Phượng Hoàng Bí Cảnh.
“Phù…cảm giác thế nào?”
Lạc Nam mỉm cười hỏi, nhìn lấy Phượng Cửu Huyền như một vũng bùn nhão nửa ngồi nửa nằm trên bảo tọa, làn da trắng muốt tràn đầy dấu vết của cuộc ân ái, bộ ngực mũm mỉm phập phồng, hai mắt khép hờ thở hổn hển.
Phượng Cửu Huyền liếc xéo hắn, toàn thân nàng như muốn tan ra thành từng mảnh nói không nên lời, gò má đỏ thẳm như mật đào chín mộng.
“Mau vận dụng Long Tiên Thánh Điển khôi phục!” Lạc Nam ôn nhu nói, đồng thời không quên truyền lực lượng sang cho nàng hồi sức.
Có một điều khiến hắn hơi tiếc nuối, bởi vì tình cảm đôi bên chưa quá nồng nàn, nên Long Tiên Thánh Điển mà Phượng Cửu Huyền chỉ lĩnh ngộ được tầng đầu tiên, Đồng Tâm Đồng Ý chưa thể tiếp nhận.
Bất quá mặc dù như vậy, tầng thứ nhất của Long Tiên Thánh Điển cũng đủ giúp nàng phục hồi.
“Ra ngoài thôi, mẫu thân chắc hẳn đang rất lo lắng!”
Điềm nhiên đứng lên, Phượng Cửu Huyền từ trong nhẫn lấy ra một bộ cung trang khoác lên người, che đi ngọc thể thánh khiết.
Lạc Nam nhẹ gật đầu, nghiêm túc nói: “Lần này rời khỏi, nàng sẽ phải đối mặt với Đế Kiếp hùng mạnh giáng xuống tương ứng với Đế Giả, Đại Đế và Địa Đế, phải chuẩn bị cho sẳn sàng!”
Bởi vì Phượng Cửu Huyền trong thời gian ngắn từ Bán Yêu Đế đột phá đến Địa Yêu Đế, cho nên mức độ nguy hiểm của Đế Kiếp cũng khủng bố vô cùng.
Lạc Nam nói xong, từ Cửa Hàng May Mắn mua vài kiện Đế Cấp Pháp Bảo giao cho Phượng Cửu Huyền, để nàng có thể dùng chúng để chống lại Đế Kiếp.
Phượng Cửu Huyền đang muốn từ chối, lại nghe hắn uy hiếp nói:
“Nếu nàng không chịu nhận, nếu độ kiếp thất bại chẳng phải tất cả công sức giải cứu của ta đổ sông đổ biển?”
“Đa tạ, sau này trả lại cho ngươi…” Phượng Cửu Huyền rốt cuộc gật đầu tiếp nhận.
“Ra ngoài thôi!” Lạc Nam mỉm cười.
“Tầng cuối cùng này có Truyền Tống Trận, chúng ta sẽ lập tức xuất hiện bên ngoài, không cần phải mất thời gian đi ngược trở ra!” Phượng Cửu Huyền trong trẻo nói.
Chẳng biết vì sao, cảm giác lúc này của nàng đối với Lạc Nam rất phức tạp, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, càng không biết phải đối xử với hắn như thế nào.
Nhưng có một điều không thể phủ nhận, thân thể trinh nguyên của nàng đã thuộc về hắn.
Hai người bước đến một góc không gian tầng 13, Phượng Cửu Huyền dùng tay kết ấn.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Niết Bàn Thánh Hỏa thiêu đốt, một tòa Trận Pháp huyền ảo mở ra.
Bởi vì đã tiếp nhận truyền thừa hoàn chỉnh của Thiên Mệnh Phượng Tổ, mọi ngõ ngách bên trong Bí Cảnh này đều thuộc quyền kiểm soát của Phượng Cửu Huyền.
Nàng động lấy ý niệm, Truyền Tống Trận đã hoạt động.
“Hửm?”
Đúng lúc này, Lạc Nam sắc mặt có chút vui vẻ, không vội bước vào Truyền Tống Trận.
“Chuyện gì?” Phượng Cửu Huyền nghi hoặc nhìn hắn.
Lạc Nam không đáp, chỉ lặng lẽ lấy ra Linh Giới Châu.
NGAO!
Một tiếng rống kinh thiên động địa khiến toàn bộ không gian bên trong Phượng Hoàng Bí Cảnh kịch chấn.
Theo sau đó, thân ảnh thần tuấn xuyên phá tầng tầng hư không xuất hiện, khí thế ngông nghênh, thể hình uy mãnh, đầu rồng thân ngựa, từng lớp lân phiến lấp lánh tinh mang, thân thể to lớn gấp mấy lần, tứ chi tráng kiện…
Sự xuất hiện của thân ảnh này lập tức khiến Phượng Cửu Huyền biến sắc, bởi vì nàng từ trên người đối phương cảm giác được nguy hiểm.
