Con Đường Bá Chủ

Lạc Nam Chiến Nguyệt Kỳ


trước sau

Nghe câu hỏi của Lạc Nam, Tô Nhan chính thức lặng người…

Đôi mắt trong veo của nàng loáng thoáng từng tia gợn sóng, đôi môi hồng nhuận bóng bẩy mấp máy, không biết đáp trả thế nào cho phải…

Bởi vì đúng như lời hắn nói, Bách Hoa Tông không thể mang lại nhiều thứ quý giá như thế cho chúng nữ…

Hoa Ngọc Phượng tinh thông trận pháp, toàn bộ tông môn chỉ có mỗi Đào Hoa Trận…

Tô Mị tinh thông các loại Mị Công, nhưng Bách Hoa Tông cũng chẳng thể hỗ trợ bao nhiêu…

Hơn nữa Linh Thạch toàn tông thu được đều phải phân phối, mỗi tháng chỉ thu được một số lượng nhất định, so với đám linh thạch chồng chất như núi kia không đáng là gì…

Để ba nữ đi theo hắn quả thật không thiệt thòi chút nào, trái lại thành tích lần này của các nàng trên Thánh Linh Bảng đã chứng minh rất rõ điều đó…

Hơn nữa trước khi đến đây Tô Nhan đã gặp qua Tô Mị, biết đồ đệ của mình là thật tâm ưa thích tiểu sư đệ này…cũng không thể dùng gậy đánh uyên ương a…

Tần Mộng Ảnh và Diễm Nguyệt Kỳ không biết từ lúc nào đã lẳng lặng nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự kinh ngạc, bản thân các nàng cũng không ngờ hắn giàu như vậy…

Mà sư phụ nữ nhân càng là mặt mũi hớn hở, không có chút ngại ngùng cười nói:

“Tiểu đồ nhi thật giàu, ngày sau ngươi có trách nhiệm bao nuôi lão nương!”

Lạc Nam nghe xong xém tí ngã nhào trên mặt đất, bất quá vẫn tự tin gật gật đầu…

Nhìn bộ dạng thất thần của Tô Nhan, Lạc Nam áy náy trong lòng, xem ra mình hành động có phần quá đáng, vội vàng an ủi:

“Tam sư tỷ, ta chỉ muốn chứng minh các nàng ấy theo ta sẽ có tương lai, cũng không có ý tách rời quan hệ giữa các nàng và Bách Hoa Tông…các nàng được Bách Hoa Tông nuôi dưỡng từ bé, ta rất cảm kích, cũng xem Bách Hoa Tông như nhà của mình vậy…”

“Huống hồ quy định người kế thừa vị trí tông chủ không thể lập gia đình quá mức cổ hủ, các ngươi có thể xem xét loại bỏ quy định này a!”

Tô Nhan hít sâu một hơi không trả lời, nhìn thoáng qua hai vị sư tỷ…

Trách không được thời gian ngắn không gặp, tu vi của hai vị sư tỷ đã bỏ xa mình nhiều như vậy, bản thân Tô Nhan vẫn chỉ là Luyện Hư Sơ Kỳ mà thôi…

Tất cả đều có liên quan trực tiếp với tiểu nam nhân này…hắn rốt cuộc là ai?

Lần đầu tiên trong cuộc đời, vốn tính cách lạnh nhạt như Tô Nhan nảy sinh tò mò với một người nam nhân…

Sư phụ nữ nhân thấy tình cảnh này, liếc ngang liếc dọc bốn tên đồ đệ, chợt phán một câu chết người không đền mạng:

“Đợi tiểu Nam đột phá Luyện Hư Kỳ, lão nương đem ba tỷ muội các ngươi cùng gả cho hắn, xem như hoàn thành trách nhiệm!”

“Phốc!” Lạc Nam một ngụm phun ra ngoài, nhìn sư phụ giơ cao ngón tay cái, lần đầu tiên hắn thấy nàng đáng yêu như vậy…

Trái với biểu hiện của Lạc Nam, ba vị sư tỷ gương mặt đỏ như trái đào chín, vội vàng sẳn giọng…

“Sư phụ nói lung tung cái gì? Sao lại dính thêm các nàng?” Tần Mộng Ảnh khẽ gắt, hiển nhiên cho rằng chỉ mình nàng gả là được…

“Chúng ta đã có ước định trong vòng mười năm, nếu thực lực của hắn vượt qua ta, không cần gả ta vẫn sẽ tự mình dâng lên, bất quá hiển nhiên đó là chuyện viễn vong” Diễm Nguyệt Kỳ liếc mắt, tự tin vô cùng…

Mà Tô Nhan càng là tức giận đến dậm chân, với bản tính u lạnh của nàng cũng không nhịn được quát một tiếng:

“Liên quan gì đến ta?”

