“Cái gì?”
Nghe Châu Nhi thông báo, Lạc Nam nhảy dựng cả lên.
Sau đó, trong ánh mắt khó hiểu của Côn Lôn Nữ Hoàng và Phượng Tịch Y, chỉ thấy Lạc Nam hóa thành một làn gió điên cuồng chạy đi.
“Chuyện gì xảy ra?” Nữ Hoàng cùng Phượng Tịch Y hai mặt nhìn nhau, nhất thời không hiểu ra sao, chỉ đành nhanh chóng đuổi theo.
Chỉ thấy Lạc Nam lao vào Cung Điện mà Bắc Cung Hàm Ngọc đang bế quan…
Nhiệt độ hừng hực, trước mặt Bắc Cung Hàm Ngọc là một tôn Đan Đỉnh đang được thiêu đốt bởi Hỏa Thiên Đế Lực, nàng vẫn đang cực kỳ chăm chú luyện chế Thăng Hoa Đan, các loại Nguyên Liệu chất chồng xung quanh như ngọn núi nhỏ.
Đây là lô gần thứ 100, mỗi lô dao động từ năm đến bảy viên, con số Thăng Hoa Đan mà Bắc Cung Hàm Ngọc luyện chế được trong thời gian qua đã hơn 600 rồi…
Thân là trưởng lão của Tiên Ma Cung, đại diện cho gia tộc chuyên môn luyện đan như Bắc Cung Thế Gia, từng viết ra Đan Đế Chân Giải…khả năng luyện đan của nàng không thể chê vào đâu được, đã luyện chế gần trăm lô, chưa từng thất bại một lô nào.
Bất quá ngay khi Lạc Nam hùng hùng hổ hổ phá cửa xông vào, động tĩnh quá lớn lập tức kinh động Bắc Cung Hàm Ngọc đang chăm chú, Hỏa Thiên Đế Lực bùng lên trong vô thức…
BÙM!
Nguyên liệu nổ tung, mùi vị cháy khét bay trong không khí, da mặt trắng nõn của nàng lấm lem khôi hài, mấy viên Thăng Hoa Đan vừa mới tạo hình đã nổ thành phấn vụn.
Bắc Cung Hàm Ngọc sắc mặt mộng bức, sao đó là trừng mắt nhìn Lạc Nam…
Nàng chưa kịp mở miệng, đã nghe Lạc Nam vừa mừng vừa vội la lên thất thanh:
“Hàm Ngọc, Hàm Ngọc…nữ nhi của ta sắp chào đời, nàng mau hỗ trợ đỡ đẻ!”
Bắc Cung Hàm Ngọc, Phượng Tịch Y và Côn Lôn Nữ Hoàng vừa tiến đến nghe vậy giật mình, rốt cuộc hiểu vì sao Lạc Nam bỗng nhiên kích động giống phát rồ như vậy.
Ý niệm vừa động, mấy người đã biến mất tại chỗ, cùng lúc xuất hiện trong Linh Giới Châu.
“Tiểu Nam…” Long Khuynh Thành đang đứng bên ngoài cung điện lo lắng, thấy mấy người tiến vào liền vui vẻ kinh hô.
“Ưm…”
Bên trong Vô Hối Cung, âm thanh đau đớn và thở dốc của Cửu Huân Dao không ngừng truyền ra.
“Nàng đừng sợ, có ta ở đây…”
Lạc Nam đứng bên ngoài nói vọng vào.
“Chàng yên tâm, có thiếp ở đây mẫu nữ nàng ấy chắc chắn bình an!” Bắc Cung Hàm Ngọc động viên hắn một tiếng, nhanh chóng đẩy cửa Vô Hối Cung bước vào.
Thân là một Thiên Đan Đế, đỡ đẻ không phải vấn đề quá lớn đối với nàng.
Thật ra bản thân Lạc Nam là Thiên Đan Đế, hắn cũng có thể tự mình đỡ đẻ cho thê tử, nhưng ngặt nỗi hắn quá kích động và nôn nóng, sợ rằng mất bình tĩnh mà lóng cóng chân tay, nên mới vội vàng nhờ đến Bắc Cung Hàm Ngọc.
“Đừng lo lắng, tiểu bảo bối kia có linh tính như vậy, chắc chắn sẽ không làm khó mẫu thân nàng!” Côn Lôn Nữ Hoàng thấy Lạc Nam sốt ruột đi qua đi lại, chủ động nắm tay hắn trấn an.
“Ừm, chắc chắn rồi!” Lạc Nam gật mạnh đầu, siết chặt lấy bàn tay mềm mại của nàng.
Hắn khó ức chế nhịp tim đập thình thịch…
Mặc dù không phải lần đầu lên chức phụ thân, nhưng cảm giác chờ mong và thấp thởm vẫn chẳng thể nào quen thuộc được.
Đối với Lạc Kỳ Nam, hắn không đủ khả năng bảo vệ mẹ con các nàng, nên chỉ đành rời xa khi tiểu nha đầu chỉ mới 10 tuổi, chấp nhận để các nàng đi cùng Tuế Nguyệt Nữ Đế.
Còn đối với tiểu bảo bối này và Cửu Huân Dao, hắn lại chưa đủ khả năng công khai một cách đường đường chính chính vì kẻ thù hùng mạnh, thậm chí chỉ kém chút nữa các nàng đã rơi vào thảm cảnh…
Lạc Nam luôn cảm thấy mình không làm tròn trách nhiệm của một nam nhân, một phụ thân, một trượng phu…
Vì lẽ đó, hắn sẽ bằng mọi giá bù đắp cho các nàng ngay khi có thể, giành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho các nàng.