Nhưng đó chưa phải là điều làm nàng kinh ngạc, khiến nàng hốt hoảng chính là nàng nhận ra lai lịch của thân ảnh kia.
Chẳng phải là tọa kỵ từng cùng Lạc Nam hoành hành trong Thiếu Đế Chi Chiến – Tinh Không Long Mã hay sao?
Lúc này khí tức của nó phát ra chính là Địa Yêu Đế hàng thật giá thật, mạnh mẽ hơn lần trước nhìn thấy không biết bao nhiêu lần.
Không sai, chính là Tiểu Tinh.
Nó được Lạc Nam ban tặng Yêu Đan của một tôn Tinh Không Thú đạt đến Thiên Yêu Đế đổi từ tay Thiên Địa Thiếu Chủ, bế quan luyện hóa trong suốt thời gian qua, rốt cuộc nhờ đó đột phá Yêu Đế Hậu Kỳ, chiến lực và thủ đoạn tăng mạnh.
Phượng Cửu Huyền trong lòng thổn thức, nàng cố gắng cửu tử nhất sinh, sau cùng còn phải nhờ Lạc Nam cứu viện và trao tặng truyền thừa mới có thể thành Địa Yêu Đế, vậy mà tọa kỵ của Lạc Nam cũng đã đạt đến mức này.
Chênh lệch giữa nàng và hắn lớn đến thế sao?
Bắt gặp vẻ mặt phức tạp của Phượng Cửu Huyền, Lạc Nam mỉm cười vuốt ve gò má của nàng, an ủi nói:
“Nàng cũng không yếu đâu, một khi Niết Bàn Thánh Hỏa dung hợp cùng Tịch Diệt Thánh Hỏa, ngay cả ta cũng phải kiêng kỵ!”
Phượng Cửu Huyền nghe vậy giật mình, lúc này mới nhớ đến dì của mình đang chịu thống khổ bên dưới đáy phượng sào một cách oan ức, nàng muốn lập tức ra ngoài, sau khi độ kiếp thành công sẽ công bố lịch sử chân chính, để toàn thể mọi người công nhận Tịch Diệt Phượng Hoàng.
NGAO!
Tiểu Tinh hưng phấn biến nhỏ lại vô số lần, như một con mèo rơi vào trên bả vai Lạc Nam.
“Không tồi, lĩnh ngộ thêm rất nhiều thứ!” Lạc Nam hài lòng xoa đầu của nó khen ngợi.
Việc luyện hóa Yêu Đan của Tinh Không Thú Thiên Yêu Đế chẳng những đem lại cho Tiểu Tinh tu vi, mà còn có truyền thừa hoàn chỉnh với rất nhiều thủ đoạn.
Thân là chủ nhân của nó, Lạc Nam cũng thông qua Tiểu Tinh mà biết được những thứ này.
Cùng lúc đó, Truyền Tống Trận khởi động.
Lạc Nam và Phượng Cửu Huyền bước vào.
Ánh sáng bao trùm, thân ảnh hai người biến mất tại chỗ.
…
“Vì sao vẫn còn chưa ra? không xảy ra vấn đề ngoài ý muốn chứ?”
Dưới gốc Ngô Đồng, cao tầng Phượng Hoàng Tộc đi qua đi lại, nóng lòng đến cực điểm.
“Yên tâm đi, Hồn Bài của Huyền Nhi vẫn còn…” Phượng Nghi Nữ Đế trấn an mọi người, hay nói đúng hơn là trấn an chính mình.
Nếu như ba ngày nữa mà Lạc Nam cùng Phượng Cửu Huyền chưa ra, nàng sẽ liều lĩnh phá lấy Bí Cảnh xông vào.
Bất quá ngay lúc tất cả mọi người đang lo lắng, gốc cây Ngô Đồng bỗng nhiên sáng lên, các Trận Văn tiềm ẩn vô số năm qua lóe sáng.
Tình huống diễn ra liền thu hút tất cả mọi người, Phượng Hoàng Tộc Đại Trưởng Lão giật mình hỏi:
“Chuyện gì thế này? Vì sao ở đây có Truyền Tống Trận!”
Chúng trưởng lão cũng ngờ vực không hiểu hai mặt nhìn nhau, các nàng không hề biết nơi đó có Truyền Tống Trận a.
“Quá tốt rồi!”
Tiếng cười của Ngô Đồng Thụ sang sảng vang lên: “Đó là Truyền Tống Trận do Phượng Tổ bố trí, chỉ khi truyền nhân của người xuất hiện, có thể từ trong tầng 13 tiến thẳng đi ra!”
“Cái gì?” Chúng trưởng lão nhảy dựng lên, sau đó là vẻ mặt cuồng hỉ: “Trời ạ, quá tốt rồi…Đế Nữ đã đạt được truyền thừa rồi sao?”