“Sao lại không liên quan? Có câu nước phù sa không chảy ruộng ngoài, tiểu sư đệ của các ngươi chính là đại phú ông, gả cho hắn cả đời không lo không nghĩ, ăn sung mặc sướng, huống hồ với thiên phú của tên này, chỉ cần đạt Luyện Hư là đủ sức dạy dỗ các ngươi rồi, đề phòng Hậu Cung xảy ra hỏa hoạn, lão nương cũng không cần tiếp tục lo lắng cho mấy nha đầu các ngươi!” Nữ nhân sư phụ rung đùi đắc ý, phe phẩy hai chân hết sức có lý nói…

“Luyện hư đủ sức dạy dỗ chúng ta?” Người lên tiếng là Diễm Nguyệt Kỳ, nàng cảm thấy không phục…

Với tính cách kiêu ngạo của nàng, sao có thể chấp nhận bị vượt cấp nhiều như vậy? phải biết nàng hiện tại là Luyện Hư Viên Mãn a…

“Không tin các ngươi có thể chiến một trận, xem ánh mắt của lão nương có chuẩn xác hay không?” Sư phụ nữ nhân mở miệng khiêu khích…

Lạc Nam vổ vổ trán cảm thấy đau đầu, sư phụ gì thế này? chỉ thích khích bác đệ tử choảng nhau…

Mà Tần Mộng Ảnh và Tô Nhan ngưng trọng nhìn nhau, mặc dù các nàng không quá thích Diễm Nguyệt Kỳ, nhưng phải công nhận thực lực của đại sư tỷ hầu như bất bại trong cùng cấp, hiện tại sư phụ lại đề cao Lạc Nam như thế, không thể xem thường a…

“Chiến thì chiến! Bổn tọa đem tu vi áp chế xuống Nguyên Anh Hậu Kỳ là được…” Diễm Nguyệt Kỳ ngạo kiệu nói, chiến ý lập lòe trong mắt, đem tu vi tạm thời hạ xuống sánh ngang Lạc Nam…

“Nàng thật muốn đánh cùng ta? Thua không được khóc nhè đâu đấy…!” Lạc Nam hiếm có cơ hội đả kích nữ nhân bá đạo này, trêu chọc một câu…

“Hừ, đừng để bổn tọa thất vọng!” Diễm Nguyệt Kỳ lần đầu bị nam nhân trêu, trong lòng xuất hiện cảm giác thú vị, cười tươi xinh đẹp…

Hai người phi thân lên không trung, chăm chú nhìn nhau…

Sư phụ nữ nhân cùng Mộng Ảnh và Tô Nhan lẳng lặng quan sát, các nàng cũng muốn thấy rõ chiến lực thật sự của Lạc Nam…

Tin tưởng với sức mạnh của Diễm Nguyệt Kỳ, đủ ép hắn dùng toàn lực…

“Nàng xuất chiêu trước đi!” Lạc Nam có đủ phong độ của một nam nhân, trong luận bàn nhường nữ nhân đi trước…

“Đừng hối hận đó! Kim Ô Trảo…”

Diễm Nguyệt Kỳ quát một tiếng, hai bàn tay trắng ngọc ngà nâng lên, Dị Hỏa hoàng kim nhanh chóng hình thành hai bộ trảo dữ tợn, chân đạp thân pháp biến mất, hướng thân thể Lạc Nam vồ tới…

Lạc Nam trong lòng hơi ấm áp, đối với công kích sắt bén như thế này lẽ ra phải nhắm vào đầu, nhưng nàng lại ngắm vào thân thể hắn, rõ ràng là nương tay một chút…

Bất quá hắn sẽ buộc nàng phải dùng toàn lực…

“Mộc Hình Quyền – Thủy Hồng Cước!”

