Trận chiến vẫn đang tiếp tục diễn ra…
Thực sự với thế trận này, thêm vào thực lực mạnh mẽ của Nữ Hoàng, nàng thừa sức lấy ít địch nhiều trong khoảnh khắc, tạo cơ hội để đám người Phàm Chính thành công thoát đi, sau đó nàng cũng rời khỏi một cách êm đẹp…
Nhưng với bản tính cường thế của Nữ Hoàng, nàng không cam lòng đơn giản rời đi một cách như trốn chạy…
Đã nhẫn nhịn vô số năm rồi, ẩn giấu thân phận thật sự, không dám lộ diện trước thế nhân, ấp ủ mối thù hận diệt môn, diệt tộc…
Thử hỏi có ai không phẫn nộ? không khao khát trả thù?
Hiếm có cơ hội va chạm trực diện với Săn Ma Điện trong thân phận Công Chúa Tiên Ma Cung, Nữ Hoàng muốn đòi lại phần nào trong số vô vàn thù hận, ít nhất là không thể rời đi một cách dễ dàng như vậy.
Mà nam nhân kia dường như cũng ngầm tán thành quyết định của nàng, đến hiện tại vẫn chưa ra mặt, để cho nàng tùy tiện bùng phát.
Nghĩ đến đây, áo choàng nhẹ phất, bàn tay trong trắng như ngọc lại thô bạo ấn xuống, cuồn cuộn lực đẩy ngưng tụ thành một kiện đại ấn.
Bạo Loạn Ấn!
Một ấn giáng xuống, Lục Nguyên Lão sắc mặt nghiêm nghị, xuất sử Đế Kiếm trong tay ngăn cản.
“Hự…”
Hắn rên lên một tiếng đau đớn trong cổ họng, thân thể bị lu ực đẩy trấn áp trượt dài giữa thiên không, đôi tay cầm Kiếm run lẩy bẩy.
Bí Thuật Kiếm Nộ cũng dần hết thời gian hiệu lực, Kiếm Vực của Lục Nguyên Lão vốn kéo lên tận chín tầng nay đã hạ thấp xuống chỉ còn lại tám…
Toàn bộ Hồn Kiếm vờn quanh cơ thể cũng đã sớm nát tan.
Nếu không có hai môn Bí Thuật và Đế Kỹ cường đại này gia thân, hắn đã sớm bị đánh bại.
“Không ngờ đến…dư nghiệt chốn chui chốn nhũi vô số năm qua đã mạnh mẽ đến mức độ này, là Săn Ma Điện chúng ta thất trách!” Lục Nguyên Lão hít sâu một hơi, có cảm giác bế tắc.
Đại chiến từ đầu đến cuối, hắn vẫn chưa xuyên phá được Lĩnh Vực Lực Đẩy của Nữ Hoàng…
Đơn giản bởi vì Lục Nguyên Lão thiếu một đòn tấn công mang tính bộc phát mạnh mẽ.
Hắn cả đời tinh thông Kiếm Thuật, xem Kiếm là niềm tự hào, đã từng bất mãn khi đồ đệ Nhị Lang Thần không chịu dùng Kiếm…
Nhưng cũng chính lúc này đây, lưỡi Kiếm mà hắn vẫn luôn kiêu ngạo bất lực trước Lĩnh Vực Lực Đẩy gần như bất khả xâm phạm của Nữ Hoàng.
Ánh mắt Lục Nguyên Lão lấp lóe, trong quá khứ…mặc dù không còn nhớ rõ quá trình nhưng Lục Nguyên Lão vẫn hiểu để có thể tiêu diệt đôi phu thê Cung Chủ của Tiên Ma Cung, bắt buộc đích thân hai nhân vật đứng đầu Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện phải đồng tâm hiệp lực liên thủ.
Hiện tại nếu kẻ địch phía trước thật sự là truyền nhân của đôi phu thê khủng bố năm xưa, vậy mình bại trận cũng không có gì đáng xấu hổ.
Nghĩ đến đây, Lục Nguyên Lão trong lòng dần sinh thoái ý.
Bất quá thân là một vị Nguyên Lão, hắn vẫn có lòng kiêu ngạo của riêng mình.
Dù đào tẩu cũng phải khiến kẻ địch trả giá thật đắt.
Mắt thấy Nữ Hoàng lại đứng từ xa tung chưởng trấn về phía mình, Lục Nguyên Lão bất chợt móc ra một tấm Phù Chú.
XOẸT…
Đem Phù Chú xé rách, vị trí đứng của Lục Nguyên Lão bất chợt nổ tung, thân ảnh của hắn như u linh biến mất đầy quỷ dị.
Ẩn Thân Phù.
Một loại Phù cực kỳ quý hiếm và cao cấp mà chỉ số ít Thiên Phù Sư có khả năng luyện chế.
Ở trong trạng thái ẩn thân này, ngay cả Thần Thức của Thiên Đế cũng vô pháp phát hiện.
“Trọng thương cho ta!”
Bí mật tiếp cận Nữ Hoàng, sắc mặt Lục Nguyên Lão trở nên oán độc, cuồn cuộn Địa Hồn Lực được hắn ngưng tụ, hóa thành một thanh Diệt Hồn Kiếm.
Hiển nhiên ngoài là một Thiên Đế, Lục Nguyên Lão còn là một vị Địa Hồn Đế.
Hắn nhận ra Hồn Lực có thể xuyên qua Lĩnh Vực Lực Đẩy của nàng, trước khi đào tẩu quyết định hồi mã thương, cho Nữ Hoàng một bài học nhớ đời.
Hồn Kỹ của một Địa Hồn Đế khó thể giết chết Thiên Đế, nhưng ít nhất cũng trọng thương nếu trúng đòn trực diện.
Quả nhiên đúng như dự đoán của Lục Nguyên Lão, Diệt Hồn Kiếm dễ dàng xuyên qua Lĩnh Vực Lực Đẩy của mục tiêu một cách vô cùng đơn giản.
Mà Nữ Hoàng dường như không hề phát hiện điều này, vẫn đứng im bất động.
“Khặc khặc!” Lục Nguyên Lão nở nụ cười dữ tợn.
Nhưng ngay khoảnh khắc sau đó, nụ cười trên mặt hắn cấp tốc cứng đờ.
Chỉ thấy Diệt Hồn Kiếm va chạm vào cơ thể Nữ Hoàng như hạt cát rơi vào biển rộng, hoàn toàn không gây nên một chút tác dụng nào cả.
Nữ Hoàng lại thản nhiên quay đầu, ánh mắt trêu tức nhìn về một khoảng không gian, nơi Lục Nguyên Lão vẫn đang tự tin ẩn nấp.
Điều đó không khiến Lục Nguyên Lão hoảng sợ.
Thứ khiến hắn đổ mồ hôi lạnh chính là, chẳng biết từ bao giờ…ẩn sau lớp áo choàng đen kịch, một con mắt uy nghiêm, hờ hững chậm rãi hiện lên giữa trán địch nhân.
Vô Thượng Tiên Ma Nhãn!
“Đế Binh?”
Đây là ý niệm cuối cùng trước khi một luồng hủy diệt chi quang từ con mắt đó bá đạo bắn ra, nhấn chìm và ma diệt tất cả mọi tiềm thức, sinh mệnh của Lục Nguyên Lão.
Thậm chí trong giờ khắc then chốt, một con Trùng Thế Mạng cũng không đủ để Lục Nguyên Lão sống sót.
Cổ Trùng không thể qua được sự dò xét của Đế Binh.
Vô Thượng Tiên Ma Nhãn tàn sát cả Trùng Thế Mạng trên người Lục Nguyên Lão, đồng thời hủy diệt luôn cả hắn.
“Lão Lục!”
Nhìn lấy Lục Nguyên Lão hóa thành hư vô, Ngũ Nguyên Lão tê tâm liệt phế rít gào, ngửa đầu tru lên oán hận:
“Dư nghiệt Tiên Ma Cung, các ngươi chết không yên lành!”
Ba vị Trưởng Lão đứng ở không xa sắc mặt cũng trở nên trắng bệch.
Mặc dù cũng là Thiên Đế, nhưng chênh lệch giữa Nguyên Lão và Trưởng Lão là cực lớn, bất kỳ ai trong số bọn hắn cũng không dám cho rằng mình có thể ngăn cản một chiêu Bạo Loạn Ấn của Nữ Hoàng, vì vậy không dám xen vào chiến cuộc, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Nguyên Lão thiệt mạng.
Ngay cả Đại Trưởng Lão, khi muốn dùng Thời Gian Nghịch Đảo cứu mạng Lục Nguyên Lão, hắn lại phát hiện cái giá của sự phản phệ sau đó là quá nặng, có thể kéo theo cái mạng của mình, vì vậy cũng do dự không dám ra tay.
Bất quá lúc này đây, chỉ có thể bày tỏ thái độ cứng rắn và căm hận nhìn trừng trừng Nữ Hoàng.
Nếu ánh mắt có thể giết người, Nữ Hoàng đã chết hàng trăm lần rồi.
“Haha, muốn giết người khác nhưng không chấp nhận cái chết sẽ đến với mình à?”
Thấy biểu hiện của đám người Săn Ma Điện, Nữ Hoàng không nhịn được cất tiếng cười sảng khoái.
Mặc dù chưa từng chứng kiến, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến vô số sinh mệnh vô tội của Tiên Ma Cung bị hủy diệt dưới bàn tay Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện, lòng của nàng đã thiêu đốt lửa giận ngút trời.
Lần đầu tiên ra tay, tiêu diệt một tên Nguyên Lão của thế lực đối địch không đội trời chung, khiến bọn hắn thương gân động cốt, nàng đương nhiên cực kỳ thỏa mãn.
Tất cả là do Lục Nguyên Lão đánh giá quá cao chính bản thân hắn.
Thứ nhất, phía sau lớp Vô Tức Áo Choàng, Kim Sắc Đế Bào vẫn còn tồn tại trên cơ thể Nữ Hoàng.
Đây là loại y phục được Hóa Lực Y Công do Nữ Hoàng đặc biệt tạo ra nhằm ngăn cản Hồn Lực công kích, giảm thiểu nhược điểm của Lực Đẩy Lĩnh Vực…
Lục Nguyên Lão chỉ là một Địa Hồn Đế làm sao có thể xuyên qua Kim Sắc Đế Bào của nàng?
Trừ khi hắn sở hữu những loại Linh Hồn mạnh mẽ như Hắc Hồn Liên, Bạch Hồn Liên hay Hồn Nguyệt Ánh giống Lạc Nam thì có khả năng.
Thứ hai, Ẩn Thân Phù tuy có thể qua mặt Thiên Đế, nhưng không thể qua được sự dò xét của Vô Thượng Tiên Ma Nhãn.
Ngay cả Linh Giới Châu của Lạc Nam cũng bị Vô Thượng Tiên Ma Nhãn quét mắt tìm ra, một tấm Ẩn Thân Phù là cái thá gì?
Trong đại chiến của những cường giả đỉnh cao, một chút sơ suất có thể dẫn đến nguy cơ trí mạng.
Lục Nguyên Lão có liên tục hai phán đoán sai lầm, Nữ Hoàng lập tức trừng phạt hắn.
Một đời cường giả nổi danh sống từ Thượng Cổ, từng là một trong những Kiếm Tu hàng đầu, từng tự tay bồi dường ra Nhị Lang Thần nằm trong hàng ngũ thiên tài Tiên Giới…
Kết quả cuối cùng tan xương nát thịt, chết không cần chôn, hóa thành hư ảo…
“Khốn nạn, nếu đám người Tru Tiên Điện vẫn không đến, chỉ có thể tạm thời rút lui!” Ngũ Nguyên Lão không cam lòng đến sắc mặt vặn vẹo.
Thời gian gần đây, Tuế Nguyệt Nữ Đế liên tục tạo áp lực vô hình lên phía tổng bộ của Săn Ma Điện.
Điện Chủ cảm ứng được Luân Hồi Kính vẫn thường xuyên quét ngang, khám phá động tĩnh ở khắp bốn phương tám hướng xung quanh tổng bộ.
Một khi Tuế Nguyệt Nữ Đế tìm thấy cơ hội, nàng sẽ lập tức bá đạo đánh vào.
Tuế Nguyệt đúc thành Thời Không Thánh Thể, trong tay nắm giữ Luân Hồi Kính và Tuế Nguyệt Cung, dưới trướng còn có