“Hahaha, trời thương Phượng Hoàng Tộc chúng ta!”
Phượng Nghi Nữ Đế cũng thở phào nhẹ nhõm, bờ môi đỏ thẳm cong lên mê người, lần này nàng nhờ đúng người rồi.
Phượng Tịch Y đứng ở bên cạnh ánh mắt vui mừng, quả nhiên nam nhân khủng bố kia không làm nàng thất vọng.
Trong ánh mắt chăm chú của đám đông, Truyền Tống Trận rốt cuộc dập tắt, từ trong đó có hai thân ảnh bước ra.
Nam anh tuấn tà dị, nữ cao quý vô song.
Không phải Lạc Nam và Phượng Cửu Huyền thì là ai?
Bất quá ngay khi hai người vừa xuất hiện, nụ cười trên môi Phượng Nghi Nữ Đế bỗng nhiên cứng lại, ánh mắt đầy quỷ dị nhìn chằm chằm Lạc Nam.
Hiển nhiên, thân là một người mẹ, huyết mạch có sự liên kết, nàng đã cảm ứng được Phượng Cửu Huyền không còn trong trắng.
Đang muốn mở miệng chất vấn, bất chợt nhìn thấy sắc mặt Lạc Nam đột biến dữ dội.
VỤT!
Không cùng bất cứ ai nói câu nào, Lạc Nam như điên dại lao vọt đi với tốc độ khủng bố, biến mất trực tiếp khỏi địa bàn của Phượng Hoàng Tộc.
Phượng Tịch Y thấy tình cảnh này vội vàng đuổi theo sau lưng, trong lòng tràn ngập khó hiểu, rốt cuộc là việc gì khiến nam nhân này thất thố đến như vậy?
“Lạc công tử bị sao thế? chúng ta còn chưa kịp cảm tạ hắn?” Các vị Trưởng Lão Phượng Hoàng Tộc cũng bị hành động của Lạc Nam làm cho ngây người.
Phượng Cửu Huyền sững sờ xem Lạc Nam biến mất, thần sắc ngơ ngác, trong lòng chẳng biết vì sao có chút mất mát.
“Tiểu tử thúi này muốn trốn tránh trách nhiệm, ăn xong lau sạch sao?” Phượng Nghi Nữ Đế lại có hướng suy nghĩ khác, âm thầm liếc xéo nữ nhi, mong muốn biết những chuyện đã xảy ra bên trong bí cảnh.
Bất quá nàng cũng nhận ra tình huống của Phượng Cửu Huyền lúc này cần phải vượt qua Đế Kiếp một cách nhanh chóng, vì lẽ đó chỉ đành hít sâu một hơi nhẫn nhịn, ôn hòa nói:
“Mau ra ngoài tinh không độ kiếp đi, mẫu thân và các trưởng lão sẽ hộ pháp cho ngươi!”
…
Lạc Nam hai mắt đỏ ngầu, cảm giác cuồng nộ lấn át lý trí khiến hắn như muốn điên loạn.
Khi vừa rời khỏi Phượng Hoàng Bí Cảnh, hắn đã lập tức lấy lại liên kết với giới linh của Tiên Ma Vực.
Tất cả mọi chuyện đang xảy ra, tất cả những diễn biến như một thước phim truyền vào đầu não hắn.
Vô Chi Kỳ bị lợi dụng.
Long Ngạo Thiên đột kích.
Nữ nhân và nữ nhi của hắn gặp nguy hiểm.
Tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc.
Mặc dù đã trải qua cảm giác mất đi thân nhân quá nhiều lần bên trong Luân Hồi Vạn Kiếp, nhưng khi đối mặt với thực tế đang phát sinh, Lạc Nam vẫn cảm giác được từng tia tế bào trong cơ thể mình đang run rẩy.
Hắn sợ, hắn thật sự lo sợ…mẫu nữ các nàng sẽ xảy ra chuyện.
Vào giờ phút này, hắn thậm chí không có thời gian để nghĩ đến việc căm hận Long Ngạo Thiên, hắn chỉ muốn thủ hộ các nàng bằng mọi giá.
Trong khoảnh khắc ngắn ngũi, vạn vạn kế sách, hàng hà sa số diễn biến diễn ra trong đầu Lạc Nam một cách liền mạch và rõ ràng.
Khoảng cách giữa Phượng Hoàng Tộc và Tiên Ma Vực quá xa, cách duy nhất để ngăn cản chính là Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn và Lạc Thần Cung.
Chỉ có Đế Binh và Thánh Kỹ mới đủ khả năng xuyên qua tầng tầng không gian trong thời gian ngắn mà có mặt ở hiện trường.
Nhưng như thế thì sao?
Hắn chỉ tạm thời ngăn cản được một đợt công kích của Long Ngạo Thiên mà thôi, bất kể là Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn hay Lạc Thần Cung