Một ngày này, Côn Lôn Giới lại đồng loạt có bốn cổ khí thế khủng bố phóng lên tận trời, bất quá chưa kịp gây nên kinh động đã lập tức lắng đọng xuống tới khiến vô số người chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Nhưng thân là thành viên hạch tâm của Côn Lôn, Lạc Nam vừa rời khỏi Phiêu Miểu Tiên Cung, khóe môi nở một nụ cười hài lòng.
Thiên Hạ Vô Cực triển khai, chỉ thoáng chốc hắn đã xuất hiện bên trong Côn Lôn Hoàng Cung.
Chứng kiến bốn thân ảnh xinh đẹp vừa mới hạ người rơi xuống, Lạc Nam cười lớn nói:
“Chúc mừng tứ đại mỹ nhân của Côn Lôn Giới trở thành Nữ Thiên Đế!”
Nghe hắn nói vậy, bốn nữ nhân trước mặt đưa mắt nhìn nhau, cùng nở nụ cười mỹ lệ.
“Thiếu Chủ cứ cười trêu chúng ta, dù đã Thiên Đế nhưng dù bốn tỷ muội liên thủ chỉ sợ cũng không phải đối thủ của ngươi nha!” Kiếp Thiền có chút nũng nịu nói.
“Khanh khách, nhờ phúc của Thiếu Chủ nên bọn thiếp mới có ngày hôm nay, không biết Thiếu Chủ có cần lấy thân báo đáp?” Kiếp Linh lớn mật che miệng cười duyên.
“Dù đã là Nữ Thiên Đế, chúng ta vẫn mãi là cung nữ của Nữ Hoàng và Thiếu Chủ!” Kiếp Tâm nghiêm túc lên tiếng.
“Kiếp Tâm tỷ nói không sai, vĩnh viễn là cung nữ của Côn Lôn Giới!” Kiếp Nhược ôn nhu nhoẻn miệng cười.
Không sai, rốt cuộc thì Tứ Đại Cung Nữ cũng đột phá Nữ Thiên Đế sau khi bế quan.
Ngay từ đầu, việc các nàng có thể trở thành Thiên Đế không nằm ngoài dự kiến của Lạc Nam.
Đừng nhìn bốn người các nàng vẫn như thiếu nữ, tuổi tác thực sự còn lớn hơn cả Nữ Hoàng.
Bởi vì ngay khi Nữ Hoàng còn nhỏ, Côn Lôn Lão Nhân đã tuyển chọn nên bốn Nữ Thiên Tài có tiềm lực cao làm tiểu thị nữ chăm sóc cho Nữ Hoàng…
Dựa theo lời kể, việc sinh hoạt của Nữ Hoàng từ nhỏ đến lớn như ăn uống, tắm rửa…đều do tứ đại cung nữ phụ trách.
Thiên phú của tứ đại cung nữ vốn bất phàm, lại có căn cơ vững chắc nhờ tu luyện Đế Cấp Cực Phẩm Công Pháp – Đế Chiếu Thần Công, nếu không phải vì phần lớn thời gian bận rộn trợ giúp Nữ Hoàng quản lý và quán xuyến Côn Lôn Giới…có lẽ tốc độ tu luyện sẽ không kém đám người Kiếm Đế, Minh Đế…
Nay được Lạc Nam cung cấp lượng lớn Nguyên Thạch cũng như Bàn Đào Quả, lại có thời gian để bế quan trong Gia Tốc Trận, quá trình đột phá như nước chảy mây trôi, chẳng có gì phải kinh ngạc.
Nghe được lời của các nàng, Lạc Nam dở khóc dở cười nói: “Sợ rằng toàn bộ vũ trụ, không có bất kỳ thế lực nào dám để Thiên Đế làm cung nữ, để ta nói với sư phụ sắp xếp vị trí khác cho các nàng!”
“Kệ bọn hắn nha!” Kiếp Linh vỗ vỗ bộ ngực có quy mô nói:
“Chúng ta vẫn thích làm Cung Nữ!”
“Không sai, Thiếu Chủ không cần chúng ta rồi đúng không?” Kiếp Nhược nước mắt lưng tròng nhìn hắn.
Ánh mắt của Kiếp Tâm và Kiếp Thiền cũng dần hóa thành hình viên đạn.
“Rồi rồi rồi…” Lạc Nam bất đắc dĩ đầu hàng: “Muốn làm gì thì tùy các nàng, ta không dám ý kiến được chưa?”
“Hahaha, thật ra có một chức vị mà bốn người các nàng chấp nhận làm thay cho vị trí Cung Nữ đấy!”
Có tiếng cười cao quý truyền đến, chỉ thấy Nữ Hoàng chậm rãi từ trong hoàng cung bước ra.
“Chức vị gì nha?” Kiếp Thiền chớp chớp mắt hỏi.
Ba cung nữ khác cũng vểnh tai lắng nghe, các nàng đâu có muốn làm gì khác ngoài cung nữ chứ?
Côn Lôn Nữ Hoàng mỉm cười thần bí, liếc nhìn Lạc Nam, lại nhìn Tứ Đại Cung Nữ trêu tức nói ra:
“Đó là làm thị thiếp của Thiếu Chủ!”
“Nữ Hoàng thật là…đáng ghét!” Tứ Đại Cung Nữ vừa thẹn vừa vội giậm chân, gò má từng người ửng hồng vô cùng xinh đẹp.
“Khanh khách!” Nữ Hoàng cười đến run rẩy bộ ngực sữa, cảm giác bốn Nữ Thiên Đế như những tiểu nữ nhân thẹn thùng, thật là thú vị.
“Khụ…khụ…”
Lạc Nam giả vờ ho khan một tiếng, không ngờ hôm nay nữ nhân sư phụ này cũng biết đùa giỡn như vậy, hắn không muốn đi quá sâu vào chủ đề này, bèn nghiêm túc hỏi nàng:
“Việc truyền nhân Tiên Ma Cung đến đâu rồi?”
“Đi theo trẫm!” Nữ Hoàng phất tay nói, xoay người rời đi.
Lạc Nam vội vàng sánh vai đi song song với nàng.
Tứ Đại Cung Nữ cũng không làm phiền sư đồ hai người, nhanh chóng kéo nhau đi giải quyết nội vụ.
Thời gian qua nhờ Tiểu Tiên hỗ trợ quản lý nên các nàng an tâm đột phá Thiên Đế, bất quá một mình Tiểu Tiên sợ rằng cũng sắp kiệt sức rồi.
Côn Lôn Giới có đến ngàn vạn sinh mệnh, mỗi ngày phát sinh vô số vấn đề, để một thế giới hoạt động ổn định ngày này qua tháng nọ không phải chuyện đơn giản.
…
Lạc Nam và Nữ Hoàng tiến vào một mật thất bí mật được xây dựng dưới lòng đất Côn Lôn Hoàng Cung.
“Trước đây mỗi khi giải trừ Ma Ấn, mật thất này là nơi trẫm ẩn thân, cực kỳ bí mật!” Vừa đi, Nữ Hoàng vừa giới thiệu nói.
Lạc Nam nhẹ gật đầu, cẩn thận như thế là tốt…dù sao thì chi nhánh của Săn Ma Điện vẫn tồn tại ở Côn Lôn.
KẼO KẸT…
Cánh cửa mật thất bị đẩy ra, không ít người bên trong liền vội vàng nghiêm mặt, hướng về phía Nữ Hoàng chắp tay đầy cung kính:
“Tham kiến Công Chúa!”
Lạc Nam ánh mắt ngưng tụ, có thể gọi Nữ Hoàng là công chúa…nói rõ thân phận của đám người này.
Bởi vì nàng chính là Công Chúa của Tiên Ma Cung, những người xưng hô nàng là công chúa đương nhiên chính là truyền nhân Tiên Ma Cung.
Lạc Nam âm thầm quan sát, chỉ thấy có tổng cộng bốn người, tuổi tác chưa quá cao.
Hiển nhiên sau khi đem tin tức truyền nhân Tiên Ma Cung giao cho Nữ Hoàng chúng nữ, các nàng đã bắt tay vào việc…tụ hợp được bốn người rồi.
Chợt, toàn thân của hắn chấn động, khó tin nhìn một thân ảnh đang lặng lẽ đứng ở một góc mật thất.
“Lạc Điệp? Điệp Nhi?” Lạc Nam giọng điệu có chút kích động gọi lấy tên nàng.
Đó là một thiếu nữ có diện mạo thanh tú, sở hữu đôi mắt như biết nói, khuôn mặt trái xoan, làn da trắng nõn như trăng rằm, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn…
Đối với một người có nhiều thê tử là tuyệt sắc mỹ nhân như Lạc Nam, dung mạo của nàng tuy xuất chúng nhưng còn chưa đủ khiến hắn ấn tượng đến như vậy.
Khiến Lạc Nam kích động chính là…thiếu nữ trước mặt là người thân của hắn.
Không phải người thân ở thực tại, càng không phải người thân ở kiếp trước…mà nàng là một người thân trong vạn kiếp luân hồi, một trong số những người để lại nuối tiếc lớn nhất trong lòng Lạc Nam.
Ở kiếp kia, Lạc Nam trở thành Nhị Hoàng Tử của Lạc Quốc, từ nhỏ đã cùng Đại tỷ của mình là Lạc Nguyệt Kỳ đem lòng yêu nhau, vụng trộm qua mắt toàn bộ thiên hạ, nhưng không giấu được tiểu muội muội Lạc Điệp.
Bi kịch kéo đến, một quốc gia mạnh hơn Lạc Quốc gấp nhiều lần là Vĩnh Quốc tiến quân tấn công.
Để bảo vệ biên giới và kéo dài hơi tàn, Quốc Vương Lạc Quốc quyết định gả Lạc Nguyệt Kỳ sang Vĩnh Quốc làm phi, tạo quan hệ thông gia, phụ thuộc vào Vĩnh Quốc.
Lạc Nam hoàn toàn vô lực phản đối, tưởng như Lạc Nguyệt Kỳ sẽ bị gả đi…
Tuổi muội muội Lạc Điệp lại tình nguyện đứng ra hy sinh chính mình để bảo hộ hạnh phúc của ca ca và tỷ tỷ, gả vào Vĩnh Quốc.
Một chuỗi bi kịch của Lạc Điệp bắt đầu cho đến khi nàng chịu không nỗi uất ức mà tự vẫn.
Mặc dù ngày sau Lạc Nam đem toàn bộ Vĩnh Quốc đạp xuống dưới chân, tiểu muội muội Lạc Điệp cũng trở thành tiếc nuối lớn nhất trong lòng hắn.
Không ngờ…không ngờ ngày hôm nay hắn nhìn thấy nàng ở thế giới thật, hơn nữa còn trong thân phận truyền nhân Tiên Ma Cung.
Lời của Luân Hồi Thụ vô thức lại xuất hiện trong đầu hắn.
Mỗi một nhân vật bên trong Vạn Kiếp Luân Hồi đều khả năng đang thật sự tồn tại, chẳng qua với một vị trí khác, vai trò khác mà thôi…
Luân Hồi Thụ cũng không phí sức để tưởng tượng nên tất cả tình tiết bên trong Luân Hồi, cho nên rất nhiều thứ đều được hắn lấy ý tưởng từ thực tại, bao gồm cả diện mạo và tính cách của một người…
Mà lúc này khi thấy Lạc Nam nhìn chằm chằm mình bằng ánh mắt phức tạp, thiếu nữ có phần rụt rè nhìn Côn Lôn Nữ Hoàng cất tiếng hỏi:
“Công Chúa…hắn là ai nha? Vì sao dùng ánh mắt kỳ quái như thế xem lấy ta?”
“Hắn là đồ đệ của ta!” Nữ Hoàng thuận miệng đáp một tiếng, giận dữ cốc lên đầu Lạc Nam mắng:
“Tiểu tử thúi chưa từng thấy mỹ nhân sao?”
Lạc Nam hít sâu một hơi khôi phục tâm tình, hắn đương nhiên biết mình biểu hiện thật sự kỳ lạ trong mắt người khác, muốn giải thích cũng chẳng biết nên nói từ đâu, mỉm cười ôn hòa:
“Chẳng biết