Đạt được tin tức Cửu Diệp Liên Hoa sắp hóa hình từ miệng Mộc Ái My, Lạc Nam vô cùng vui vẻ.
Số lượng cánh hoa đã phục hồi đủ con số chín nhưng vì cánh hoa cuối cùng vẫn còn non nớt, phải chờ một thời gian nữa mới hoàn thành công đoạn hóa hình.
Lạc Nam cũng không vội, dù sao thì cũng là chuyện sớm muộn mà thôi.
Rời khỏi Linh Giới Châu, hắn chạy về Làng Nhất Thế một chuyến muốn thăm chúng nữ, nhân tiện lấy Vô Tức Bảo Rương tiến hành nâng cấp.
Nào ngờ Làng Nhất Thế im ắng đến lạ thường, tất cả thành viên mỗi một người đều ôm lượng Nguyên Thạch và Bàn Đảo Quả bế quan, tu vi đang cuồn cuộn gia tăng…
Chúng nữ đều hiểu đây là giai đoạn chạy nước rút, khi Địa Ngục Môn biến mất, số lượng các Thiên Đế trở về trong vũ trụ rất nhiều, lại thêm việc Nghịch Long hàng thế khiến các Đại Thế Lực đang nỗ lực phát triển, các nàng một khi lơ là sẽ khó mà đuổi kịp.
Vì thế, dù là nghịch ngợm không tim không phổi như Đình Manh Manh cũng đang nỗ lực tu luyện.
Hài lòng mỉm cười, Lạc Nam cầm Vô Tức Bảo Rương đi tìm Cuồng Khí Lão Nhân.
Đập vào mắt hắn, Tiểu Hồng Nhi đang thích ý ngồi trên ghế nhỏ, miệng gặm một thanh Đại Đao Đế Cấp Thượng Phẩm, đồng thời vươn ra cánh tay nhỏ nhắn cho Cuồng Khí Lão Nhân lấy một ít máu.
Chỉ bất quá, sắc mặt Cuồng Khí Lão Nhân lúc này lại đen như đáy nồi.
Bởi vì dù Tiểu Hồng Nhi đã hóa thành hình dáng nhân loại, nhưng cường độ cơ thể lại cứng rắn dị thường, Cuồng Khí Lão Nhân dù dùng một thanh Dao Găm đạt đến Đế Cấp Cực Phẩm vẫn không thể làm xướt da thịt của nàng.
“Baba, ôm!”
Thấy Lạc Nam đi vào, Tiểu Hồng Nhi mặc kệ Cuồng Khí Lão Nhân, nhảy vọt vào lòng hắn, tứ chi nhỏ bé quấn chặt như gấu túi không chịu buông ra.
“Còn muội nữa nha…” Tiểu Ngân Nhi từ phía sau nghe vậy cũng chạy vọt tới, nhảy lên.
Lạc Nam chụp lấy nàng, ôm hai tiểu nữ nhi dở khóc dở cười, cưng chiều véo véo cái má bụ bẫm của các nàng, mắng nói:
“Hai xú nha đầu, lên chức tỷ tỷ, có muội muội rồi mà còn làm nũng!”
“Muội muội nào nha?” Hai tiểu nha đầu ánh mắt mờ mịt.
“Chính là muội muội trong bụng dì Huân Dao!” Lạc Nam nói.
“A!”
Hai tiểu cô nương mừng rỡ kinh hô, vội vàng nói: “Baba mau, chúng ta muốn gặp muội muội!”
Lạc Nam mỉm cười, đem thu hai nàng vào trong Linh Giới Châu để đi gặp Tiểu Thiên Ý.
Lúc này hắn mới nhìn sang Cuồng Khí Lão Nhân đang có vẻ mặt bất đắc dĩ, cười hỏi:
“Thế nào rồi? lấy máu của Hồng Nhi làm cái gì?”
Cuồng Khí Lão Nhân vuốt vuốt râu, nói ra suy nghĩ của mình: “Lão phu cảm thấy thiên phú và bản năng di truyền của mỗi một chủng tộc đều ẩn sâu bên trong huyết mạch, vì lẽ đó muốn mượn máu của Binh Nhân Tộc để nghiên cứu, xem thử có khả thi không!”
Lạc Nam lắc đầu, nghiêm túc nói: “Ta chỉ chấp nhận cho ngươi nghiên cứu Binh Nhân Tộc với điều kiện không làm tổn thương đến các nàng, việc lấy máu nếu ảnh hưởng thì nên dừng lại!”
“Chủ công yên tâm, lão phu xem các nàng như nữ nhi ruột thịt, chắc chắn sẽ không làm ảnh hưởng đến thể trạng của các nàng, chỉ dùng một lượng nhỏ máu không đáng kể mà thôi!” Cuồng Khí Lão Nhân trịnh trọng đáp.
Lạc Nam nhẹ gật đầu, bởi vì đang nắm giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của Cuồng Khí Lão Nhân nên hắn cảm nhận được lão già này không hề nói dối.
“Muốn tổn thương Binh Nhân Tộc chỉ có thể để Binh Nhân Tộc ra tay!” Hắn kiến nghị:
“Ngươi nên dùng Lạc Hồng Kiếm lấy chút máu của Tiểu Ngân Nhi sẽ dễ hơn!”
“Đa tạ chủ công chỉ điểm!” Ánh mắt Cuồng Khí Lão Nhân sáng lên, chắp tay than thở:
“Chẳng biết vì sao, lão phu cảm thấy nếu chủ công tự mình nghiên cứu, nói không chừng sẽ đạt thành tựu trước cả bản thân ta!”
“Ta không có thời gian!” Lạc Nam thành thật trả lời, đồng thời phất nhẹ óng tay áo.
Vô Tức Bảo Rương hiện ra, bên trong chứa đựng 200 kiện Vô Tức Áo Choàng.
“Ta muốn nâng cấp chúng nó thành Đế Cấp Cực Phẩm…” Hắn đề nghị.
“Cái gì?” Cuồng Khí Lão Nhân giật bắn người, lắp ba lắp bắp nói:
“Mặc dù loại Pháp Bảo che giấu dung mạo không tốn nhiều nguyên liệu như Pháp Bảo Công Kích hay Phòng Ngự, nhưng nếu muốn luyện chế 200 bộ Đế Cấp Cực Phẩm cũng sẽ tiêu hao lượng nguyên liệu khổng lồ, dù là lão phu cũng không có đủ!”
“Yên tâm, nguyên liệu ta hỗ trợ!” Lạc Nam cười tà.
Ý niệm vừa động, hai đống nguyên liệu chất chồng như hai ngọn núi, chồng chất hiện ra trước mắt.
Đây là tất cả nguyên liệu mà hắn đổi được từ phía Thiên Địa Hội.
“Tốt rồi!”
Chứng kiến số lượng nguyên liệu khổng lồ, Cuồng Khí Lão Nhân liếm liếm môi:
“Đủ rồi…bắt tay vào việc thôi!”
Lạc Nam lấy ra Phỏng Thiên Kính, đem nó biến thành Gia Tốc Trận, bao trùm lấy mình và Cuồng Khí Lão Nhân vào bên trong.
Nổ lửa, công cụ Luyện Khí cùng lúc xuất hiện trong tay, một già một trẻ đắm chìm vào quá trình luyện chế.
…
Một tháng thời gian thực rất nhanh trôi qua…
Để lại Cuồng Khí Lão Nhân đang thở hổn hển vì mệt mỏi, Lạc Nam hài lòng mang theo Vô Tức Bảo Rương rời đi.
Hắn tìm đến nơi Lệ Huân và Quái Ảnh Nữ Đế đang huấn luyện 33 vị Thánh Nữ Luân Kiếp Tiên Cung.
Tình cờ Ỷ Vân cũng đang ở đây.
Hiển nhiên thân là sát thủ, Ỷ Vân rất hứng thú với tổ chức Nhẫn Giả mà Lệ Huân đang huấn luyện, nên đến để luận bàn, thảo luận về nghệ thuật ẩn thân, ám sát.
Thấy phu quân đến xem, hai nàng một trái một phải khoác lấy cánh tay của hắn, cùng xem các vị Thánh Nữ huấn luyện.
Lạc Nam quét mắt một vòng, phát hiện toàn bộ 33 vị Thánh Nữ tu vi đều đã thành Đế, khí tức nội liễm như một phàm nhân, thân thể như hòa vào Hắc Ám, nguy hiểm như những thanh dăm găm đâm đến từ phía sau lưng một cách vô thanh vô tức.
Đối thủ mà các nàng đang phải đối luyện lúc này là Tứ Hợp Khôi, trận chiến 33 với 1, tạm thời bất phân thắng bại.
Phải biết rằng, 33 người các nàng chưa có ai đột phá Thiên Đế, vậy mà có thể cầm cự trước mặt quái vật khổng lồ công thủ toàn diện như Tứ Hợp Khôi, tiến bộ rất phi phàm.
“Không tệ…” Lạc Nam nhẹ gật đầu khen ngợi.
“Nhờ có số lượng Nguyên Thạch mà chàng cung cấp, lại thêm truyền thừa của Ám Cổ Tộc!” Lệ Huân đứng bên cạnh hắn mỉm cười, khoác lấy cánh tay Lạc Nam.
Nhờ vào truyền thừa quy mô lớn của Ám Cổ Tộc và Nguyên Thạch không ngừng cung cấp, tất cả các nàng đều có tiến bộ vượt bậc.
“Tài nguyên chỉ là một phần, nỗ lực và ý chí mới là thứ quan trọng!” Lạc Nam cười nói:
“Các nàng đều rất cố gắng!”
Hắn nhận ra, Ỷ Vân và Lệ Huân tu vi chỉ còn cách Địa Đế một bước rất ngắn.
“Kiếp Thiền vừa phụng mệnh Nữ Hoàng mang đến cho bọn thiếp một số Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan!” Ỷ Vân ánh mắt lóe lên đầy hưng phấn:
“Nếu các tỷ muội sử dụng, tu vi lại tăng lên một bước dài, mà thiếp và Lệ Huân cũng sẽ thành Địa Đế!”
“Khá lắm!” Lạc Nam mỉm cười gật gù, lúc này lại lấy ra 36 kiện Vô Tức Áo Choàng đã được nâng cấp giao cho các nàng.
“Tốt quá rồi!” Lệ Huân kích động nói: “Có những Áo Choàng này, Nhẫn Giả và Sát Thủ bọn thiếp hành động càng thêm hiệu quả!”
“Lần này ta đến chính là để giao chúng nó cho các nàng!” Lạc Nam ôn hòa nói.
Đưa mắt nhìn về một vùng không gian tăm tối, hắn chắp tay nói:
“Quái Ảnh tiền bối, tiểu tử có chuyện quan trọng muốn gặp ngươi!”
Tiếng nói vừa dứt, từ trong bóng đêm, thân ảnh thô kệch có phần xấu xí của Quái Ảnh Nữ Đế hiện ra.
“Phu thê các ngươi tình tứ được rồi, gặp lão thái bà như ta có chuyện gì?” Quái Ảnh Nữ Đế thanh âm khàn khàn nói.
Lạc Nam nhíu mày, Độc Tố trong cơ thể của Quái Ảnh Nữ Đế vẫn còn, chính nó đã làm giọng nói của nàng bị biến dạng.
“Ta muốn hoàn thành lời hứa với tiền bối!” Lạc Nam mỉm cười ôn hòa nói.
Toàn thân Lệ Huân chấn động, một tay gắt gao che miệng, ánh mắt đỏ lên nhìn lấy Lạc Nam, thanh âm run rẩy:
“Phu quân…độc…độc của sư phụ thiếp có thể trị hết rồi sao?”
Mặc dù lần trước Lạc Nam đã thông qua Đế Độc Đỉnh hút lấy một phần độc tố trong cơ thể