Con Đường Bá Chủ

Chương 1528


trước sau



“Hửm?”
Ngay khi Linh Giới Châu xâm nhập tầng thứ 18, một tên nam tử trung niên, mái tóc hoa râm, khí chất tang thương cằn cõi, thân mặc giáp đen phủ bụi qua vô số năm tháng chậm rãi mở mắt ra.

Nhìn vào đôi mắt của hắn, nhưng chỉ chứng kiến hai hốc mắt đen ngòm trống rỗng, không hề có tròng mắt, lại như có thể nhìn thấu thế gian vạn vật.

“Mau che đậy khí tức hết mức có thể!”
Bên trong Linh Giới Châu, Long Khuynh Thành sợ đến mức hoa dung thất sắc.

Châu Nhi vội vàng làm theo lời của nàng, không dám lén lút chiếu rọi nam tử trung niên, khí tức càng thêm thu liễm đến cực hạn.

Long Khuynh Thành siết chặt nắm tay.

Nàng từng nghe đám trưởng lão nói qua, vị Giám Ngục tại tầng thứ 18 chính là Long Tán – vị cường giả ít ỏi còn sót lại của Hắc Long Tộc.

Long Tán là đệ đệ của Long Tuyệt – vị Hắc Long Tộc Trưởng trung thành bậc nhất dưới trướng Nghịch Long Đế trong quá khứ.

Sau trận chiến cuối cùng, Long Tuyệt dùng tất cả sinh mệnh của mình thi triển Phản Quy Thuật, nguyền rủa Thập Nhị Cầm Tinh lâm nguy biến thành tượng đất, chỉ có Đồ Long Chưởng bên trong Đồ Long Thập Bát Chưởng mới có thể hóa giải lời nguyền.

Sau sự hy sinh của Long Tuyệt, Hắc Long Tộc dưới sự cầm đầu của Long Tán kiên quyết chống đối Long Ngạo Thiên đăng cơ, đáng tiếc bị cường thế trấn áp.

Chín phần mười tộc nhân của Hắc Long Tộc bị thảm sát, Long Ngạo Thiên chỉ để lại một nhóm nhỏ hậu bối chưa biết nhận thức đúng sai của Hắc Long Tộc sống sót và tẩy não cho mình sử dụng.

Chưa dừng lại ở đó, Long Ngạo Thiên còn dùng chính sinh mạng những đứa nhỏ này làm con tin uy hiếp Long Tán phải tiếp tục sống sót để làm việc cho mình, trở thành Giám Ngục cai quản tầng 18.

Long Tán vì những hậu nhân vô tội cuối cùng của Hắc Long Tộc nên đành nhục nhã khuất phục, nhưng vì quá mức hổ thẹn với vong linh của đại ca Long Tuyệt trên trời, cuối cùng tự móc hai mắt tạ tội, cả đời chấp nhận không nhìn ánh sáng.

Long Khuynh Thành trước đây khi nghe đám trưởng lão nhắc lại việc này, trong lòng luôn phản cảm, không tán thành thủ đoạn của Long Ngạo Thiên dù hắn có là phụ thân của mình.

Hiện tại nàng biết được thân phận chân thật, càng thêm kinh tởm và căm hận.

Long Tán móc đi hai mắt trong thời gian dài, phải dùng trực giác phản ứng trong mọi tình huống mà không cần quan sát, cho nên cực kỳ bén nhạy, vừa rồi Long Khuynh Thành thông qua Linh Giới Châu nhìn trộm đã bị hắn cảm ứng được.

Bất quá chưa kịp phát hiện, Linh Giới Châu đã che đậy mọi khí tức, Long Khuynh Thành cũng không dám tiếp tục quan sát.

“Kỳ quái…”

Long Tán bệ vệ đứng lên, gương mặt trầm ngâm…
Vừa rồi hắn rõ ràng phát giác có kẻ đang nhìn trộm mình, nhưng chỉ trong nháy mắt thì cảm giác này bỗng nhiên biến mất, dù dò xét thế nào cũng không phát hiện.

Với sự tự tin vào trực giác của mình, Long Tán không cho rằng mình gặp ảo giác hay cảm ứng sai sót.

Nghĩ đến đây, thân ảnh của hắn hóa thành khói đen biến mất tại nguyên chỗ.


Khi Long Tán một lần nữa hiện thân, vị trí đứng đã hoàn toàn thay đổi.