Đối diện trảo ấn bằng Dị Hỏa của nàng, Lạc Nam liên tục thi triển hai loại vũ kỹ cận chiến…

Nhìn Xuyên Yếu Điểm mở ra quan sát, nhắm ngay hai trảo của nàng công tới…

Ầm ầm ầm…

Quyền đối trảo, cước đối trảo…

Hai người sáp là cá trên không trung, Dị Hỏa của Diễm Nguyệt Kỳ quả thật mạnh mẽ, dù chỉ dùng hai trảo nơi bàn tay vẫn đánh bất phân thắng bại với hắn kết hợp giữa quyền và cước…

“Ồ, Dị Mộc và Huyền Thủy!” Diễm Nguyệt Kỳ thích thú nhếch môi…

Dị Mộc có thể hấp thu một phần Dị Hỏa trong công kích của nàng, mà Huyền Thủy của hắn hình thành từng cơn sóng lớn như biển cả giận dữ, chỉ tạm thời phòng thủ thành công trước uy lực của Dị Hỏa…

Bất quá Kim Ô Hư Hỏa mạnh mẽ không nói chơi, Huyền Thủy và Dị Mộc bắt đầu có dấu hiệu suy yếu…

Lạc Nam cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, vừa rồi chỉ là thăm dò mà thôi…

Hắn cười khẽ một tiếng, thân hình thoát ẩn thoát hiện, đạp lấy Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ tạm thời rút lui…

“Kim Ô Nhất Chưởng!” Diễm Nguyệt Kỳ được thế không tha, yêu kiều quát…

Theo sau đó, bàn tay trắng nõn của nàng hướng về hắn tung chưởng, Dị Hỏa hình thành một con Kim Ô phá không bay đến…

“Xuyên Tinh Chỉ!”

Lạc Nam cười sảng khoái, không tiếp tục nương tay, Tử Tâm Phần Không Viêm cấp tốc ngưng tụ trên đầu ngón tay, một chỉ hướng về một chưởng của nàng bắn mạnh…

XOẸT…

Xuyên Tinh Chỉ thành công xuyên phá Kim Ô Chưởng, nhưng uy lực cũng bị giảm xúc, tốc độ trở nên chậm chạp hơn nhiều, Diễm Nguyệt Kỳ dễ dàng tránh né…

“Xem ra bổn tọa hơi nương tay rồi, tiếp theo là một đòn này đây” Diễm Nguyệt Kỳ yêu kiều quát:

“Thiên Hỏa Thủ!”

Theo tiếng nói của nàng, vô tận Kim Ô Hư Hỏa hình thành một đại thủ màu vàng khổng lồ trên không trung, hướng về hắn lao đến…

Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng, chính đòn công kích này đã khiến cường giả U Nguyên Đại Lục ăn thiệt thòi lớn dưới tay nàng…

Hắn không dám xem thường chút nào, nghiêm nghị lên tiếng:

“Trích Tinh Thủ!”

Theo sau đó, Tử Tâm Phần Không Viêm cấp tốc hình thành một đại thủ khổng lồ, hướng về Thiên Hỏa Thủ của nàng vồ đến…

Không ai nhường ai…

“Thú vị, lại thêm một Thiên Hỏa Thủ!” Diễm Nguyệt Kỳ nhếch môi, cánh tay còn lại khẽ nâng…

Lại là một đại thủ hình thành từ Dị Hỏa, nhưng lần này nàng dùng Dị Hỏa màu tím, chính là Tử Tâm Phần Không Viêm…

Lạc Nam làm sao chịu thua kém, cười to một tiếng sảng khoái, lại một Trích Tinh Thủ phá không mà ra, hắn dùng
chính là Kim Ô Hư Hỏa của chính nàng…

Bốn cái Đại Thủ cùng lúc xuất hiện trên không trung, uy áp mạnh mẽ không cần nói cũng biết…

Nếu không phải Sư phụ nữ nhân dùng linh lực phong tỏa chiến trường, chỉ sợ đã sớm kinh động đến toàn Học Phủ rồi…

Bất quá mặc dù như vậy, vẫn có không ít lão quái vật nhiều chuyện tò mò rình xem…

Tần Mộng Ảnh và Tô Nhan thán phục nhìn hai thân ảnh trên không trung, bọn họ quả thật xuất chúng…