Lúc này đây cũng không ngoại lệ…
Có sự hỗ trợ của Bắc Cung Hàm Ngọc, âm thanh thở dốc và rên rỉ đau đớn của Cửu Huân Dao đã lắng xuống, thỉnh thoảng bên trong lại vọng ra lời nói động viên của Bắc Cung Hàm Ngọc, mong muốn Cửu Huân Dao cố gắng lên.
ẦM ẦM!
Hết sức đột ngột, hai cổ lĩnh Vực hùng mạnh đến cực điểm bỗng nhiên hàng lâm Linh Giới Châu.
“Vực này thật mạnh!” Côn Lôn Nữ Hoàng đồng tử co rút lại.
Nàng và Lạc Nam đưa mắt nhìn qua.
Chỉ thấy chẳng biết từ bao giờ, Ngộ Vực Trận được Lạc Nam bố trí đã triệt để dừng lại.
Từ bên trong đó, hai vị tuyệt đại mỹ nhân phá không mà lên.
Một người cầm lấy Loạn Tinh Thương và Ngân Dạ Đế Thương, tóc đen tung bay, dung nhan vừa yêu mị vừa cao quý vô song, khiến bất kỳ nam nhân nào cũng chẳng thể rời mắt.
Một người tràn đầy khí phách, song quyền vũ động, ánh mắt như điện, thân thể linh động, chân dài miên man, vòng eo uyển chuyển và săn chắc đến mê người, mang đến cảm giác áp bách như một vị nữ tướng.
Âu Dương Thương Lan và Võ Tam Nương.
Lúc này, từ trên cơ thể các nàng là hai loại Lĩnh Vực khác biệt nhau đang bùng nổ.
Dù có Linh Giới Châu phong tỏa, nhưng cảm bá đạo đầy nặng nề đó vẫn khiến Lạc Nam và Nữ Hoàng cảm giác được nguy hiểm trầm trọng, Long Khuynh Thành cũng bị ép đến sắc mặt trở nên trắng bệch.
“Cửu Tầng Thương Vực và Cửu Tầng Quyền Vực!” Nữ Hoàng ngưng trọng nói ra.
Chỉ xét riêng về Vực, lúc này Âu Dương Thương Lan và Võ Tam Nương đã thành công vượt qua nàng.
“Không để ta thất vọng a…” Lạc Nam hài lòng mỉm cười gật gù.
Đúng như dự đoán của Kim Nhi, bởi vì Âu Dương Thương Lan đã từng cảm ngộ qua Thương Vực toàn thịnh do tiền bối Âu Dương Vô Song để lại, còn Võ Tam Nương cũng luyện hóa huyết mạch Võ Đế của Tiên Ma Cung, nên việc lĩnh ngộ Vực cao cấp của các nàng sẽ dễ dàng hơn người khác rất nhiều.
Vì lẽ đó, sau một thời gian không quá dài bế quan trong Ngộ Vực Trận, các nàng ấy cũng đã thành công, tuy tu vi không hề gia tăng, nhưng đã chính thức bước vào hàng ngũ cường giả thành thạo Vực hàng đầu vũ trụ.
Đương nhiên, mọi thứ luôn có cái giá của nó.
Nửa mỏ Nguyên Thạch được Lạc Nam dùng làm nguyên liệu để Ngộ Vực Trận hoạt động đã tiêu hao gần như sạch sẽ, chỉ còn lại vài trăm khối rải rác nằm trên mặt đất.
Mà lúc này, Võ Tam Nương và Âu Dương Thương Lan cũng khéo léo thu liễm Vực vào bên trong cơ thể, bắt gặp Lạc Nam cùng hai nữ đầy khẩn trương đứng trước một cung điện, bèn vội vàng hạ xuống.
“Phu quân, Hi Vũ tỷ tỷ, có chuyện gì thế?” Âu Dương Thương Lan lo lắng hỏi.
“Nàng ta là ai?” Võ Tam Nương nhìn chăm chú Phượng Tịch Y, cảm giác được đây cũng là một vị Nữ Thiên Đế.
“Mọi chuyện nói ra rất dài, từ khi hai muội bế quan đã xảy ra nhiều việc…” Côn Lôn Nữ Hoàng kéo Võ Tam Nương cùng Âu Dương Thương Lan sang một bên giải thích cặn kẽ mọi việc.
…
NGAO!
Có tiếng gầm thét uy nghiêm vang vọng thương khung.
Bên trong một cung điện, hư ảnh Đại Xà khổng lồ xuyên thủ vân tiêu ngạo nghễ hiện lên, toàn thân lấp lánh ánh sáng Cửu Sắc, chín luồng quang thải khác nhau hiện lên từng mảnh vảy tinh xảo, hoa lệ và xinh đẹp khó mà hình dung.
Cửu Thải Thôn Thiên Xà!
Khi hư ảnh Đại Xà biến mất, cũng là lúc Thải Quỳnh Dao như tiên tử không nhiễm bụi trần từ cung điện bước ra.
Mà khí tức của nàng rõ ràng đã gia tăng đến cực điểm so với trước đó.
Lạc Nam có thể cảm nhận được, Thải Quỳnh Dao đang trong giai đoạn then chốt