Trước mặt hắn lúc này là một đám cự long khổng lồ đang bị hàng vạn thanh xiềng xích xuyên qua thân thể.

Không gian nơi này rộng lớn như một phương đại thế giới, từng thanh xiềng xích sắt nhọn được rèn đúc từ Long Trảo, Long Cốt, độ bền và sức mạnh không kém gì Đế Cấp Pháp Bảo đâm xuyên tầng tầng lớp lớp long lân, cắm thẳng từ trước đến sau, đâm qua da thịt, bám vào linh hồn.

Những Cự Long bị giam cầm ở nơi này, hầu hết đều chỉ còn lại một nửa hơi thở…
Nói là thân thể Cự Long, thực chất bọn hắn chỉ còn lại da bọc xương, tu vi bị phế bỏ, quanh năm không được hấp thụ lực lượng, nước ăn thức uống không có…
Sự tàn khốc của tầng 18 Long Ngục thật sự vô pháp tưởng tượng.

Có thể sống sót đến giờ phút này, tất cả đều dựa vào ý chí bất khuất sau cùng còn lại…
Nhưng mà tất cả những đau đớn về thể xác, linh hồn, thống khổ lại không khiến bọn hắn sợ hãi.

Thứ khiến bọn hắn run rẩy từ tận đáy lòng, ám ảnh đâm vào tiềm thức chỉ có một.

Phải gánh chịu hai từ Phản Đồ!
Bọn hắn…những kẻ từng hết mình cống hiến vì Long Tộc, những kẻ tận tâm tận tụy, sẳn sàng hy sinh tính mạng của mình chỉ để mang về vinh quang cho Long Tộc lại bị xem là tội nhân, là phản đồ, liệt vào sử sách của Long Tộc, đời đời không thể rột rửa.

Sự ô nhục đó mới là thứ tra tấn vô hình qua vô số năm tháng dài đằng đằng, mới là thứ khiến những tồn tại này đau đớn tột cùng.

Long Tán đảo mắt nhìn qua, những người này đều là bằng hữu, chiến hữu cũ a!
Từ trái qua phải, bắt đầu từ Đại Trưởng Lão thế hệ trước của Long Tộc – Long Chiến, Nghịch Long Đế đã đánh bại hắn trong trận khiêu chiến để có đủ uy vọng đăng cơ, Long Chiến sau đó cũng trở thành tâm phúc hàng đầu của Nghịch Long Đế.

Sau khi Nghịch Long Đế vẫn lạc, Long Chiến liều mình đại chiến cùng Tộc Trưởng Côn Bằng Tộc và Tộc Trưởng Kim Xí Đại Bằng Điểu để bảo toàn quân số của Liên Quân Nghịch Long hết mức có thể.

Kết quả cuối cùng, toàn bộ thành viên trực hệ của Long Chiến bị thanh trừng, hắn bị phế bỏ tu vi, giam vào Long Ngục.

Kế bên Long Chiến, một vị Tiên Điệp Long với đôi cánh hồ điệp rách nát như giẻ lau, khuôn mặt vặn vẹo như lệ quỷ, cái đầu trọc lóc rướm máu lồi cả xương cốt bên trong ra ngoài, xấu xí đến cực điểm.

Nàng là Tiểu Tiên, thiếp thân thị nữ của Nghịch Long Đế thuở còn thơ ấu cho đến tận sau này, mặc dù chiến lực không cao nhưng là một tay hảo thủ về quản lý, giải quyết nội vụ lô hỏa thuần thanh.

Sau khi Nghịch Long bại vong, Long Ngạo Thiên muốn chiếm hữu Tiểu Tiên.

Nàng vì không cam lòng khuất phục, tự mình hủy hoại dung nhan, lột xuống da đầu, diện mạo xấu xí như ác quỷ khiến Long Ngạo Thiên chán ghét, ném vào Long Ngục gánh chịu nhục nhã, mang danh phản đồ.

Kế bên cạnh Tiểu Tiên là một tôn Chân Long vảy giáp tan vỡ, toàn thân từ trên xuống dưới trải rộng vô số vết thương lớn nhỏ dữ tợn, lại thêm hàng loạt sợi xiềng xích cắm vào nhìn như một bãi thịt nhão khổng lồ to tướng.

Không ai khác, Chân Long này chính là Long Liên, vị thê tử mạnh nhất trong số ba thê tử của Nghịch Long Đế, từng cầm đầu Lôi Long Quân, danh xưng Lôi Long đại tướng.