Mà lúc này, theo một tiếng quát đồng thanh của Lạc Nam và Nguyệt Kỳ…

Bốn thanh đại thủ hung hăng va đập vào nhau…

ẦM ẦM ĐÙNG ĐÙNG…

Như thiên thạch va chạm, Trích Tinh Thủ cùng Thiên Hỏa Thủ ầm vang vỡ nát, không gian có dấu hiệu nứt vỡ, chấn động khiến cả hai phải lùi vài chục bước ổn định cơ thể…

“Hừ, không tệ chút nào!” Diễm Nguyệt Kỳ càng chiến càng hăng, Hoàng Kim hỏa diễm hừng hực cháy dữ dội…

Gáy…

Theo một tiếng quát lớn, Kim Ô hư ảnh sau lưng nàng phá không mà ra, vươn dài đôi cánh hàng trượng lao về Lạc Nam…

Loại hình thức công kích này Diễm Nguyệt Kỳ vừa sáng tạo ra không lâu, do lần trước chứng kiến Hỏa Phượng của Lạc Nam tại U Nguyên Đại Lục…qua đó có thể thấy thiên phú lĩnh ngộ đáng sợ của nàng…

“Haha, muốn cùng ta chơi chim? Nàng con non!” Lạc Nam cuồng tiếu cười ha hả…

GÁY GÁY…

Hai tiếng thét dài sau lưng hắn đáp trả, lại một Kim Ô được hình thành, cùng với nó là Hỏa Phượng màu tím cao ngạo…

Kim Ô và Hỏa Phượng của Lạc Nam hết sức ăn ý, đem con Kim Ô của Diễm Nguyệt Kỳ đánh đến tối tăm mày mặt…

“Chơi chim lợi hại đấy, nhưng chơi Lôi thì sao?” Diễm Nguyệt Kỳ cũng sảng khoái vô cùng, Lôi Đình quyền trượng đã xuất hiện trên tay, trong mắt lấp lóe lôi quang hết sức mãnh liệt…

“Ngũ Lôi Oanh Đỉnh!”

Quyền trượng trong tay nàng hướng lên thiên không, mây đen cấp tốc hội tụ trên phạm vi rộng, theo sau đó hình thành năm tia lôi đình khủng bố, hướng về thân thể Lạc Nam nện xuống…

“Hoành Tảo Thiên Quân!”

Lạc Nam không dám chủ quan chút nào, Giao Vương Kích đã xuất hiện trong tay, Dị Hỏa hừng hực bao trùm mũi kích, hắn hướng về năm tia lôi đình đang đánh xuống quét ngang…

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Cảnh tượng Lạc Nam cầm kích công phá Lôi Đình quá mức trùng kích thị giác, hắn như một chiến thần bất bại, từng tia Lôi Đình dữ tợn bị Giao Vương Kích đánh tan…

“Đến lượt ta! Tốc Biến!”

Lạc Nam thân hình bỗng chốc biến mất, một lần nữa xuất hiện đã ở sau lưng Diễm Nguyệt Kỳ, một kích đập mạnh…

“Hừ, nằm mơ!” Diễm Nguyệt Kỳ cười ha ha, Lôi Đình Quyền Trượng trong tay mang theo ngập trời lực lượng quay phắt người nện mạnh vào Giao Vương Kích…

ẦM…

Sau cú va chạm đầu tiên, thân ảnh hai người nhanh chóng bị đẩy lùi…

Lạc Nam thầm hô một tiếng sảng khoái, tiếp tục cầm lấy Giao Vương Kích bá đạo tiến công…

Diễm Nguyệt Kỳ không phải dạng vừa, Lôi Đình Quyền Trượng liên tục đập đến, ăn miếng trả miếng…

Thân ảnh hai người một lần nữa hừng hực mà chiến, không gian rung rẩy sau mỗi lần va chạm…

Răng rắc…

Rốt cuộc, một âm thanh vỡ nát vang lên khiến Diễm Nguyệt Kỳ hơi thất thần, trong lòng hơi nhói…

Hai người chiến đấu quá mức hăng say khiến Lôi Đình Quyền Trượng vỡ nát…

Dù sao đẳng cấp của nó hơi thấp, bị Giao Vương Kích điên cuồng va đập nên vỡ nát cũng là điều dễ hiểu…

Đây là thứ hắn và nha đầu Tình Nhi tặng cho nàng à…

Lạc Nam cũng rung rẩy cả người, nhìn vẻ thất thần trong mắt của Diễm Nguyệt Kỳ, hắn bí mật truyền âm vào tai nàng:

“Ta hứa sẽ thay nàng chữa trị nó, thậm chí nâng nó lên cấp cao hơn để xứng đáng với nàng!”

