“Nàng nói vậy là sao? Thiên Lãm là cái gì của Thiên Đế?”
Lạc Nam nghiêm nghị nhìn Châu Miên Mạn: “Nếu là phân thân, hắn đã sớm vạch trần ta rồi, chẳng lẽ hắn có ý đồ khác?”
Thông thường, giữa phân thân và bản thể sẽ cảm ứng được lẫn nhau, chắc chắc một kẻ không thể giả mạo thành bản thể ở trước mặt phân thân của hắn được.
“Ta đâu có nói Thiên Lãm là phân thân của Thiên Đế!” Châu Miên Mạn bực mình trừng mắt:
“Thiên Lãm là chính Thiên Lãm, một thiên tài được Thiên Đế thu làm đồ đệ!”
“Nói vậy là sao?” Lạc Nam sắc mặt mộng bức, nàng không phải vừa nói Thiên Lãm là một phần của Thiên Đế à?
“Thiên Đế đã bí mật ẩn giấu một phần Linh Hồn của mình bên trong cơ thể Thiên Lãm!” Châu Miên Mạn kiên nhẫn giải thích nói:
“Đề phòng trường hợp nếu bản thể của hắn chết đi, một phần linh hồn đó sẽ trổi dậy đoạt xác Thiên Lãm, chiếm quyền khống chế cơ thể, từ đó Thiên Đế có thể lấy thân phận Thiên Lãm sống lại bất cứ lúc nào!”
“Ngay cả chính bản thân Thiên Lãm cũng không biết mình là vật thế mạng cho Thiên Đế, hiện tại phần linh hồn đó vẫn chưa thức tỉnh, nên hắn còn chưa phát hiện ngươi là kẻ giả mạo!”
“Tiên hạ thủ vi cường, phải giết chết Thiên Lãm trong thời gian nhanh nhất!”
Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ, quả nhiên loại người như Thiên Đế không phải thứ tốt lành gì, đến ngay cả việc thu nhận đồ đệ cũng có mục đích riêng, dùng làm con rối cho mình.
“Khoan đã!” Lạc Nam nhìn Châu Miên Mạn thắc mắc:
“Nếu Thiên Đế đã bí mật làm như vậy, làm sao nàng biết được chuyện này?”
Phải biết rằng ngay cả hắn cũng không thể nhìn thấu có linh hồn Thiên Đế ngủ trong người Thiên Lãm a.
“Chính miệng hắn nói!” Châu Miên Mạn nở nụ cười lạnh lùng và kinh tởm.
Lạc Nam càng thêm khó hiểu, Thiên Đế là loại người xảo trá đa đoan, hắn sao lại nói con bài bí mật của mình cho nàng biết?
“Hắn muốn thuyết phục thế thân của ta lên giường với cả hắn và Thiên Lãm nên đã chủ động nói ra!” Châu Miên Mạn nghiến răng nghiến lợi:
“Hắn nói Thiên Lãm cũng chính là hắn trong tương lai, khuyên thế thân của ta học cách tiếp nhận!”
“Con mẹ nó!” Lạc Nam một ngụm xém chút phun ra, không nhịn được bạo một câu thô tục.
“Hahaha!” Châu Miên Mạn cười trong sự khinh bỉ:
“Thiên Đế vừa là kẻ biến thái, vừa là kẻ có lòng tham chiếm hữu, nhân cách vô cùng điên loạn!”
“Hắn có đam mê nhìn nữ nhân của mình ngủ với nam nhân khác, nhưng lại không muốn điều đó phát sinh vì ham muốn chiếm hữu cho riêng mình, mâu thuẫn đến cực hạn!”
“Chính vì như vậy, hắn thu Thiên Lãm làm đệ tử, đồng thời bí mật ẩn giấu Linh Hồn mình trong cơ thể Thiên Lãm, từ đó Thiên Lãm cũng xem như một phần của hắn, do vậy thỏa mãn cả hai điều kiện, Thiên Đế không còn mâu thuẫn, cấp quyền cho Thiên Lãm ngủ với nữ nhân của hắn!”
“Không những thế thân của ta, mà tất cả phi tần ở Thiên Đình đều bị bọn chúng nhúng chàm!”
Lạc Nam khóe miệng co giật, vô thức liếc nhìn thi thể mục rữa nằm dưới sàn, tưởng tượng đến cảnh Thiên Đế và Thiên Lãm cùng nó hoang lạc mà lạnh cả sống lưng.