Nàng chiến bại vì bị hai tôn Trưởng Lão Long Tộc vây công, trong đó có một người chính là Long Ngạo Hải khi đó đang đảm nhiệm vị trí Tam Trưởng Lão đã đầu quân cho Long Ngạo Thiên.

Về phần Nhị Trưởng Lão thế hệ trước đã không may tử trận trong trận chiến rồi…
Tầng 18 của Long Ngục hiện tại chỉ giam cầm bốn vị nhân vật, ba trong số đó đều từng là cánh tay đắc lực của Nghịch Long Đế trong quá khứ.

Long Chiến, Tiểu Tiên, Long Liên…
Kẻ cuối cùng là tội nhân thật sự của Long Tộc, một kẻ từng phản bội khiến Long Tộc lâm vào thời khắc nguy hiểm.

Bị giam cầm cùng một nơi với kẻ như vậy, Long Chiến, Long Liên cùng Tiểu Tiên vẫn luôn cảm thấy đây là sỉ nhục lớn nhất đời mình.

Long Tán vẻ mặt phức tạp bước đến, cảm nhận khí tức của Long Liên mấy người trở nên suy yếu, hắn bí mật đem Long Lực của mình truyền qua, cung cấp năng lượng sống cho bọn hắn.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Long Tán cam lòng trở thành Giám Ngục của tầng 18.

Hắn muốn thủ hộ, đồng thời cung cấp lực lượng khi cần thiết, không để ba người Long Liên chết đi…
Long Ngạo Thiên thừa biết rõ điều này nhưng cũng mắt nhắm mắt mở không thèm để ý.

Bởi hắn cũng muốn giữ mạng cho mấy người Long Liên, chờ thời khắc quan trọng sẽ đem bọn hắn ra làm con tin, trao đổi lợi ích về mình.

Long Ngạo Thiên là kẻ quỷ kế đa đoan, xem lợi ích của bản thân là trên hết, hắn có thể giết một người vô tội hoặc giữ mạng cho kẻ thù chỉ cần đạt được lợi ích lớn nhất.

Mà lúc này, không gian đột ngột rung động.

Một cổ hấp lực khổng lồ hàng lâm, nhắm về phía Long Liên đang bị giam cầm hút mạnh.


KENG KENG KENG…
Vô số thanh xiềng xích cắm vào da thịt của nàng điên cuồng rung lắc, thanh âm như kim loại ma sát chát chúa vang lên…
Châu Nhi điều khiển Linh Giới Châu tuôn ra hấp lực, muốn đem Long Liên thu vào.

“Kẻ nào?”
Sắc mặt Long Tán đại biến, tu vi Thiên Long Đế ầm ầm nghiền ép mà ra, nắm chặt Long Liên lôi kéo trở lại.

Động tĩnh quá lớn khiến Long Liên dù có chút suy yếu nhưng hai mắt khép hờ đục ngầu của nàng vẫn hơi mở ra, không biết là người nào muốn bắt lấy mình, có mục đích gì…
Bởi vì đám xiềng xích cắm xuyên thân thể quá mức chặt chẽ, dù là Linh Giới Châu cũng khó lòng tách rời chúng nó, Châu Nhi quyết định thu luôn cả hàng vạn sợi xiềng xích rồi tính sau.

Long Liên hiện tại như

đèn dầu trong gió, suy yếu vô cùng, toàn thân luôn ở trạng thái thả lỏng không có sức kháng cự, sẽ rất dễ dàng bị thu lấy nếu Long Tán không giữ lại nàng.

“Không được rồi, tên Giám Ngục này thực lực quá mạnh, ta không thể thu lấy Long Liên!” Châu Nhi truyền âm cho Long Khuynh Thành.

“Quả nhiên ta không hề cảm ứng sai lầm!” Long Tán trong lòng nghiêm nghị.

Mặc dù lúc đầu hắn mất đi dấu vết của Linh Giới Châu, nhưng lòng tự tin vào trực giác khiến hắn chủ động tiến đến nơi này phòng thủ, quả thật phát hiện có người muốn bắt cóc đám tù nhân và kịp thời ngăn chặn.

Hơn nữa dựa vào phương hướng của lực hút, Long Tán cũng biết được vị trí mà Linh Giới Châu đang ẩn nấp.