Diễm Nguyệt Kỳ thân thể rung lên, thu hồi Lôi Đình Quyền Trượng vào nhẫn trữ vật…

Lạc Nam cũng hiểu ý cất giữ Giao Vương Kích…

“Tiêu diệt được một chiêu này của ta, công nhận ngươi mạnh hơn!” Diễm Nguyệt Kỳ ngẩng đầu nhìn hắn, nàng biết nam nhân này còn nhiều thủ đoạn chưa sử dụng, Mộc Quy, Thổ Hùng…

Mà thủ đoạn của nàng chỉ còn có một, về một mặt nào đó nàng đã thua hắn…

Đương nhiên với bản tính kiêu ngạo lãnh diễm của nàng, dù chỉ còn một chiêu vẫn sẽ thi triển…

Huống hồ đó là chiêu thức mạnh nhất của nàng…

“Quyết thắng bại nào!” Lạc Nam nhìn nàng khích lệ…

Thế là, trong ánh mắt háo hức của mọi người…

Diễm Nguyệt Kỳ tóc dài tung bay…

Hư ảnh Kim Ô lại ngạo nghễ xuất hiện trước người nàng…

Chỉ là lần này Kim Ô còn có thêm màu tím nơi vị trí trái tim…dung hợp Tử Tâm Phần Không Viêm…

Hai loại Dị Hỏa hừng hực dung hợp, không gian lúc này có dấu hiệu nứt vỡ…

Chưa dừng lại ở đó, theo ánh mắt của nàng lấp lóe Lôi Đình, vô số tia sét cấp tốc dung hợp vào Kim Ô đang ẩn chứa hai loại Dị Hỏa kia…

Lôi Hỏa Huyền Công một lần nữa xuất hiện…

Răng rắc…

Không gian tầng tầng sụp đỏ…

“Đại tỷ thật mạnh!” Tô Nhan hít sâu một hơi, chỉ sợ khi ở thời điểm tu vi Nguyên Anh Hậu Kỳ, nàng phải bất lực trước chiêu thức này…

Tần Mộng Ảnh cũng phải gật đầu tán thành, trong lòng càng thêm quyết tâm luyện hóa Bát Hoang Hoành Thiên Viêm, nàng không thể bị bỏ quá xa được…

Nữ nhân sư phụ hứng thú vô hạn, không biết một chiêu của tiểu tử kia có đủ sức chống lại hay không…

Trong ánh mắt của mọi người, Lạc Nam cười khẽ, hai bàn tay hợp lại đưa về bên hông, thân hình hơi cong xuống…

Theo sau đó, hai loại Dị Hỏa cuồn cuộn xoay tròn, nhanh chóng hòa hợp…bên cạnh đó Huyền Thủy và Dị Mộc càng là nhanh chóng xâm nhập, ba loại thuộc tính đan xen hoàn mỹ vào nhau…

Diễm Tâm Đỉnh, Huyền Thủy Đỉnh, Thiên Mộc Đỉnh vù vù rung động bên trong đan điền, linh lực áp súc đến cực hạn…

Nơi ngưng tụ lực lượng giữa hai bàn tay hắn, không gian đã biến mất từ bao giờ, chỉ còn lại một hố đen…

Diễm Nguyệt Kỳ hai mắt mở to, lãnh ngạo quát:

“Diễm Lôi Kim Ô Phá!”

GÁY…

Kim Ô mang theo lực lượng của hai loại Dị Hỏa và Lôi Đình chi lực, hung hăng phá không mà bay, mang theo thế hủy thiên diệt địa tìm đến Lạc Nam…

“Hợp Linh Chưởng!”

Lạc Nam càng là không chút chần chờ, hai tay đẩy mạnh, một chưởng phá không mà ra…

Diễm Lôi Kim Ô Phá cùng Hợp Linh Chưởng…

Chính diện đối kháng…

Khủng bố vô cùng…

Truyện convert hay : Triền Tình Tư Sủng: Vưu Vật Tiểu Thê Tiềm Nghiện

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện