Con Đường Bá Chủ

Chương 1579


trước sau



“Đó là…Tịch Diệt Phượng Hoàng của Phượng Hoàng Tộc?”
Nhận ra lai lịch của Phượng Tịch Y, vô số người kinh hô thành tiếng.

“Cái này…nghe đồn Tịch Diệt Phượng Hoàng gần đây đã thoát khỏi đáy Phượng Sào, rời khỏi Hỏa Phượng Tộc…trước khi đi còn trọng thương không ít trưởng lão sau đó gia nhập Săn Ma Điện, hiện tại vậy mà đi cùng với Lạc Nam rồi?” Có người khá hiểu biết thắc mắc đến cực điểm.

“Tịch Diệt Phượng Hoàng là chủng biến dị trong Phượng Hoàng Tộc, tuy không mạnh bằng Nghịch Long nhưng cũng rất bá đạo, nàng ta gia nhập Côn Lôn Giới khác nào hổ mọc thêm cánh!” Không ít người hít sâu một hơi.

“Chẳng trách…chẳng trách Lạc Nam dám đối nghịch với Đan Thần Tháp một cách trực diện như vậy, nội tình của Côn Lôn Giới quá mức kinh khủng…”
“Nhưng Côn Lôn Giới dám thu nhận Tịch Diệt Phượng Hoàng, không sợ đắc tội với Phượng Hoàng Tộc sao?”
“Ngươi thì biết cái gì, với sức mạnh hiện tại mà Côn Lôn Giới biểu hiện…dù là Phượng Hoàng Tộc cũng không dám tự tiện đắc tội!”
Vô số người nghị luận ầm ĩ…
Chứng kiến Bạch Đằng Hãm Quân Trận vẫn đang vận hành vây nhốt 11 vị Thiên Đế, tất cả trưởng lão hùng mạnh bên phía Đan Thần Tháp lại bị cường giả cùng phe Lạc Nam cầm chân, toàn trường chính thức khiếp sợ.

Sau ngày hôm nay, toàn bộ vũ trụ không còn ai dám xem nhẹ nội tình của Côn Lôn Đế Thiên Giới nữa rồi.

Dù cho chỉ mới hình thành hơn 8000 năm, nhưng ngay cả cự đầu đã tồn tại vô vàn thế hệ như Đan Thần Tháp cũng không thể áp đảo, thử hỏi còn ai dám ý kiến?
RỐNG!
Ma Vực Chương Ngư chứng kiến Tịch Diệt Phượng Hoàng đang ngự trị trên đỉnh đầu mình, hắn phẫn nộ rống lên, vô số thanh xúc tu từ dưới lòng biển lao vọt mà lên, muốn quấn lấy Tịch Diệt Phượng Hoàng kéo xuống mặt nước.

Đối mặt với thế công của kẻ địch, Tiệt Diệt Phượng Hoàng chỉ dùng ánh mắt hờ hững liếc nhìn, cánh phượng đập mạnh…
Phượng Vũ Cửu Thiên.

Tịch Diệt Thánh Viêm hóa thành vô số lông vũ tung bay đầy trời, như phi đao sắt lẹm bắn đến những sợi xúc tu khổng lồ.

XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Âm thanh da thịt bị cắt đứt không ngừng vang lên, nhưng Ma Vực Chương Ngư vẫn sở hữu khả năng phòng ngự và khôi phục cực kỳ mạnh mẽ.

Khi những xúc tu bị cắt đứt, da thịt của chúng lại nhanh chóng tái tạo và hình thành một thanh xúc tu hoàn toàn mới.

“Vô ích thôi, dù ngọn lửa của ngươi lợi hại…nhưng bản thể của bổn trưởng lão chính là khôi phục không ngừng, đây chính là sự lợi hại của Ma Thú Cổ Đại!”
Ma Vực Chương Ngư hưng phấn cười lớn, tiếp tục phát động thế công.

Xúc tu tán loạn che thiên phủ địa, cố gắng đập vào cơ thể Phượng Hoàng màu đen cao quý trên thiên không kia.

“Thần Thông – Liệt Nội Hỏa!”

Mắt thấy tình cảnh này, Tịch Diệt Phượng Hoàng ngửa đầu gáy vang.

Thần Thông đặc biệt của Tịch Diệt Phượng Hoàng triển khai, biển lửa Tịch Diệt Thánh Viêm phô thiên cái địa bao phủ cơ thể Ma Vực Chương Ngư vào bên trong.

Khiến người khác kinh dị chính là, lúc này đây bỏ qua da thịt và bề ngoài của Ma Vực Chương Ngư, Tịch Diệt Thánh Viêm lại xuyên thấu vào bên trong cơ thể của đối tượng, điên cuồng thiêu đốt từ bên trong…
“AAAAAAAAA”
Tiếng gào thét thảm thiết của Ma Vực Chương Ngư vọng khắp Luyện Đan Đại Lục, hắn chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch, máu huyết bên trong cơ thể của mình đang bị Tịch Diệt Thánh Viêm đốt cháy, khí tức tử vong như muốn nhấn chìm và thôn phệ sạch sẽ sự sống của hắn.

Thần Thông – Liệt Nội Hỏa…tên như ý nghĩa, giúp ngọn lửa của người thi triển đốt trực tiếp vào thể nội địch nhân thay vì da thịt bên ngoài.

Không kịp đề phòng thủ đoạn như vậy của Tịch Diệt Phượng Hoàng, Ma Vực Chương Ngư đau đến tê tâm liệt phế.

Nó có thể phục hồi da thịt, phục hồi xúc tu trong thời gian ngắn khi bị cắt đứt hoặc đốt cháy, nhưng chắc chắn không thể nào khôi phục những bộ vị quan trọng ẩn trong cơ thể được.

Đau đớn đến hai mắt đỏ ngầu, Ma Vực Chương Ngư cắn răng lấy ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật ném vào cái miệng rộng khổng lồ của mình.

Nhẫn Trữ Vật lập tức bị nghiền nát, gần chục viên Đế Đan với tác dụng trị thương và khắc chế khí tức tử vong được Ma Vực Chương Ngư nhanh chóng luyện hóa.

Nhờ Đế Đan hỗ trợ, nó rốt cuộc thành công dập tắt đám cháy trong thể nội của mình.

Phẫn nộ đến đỉnh điểm nhìn lấy Phượng Tịch Y, sát cơ hóa thành thực chất, tám tầng Sát Vực bùng lên dữ dội.

“Bí Thuật - Ma Vực Hàng Lâm!”
Ma Vực Chương Ngư phát động Bí Thuật bí truyền của chủng tộc mình…
Chỉ thấy vô cùng vô tận Thiên Ma Đế Lực trong cơ thể hắn nổ ra, hóa thành một luồng lĩnh vực với phạm vi vạn dặm, Ma Lực đen kịch bao trùm trời đất, nhấn chìm mọi luồng Tiên Khí ẩn chứa bên trong.

Chưa dừng lại ở đó, hàng vạn cái miệng trên đám xúc tu mở ra, từ bên trong miệng là lít nha lít nhít đám Chương Ngư con chui ra bên ngoài, những con Chương Ngư này trên thân phủ đầy gai nhọn như kim tiêm đỏ ngầu, số lượng nhiều đến mức khiến toàn trường tê dại cả da đầu.

Ở bên trong Ma Vực do chủ nhân tạo ra, đám Chương Ngư nhỏ này hoạt động với tốc độ khủng bố, nhanh nhẹn như cá gặp nước, thoát ẩn thoát hiện đã bao vây lấy Tịch Diệt Phượng Hoàng.

XÈO XÈO XÈO…
Ngay khi vừa tiếp cận, chúng nó đã bị Tịch Diệt Thánh Viêm thiêu đốt, nhưng đám Chương Ngư này thật sự không biết sợ chết, mặc kệ ngọn lửa đang tước lấy sự sống của mình, chúng vẫn cố gắng đem kim tiêm đâm vào cơ thể nàng…
“Hahaha, các con của ta…mau hút sạch máu của tiện nhân đó!” Ma Vực Chương Ngư khoái trá cười lớn.

“Bá Vực – mở!”
Bất quá ngay khoảnh khắc này, Lạc Nam đột nhiên phun ra hai tiếng.

Nụ cười trên mặt Ma Vực Chương Ngư cứng ngắc lại.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bá Vực khủng bố vô biên lấy Lạc Nam làm trung tâm khuếch đại mà ra, các loại lực lượng mạnh mẽ được tạo thành từ hàng loạt Thiên Địa Dị Vật điên cuồng nghiền nát, nhấn chìm tất cả.

Trước ánh mắt vừa giận vừa sợ của Ma Vực Chương Ngư, Ma Vực mà hắn vất vả tạo ra lập tức bị Bá Vực hủy diệt thành cặn bả, toàn bộ Ma Lực bị Bá Lực ăn mòn, vô số luồng Ma Khí bị các loại Dị Thuộc Tính tàn phá.

RÍT…RÍT…RÍT…RÍT…RÍT…
Không còn Ma Vực bảo hộ đồng nghĩa với không còn môi trường để hoạt động, vô số con Chương Ngư nhỏ đang muốn hút máu Phượng Tịch Y liền lăn đùng ra chết.

Nhân cơ hội đó, Phượng Tịch Y từ trên không lao xuống như chim ưng vồ mồi, Phượng Trảo phủ lấy Tịch Diệt Thánh Viêm vồ thẳng xuống đầu Ma Vực Chương Ngư.

Sắc mặt đại biến, Ma Vực Chương Ngư muốn né tránh sang một bên, đáng tiếc thân thể khổng lồ khiến tốc độ của hắn không được nhanh chóng, chỉ vừa thành công xê dịch một chút phần đầu của mình.

PHỐC!
Phượng Trảo vồ vào con mắt bên phải của Ma Vực Chương Ngư, Tịch Diệt Thánh Viêm thiêu đốt dữ dội.

“KHÔNG!”
Tê tâm liệt phế gào thét thảm thiết, Ma Vực Chương Ngư đau đớn như lệ quỷ gầm lên.

Một cổ sóng xung kích hình thành âm ba công từ trong bụng nó bạo phát.

RỐNG!
Ở khoảnh cách gần, Phượng Tịch Y bị âm ba công tác động toàn thân kịch chấn, Tịch Diệt Thánh Viêm hỗn loạn không ngừng, thân thể bị đẩy lùi giữa không trung…
Nhưng khi rút lui, Phượng Trảo của nàng vẫn còn gắt gao bắt lấy một con mắt dữ tợn to lớn, để lại một lỗ sâu đen kịch trên mặt Ma Vực Chương Ngư.

“Tiện tỳ, ta muốn ngươi chết không yên lành!” Ma Vực Chương Ngư phẫn nộ chưa từng có, bất chấp thương thế trên người, nó lại một lần nữa huy động xúc tu hướng về Phượng Tịch Y công kích.

Phượng Tịch Y thản nhiên đối kháng, kẻ địch đã mất đi lý trí, nàng chỉ cần không làm ra hành vi chủ quan, phần thắng nắm chắc trong tay.

Các phương chiến trường đều đã ổn thỏa, Lạc Nam lại xuất động Thần Tướng Vệ Hồn, để hàng chục vị Thần Tướng hỗ trợ nữ nhân của mình mỗi khi các nàng gặp nguy hiểm.

Lúc này, hắn mới ngẩng đầu nhìn đến Đan Thần Tháp, hay nói đúng hơn là nhìn thẳng vào Dương Diệp và Thái Thượng Đan Đế.


Chứng kiến ánh mắt của Lạc Nam, Dương Diệp cùng Thái Thượng Đan Đế phẫn nộ trừng trở lại, giọng điệu căm hận đến tột cùng:
“Ngươi cứ tạm thời đắc ý đi, chờ khi đồng minh của chúng ta đến, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi!”
“Yên tâm, bọn hắn đến không kịp…” Lạc Nam chậm rãi lắc đầu.

“Haha!” Dương Diệp ngửa đầu cười dài, nhìn Lạc Nam chế nhạo nói:
“Đan Thần Tháp là do tổ sư sáng lập dùng năm loại Hỗn Độn Khí đúc nên, nó chính là một phương thế giới hoàn chỉnh, ngươi lấy gì xâm nhập?”
Đáp lại thái độ khinh thường và xem

nhẹ của Dương Diệp là từng tia…từng tia Thánh Uy cao quý vô thượng chậm rãi từ cơ thể Lạc Nam phát ra…
Hắn nhẹ nhàng nâng đôi cánh tay…
ONG ONG ONG ONG…
Toàn bộ Luyện Đan Đại Lục run rẩy kịch liệt dường như đang bị thứ gì đó lôi kéo cực kỳ dữ dội, người người trong lòng bất an.

“Mượn Thiên Địa làm Cung, dùng Bá Lực tạo Tiễn!”
Lạc Nam cất giọng đầy uy nghiêm.

Ngay khoảnh khắc này, toàn bộ Luyện Đan Đại Lục như trở thành công cụ của hắn, trở thành một thanh trường cung khổng lồ.

Tất cả Bá Lực bên trong Bá Đỉnh gần như bị rút sạch…
Tất cả Hồng Hoang Ma Văn lấy trạng thái Tiên Văn hiện lên đôi tay của Lạc Nam.

Hắn nghiêng người lấy đà, đôi tay kéo mạnh về phía sau.

Một mũi tên khổng lồ ẩn chứa hơi thở hủy diệt hàng lâm giữa thiên địa…
“Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn!”
Lạc Nam ngửa đầu gầm lên, hai tay buông lỏng.

ẦM!
Luyện Đan Đại Lục như bị bẻ cong trong khoảnh khắc.

XOẸT…
Không gian và thời gian cứng lại, mũi tên Bá Lực càn quấy không gì tả nổi, chứa đựng Thánh Uy bá đạo xuyên thấu mà đi.

Sát Vực, Chiến Vực hội tụ vào nhất tiễn.

“Thánh Kỹ…ngươi dám dùng Thánh Kỹ!”
Chứng kiến cảnh tượng này, Thái Thượng Đan Đế ôm đầu gầm lên.

Đan Thần Tháp tuy lợi hại, nhưng nó vẫn nằm trong phạm trù Đế Cấp.

Đối mặt với Thánh Kỹ toàn lực mà Lạc Nam vừa triển khai, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Thái Thượng Đan Đế cắn môi muốn bật máu, Đan Đỉnh trước mặt điên cuồng xoay tròn, một tia lực lượng của Tam Mụi Chân Hỏa như mũi tên lao vút ra, muốn đối kháng với Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn.

“Đã biết ngươi sẽ dùng chiêu này!” Lạc Nam ngửa đầu cười dài.

Dò Thám Tương Lai vẫn luôn triển khai, hắn đã nhìn trước Thái Thượng Đan Đế sẽ làm như vậy.

Bá Đỉnh chờ sẳn bên trong đan điền chỉ chờ có thế lập tức ngự không mà ra.

Miệng Đỉnh hé mở, tham lam đem tia lực lượng của Tam Muội Chân Hỏa nuốt vào trấn áp, điên cuồng luyện hóa.

“Lại là cái Đỉnh chết tiệt kia, nó làm sao có thể vô lý như vậy!”
Thái Thượng Đan Đế hai mắt muốn lồi ra ngoài.

Mà lúc này, Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn rốt cuộc tìm đến nơi cần đến.

ONG ONG ONG ONG ONG…
Đan Thần Tháp bùng nổ vô số Trận Văn hình thành Trận Pháp bảo vệ.

ĐÙNG!
Kinh thiên động địa, quỷ khiếp thần sầu…
Trong ánh mắt rung động của toàn trường, Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn hung hăng bắn vào Đan Thần Tháp, ma sát trực diện với những Trận Văn đang hộ vệ kia.

ROẸT…ROẸT…ROẸT…ROẸT…
Tia lửa bắn tung tóe, Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn vô cùng cường thế, không ngừng từng chút một xuyên qua lớp Trận Văn dày đặc.

“BẠO!”
Lạc Nam nắm tay siết chặt gầm lên.

ĐÙNG!
Như bom nguyên tử được kích hoạt thành công, Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn bạo tạc trước sự kinh hãi của toàn trường.


RĂNG RẮC…
Trận pháp băng liệt, vụ nổ tàn phát hàng loạt kiến trúc cổ kính bên trong Đan Thần Tháp, vô số Trận Văn đối mặt Bá Lực mang theo Thánh Uy nổ tung chẳng khác nào giấy vụn, dễ dàng bị xuyên thấu mà qua.

Đan Thần Tháp bị tàn phá nghiêm trọng, không ngừng lắc lư kịch liệt.

Nếu là trước đây, dù là khi Lạc Nam sử dụng Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn cũng vô pháp xuyên qua tầng phòng ngự của Đan Thần Tháp, nhưng hiện tại khi tất cả Tôn Lực đều chuyển hóa thành Đế Lực, sức mạnh gia tăng gấp nhiều lần, Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn càng phát huy ra sự bá đạo của một môn Vũ Kỹ Thánh Cấp.

Trong vụ nỗ hỗn loạn và đầy nguy hiểm, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn mở ra, Lạc Nam hiên ngang tiếp cận Đan Thần Tháp.

Gân xanh toàn thân nổi lên cuồn cuộn, vận dụng sức mạnh của một Địa Thể Đế, tất cả Hồng Hoang Tiên Văn bạo phát sức mạnh, hai tay hắn nắm lấy phần đỉnh của Đan Thần Tháp hung hăng lôi kéo…
“Đừng mà…”
Ngay lúc này, vô số giọng điệu cầu khẩn vang lên…
Bên trong Đan Thần Tháp không chỉ có giai cấp cao tầng mà còn có rất nhiều đệ tử và thành viên cấp thấp, có trẻ tuổi, có lớn tuổi, có hài đồng, có lão nhân…
Khi Đan Thần Tháp lung lay, cả đám sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, từ khi gia nhập Đan Thần Tháp đến nay…đây có lẽ là ác mộng hoang đường nhất mà bọn hắn từng chứng kiến.

Cả đám hoảng sợ ôm chầm lấy nhau, vừa cầu khẩn vừa khiếp sợ nhìn lấy tư thái bá đạo của Lạc Nam.

Ánh mắt Lạc Nam lấp lóe nhìn lấy cảnh tượng này, giọng điệu lạnh lùng:
“Ta và các ngươi không ân không oán, đáng tiếc các ngươi ở phía đối nghịch với ta, lời của ta nhất ngôn cửu đỉnh!”
“Ta đã từng nói đem Đan Thần Tháp úp xuống!”
Thái Thượng Đan Đế giận dữ xém chút thổ huyết, giọng điệu căm hận ngút trời:
“Thật là khinh người quá đáng!”
Tu vi Thiên Đế ầm ầm triển khai, mang theo Tam Muội Chân Hỏa vờn quanh cơ thể, Thái Thượng Đan Đế lao đến Lạc Nam, muốn đích thân động thủ ngăn cản hắn.

“Muốn ngăn Thiếu Chủ của chúng ta? ngươi cút xuống cho trẫm!”
Từ trong đường hầm không gian, thanh âm hờ hững uy nghiêm của Côn Lôn Nữ Hoàng truyền ra.

Cánh tay ngọc ngà trắng nõn của nàng duỗi ra, trong lòng bàn tay ẩn chứa lực đẩy khổng lồ, hung hăng đem Thái Thượng Đan Đế trấn xuống mặt đất.

“Đừng vội càn rỡ!”
Từ trong Đan Thần Tháp, tất cả Đế Cấp Cường Giả điên cuồng xông lên, muốn ngăn cản Lạc Nam chà đạp tôn nghiêm của bọn hắn.

Nào ngờ Phiêu Miểu Tiên Cung đã sớm chờ đợi tình cảnh này.

Tử Yên dẫn đầu tất cả thành viên Phiêu Miểu Tiên Cung, triệu hồi Khô Lâu khổng lồ, toàn diện ngăn cản đám người của Đan Thần Tháp.

“Lật cho bổn thiếu chủ!”
Lạc Nam gầm lên một tiếng, lấy sức một người lật đổ một thế giới.

Đan Thần Tháp đang muốn căm giận phản kháng, chợt cảm ứng được khí tức Binh Nhân Tộc từ trên người Lạc Nam tỏa ra, nó lập tức rung sợ không dám động đậy, mặc cho lực lượng của nam nhân bá đạo hất lấy bản thể của mình.

Trong ánh mắt muốn nứt ra của toàn trường, Đan Thần Tháp uy nghiêm sừng sững vô số năm đảo ngược giữa thiên địa…
Đỉnh tháp thật sự úp xuống mặt đất.

Vũ trụ kinh sợ…
! Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail.

com
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện