“Ngươi còn chê ít?”
Hồng Hài nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt cũng không nhịn được ghen ghét đố kỵ nhìn lấy Lạc Nam.
Dù với thân phận nhi tử của Thái Thượng Đan Đế, hắn cũng chưa từng nhìn thấy số lượng Săn Ma Điểm nhiều đến như vậy, một khi quy đổi thành tài sản sẽ là một khối khổng lồ.
Đám người cũng đầy u oán nhìn lấy Lạc Nam, tên này quá biết đả kích người, bọn hắn tân tân khổ khổ vào sinh ra tử mới tiết kiệm được vài triệu Săn Ma Điểm, ngươi bao nhiêu đó còn chê ít sao?
“Thôi được rồi, miễn cưỡng lấy ra vật phẩm nào có giá trên 500 triệu Săn Ma Điểm xem thử một chút!” Lạc Nam nhếch miệng ra vẻ miễn cưỡng.
Khóe miệng Hàng Ma Đại Đế giật giật, lạnh lùng nói:
“Không có!”
“Hả?” Lạc Nam ra vẻ kinh ngạc: “Ngay cả vật phẩm 500 triệu cũng không có, các ngươi còn dám không biết xấu hổ thành lập Săn Ma Bảng treo thưởng cái đầu của đám Ma Tu?”
“Nhìn Tru Tiên Điện mà học hỏi, người ta tài đại khí thô, một tên tiểu tử như ta cũng dám treo giá 1 tỷ Tru Tiên Điểm đấy!”
Nghe Lạc Nam không ngừng châm chọc, Hồng Hài rốt cuộc nhịn không được nghiến răng nghiến lợi:
“Vật phẩm quý giá để ở bảo khố tại tổng bộ Săn Ma Điện, nếu như dám đến ngươi sẽ nhận ra mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng, đừng nói là hơn 800 triệu, dù vài chục tỷ Điểm ngươi cũng đổi không hết!”
“Phải không?” Lạc Nam ra vẻ giật mình.
“Đương nhiên!” Hàng Ma Đại Đế hừ lạnh một tiếng:
“Các vật phẩm có giá trị cao sẽ được đặt ở bảo khố tổng bộ!”
“Haha, vậy làm phiền các vị đưa ta đến tổng bộ Săn Ma Điện!” Lạc Nam nhún nhún vai.
“Như ngươi mong muốn!”
Hàng Ma Đại Đế và Hồng Hài liếc mắt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương sự oán giận.
Ngươi dám vào tổng bộ, để xem chúng ta có nghĩ ra biện pháp chơi chết ngươi.
Mà như đọc thấu suy nghĩ của bọn hắn, Lạc Nam cười tà lớn tiếng nói:
“Như các vị đã biết, Săn Ma Điện và tại hạ có chút ân oán, nếu lần này ta đi không trở về, thủ phạm là ai chắc các vị đã rõ!”
Toàn trường giật mình, đồng loạt dùng ánh mắt hồ nghi nhìn về đám người Hàng Ma Đại Đế.
Đúng nha, việc Lạc Nam vạch trần bộ mặt của Nhị Lang Thần, ngăn cản Săn Ma Điện kết hợp Tru Tiên Điện diệt Tiên Ma Cung, lại thêm đắc tội với Lục Nguyên Lão…
Mâu thuẫn giữa hắn và Săn Ma Điện không phải là ít.
Nhất là khi danh tiếng của Săn Ma Điện gần đây không còn tốt đẹp gì, sẽ rất nhiều người tin tưởng Săn Ma Điện có động cơ ra tay với Lạc Nam.
“Ăn nói xằng bậy!” Hàng Ma Đại Đế phẫn nộ râu tóc dựng đứng quát:
“Săn Ma Điện đường đường chính chính, làm sao sẽ làm ra hành vi mờ ám đối với ngươi?”
“Lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử!” Hồng Hài ra vẻ khinh bỉ nhìn lấy Lạc Nam.
