ trụ.
Trong ánh mắt bất lực của nàng, Chí Tôn Long Kiếm đã ung dung chẻ đôi tia lực lượng hủy diệt mà nàng vất vả ngưng tụ, chém thẳng về phía nàng.
“Long Ngạo Thiên dừng tay!”
Thủy thuộc tính nơi dòng suối trong veo phía trước Hộ Long Điện kết tụ, thân ảnh Vô Chi Kỳ hiện ra, tay cầm Định Hải Thần Côn lao đến bảo vệ trước mặt Thải Quỳnh Dao, cửu tầng Côn Vực bạo phát, nhắm Chí Tôn Long Kiếm nện thẳng mà xuống.
ĐÙNG!
Kinh thiên động địa, không gian phá toái, Vô Chi Kỳ liên tục lùi bước, Thải Quỳnh Dao bị dư ba va chạm chấn bay giữa thiên không, máu tươi trong miệng cuồng phún, các lớp vảy rắn xinh đẹp bong tróc vô cùng dữ tợn nhưng nhờ vậy mà thành công giữ mạng.
Vô Chi Kỳ hai tay bị chấn đến tê dại, Định Hải Thần Côn tuột khỏi bàn tay, sắc mặt trắng bệch liên tục lùi bước, lạnh lùng nhìn Long Ngạo Thiên.
“Xích Khảo Mã Hầu, ngươi vì sao ngăn cản trẫm!?” Long Ngạo Thiên thấy công kích của mình lại bị chặn đứng, lửa giận trong lòng dâng lên.
Hắn không nghĩ đến Di Thủy Độn Pháp của Vô Chi Kỳ vậy mà khủng bố đến thế, chỉ thoáng chốc đã từ ngoài vũ trụ mênh mông dịch chuyển đến trước mặt mình.
Long Ngạo Thiên nhìn lấy con suối mà Vô Chi Kỳ vừa xuất hiện, trong lòng thầm hận:
“Biết vậy trẫm đã sớm hủy sạch nguồn nước!”
“Lợi dụng ta để đạt được mưu đồ, Long Ngạo Thiên ngươi rất giỏi a!” Vô Chi Kỳ hít sâu một hơi nói.
“Nhanh như vậy đã bị nhìn ra…” Long Ngạo Thiên trong lòng cười lạnh, ngoài mặt thản nhiên đáp:
“Chi Kỳ huynh hiểu lầm, ta và Vạn Yêu Thánh Địa có ân oán, lúc này nhân cơ hội thanh toán một lần