Hắc Long Trảo cuồn cuộn phóng đại, muốn vồ đến nó…
“Long Tán bá bá, ngươi không cho ta cứu mẫu thân của mình sao?”
Bất quá đúng ngay lúc này, một thanh âm mềm mại nức nở vang lên.

Chỉ thấy Long Khuynh Thành như hoa như ngọc từ Linh Giới Châu xuất hiện, gò má đỏ bừng, hai mắt đẫm lệ nhìn trạng thái thê thảm của Long Liên.

Mà khi nghe thấy âm thanh của nàng, Long Liên toàn thân bất chợt rung mạnh, hai mắt mông lung mở ra, khó có thể tin nhìn lấy Long Khuynh Thành từ trên xuống dưới, ẩn sâu trong mắt là sự cảm động và tình mẫu tử vô bờ bến.

Bên cạnh nàng, Tiểu Tiên, Long Chiến hai người cũng chậm rãi mở mắt, kích động vạn phần nhìn lấy Long Khuynh Thành.

“Đại công chúa!” Thanh âm Long Tán run rẩy…
Trong khoảnh khắc này, Hắc Long Trảo của hắn có chút thả lỏng…
RĂNG RẮC…RĂNG RẮC…
Mắt thấy Long Liên sắp thành công được giải cứu, hàng loạt âm thanh rạn nứt đã vang lên.

Không gian bị xé toạc ra, một kẻ mặc áo choàng từ trên xuống dưới xuất hiện, lạnh lùng mở miệng:
“Long Tán, mọi hành vi của ngươi quyết định đến sống còn của đám hậu nhân Hắc Long Tộc!”
Toàn thân Long Tán rung mạnh, Hắc Long Trảo lại giữ chặt Long Liên, trong lòng lâm vào hỗn loạn.

RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG…
Thanh âm của kẻ mặc áo choàng vừa dứt, từng tiếng Long Ngâm đã hàng lâm mà đến.

Tầng tầng lớp lớp hiện thân, hóa thành 17 vị nam tử người mặc hắc giáp.

Chính là 17 vị Giám Ngục bên trong Long Ngục, kẻ có tu vi thấp nhất cũng đạt đến Long Đế Trung Kỳ.

“Long Quân Sư liệu sự như thần, không ngờ lần này Đại Công Chúa trở về là có ý đồ!” Vài vị Giám Ngục kính nể mở miệng.

“Hừ, thế gian nào có chuyện trùng hợp như vậy, Tộc Trưởng vừa đi thì Đại Công Chúa trở về!” Long Quân Sư cười lạnh nói:
“Ta hoài nghi Đại Công Chúa đã bị Nghịch Long chinh phục, nhân lúc Tộc Trưởng đi vắng quay về cứu đám tù nhân!”
“Nghịch Long…” Đồng tử Long Tán ở bên cạnh co rút lại, bởi vì ở tận dưới lòng Long Vực, hắn không hề biết được tin tức thế giới bên ngoài.

Thân thể Tiểu Tiên, Long Chiến và Long Liên ba người cũng đang run lẩy bẩy, ba đôi mắt đục ngầu mất hy vọng sống vô số năm qua trổi dậy dữ dội, dục vọng sinh tồn bùng nổ chưa từng có.

“Được rồi! mau bắt lấy nàng kết thúc mọi việc!” Long Quân Sư lười biếng nói.

“Tốt!”
17 vị Giám Ngục cười gằn, lực lượng bạo phát lao đến Long Khuynh Thành như bầy sói háo ăn, muốn vây chết con mồi yếu nhược.

Mắt thấy Long Khuynh Thành nhỏ yếu đến đáng thương, một tiếng Long Ngâm kiệt ngạo bất tuần từ thể nội của nàng vọng ra.

NGAO!
Ánh sáng màu đen bao trùm Long Ngực, một cổ uy thế hừng hực tràn lan, Long Uy không gì tả nổi quét ngang chiến trường.

“Hự!”
Biến cố đột ngột khiến 17 vị Giám Ngục như gặp phải trọng kích bắn ngược ra ngoài.

Long Khuynh Thành hóa thành Nghịch Long khổng lồ, Long Vực ầm ầm nghiền ép bốn phương tám hướng.

Ngay cả Long Tán cũng giật mình trước tình cảnh đang phát sinh, Hắc Long Trảo vô thức thả lỏng.

Nhân cơ hội đó, Châu Nhi thành công thu lấy Long Liên tiến vào.