“Hy vọng là như vậy…” Lạc Nam cất tiếng cười tà.
…
Cầm trong tay 867 triệu Săn Ma Điểm, Lạc Nam hưng phấn bừng bừng, trước vô số ánh mắt hâm mộ của tu sĩ Tiên Ma Vực, hắn được Hàng Ma Đại Đế đưa đến Truyền Tống Trận.
Tòa Truyền Tống Trận này trực tiếp liên thông với tổng bộ của Săn Ma Điện.
“Ồ? Trận Pháp vững chắc chứ?” Lạc Nam đánh giá vô số Trận Văn trước mặt lấp lóe nói.
“Ý ngươi là sao?” Hàng Ma Đại Đế đỏ bừng mặt, tên khốn này cái miệng tuyệt đối không phải thứ tốt lành gì.
“Không có gì, ta sợ đang truyền tống lại xảy ra ngoài ý muốn, có kẻ động tay động chân làm sập truyền tống trận!” Lạc Nam làm bộ sợ hãi rùng mình liên tục:
“Khi đó chẳng phải muốn cái mạng nhỏ của ta sao?”
“Đánh rắm!” Hàng Ma Đại Đế mắng to, trong lòng có chút chột dạ.
“Ngươi chết nhát vừa thôi, Truyền Tống Trận là do đích thân Thiên Trận Đế của Săn Ma Điện chúng ta bố trí, mười vạn năm tiếp theo cũng tuyệt đối hoạt động bình thường!” Hồng Hài dùng giọng điệu khinh thường.
“Vậy ta yên tâm!” Lạc Nam cực kỳ nghiêm túc nói:
“Săn Ma Điện danh vọng cao ngút trời, chắc hẳn sẽ không lừa dối ta!”
Đám người mí mắt giật giật, hình như danh vọng của Săn Ma Điện toàn bị ngươi phá hư thì phải.
Lạc Nam không để ý ánh mắt quái dị của người khác, ngẩng đầu ưởn ngược bước vào Truyền Tống Trận.
Trận Văn sáng lên, cấp tốc lưu chuyển, thân ảnh của hắn biến mất tại chỗ.
“Tất cả giải tán, hết náo nhiệt rồi!” Hàng Ma Đại Đế ra hiệu giải tán đám đông.
Toàn trường âm thầm bĩu môi, thầm nghĩ ngươi gấp làm cái gì? Chẳng lẽ thật sự có mưu đồ xấu xa với Lạc Nam?
Bất quá bọn hắn đều là dân đen thấp cổ bé họng, không dám phật ý của Hàng Ma Đại Đế, cả đám nhao nhao rời đi.
Tuy nhiên tin tức việc Lạc Nam cầm trong tay 867 triệu Săn Ma Điểm tiến vào bảo khố chân chính của Săn Ma Điện mua sắm lại như cuồng phong bạo vũ lan tràn khắp bốn phương tám hướng
Vô số người nghị luận ầm ĩ, ao ước muốn biết Lạc Nam sẽ đổi được thứ tốt gì ở tổng bộ Săn Ma Điện.
Tin tức khi truyền về Việt Long Đế Quốc, toàn dân nghe xong bèn tự hào ưởn ngực ngẩng đầu, hận không thể hét lớn đó chính là Bá Chủ của bọn hắn.
…
“Làm cẩn thận một chút!”
Sau khi được Hàng Ma Đại Đế báo tin Lạc Nam sẽ thông qua Truyền Tống Trận đến thằng Săn Ma Điện, một nam tử trung niên liếc mắt nhìn một nữ nhân khoác áo choàng căn dặn.
Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra nam tử trung niên này chính là Săn Ma Điện Chủ, nhân vật từng cản bước tiến của hắn bên trong kiếp Nghịch Long.
Mà nữ nhân khoác áo choàng chính là người quen cũ của Phượng Tịch Y, cũng là vị Nguyên Lão nữ tính duy nhất ở Săn Ma Điện – Nhị Nguyên Lão.
Nghe được Săn Ma Điện Chủ đề nghị, Nhị Nguyên Lão hơi trầm tư hồi đáp:
“Ta nghe nói Lạc Nam cũng cực kỳ tinh thông trận pháp, khi đánh Đan Thần Tháp hắn đã bố trí thành công Bạch Đằng Hãm Quân Trận, e rằng không dễ dàng!”
Nghe nàng nói vậy, Săn Ma Điện Chủ ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt khóa chặt Nhị Nguyên Lão:
“Chẳng lẽ một người đã trở thành Thiên Trận Đế hàng triệu năm như nàng lại e ngại tiểu tử đó?”
“Không phải e ngại!” Nhị Nguyên Lão lắc đầu, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc:
“Nhưng tên yêu nghiệt đó thật sự quá nhiều lần làm nên kỳ tích, cẩn thận một chút cũng là nên!”
“Cứ làm đi!” Săn Ma Điện Chủ cười âm u:
“Nàng có lợi thế rất lớn khi ở ngoài thi triển sở trường, còn tiểu tử kia lại thân hãm hiểm cảnh vì đang trong quá trình truyền tống!”
“Hơn nữa dù là không thể giết, chỉ cần khiến hắn lưu lạc thời không cũng xem như thành công rồi!”
“Điện Chủ sáng suốt!” Nhị Nguyên Lão hai mắt sáng lên.
“Đi thôi!” Săn Ma Điện Chủ phất tay.
Nhị Nguyên Lão khẽ gật đầu, thân ảnh chậm rãi tan biến.
…
Một gian Đại Điện cao ngất cận trung tâm lãnh thổ Săn Ma Điện, nơi đây được xưng là Truyền Tống Điện, là nơi bố trí vô số Truyền Tống Trận liên thông với khắp các chi nhánh của Săn Ma Điện trải rộng khắp vũ trụ.
Nhị Nguyên Lão như thần long thấy đầu không thấy đuôi, tiến vào Truyền Tống Điện mà không người hay biết.
Dễ dàng tìm thấy Truyền Tống Trận liên kết với chi nhánh Săn Ma Điện ở Tiên Ma Vực.
Ánh mắt nàng sáng lên, một luồng Thiên Đế Uy Áp cuồn cuộn trấn áp mà xuống, đánh vào trên người tên Đại Đế đang canh gác đầu ra Truyền Tống Trận.
HỰ…
Tên Đại Đế nhanh chóng mất đi ý thức, lâm vào hôn mê.
Thân ảnh Nhị Nguyên Lão lúc này mới chậm rãi hiện ra, đôi mắt khóa chặt Truyền Tống Trận đang lưu chuyển và vô số Trận Văn đang lóe sáng.
Từ sau lớp áo choàng, một đôi tay trắng nõn như phấn duỗi ra.
Hóa thành vô số tàn ảnh, Thiên Đế Lực ầm ầm tiến ra, liên kết thành Trận Văn tiến vào bên trong Truyền Tống Trận trước mặt.
Vô thanh vô tức, không một chút động tĩnh gì, thậm chí nhìn từ bề ngoài thì Truyền Tống Trận cũng đang hoạt động vô cùng bình thường, không có gì khác biệt.
Nhưng ở bên trong…
RĂNG RẮC…
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Lạc Nam đang truyền tống với tốc độ chóng mặt, như một tia sáng băng qua vô tận thời không, bên tai đột ngột vang lên thanh âm sụp đổ.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn mở ra, đập vào mắt hắn là đường hầm thời không của Truyền Tống Trận đã hoàn toàn băng liệt…ở cả trước và sau.
Phá hủy từ bên trong.
Nếu không phải Chiến Trận Sư cao cấp, nhìn từ bên ngoài lúc này…hai lối vào và ra của Truyền Tống Trận vẫn cực kỳ bình thường, nhưng ở đường