Bất quá hắn cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng may tạo nghệ Huyễn Trận của Châu Miên Mạn vậy mà cao thâm vượt qua dự kiến của hắn, thành công qua mắt được Thiên Đế và Thiên Lãm, bằng không với tính cách của nàng…thà rằng mất mạng cũng không chấp nhận hành vi dơ bẩn như vậy.
Lạc Nam vuốt cằm cảm thán: “Thiên Đế dù sao cũng là một đời kỳ tài, sáng tạo Thiên Đế Biến vang danh thiên hạ, một tay thành lập Thiên Đình, huấn luyện Thiên Binh Thiên Tướng…không ngờ lại có sở thích quái dị như vậy, đúng là lòng người khó lường a…”
Nhớ đến con hàng này từng thèm muốn Thường Nga và Tuế Nguyệt, Lạc Nam càng muốn một tay đập chết hắn.
“Khi còn trẻ, Thiên Đế từng có cơ duyên trải nghiệm luân hồi nhờ vào Luân Hồi Thụ, ở kiếp cuối cùng hắn rơi vào thảm cảnh, trơ mắt nhìn nữ nhân của mình bị kẻ địch cường bạo, tâm cảnh yếu kém dẫn đến tâm lý vặn vẹo, cũng từ đó mới có đam mê quái dị như vậy!” Châu Miên Mạn nói ra:
“Hắn từ bị ta dùng Ảo Cảnh dụ dỗ, chính miệng nói ra điều này!”
“Ra là như vậy…” Lạc Nam nhẹ gật đầu, nếu đúng là như vậy…tâm cảnh của Thiên Đế thật sự còn quá yếu so với hắn.
Kẻ như Thiên Đế dù năm xưa dành được bảo tọa độc nhất dưới góc Luân Hồi Thụ, cũng chẳng thể vượt qua được quá trăm kiếp.
“Được rồi, mau hành động đi!” Châu Miên Mạn trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt:
“Những lần trước Thiên Lãm đều được cùng Thiên Đế hành lạc với thi thể, lúc này hắn theo thói quen tìm đến lại bị ngươi đuổi đi, trong lòng hắn đã sinh ra nghi ngờ!”
“Yên tâm! ta sẽ lập tức diệt hắn!”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, đeo Mặt Nạ Thiên Diện hóa thành Thiên Đế, xoay người đứng dậy rời khỏi tẩm cung của Châu Miên Mạn.
Một đường tiến thẳng đến cung điện của Đế Tử, Lạc Nam ngăn cản hai cung nữ đang muốn quỳ xuống hành lễ, nhìn hai nàng uy nghiêm hỏi:
“Thiên Lãm đâu? trẫm muốn gặp hắn!”
“Kính thưa bệ hạ, Đế Tử vừa rồi đã đến chủ điện bái phỏng các vị cường giả, nghe nói là có chuyện cần thỉnh giáo!” Hai cung nữ nom nớp lo sợ hồi đáp.
Lạc Nam sắc mặt trầm xuống, quả nhiên con hàng này đã đánh hơi được chuyện chẳng lành.
Ngay lập tức, thân ảnh hắn biến mất tại chỗ.
…
“Cái gì? Ngươi hoài nghi Thiên Đế hiện tại là giả mạo?”
Chúng quan khách nhất thời cả kinh nhìn lấy Thiên Lãm, đặc biệt là Long Ngạo Thiên và phó điện chủ Trận Điện ánh mắt càng là nồng nặc ý vị.
Hiển nhiên bọn hắn đã nhớ đến biểu hiện lần trước của Thiên Đế, tên này đã vô tình văng trúng đầu phó điện chủ Trận Điện khi đang muốn ngăn cản Thiên Lý Mã kết trận pháp để đưa đám tàn quân Nghịch Long Đế trốn chạy.
“Ăn nói hoang đường!” Lý Tịnh đang tiếp đãi chúng cường giả nghe vậy sắc mặt trở nên nghiêm nghị, ánh mắt khóa chặt Thiên Lãm:
“Đế Tử ngươi đừng hồ đồ, bệ hạ thi triển Thiên Đế Biến rất nhiều người nhìn thấy, đó là tiêu chí đặc biệt của ngài, không ai có thể mô phỏng!”
“Lý tướng quân nói không sai!” Côn Lôn Nữ Hoàng nhếch miệng:
“Mặc dù trẫm không ưa gì Thiên Đế, nhưng Thiên Đế Biến là bí thuật độc môn của hắn, người khác dù muốn học tập cũng phải được chỉ dạy đàng hoàng như Thiên Lãm ngươi, sao có chuyện muốn giả mạo là giả mạo?”
“Thiên Lãm Đế Tử, ngươi sao có thể nói những lời khó nghe như vậy!” Kiếm Đế Thành Chủ cũng cau mày:
“Lần trước ngươi bị Côn Lôn Thiếu Chủ phế bỏ, tưởng rằng đã hết cách cứu trị, nhưng Thiên Đế vẫn nỗ lực nhờ vả Thái Thượng Đan Đế của Đan Thần Tháp, hao tổn cái giá cực lớn để cứu mạng của ngươi, còn khiến ngươi tu vi đột phá!”
Chư vị cường giả cũng gật đầu, với tư cách của bọn hắn, đương nhiên không thể dễ dàng tin tưởng một tên hậu bối như Thiên Lãm.
“Nhưng hắn không phải sư phụ của ta a!” Thiên Lãm sắc mặt tái mét.
Hắn dám khẳng định nam nhân kia không phải Thiên Đế, bởi vì Thiên Lãm rất rõ Thiên Đế thật ra là một người có ham mê biến thái, nếu chưa được nhìn mình chơi nữ nhân của hắn, chắc chắn tiểu huynh đệ của hắn sẽ không thể cương nổi.
Mấy lần trước mỗi khi Thiên Đế tìm đến nữ nhân, dù Thiên Lãm đang bế quan cũng bị lôi đầu ra để hoan lạc nhằm tìm hứng thú cho Thiên Đế, làm gì có chuyện đuổi hắn như vậy?
Liên tưởng đến việc Thiên Đế bí ẩn trở về và có những biểu hiện không quá giống, Thiên Lãm hoài nghi nam nhân kia chắc chắn là giả mạo.
Nếu thật sự đúng như dự đoán của hắn, Thiên Đình nguy rồi…Thiên Lãm buộc phải cầu cứu chúng cường giả.
“Ngươi nói Thiên Đế hiện tại là giả mạo, có bằng chứng gì không?” Phượng Nghi Nữ Đế cau mày hỏi.
“Bằng chứng là…” Thiên Lãm sắc mặt âm tầm bất định, chỉ có thể cắn răng đáp: “Bằng chứng này không tiện nói, nhưng ta thật sự có lý do để hoài nghi!”
“Càng nói càng hoang đường!” Vài vị Thần Thú Tộc Trưởng mất kiên nhẫn:
“Theo chúng ta thấy, ngươi đột phá quá nhanh dẫn đến tâm cảnh không ổn định nên sinh ra ảo giác và suy diễn lung tung!”
“Nào có…” Thiên Lãm tức muốn nổ phổi, đám già này không chịu tin hắn.
Nhưng hắn lại không thể tiết lộ đam mê biến thái của Thiên Đế ra được, bởi vì Thiên Đế thật sự vẫn chưa chết a, nếu như đem mọi chuyện vạch trần, sợ rằng Thiên Đế giả mạo không giết được hắn thì Thiên Đế thật sự trở về cũng sẽ giết hắn.
Trong Thiên Đình này, chỉ có những nữ nhân của Thiên Đế và Thiên Lãm là biết bộ mặt đáng kinh tởm của Thiên Đế mà thôi.
“Thiên Lãm, ngươi gan to bằng trời, dám bất kính với Trẫm!”
Đúng lúc này, một tiếng quát phẫn nộ và lạnh lẽo từ bên ngoài truyền vào, thân ảnh Lạc Nam trong vai Thiên Đế ngang trời xuất hiện.
Áo bào tung bay, hai mắt hắn ngập tràn lửa giận pha lẫn sát khí nhìn chằm chằm Thiên Lãm, giọng điệu trầm thấp:
“Thiên Lãm! Nể mặt tình nghĩa sư đồ bấy lâu nay, Trẫm không giết ngươi!”
Nói xong, quay sang Lý Tịnh hạ lệnh: “Lý Tướng Quân, thay trẫm phế bỏ tiểu tử này, giam cầm!”
Lý Tịnh ánh mắt lấp lóe, bất quá cảm nhận được khí tức và hơi thở quen thuộc của Thiên Đế, bèn chắp tay đáp:
“Tuân mệnh bệ hạ!”
Nói xong, Thất Bảo Linh Lung Tháp trên tay sáng lên ngập trời, mang theo hào quang chiếu rọi và hấp lực khổng lồ, hướng về phía Thiên Lãm trấn xuống.
Nào ngờ lúc này, một cái Long Trảo cự đại được bao phủ bởi tầng tầng lớp lớp Long Lân phá không mà lên, hung hăng vồ vào Thất Bảo Linh Lung Tháp.
KENG!
Va chạm cường liệt, Thất Bảo Linh Lung Tháp bị đánh văng trở về bên cạnh