“Chết!”
Long Khuynh Thành ngửa đầu gầm rống, Nghịch Long Lực hòa cùng Long Văn ngưng tụ Long Tức, hướng về phía đám Giám Ngục oanh tạc dữ dội.

Nghịch Long xuất hiện quá đỗi đột nhiên, đám Giám Ngục đều là Long Tộc nên mất đi phần lớn ý chí chiến đấu trong giây lát.

“Hừ, chỉ là Địa Long Đế cũng dám ra oai?”
Long Quân Sư lạnh lùng bước lên, áo choàng phất ra, cửu tầng Sát Vực ầm ầm đối kháng.

ĐÙNG!
Va chạm dữ dội, Long Vực của Long Khuynh Thành vỡ tan…
“Ngươi không phải người của Long Tộc!” Long Khuynh Thành nghiến răng nhìn lấy Long Quân Sư, nếu là người Long Tộc…kẻ này chắc chắn phải bị Long Vực ảnh hưởng.

“Haha, ngươi không cần biết! mau bắt lấy nàng!” Long Quân Sư nở nụ cười khát máu.

Đám Giám Ngục không còn bị Nghịch Long Vực uy hiếp, cả bọn lấy lại tinh thần, một lần nữa lao về phía Long Khuynh Thành.

Châu Nhi ở một bên muốn giải cứu Long Chiến nhưng không làm được, bởi vì Long Quân Sư đã bắt giữ Long Chiến gắt gao.

Nàng chuyển sang muốn cứu Tiểu Tiên, phát hiện Long Tán cũng đã khóa chặt lấy Tiểu Tiên rồi.

Long Tán tranh đấu nội tâm dữ dội, một mặt hắn muốn để đám người Long Chiến đi mất, một mặt hắn sợ Long Ngạo Thiên sẽ diệt sạch đám hậu bối của Hắc Long Tộc.

PHỐC!
Trước sự vây công của 17 vị Giám Ngục, dù Long Khuynh Thành hóa thành Nghịch Long cũng trọng thương, miệng rồng phun máu bay ngược.

“Hahaha, nếu chúng ta bắt được Nghịch Long, chắc chắn lưu danh sách sử!”
Đám Giám Ngục ánh mắt điên cuồng, bọn hắn đều là chó săn trung thành của Long Ngạo Thiên, cực kỳ bài xích Nghịch Long xuất thế.

17 đường Long Trảo duỗi ra, nhắm ngay thân thể của Long Khuynh Thành cắm xuống.

Bất quá ngay lúc này, Lạc Nam bỗng nhiên xuất hiện bên trong Cung Đình Thụ.

Không hề dây dưa dài dòng, hắn hiển hóa Long Thân, lao vọt ra ngoài.

NGAO!
Một cổ Long Uy bá đạo tuyệt luân oanh động toàn bộ Hải Long Tiên Vực.

PHỐC…PHỐC…PHỐC…PHỐC…PHỐC…
17 vị Giám Ngục bị chấn đến hộc máu, như giẻ rách bay ngược ra ngoài.

Trước mặt Long Khuynh Thành, một thân ảnh Nghịch Long ngàn trượng duy ngã độc tôn hiện ra.

Long Nhãn đỏ ngầu tràn ngập Sát Cơ, Long Phiến tím đen luân chuyển thần bí cao quý không gì tả nổi, Long Vực uy nghiêm như cái thế Long Hoàng…
Ở trước mặt hắn, dù Long Khuynh Thành là Nghịch Long cũng phải vô thức cúi đầu thuần phục.

Sự xuất hiện của hắn, hơi thở của hắn khiến vô vàn sinh linh Long Tộc bên trên Long Đảo quỳ rạp xuống đất, thân thể không rét mà run…
“Long Tán, ngươi còn không mau thả người?” Ánh mắt bá đạo khóa chặt Long Tán.

Tâm linh Long Tán run rẩy, hắn cảm giác mình như đang đối mặt với bệ hạ năm xưa.

Hắc Long Trảo co rụt trở về, trong ánh mắt khó tin của Tiểu Tiên…nàng được Linh Giới Châu thu về.

“Làm sao có thể?!”
Long Quân Sư hai mắt gắt gao khóa chặt thân ảnh Nghịch Long vừa xuất hiện, ngửa đầu gào rống:
“Khí tức của ngươi, sự tinh khiết Huyết Mạch còn vượt qua cả Long Nghịch năm xưa!”

Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện